Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ác Bá

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ác Bá
  3. Chương : 74

Chương : 74

Kim Tiểu Chu dựa vào chiếc Audi A8, hút một điếu lại rút ra thêm một điếu, anh ta nhìn chằm chằm xưởng xe cũ nát không xa trước mặt, tầm mắt lập loè, như có điều suy nghĩ.

Hái cánh cửa lớn nặng hơn cả trăm cân, huống hồ còn có ít nhất bốn cây trục cửa đường kính hơn mười tấc, nhưng Cường Tử trông có vẻ chẳng mất tí sức nào một cước đạp lên, hai cánh cửa chính ngược lại giống như bị uy lực của năm trăm kí thuốc nổ TNT nổ tan văng đi, đồng loạt chia ra bay sang trái phải!

Kim Tiểu Chu rít thuốc, trong đầu của anh ta đều là uy lực một cước kia của Cường Tử, không ngừng tua lại. Anh ta bây giờ rốt cuộc xác định được một việc, ngày đó Cường Tử giao thủ với anh ta, dường như một cước đá trên người của anh ta không có dùng hết sức, bằng không mình không chỉ nhẹ nhàng gãy mất mấy cây xương sườn như vậy.

Kim Tiểu Chu thở phào, vứt mẩu thuốc ở trên đất dùng sức đạp lên, có những việc sau khi nghĩ thông suốt mới phát hiện kỳ thật chẳng có gì cả, oán niệm trong lòng anh ta đối với việc Bát Bách thúc đầu nhập vào đứa nhóc còn chưa trưởng thành này, đã giảm đi, như tan thành mây khói.

Bát Bách thúc thường nói, đừng trông mặt mà bắt hình dong, đừng khi dễ người trẻ tuổi như vậy, hoá ra mình căn bản đã không có cẩn thận suy xét qua, bây giờ mới biết cảnh giới của mình còn kém rất nhiều mức độ so với Bát Bách thúc.

Bát Bách thúc ở trong lòng anh ta là thần, mà bây giờ, thiếu niên tên gọi Lâm Cường này tự nhiên cũng đã xếp trên vị trí của Bát Bách thúc trong suy nghĩ của anh ta, dù rằng anh ta cũng không tôn trọng Cường Tử, mà là coi trọng. Chỉ là anh ta cũng không biết, trong lòng Chu Bách thúc của anh ta, Cường Tử đã chiếm mất vị trí đệ nhất, hơn nữa tạm thời tuyệt đối sẽ không lung lay.

Vị trí đệ nhất này cũng không phải ba người Cáp Mô, Đại Hùng và anh ta tranh giành được, ở trên bảng viết chữ hai chữ thân tình của Triệu Long Tượng ba người bọn họ tuyệt đối chiếm cứ lấy vị trí quan trọng nhất. Mà Lâm Cường tuy rằng chiếm ở vị trí đệ nhất, có lẽ vẫn chưa thể chân chính dung nhập thế giới nội tâm của Triệu Long Tượng. Nam nhân này là một loại sinh vậy rất kỳ quái, tranh cường háo thắng, có lúc vì một muội muội xinh đẹp, một câu nói, cũng có thể đâm người khác ba dao. Mà có lúc vì thân tình hoặc là nghĩa khí, cũng sẽ không do dự tiện tay vứt bỏ phụ nữ giống như một mẩu thuốc lá.

Có người từng nói, tôi đánh khắp giang sơn, lại mất đi mỹ nhân, hối hận không được như trước đây.

Người như vậy là kiêu hùng cũng là kẻ đáng thương, trước khi anh ta chưa có đánh khắp giang sơn tuyệt đối sẽ không có giác ngộ như vậy, sở dĩ biết sau hiểu sau, chẳng qua là sau khi anh ta bình định giang sơn không có việc gì để làm, mất đi mục tiêu theo đuổi cả cuộc đời mà thôi.

Thân tình thứ nhất, nghĩa khí thứ hai, đây chính là Triệu Long Tượng. Người như vậy có lẽ sẽ không có đại thành tựu, nhưng tuyệt đối là chiến hữu đáng tin cậy.

Trong mắt Triệu Long Tượng, Cường Tử là một gốc đại thụ, một gốc đại thụ có thể tạm thời khiến cho bốn người này của mình sống yên phận, có thể che gió che mưa. Nhưng điều kiện đầu tiên là, chính mình cần phải đưa ra tiền đặt cọc mới có thể đứng ở phía dưới gốc đại thụ này.

Giác ngộ của Kim Tiểu Chu thấp hơn so với Triệu Long Tượng, nhưng anh ta rất thông minh, Triệu Long Tượng chăm chỉ mà ổn định, mà anh ta là rất có thiên phú. Chiếu theo thuyết pháp nhà Phật, Triệu Long Tượng loại người này là dần dần ngộ được, cần cù chăm chỉ không lười biếng, mà anh ta là ngộ liền tức khắc, chỉ cần có một cơ hội.

Cường Tử một cước mở môn vào thăm hỏi không gì sánh kịp này, chính là cơ hội đốn ngộ của Kim Tiểu Chu.

Từ khi vào đến khi ra, Cường Tử chỉ dùng không đến mười phút, Kim Tiểu Chu hút ba điếu thuốc.

Nhìn thấy Cường Tử kéo Hàn Băng giống như kéo chó chết tử trong xưởng xe đi ra, Kim Tiểu Chu nhếch miệng.

- Vô sỉ.

Anh ta nói thầm một tiếng.

Trong khái niệm của anh ta, hành động vĩ đại một mình đánh ba mươi người của Cường Tử, thực ra chẳng qua là trò xỏ lá thôi. Vô sỉ thật giống như một binh sĩ đặc chủng tay cầm AK47 một mình đấu ba mươi mấy đứa con nít nhà trẻ, dù là ba mươi mấy đứa con nít này đều là lớp lớn, sắp bước vào cấp một.

Cường Tử cười, rất tà ác.

- Anh nói xem để đối phó thái giám chết bầm không việc gì ác không làm khi dễ đàn ông áp bức phụ nữ ép buộc bán dâm này, cần dùng thủ đoạn cực kỳ đáng sợ gì mới coi như không phụ lòng trời đất chứng giám?

- Thiến một lần nữa!

Kim Tiểu Chu trả lời lạnh đạm.

- Trả lời đúng!

Cường Tử cười nói.

- Hai ta thực hợp ý, bằng không chém đầu gà đốt vàng mã kết bái làm huynh đệ khác họ, hay là cha già mất đi nhiều năm trước của tôi nhất thời hồ đồ sinh hạ ở Đông Bắc một đại ca cho tôi không có nói chó tôi biết? Tôi thấy anh thân thiết như thế nào ấy?

Cường Tử rất vô sỉ.

Kim Tiểu Chu thở đau cả lòng ngực, mẹ nó, tiểu tử này thế nào da mặt dầy như vậy?

Cường Tử:
- Hôm qua ở bãi tập bắn như thế nào? Lúc tới cố giữ cho mình bình tĩnh quên hỏi động viên anh. Tôi mỗi lần trước khi đánh nhau đều sợ hãi run rẩy, cái tật xấu này xem ra không đổi được.

Kim Tiểu Chu đón lấy Hàn Băng giống như lợn chết trong tay Cường Tử đưa sang, mở nắp cốp xe phía sau chiếc Audi A8 lên, tiện tay ném Hàn Băng vào, sau đó đóng sầm một tiếng, cũng lười nhìn bộ dạng thê thảm kia của Hàn Băng một cái.

- Vẫn tốt, sư phụ nói tôi rất có thiên phú.

- Sư phụ?

Cường Tử tuy rằng đoán trước được Kim Tiểu Chu chắc chắn sẽ không để cho mình thất vọng, Trác Thanh Đế cũng sẽ không. Nhưng chưa hề đoán trước được sự tình không ngờ phát triển vượt quá mức tưởng tượng. Kết quả quá trình đều rất hoàn mỹ, bỗng nhiên nhận sư phụ?

- Chúc mừng!

Sau khi Cường Tử kịp phản ứng nói hai chữ này rất chân thành.

Kim Tiểu Chu cười, anh ta vốn vóc dáng cực đẹp đẽ, chỉ là quá mức u ám, nụ cười như hiện giờ có chút nhăn nhó lại rất toả nắng, rất không tầm thường. Có lẽ là tâm tình biến đổi, đã khiến cho tâm trạng của anh ta theo đó trở nên lạc quan.

- Cám ơn cậu, Cường Tử!

Phát ra từ tận tim gan.

- Tôi là thần núi, quả nhiên thần cơ diệu toán, đã biết rõ Trác Thanh Đế khẳng định sẽ không bỏ qua một người trẻ tuổi có tiềm lực khiến trước mắt chú ấy chói loà. Tôi không biết tại sao anh khiến trước mắt chú ấy chói loà, nhưng tôi biết rõ chắc chắn chú ấy muốn bảo anh nhập ngũ, đúng không? Nếu không đúng thì đánh què giò tôi đi. Trác Thanh Đế một người nhỏ mọn cũng là một hổ nhân.

Cường Tử dựa vào cửa xe, châm một điếu thuốc hỏi.

- Ừ, sư phụ nói như vậy, thầy nói thầy sắp xếp được, lệnh gọi nhập ngũ đặc biệt.

Cường Tử cười, rất vui vẻ.

- Cố gắng lên Báo Tử ca! Tiền đồ vô lượng!

- Không… tôi cự tuyệt rồi.

Kim Tiểu Chu cần thuốc Cường Tử đưa sang, nhét vào trong miệng của mình, trong miệng anh ta không có thuốc, cũng không ngại miệng Cường Tử bẩn.

Cường Tử kinh ngạc nhìn Kim Tiểu Chu, hết sức căm tức, hận không biết làm sao.

- Tại sao? Giải thích cho tôi.

Sắc mặt của hắn hết sức lạnh lùng, cơ hội như vậy sẽ không phải người nào cũng có được, nếu như tới rồi phải nắm chắc, hắn không cho rằng Kim Tiểu Chu là kẻ ngu ngốc đần độn không biết nắm chắc cơ hội, bằng không cũng sẽ không thiếu nợ Trác Thanh Đế một nhân tình lớn bằng trời.

Kim Tiểu Chu nhìn khuôn mặt hết sức giận dữ của Cường Tử, anh ta cười.

- Một năm, sau thời gian một năm tôi phải đi theo sư phụ. Tôi không muốn thiếu nợ nhân tình của cậu, một năm này tôi sẽ dùng hết sức giúp cậu làm việc, tuy nhiên thời gian một năm không đủ để trả lại nhân tình to lớn bằng trời của cậu. Tối thiểu tôi sẽ yên tâm thoải mái hơn. Cường Tử, đừng khuyên tôi, tôi Kim Tiểu Chu đưa ra quyết định, chín con trâu cũng kéo không trở lại được!

- Cút trứng con bà nó! Ngày mai phải tìm Trác Thanh Đế báo danh cho tôi!

- Không đi!

- Hai con đường, hoặc là ngày đi phải đi tìm Trác Thanh Đế, thành thật đầu quân làm lính của chú ấy, bỏ đi cái mình người dạng chó quay về đây nhìn bọn người Bát Bách thúc. Hoặc là thu dọn chăn mền lăn về nhà cũ ở Đông Bắc của anh, dùng nhiều thêm một ngày tôi bảo đảm tuyệt đối không ngừng ngại đánh gãy hai khúc xương sườn của anh!

- Không!

- Anh kẻ ngu ngốc!

Cường Tử hung hăng mắng một câu.

Nhân tình, thứ rất kỳ diệu, Cường Tử không biết nói gì. Trong lòng của hắn nhớ kỹ nhân tình còn thiếu người ta, lại xem nhẹ nhân tình người khác cho rằng thiếu hắn.

- Tuỳ cậu nói thế nào, trong vòng một năm cậu đuổi tôi cũng không đi, không tin cậu thử xem.

Kim Tiểu Chu cũng là một tay vô lại, rất biết dựa theo thời thế.

- Ba tháng! Nhiều một ngày cũng không được!

Cường Tử nghiến răng nghiến lợi nói.

- Một năm!

Chém đinh chặt sắt.

- Nửa năm!

Kim Tiểu Chu trầm mặc, chống cự không tiếng động.

- Anh có tin tôi trong vòng nửa năm có thể ở thành phố này thích làm gì làm thậm chí thống nhất giang hồ thiên thu vạn tải hay không?

Cường Tử hỏi.

Kim Tiểu Chu rít một hơi thuốc lá, ngẩng đầu đánh giá thật cẩn thận một chút Cường Tử trước mặt. Trên khuôn mặt đẹp đẽ của kẻ kia đều là trịnh trọng với việc đó.

- Được rồi, nửa năm.

Kim Tiểu Chu nói chắc.

Cường Tử nhẹ nhàng thở ra, vì tên ngốc này không biết quý trọng cơ hội, bước chân càng nặng thêm. Đồ phá hoại, đây không phải ép mình làm ác sao.

Thở phào một cái, Cường Tử không muốn khiến cho không khí bị đè nén, hắn nhìn khuôn mặt có chút áy náy nhưng kiên định dị thường của Kim Tiểu Chu cười, dấn người sang hỏi rất bỉ ổi Kim Tiểu Chu cách đó không xa:
- Sư phụ keo kiệt kia của anh khẳng định không có tặng anh lễ vật gặp mặt phải không?

Kim Tiểu Chu lại càng hoảng sợ, ra sức rụt thân thể lại, anh ta bỗng cảm thấy Cường Tử khoảng khắc này dáng vẻ hệt như Cáp Mô thúc vậy, có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại công hiệu giống nhau, hèn mọn bỉ ổi đến cực điểm.

- Cậu muốn làm gì!

Kim Tiểu Chu run rẩy hỏi.

- Cắt!

Cường Tử nhìn phản ứng thái quá của Kim Tiểu Chu, có chút tức giận.

- Thay sư phụ vô lương tâm không có phẩm giá của anh tặng món quà cho anh, hắn bây giờ không chừng ở chỗ nào đó nguyền rủa tôi chết không toàn thây. Vì anh tôi chẳng những mạo hiểm nguy cơ bị bắn chết bảo Cáp Mô ca đích thân động thủ làm cho, chính là trong túi du lịch đặt ở ghế phía sau khi tôi lên xe.

- Vật gì đó?

- Tự mình xem đi!

Kim Tiểu Chu không biết tại làm sao, một luồng cảm giác bất tường không biết do đâu tới bao trùm lên trái tim. Anh ta không chờ đợi được kéo mở cửa xe, mở túi du lịch ra nhìn vào, nháy mắt sau đó đờ đẫn, rất bất ngờ, anh ta choáng váng.

Trong túi có một cây súng, súng bắn tỉa, súng của Trác Thanh Đế.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5691 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5228 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4966 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4549 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4476 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4380 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter