Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ái Tình Quy Hoa Cục

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ái Tình Quy Hoa Cục
  3. Chương 2

Chương 2

Hạ Niệm Văn chưa bao giờ từng gặp một cô gái xinh đẹp đến thế, không giống nhân gian phàm trần, càng giống tiên tử không dính khói lửa nhân gian. Ở lữ trình nhân sinh hai mươi ba năm của Hạ Niệm Văn, người con gái đẹp nhất mà nàng từng gặp hẳn là chị họ Hạ Niệm Sanh cùng một người khác, chính là vị tiểu thư ở trước mắt này. Váy Bohemian dài đến mắt cá chân, nàng vừa vào cửa, chỉ liếc mắt nhìn toàn bộ căn phòng, trong thoáng lơ đãng nơi khoé miệng có biểu tình khinh thường, trên cổ tay trắng ngần không có trang sức gì.

"Bài đăng của cô nói tiền thuê hàng tháng là 800, mỗi tháng tôi trả cho cô 1000, nhưng có điều kiện, tôi muốn phòng ngủ chính. Cứ quyết định như vậy đi, hiện tại tôi cho cô nửa tiếng dọn đồ đạc của cô qua phòng ngủ nhỏ kia." Nói xong liền phất tay với ngoài cửa, chẳng lẽ những người đến thuê phòng đều dẫn theo đoàn đội? May mà vị tiểu thư này cũng chỉ thuê một người theo, rõ ràng là người của công ty chuyển nhà, lại nhìn trên tay vị tiểu thư kia, cũng chỉ có một rương hành lý mà thôi.

Hạ Niệm Văn người này có rất nhiều tật xấu, tỷ như nói nàng háo sắc, mặc kệ là nam hay nữ đều được, cho nên khi nhìn thấy nàng tiểu thư xinh đẹp như hoa như ngọc đó nên thất thần trong chốc lát là phản ứng mê gái bình thường, chỉ đợi đến khi cô gái kia mở miệng ra lệnh, nàng mới phục hồi lại tinh thần: "Vị tiểu thư này......"

"Có gì không ổn sao?" Thanh tuyến của nàng thực nhu hoà, chẳng qua trong giọng nói mang theo sự không kiên nhẫn rất mãnh liệt.

"Đương nhiên không ổn." Hạ Niệm Văn quyết đoán từ chối, phòng ngủ chính có cửa sổ, có ban công, còn có giường lớn của nàng.

"Mỗi tháng 1500 đồng, đây là tiền thuê nhà một quý, cô lấy hợp đồng ra đây ký đi." Không biết cô gái kia lấy từ nơi nào ra một xấp tiền mặt, từng tờ từng tờ hồng chói mắt, làm Hạ Niệm Văn hoa cả mắt.

Hạ Niệm Văn nhìn nhìn tiền, mỗi tháng 1500, vậy thì nàng cũng không cần phải trả thêm tiền thuê nhà. Không cam lòng nhìn phòng ngủ của mình, lại nhìn nhìn xấp tiền: "1500 không bao gồm tiền điện nước, tiền điện nước mỗi tháng chia đều. Không được mang người khác giới về qua đêm, thi thoảng bạn bè cùng giới muốn tới ngủ qua đêm phải báo cho tôi biết một tiếng. Đúng rồi, chứng minh thư của cô đâu? Tôi cần phải sao chép một chút."

"Không mang." Câu trả lời rất dõng dạc rõ ràng.

"Không mang??? Cô đi thuê nhà mà không mang theo chứng minh? Tiểu thư, làm ơn đi, cô như vậy thực làm tôi khó xử."

"Cho nên, cô không định cho tôi thuê?" Nàng nhíu mày.

Hạ Niệm Văn nhìn cô gái kia thu hồi xấp tiền bỏ vào túi, mặc kệ, trước cứ đáp ứng rồi nói sau. Nàng liền bật dậy từ sô pha: "Chờ đã? Ký hợp đồng đi."

Hạ Niệm Văn mất một giờ đem toàn bộ quần áo ở phòng ngủ chính dọn qua phòng dành cho khách, để lại căn phòng đầy ánh mặt trời kia tặng cho cô gái mới dọn vào.

Thời điểm tiếng chuông di động vang lên, Hạ Niệm Văn mới có thể lấy lại tinh thần từ một đống chuyện cùng người rất không đáng tin lúc sáng sớm này. Nàng nhảy đến bên cạnh sô pha nghe điện thoại. Phòng ngủ chính cửa đóng chặt, thanh âm bên đầu kia điện thoại có vẻ mơ hồ lại mờ mịt, Hạ Niệm Văn cảm thấy nhất định là mình bị sắc đẹp mê hoặc, nàng không biết cô gái kia làm nghề gì? Có lai lịch thế nào? Thậm chí ngay cả cô gái đó tên là gì cũng không biết. Vậy mà một năm tới, nàng sẽ sống cùng cô gái kia ở nơi này.

"Niệm Văn? Em gần đây chẳng thích nghe chị nói chuyện gì cả." Thanh âm Hạ Niệm Sanh thông qua ống nghe truyền tới có chút ai oán, Hạ Niệm Văn liền có chút mềm lòng: "Nào có chuyện đó, vừa rồi em đang suy nghĩ chút chuyện thôi, vừa rồi chị mới nói gì?"

"Lại đây cứu chị, chị không mang theo ví, ở nhà hàng Tụ Nguyên này." Thanh âm rõ ràng bị đè ép rất nhỏ.

Hạ Niệm Văn ngẩn ra nhìn di động một hồi, thở dài một hơi, thu dọn một chút liền ra cửa.

Hạ Niệm Văn chán ghét vào ngày trời nóng như thế phải ra khỏi nhà. Nàng chán ghét không khí oi bức chật chội của thành phố này. Nàng chán ghét Hạ Niệm Sanh luôn biến cuộc sống của mình loạn như thế, do đó kéo theo cuộc sống của nàng cũng loạn theo. Hạ Niệm Văn thậm chí cũng chán ghét mùi nước sông tản mát từ trên người đám đàn ông ở thành phố này, mang theo chút mùi tanh gay mũi của biển. Hạ Niệm Văn thích ngửi mùi hương trên người phụ nữ, đây là một bí mật chỉ mình nàng biết.

Khi nàng đến nhà hàng Tụ Nguyên, chẳng hề bất ngờ nhìn thấy Hạ Niệm Sanh ngồi trong một góc sáng sủa, đang tươi cười thong dong uống rượu đỏ, ăn bò bít tết chín năm phần. Bộ dáng thong dong tao nhã đó làm cho người ta nhìn từ góc nào vào cũng nhìn không ra đó là người quên mang theo ví tiền. Hạ Niệm Sanh cùng Hạ Niệm Văn là hai người có sự khác biệt quá lớn. Hạ Niệm Sanh là kiểu người dù xảy ra chuyện gì cũng không bối rối hoảng loạn, tựa như thương hải tang điền, vật đổi sao dời ở trước mặt, cô cũng chỉ mỉm cười nhìn hết thảy.

Mà Hạ Niệm Văn không giống. Hạ Niệm Văn vẫn sống lo trước lo sau, rất cẩn thận. Vừa tới thành phố này, mấy tháng trời không tìm được việc, nàng mỗi ngày lo âu đến mức trà không nhớ cơm không màng. Hạ Niệm Sanh chiều nào tan làm trở về cũng mang nàng ra ngoài chơi, làm cho nàng thả lỏng, đừng khẩn trương nữa, nhưng cũng chỉ phí công. Hạ Niệm Văn căn bản không hiểu làm thế nào để cho thể xác và tinh thần mình lơi lỏng xuống. Lâu dần, Hạ Niệm Sanh cũng mặc kệ nàng.

Mấy tháng trước xảy ra trận động đất Vấn Xuyên rung động toàn cầu. Ngày đó, Hạ Niệm Văn đang vướng kỳ sinh lý cho nên rúc trên sô pha nằm ngay đơ. Mỗi lần đến chu kỳ, Hạ Niệm Sanh đều lại chăm sóc nàng. Cũng giống mọi người, không ai có thể đoán trước được một tràng tai nạn ngày đó, bất quá chỉ mấy phút đồng hồ, sống và chết liền luân chuyển như vậy. Khi ngọn đèn trên tường bắt đầu lắc lư, trên tường có thứ gì đó bắt đầu rơi xuống, Hạ Niệm Văn trước tiên không biết xảy ra chuyện gì, chẳng qua thân thể theo bản năng kéo Hạ Niệm Sanh ôm vào trong ngực bảo vệ, mà Hạ Niệm Sanh ở trong lòng nàng lại nhíu chặt mày, đẩy Hạ Niệm Văn ở trên người mình ra, kêu: "Là động đất, chạy mau." Nói xong liền đứng dậy, kéo Hạ Niệm Văn chạy trốn.

Trận động đất ngày đó bởi vì thành phố B cách Vấn Xuyên rất xa rất xa, nên không quá bao lâu, hết thảy đều trở lại bình tĩnh. Hạ Niệm Sanh lấy điện thoại gọi cho người thân ở Tứ Xuyên, đã không thể nào kết nối được, mọi đường dây liên lạc đều bị chặt đứt. Hạ Niệm Văn có phần hoảng loạn, chỉ nhớ rõ ngày đó Hạ Niệm Sanh vẫn nắm chặt tay nàng, trong đầu nàng một mảnh trống rỗng. Điện thoại rốt cục thông, biết được người nhà đều bình an, hai người mới thở phào nhẹ nhõm.

"Sao chị lại quên mang theo ví? Không phải thẻ của chị còn chưa trả hết nợ à, còn tới nơi thế này ăn cơm?" Hạ Niệm Văn tức giận ngồi xuống cạnh Hạ Niệm Sanh.

"Tiểu thư, xin hỏi cô cần gọi gì?" Có nhân viên phục vụ cầm thực đơn đến hỏi Hạ Niệm Văn.

"Cho tôi một ly nước lạnh, cảm ơn."

"Toàn thân đều là hàn khí, còn uống nước đá cái gì. Phiền anh, cho thêm một phần thỏ hầm tiêu." Hạ Niệm Sanh tự chủ trương, gọi một phần cho Hạ Niệm Văn, vì hai người quê quán đều thuộc Tứ Xuyên, cho nên cùng thuộc loại không cay không vui.

"Chị, thẻ tín dụng của chị còn thiếu bao nhiêu tiền?"

"Nói với em nhiều lần lắm rồi, đừng gọi chị nữa mà, nghe già lắm. Em xem tôi phương hoa tuyệt đại thế này. À, không nhiều lắm, còn thiếu 2000."

"Hạ Niệm Sanh, vì cái gì?"

"Cái gì vì cái gì cơ?"

"Vì cái gì mỗi tháng đều như vậy? Chị không thể không sạch túi thế sao? Tháng nào tiền thu vào không bằng tiền chi ra? Chẳng lẽ chị không lo nếu mình không trả được à?"

"Niệm Văn, chị cũng không biết nữa, tháng nào cũng thế ý." Hạ Niệm Sanh nhún vai, một bộ rất vô tội bị hại như chuyện không liên quan đến mình.

Hạ Niệm Văn bó tay với cô, đành lấy một nửa từ số tiền 4500 mà cô gái ban nãy trả cho đưa cho cô: "Lát nữa cơm nước xong, em với chị đi trả nốt tiền nợ trong thẻ."

"Yêu cưng chết mất." Hạ Niệm Sanh nói xong liền đứng dậy hôn một cái lên má Hạ Niệm Sanh.

"Đúng rồi, em đem một gian phòng trống cho thuê rồi."

"Ừ."

"Thuê nhà là người nào?" Làm chị họ, Hạ Niệm Sanh rốt cục có một chút tự giác, chủ động quan tâm tình trạng của Hạ Niệm Văn.

"Không rõ lắm."

"Không rõ lắm? Tính tiền, chị về giúp cưng nhìn thử xem."

Khi Hạ Niệm Sanh và Hạ Niệm Văn về đến nhà, khung cảnh không khác gì khi nàng ra khỏi cửa. Cánh cửa phòng ngủ chính vẫn đóng như cũ. Hạ Niệm Sanh dán sát tại chân tường cũng không nghe được động tĩnh gì bên trong. Ở cửa có giày cao gót của cô gái kia, xem ra còn ở nhà.

Hạ Niệm Sanh vẫy vẫy tay với Hạ Niệm Văn, hai người ngồi trên sô pha, bốn con mắt nhìn chằm chằm cánh cửa phòng ngủ.

"Là phụ nữ à?"

"Ừ."

"Đẹp không?"

"Ừ, cũng tính là đẹp đi."

"Vậy còn được."

"......"

Gien mê gái háo sắc hẳn là có tính di truyền, Hạ Niệm Văn thầm nghĩ. Hạ Niệm Sanh bề ngoài nhã nhặn nội tâm "muộn tao" kia thực ra có đức hạnh y hệt nàng.

(*muôn tao: kiểu người trong ngoài không đồng nhất)

"Báo cáo tư liệu của cô ta xem nào.". ?r?yệ? hay l?ô? có tại ﹍ ? ?????U?e?﹒?? ﹍

"Hoàn toàn không biết gì cả."

"Hạ Niệm Văn, cưng thật thất bại."

"Có bản lĩnh thì chị đi mà hỏi."

"Đi thì đi."

Hạ Niệm Sanh đứng trước cửa, bàn tay giơ lên lại thả xuống, đang lúc do dự, cửa phòng lại tự động mở ra, người ở trong lẫn ngoài cửa đồng thời hét lên.

"A......"

"Oa......"

Cô gái bên kia cánh cửa dù không cần đến cái mặt nạ đang đắp cũng có thể nhìn ra sắc mặt tái nhợt: "Cô là ai????" Tuy câu hỏi hướng về Hạ Niệm Sanh, nhưng vẻ mặt chất vấn rất rõ ràng hướng tới Hạ Niệm Văn.

"Đây là chị họ tôi, Hạ Niệm Sanh."

"Cô này, này cô, bạn cùng phòng mới tới này, nhỉ? Này? Xin hỏi cô tên gì?" Hạ Niệm Văn đứng dậy đỡ lấy Hạ Niệm Sanh vừa bị doạ không nhẹ.

"Tôi đói." Cô gái kia vỗ vỗ lớp mặt nạ trên mặt.

Hai chị em Hạ Niệm Văn và Hạ Niệm Sanh đều có chút sững sờ, cùng hỏi: "Cái gì?"

"Tôi đói!!!"

"À, dưới lầu có tiệm cơm nhỏ, thịt kho ở đấy không tệ." Hạ Niệm Văn tốt bụng giới thiệu.

"Cô định để tôi đi ra tiệm cơm ăn linh tinh gì đó???"

"......Mấy tiệm ngon cô cũng chỉ có thể đón xe đi thôi."

"Vì sao cô không làm cho tôi ăn?"

Hạ Niệm Văn siết chặt hai nắm tay, đặt bên môi hít một hơi, hôm nay rốt cuộc nàng dính cái gì, toàn gặp phải dạng người kiểu gì không biết, cho nên nói trên đời này thật sự không có bữa cơm trưa miễn phí.

"Vị tiểu thư này, tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi, trong hợp đồng của chúng ta cũng không có mục tôi phải nấu cơm cho cô ăn, cho nên, cô muốn ăn chỗ nào, ăn ra sao, đều là chuyện của cô."

"Nhưng mà tôi thật sự đói, hơn nữa tôi ăn không quen đồ ăn ở tiệm cơm, dầu mỡ nhiều quá." Khẩu khí của cô gái kia có chút mềm xuống, dáng người mạn diệu mặc áo ngủ, hơi kéo gần khoảng cách với Hạ Niệm Văn. Hạ Niệm Văn chỉ cảm thấy trận hương khí đặc trưng kia càng dày đặc hơn, sắp đánh cho phòng tuyến của nàng sụp đổ. Hạ Niệm Văn, mày là nhân tài tố chất cao, là thanh niên tốt có tiền đồ, tuy hiện tại tiền đồ một mảnh u ám, nhưng nếu ngay cả chút dụ hoặc này cũng không chống cự được, còn làm đại sự thế nào? Trên đầu chữ "sắc" là một cây đao đó nha.

"Thế, cô muốn ăn gì?" Hạ Niệm Văn buông tay đầu hàng.

"Hạ Niệm Văn!!! Thứ không có tiền đồ!!! Em đã nói trước khi em kết hôn sẽ chỉ nấu cơm cho mình chị ăn thôi cơ mà!!!" Một Hạ Niệm Sanh tao nhã thong dong lại bắt đầu rít gào, hậu quả thực nghiêm trọng.

"Ngại quá, cô là?" Vị tiểu thư đắp mặt nạ này hình như cố ý muốn gây sự thì phải.

"Chị họ của tôi, Hạ Niệm Sanh." Hạ Niệm Văn lại giới thiệu lần thứ hai.

Hết chương 2

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5685 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5225 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4545 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4370 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter