Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ác Ma Tổng Tài Xin Nương Tay

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ác Ma Tổng Tài Xin Nương Tay
  3. Chương 7: Đã Lâu Rồi Anh Không Cười Nhiều Như Thế

Chương 7: Đã Lâu Rồi Anh Không Cười Nhiều Như Thế

Lâm Di hớn hở đẩy cửa ban công ra, xé rèm cửa thành những sợi dây dài, rồi nối chúng lại với nhau thành những mối gút chừng nửa mét, cẩn thận cố định chắc chắn một đầu vào thành lan can rồi thả xuống dưới đất, khoảng cách từ lan can so với mặt đất cũng không quá cao nên Lâm Di chỉ mất mười phút để trèo xuống.

Sau khi lấy được túi đồ cô rón rén quay trở lại căn phòng bằng con đường lúc nãy.

Vì túi đồ cồng kềnh nên cô ném từng món nhẹ lên trước, những vật dụng nặng cô cột vào cổ rồi quật ra đằng sau.

Tuy nhiên lần leo lên này mất sức nhiều hơn, vào được phòng mệt muốn tắt thở, mồ hôi tuôn ra như tắm nghỉ mệt một lúc, mà Lâm Di cảm động không thôi, Tinh Vân mua không chỉ phở mà còn có mì ly, mì cay Hàn Quốc, tương ớt, xúc xích ăn liền, cô cười hạnh phúc, nghĩ lại ông trời cũng không bạc đãi cô quá nhiều, có được một người bạn kim cương nhu Tinh Vân thật đáng đồng tiền bát gạo.

Cô thu dọn hiện trường mà mình đã ném lên đem nhét hết dưới gầm giường.

Lâm Di mang một tâm trạng hưng phấn, không kìm nén được nhảy tưng tưng.

Định là sẽ nấu và ăn ngay, nhưng cái mùi cơ thể khó chịu làm cô bứt rứt: “Đi tắm thôi.”

Phát hiện quần áo đã không còn trong phòng nữa, Lâm Di đành mượn tạm cái áo sơ mi của Ngôn Thần Ngạo.

Bước vào phòng tắm, cô thật sự choáng ngợp, trời ạ phòng tắm gì mà lớn quá cỡ phòng trọ luôn.

“Người giàu như Ngôn Thần Ngạo thật biết hưởng thụ quá.” Lâm Di không nhịn được trong lòng cảm thán một câu.

Lại thêm một phát hiện thú vị khác khiến Lâm Di hy vọng trong tương lai có thể chinh phục được trái tim băng giá của Ngôn Thần Ngạo.

Nhìn sữa tắm, dao cạo râu, xịt khử mùi, bàn chải đánh răng toàn là đồ cô đã mua cho anh trước đây.

Lâm Di nhìn chúng rất lâu cõi lòng chợt thấy an ủi phần nào.

Dù Ngôn Thần Ngạo không thể trở lại làm Trần Tinh Húc như trước kia, nhưng cô tin chắc rằng một ngày nào anh sẽ trở lại.

Tắm xong Lâm Di mặc chiếc áo sơ mi trắng gần dài ngang gối thả bước ra ngoài, từng đường nét diễm lệ dưới lớp áo mỏng hoà với ánh đèn trên trần vô tình lộ thiên, cũng vừa hay được camera bí ẩn ghi lại.

Cả người sạch sẽ thơm tho, Lâm Di thoải mái nấu phở và thưởng thức.

Cứ mấy ngày sau đó, Lâm Di ngày nào cũng làm bạn với phở và mì.

Cô cũng không quên la làng kêu cứu với hy vọng ai đó tốt bụng thả cô ra.

Mặc dù có đồ ăn nhưng Lâm Di thấy gò bó tù túng không chịu được.

Khoảng thời gian này, Ngôn Thần Ngạo bận tối tăm mặt mũi vì phải lo mấy dự án tiền tỉ, rồi những hợp đồng hợp tác với những công ty nước ngoài và những rắc rối nó mang lại khiến anh vô tình quên bẵng việc Lâm Di đang bị nhốt.

Hơn mười ngày sau, buổi tối.

Trong lúc, đang ngồi ăn cơm với ba Ngôn Cương và mẹ là Lâm Huệ Mẫn ở nhà lớn, người giúp việc bất ngờ nói nhỏ vào tai anh rằng:

“Cô Lâm Di bị nhốt ở đó hơn mười ngày nay rồi, tôi sợ cô ấy sẽ...” Mấy từ cuối cô giúp việc không dám nói ra mà để cho Ngôn Thần Ngạo tự đoán.

Cô giúp việc vừa dứt câu, Ngôn Thần Ngạo tròn mắt đầy kinh hãi, anh bật dậy chạy ra ngoài, khẩn trương đến nỗi cơm trong miệng chưa kịp nuốt xuống.

“Đang ăn đi đâu vậy con.”

Lâm Huệ Mẫn sửng sốt trước biểu hiện của con trai, bà gọi với theo, Ngôn Thần Ngạo nghe thấy nhưng vì quá gấp nên không có ý định trả lời bà.

Ngôn Cương ngồi cạnh vợ lắc đầu ngao ngán, thằng con trai của ông cứ thích làm việc theo cảm tính thế nào cũng bị cái tính khí đó nó hại cho xem.

Ông cũng mong như vậy bởi vì chỉ có thể thì Ngôn Thần Ngạo mới có thể học cách cởi mở, nhẫn nại hơn với người khác.

Ngôn Thần Ngạo nhảy tọt lên xe mui trần hạng sang, phóng như điên trên đường.

“Lâm Di có đừng có bị gì.”

Tim anh bất giác nhói lên, anh cảm giác cả người mình lạnh toát, đôi bàn tay run rẩy cố gắng cầm lái.

Anh đang sợ cái gì vậy chứ, Lâm Di chỉ là người dưng mà anh hận thấu xương, ngay cả nằm mơ cũng muốn phanh thây xẻ thịt cô ra nữa mà, anh không lo cho cô mà đang sợ Lâm Di chết rồi thì anh lấy gì để trả thù cô đây, nghĩ vậy nên anh cảm thấy an lòng hơn.

“Sao mình lại quên mất cô ta.”

Một lúc sau chiếc xe của anh nhanh chóng dừng lại trước cổng nhà.

Ngôn Thần Ngạo phóng xuống, chạy vọt lên lầu mở cửa.

Lâm Di bên trong phòng đang thay quần áo, nghe tiếng mở cửa cô ném luôn cái áo sơ mi của anh xuống đất, rồi trần như nhộng vọt vào nhà tắm cố thủ.

Cửa vừa mở ra, mùi hương sữa tắm thoang thoảng thơm mát cộng với cái mùi chua chua xộc thẳng vào mũi khiến Ngôn Thần Ngạo nhíu mày.

Anh nhìn quanh căn phòng một lượt, quần áo vứt tứ tung, rác thải vương vãi khắp sàn, nhìn thật kinh khủng như bãi rác ngoài chợ.

Ngôn Thần Ngạo bừng bừng lửa giận nhưng vẫn cố nhịn xuống vì chẳng thấy Lâm Di đâu.

Lâm Di ở trong phòng tắm trần truồng đi qua đi lại đi tới đi lui, căng thẳng muốn chui xuống đất.

Đôi mắt anh dừng lại trước cửa phòng tắm, Ngôn Thần Ngạo xăm xăm đi tới không kiêng nể gì vặn nắm cửa.

“Ngôn Thần Ngạo tôi không mặc quần áo, anh đừng vào.” Lâm Di hét lên với vận tốc ánh sáng.

Rồi sau đó lại dịu giọng:

“Anh ra ngoài một lát được không.”

“Lâm Di có vẻ như cô sống rất thoải mái.

Tôi tạm ra ngoài lát nữa tôi sẽ tính sổ với cô sau.”

Ngôn Thần Ngạo đi rồi, Lâm Di mới ló đầu ra cửa, khẳng định chẳng có ai trong phòng cô mới chạy ra lấy quần áo rồi vọt vào phòng tắm.

Lâm Di mặc lại bộ quần áo lúc đầu của mình bước ra từ phòng tắm, Ngôn Thần Ngạo cũng từ bên ngoài bước vào.

Nhìn thấy Lâm Di da mặt trắng mịn, thần thái vẫn rất tươi tỉnh, Ngôn Thần Ngạo tức điên lên, chân mày anh nhíu lại hết cỡ.

“Ha...!Ha...!Ngôn Thần Ngạo anh không biết cái mặt của anh khó coi đến cỡ nào đâu.

Có phải tôi chưa chết làm anh khó chịu lắm phải không?”

Lâm Di cười bộc phát thành tiếng, thấy mặt Ngôn Thần Ngạo càng ngày càng lạnh cô ém tiếng cười của mình lại và nụ cười lần này trở nên duyên dáng hơn.

Nụ cười tươi rói của Lâm Di làm Ngôn Thần Ngạo ngẩn ngơ một lúc không tin nổi trong hoàn cảnh như hiện tại mà cô vẫn có thể cười như thế.

Nụ cười ấy của cô, vô tình làm trái tim Ngôn Thần Ngạo bất giác đập loạn lên, trước đây sao anh lại không nhận ra nụ cười của cô lại ấm áp như thế.

Ngôn Thần Ngạo trong lòng hoang mang, anh chưa từng có cảm xúc chân thật với ai ngoài Linh Linh.

Anh bác bỏ những rung động mơ hồ về Lâm Di trong đầu, người anh yêu là Trần Linh Linh, hiện tại và sau này cũng sẽ như thế.

“Cô dọn dẹp căn phòng này cho sạch sẽ, vứt mấy cái áo mà cô mặc của tôi đi, tôi không thích ai đụng vào đồ của mình.” Ngôn Thần Ngạo nói xong liền ra ngoài, Lâm Di sau đó cũng mất cả tiếng để dọn dẹp.

Mấy cái áo của anh hàng xịn mới tinh vứt đi thì tiếc nên cô cất giữ bên người, số thực phẩm còn lại không kịp ăn hết cô đem cất hết vào nhà bếp phòng khi cần dùng đến.

Cũng trong đêm đó, Ngôn Thần Ngạo ngồi một mình trong phòng sách xem lại camera giám sát, anh ngồi cười một mình....rồi ngỡ ngàng phát hiện ra đã lâu rồi anh không cười nhiều như thế.

Đến khi xem camera trong phòng, anh há hốc mồm kinh ngạc, Lâm Di tùy hứng khỏa thân đi lại trong phòng, lại còn tuỳ tiện lôi quần áo của anh ra ngắm, Ngôn Thần Ngạo nhìn cảnh tượng này chỉ còn biết lắc đầu ngao ngán.

Buổi sáng hôm sau, lại là một bàn thức ăn do Lâm Di chuẩn bị.

Anh không muốn ăn, Lâm Di vì muốn kéo gần khoảng cách với anh nên cứ bê chén cơm chắn trước mặt, miệng còn không ngừng lải nhải:

“Anh ăn đi, ăn một chút thôi, cơm tôi làm rất ngon.”

Liên tục bị làm phiền, Ngôn Thần Ngạo bực tức hất luôn chén cơm rơi xuống sàn vỡ tan, Lâm Di cũng bị mất trọng tâm ngã xuống đất, tay bị mảnh vỡ đâm trúng chảy máu.

“Đừng lại gần tôi.” Ngôn Thần Ngạo tuyệt tình cất lời, rồi lạnh lùng bước đi, anh không biết tay Lâm Di đang chảy máu.

Lâm Di mắt nhòa đẫm lệ nhìn anh không nói nên lời.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5679 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4961 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4468 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4365 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter