Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ai Ngờ Lại Đỗ Trạng Nguyên Bảng Vàng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ai Ngờ Lại Đỗ Trạng Nguyên Bảng Vàng
  3. Chương 23

Chương 23

"Trong tay áo ngài giấu thứ tốt lành gì thế."

_

Ba vị Quốc tử bác sĩ đối mặt nhìn nhau.

Kha Nhuế nói: "Thế này thì phải an bài ra sao? Đề thi do bọn họ đưa ra, đến nội dung thi là gì ta cũng không biết mà."

Tiêu Lập Cương cười nói: "Kha đại nhân bị doạ đến hồ đồ rồi hả, cũng không nghĩ xem vì sao Lục đại nhân lại gọi chúng ta đến đây."

Kha Nhuế lại nhìn về phía Đông Thuỵ Quân, nghi hoặc nói: "Đông đại nhân nghe hiểu gì không?"

Đông Thuỵ Quân nói: "Một kì thi quan trọng như thể nhất định phải in đề trực tiếp, Văn Hưng các không có phòng khắc, bộ Lễ thì bây giờ trống không, chỉ cần Lục đại nhân dâng tấu thì bản in chẳng phải sẽ đặt ở Bạch Du viện sao? Chỉ cần lúc khắc chữ bảo người hầu vào xem đề là được, thế là biết trước không phải lo rồi còn gì."

Tiêu Lập Cương chắp tay nói: "Vẫn là Đông đại nhân có gan."

Đông Thuỵ Quân nói: "Cũng như nhau thôi."

Tiêu Lập Cương nói: "Nhưng theo ta thấy việc in đề Liên Ngọc chắc chắn sẽ giao cho Châu tư nghiệp, chúng ta phái người đi còn phải cẩn thận mới lừa được hắn, chớ để bị nắm nhược điểm."

Kha Nhuế nói: "Nói thì dễ, quan trọng là ai sẽ đi lấy đề?"

Câu này nói ra, bầu không khi khẽ thay đổi.

Từ sau khi phân khoa, sự phân biệt giữa các học phái cũng đã xuất hiện, danh ngạch tuyển tiến sĩ kinh nghĩa nhiều, tuyển tiến sĩ thơ phú ít, cảnh ngày khiến cho càng nhiều người muốn dựa vào Thái Dương, mà học phái Vu Châu am hiểu sách luận là mục mà cả hai loại tiến sĩ đều phải thi, mối quan hệ với hai đại học phái kia cũng rất mờ ám.

Khảo hạch lần này nhắc đến việc cắt giảm nhân viên, tuy Tế tửu Lục Ngu đã lên tiếng, mọi người đều có tính toán, nhưng nên để cho ai là người cầm được đề đầu tiên, ba vị bác sĩ đều có lòng riêng, đều sợ đề mình nhận được sẽ bị người khác động chân động tay vào.

Kim trên chiếc đồng hồ mặt trời chậm rãi chuyển động.

Ở phía xa, tiếng đọc sách lanh lảnh đã vang lên.

Lục Ngu đứng trước cửa sổ, suy xét đến việc tự mình ra tay thì không ổn, kẻ có tính cách yếu đuối nhất trong ba người kia lại là Kha Nhuế, chắc hẳn không dám tính kế người khác, sau một lúc suy nghĩ thật lâu mới mở lời: "Kha đại nhân."

Kha Nhuế lau mồ hôi: "Lục đại nhân."

Lục Ngu nói: "Ngươi đi đi."

Kha Nhuế nghe xong, trong lòng mừng thầm, không hiển lộ ra ngoài.

Tiêu Lập Cương và Đông Thuỵ Quân vốn không vui, nhưng nghĩ nếu phái người của ba phái đi lần lượt thì quá là rêu rao, cuối cùng vẫn đồng ý với quyết định của Lục Ngu.

*

Cuối tháng, một thánh chỉ được ban ra.

—— "Môn hạ, giao trách nhiệm cho Văn Hưng các chủ trì việc khảo công của Quốc tử giám, vì nền tảng của đất nước không gì quan trọng hơn nuôi dưỡng kẻ sĩ, nguồn gốc của việc ấy lại bắt nguồn từ học hành, không có đức thì học thuật khó mà mở rộng, nên phải loại bỏ bớt những kẻ sĩ đại phu không đủ khả năng đảm nhận chức vị."

Mặt trời đỏ nổi lên từ phương Đông, chiếu vào tường cao bên trên Minh Tư đường.

Công văn triển khai khảo hạch với hơn một trăm người dạy học được dán ở đó, ba ngàn sinh đồ lên lớp tan lớp đều nhìn rõ, chỉ trong ba ngày đã nổi lên một cơn lốc trong Quốc Tử GIám.

Kì khảo hạch này sẽ trực tiếp loại bỏ một đám học quan lẫn lộn thật giả, cũng sẽ tiến hành phân cấp và phân ban một lần nữa đối với các học quan, điều này chưa từng xảy ra tại Quốc tử giám vốn lấy tiến cử và xá tuyển làm con đường tuyển chọn chủ yếu.

Trước cổng Quảng Văn quán, tiếng lật sách song song với tiếng ve kêu, trong phòng học tràn ngập không khí thư hương nồng đậm.

Học chính Trương Khẩn đang chắp tay sau lưng đứng bên cửa, nhìn về phía gác mái phi hạc của Minh Tư đường đằng xa.

Dưới hàng lang có một vị sinh đồ mặc lan sam đi đến, gương mặt đoan chính, râu cạo chỉnh chu, chính là Từ Hữu Văn chịu tang xong đã thi đậu vào Quảng Văn quán, trở thành sinh đồ Quốc Tử Giám.

Bởi tính tình cần cù, thật thà hiếu học, Từ Hữu Văn đã được các học sinh cùng lớp đề cử làm chức sự học lục, phụ giúp cho học chính Trương Khẩn chấp chưởng dạy học.

"Phu tử, năm ngoái học sinh còn trong kì để tang, không có cách nào vào kinh dự thi được." Từ Hữu Văn nói, "Không ngờ sáu năm trời lại, mình vẫn chưa được tham gia đại khảo, nhưng lại nhìn thấy phu tử vào trường thi trước."

Trương Khẩn đã qua bốn mươi, gương mặt gầy gò để lộ xương gò má cao cao hai bên, chỉ là bên dưới hàng lông mày thưa thớt, giấu một đôi mắt trong sạch hệt như sương mai.

"Hữu Văn, hôm nay anh hướng dẫn mọi người đọc lại Văn Uyển tân nghĩa một lần đi." Trương Khẩn nói, "Đọc xong thì tan lớp, không cần ở lại trong sân viện đâu."

Từ Hữu Văn cười nhu hoà: "Phu tử sắp phải thi rồi, cũng được, để học sinh chia sẻ công việc với người."

Trương Khẩn thở dài một hơi, đợi Từ Hữu Văn đi rồi mới tự nhủ một câu.

—— "Vi sư chỉ mong các anh không bao giờ biết màn đêm của Quốc tử giám này tăm tối đến nhường nào."

*

Vào khuya, lò lửa trong phòng khắc sách của Bạch Du viện vẫn vang tiếng.

Châu Tử Hiếu cởi quan bào ra, mặc áo ngắn vải thô và hạ thường, đích thân giám sát thợ đưa bản sắp chữ vào lò lửa.

Thợ sắp chữ bôi nhựa thông vào gốc chữ, văn lại sắp chữ ở trang sau theo đề mà Văn Hưng các đã gửi tới, thợ phụ trách lò điều chỉnh nhiệt độ lò, lấy bản in của trang trước ra đúng lúc.

"Ôi! Nóng quá!"

Một tiểu lại đang ấn in thì kêu lên, đẩy lệch khung in.

Châu Tử Hiếu hỏi: "Làm sao thế?"

Tiểu lại đưa tay lên thổi phù phù: "Nóng quá, Châu tử nghiệp, tia lửa vừa bắn ra."

Châu Tử Hiếu hỏi nheo mắt lại.

Tiểu Lại nói: "Tiểu nhân đáng chết, trang này coi như hỏng mất rồi..." Vừa nói, vừa cuộn tờ giấy mờ chữ thành cục, nhét vào trong tay áo,

Châu Tử Hiếu hỏi nghiêng mặt đi, liếc mắt nhìn Hàn Song Hoành ngồi bên giường trông coi.

Hàn Song Hoành không hiểu ý gì, còn bảo tên tiểu lại kia ra hậu viện lấy nước giếng lạnh mà rửa kẻo phỏng tay.

—— "Tạ ơn đại nhân quan tâm."

Tiểu lại vâng dạ lui ra, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Trong màn đêm, kiến trúc khổng lồ của Quốc Tứ Giám chìm trong ánh đèn mờ mờ, như phản chiếu của trời đêm đen nhánh.

Tiểu lại che kín trang đề trong tay áo, đi qua từng lớp tường viện đến một hẻm tối, bước đi như bay, ánh mắt không còn sự kinh hoàng như vừa rồi, mà chớp động vẻ âm hiểm như lang sói.

Cạch, cạch cạch.

Kha Nhuế cầm đuốc ra mở cửa.

Căn phòng nhỏ tối tăm, người đi vào, hồi lâu cũng không thấy châm đèn lên.

Tiểu lại đưa đề trong tay áo mình vào tay áo Kha Nhuế: "Đại nhân, đây là thứ kia."

Kha Nhuế gật đầu, bỗng nghe trong viện có tiếng bước chân, liên tục ho khan.

Tiểu lại nói: "Vậy tôi xin về trước, đi lâu sợ người ta nghi ngờ."

Kha Nhuế nói: "Được."

Ngay khoảnh khắc ống tay áo mở ra, đột nhiên, từ phía ngoài có một luồng sáng mãnh liệt chiếu vào.

Cho dù cách một lớp cửa sổ, ánh lửa đỏ vẫn chiếu sáng khuôn mặt Kha Nhuế, khiến từng nếp nhăn ở đuôi mắt, trên trán, dưới cổ đều hiện rõ ràng ra.

"Ai đó..." Kha Nhuế ho khan, nhắc tay lên chắn ánh sáng.

"Không ổn, bị bắt rồi." Tiểu lại tỉnh táo nói, "Đại nhân, đốt đi, tôi sẽ đi ra từ cửa sổ."

Chỉ nháy mắt, một mũi tên đã bay thẳng tới, cắm vào phía sau cửa sổ.

Cửa phòng mở toang ra.

Tiểu lại sợ hãi kêu lên một tiếng, buông tay ra.

Đám quan binh nối đuôi nhau đi vào, mạnh mẽ khéo Kha Nhuế đang ôm chặt bàn không chịu buông ra khỏi phòng.

Sân viện được ánh lửa chiếu sáng rõ như ban ngày.

Kha Nhuế run rẩy ngẩng đầu, nhìn thấy một bộ lan sam trắng thuần, một gương mặt thanh lãnh xinh đẹp.

"Liên Ngọc, Liên Ngọc công tử..."

"Kha đại nhân, trong tay áo ngài giấu thứ tốt lành gì thế." Liên Hoa cười nói, "Lấy ra xem nào."

_

Editor: Tui có search một chút, thì thời Đường thường thánh chỉ sẽ mở đầu bằng "Môn hạ", bởi vì thời đó là do Môn hạ tỉnh đại diện ban hành. Cơ mà khúc chiếu chỉ người ta biết kiểu văn khó hiểu quá nên tui cũng hơi mò

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5685 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5225 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4545 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4371 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter