Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ăn Bám Chính Xác Mở Ra Phương Thức
  3. Chương : 108

Chương : 108

Trong lều vải.

Đông Lỵ Á nằm ngửa, hai tay giơ thẳng lên đầu, vặn người duỗi mình cho cơ thể bớt nhức mỏi. Bên hông lộ ra vòng eo thon nhỏ đầy tinh tế.

Mặc dù lần này bọn họ đi chơi rất vui vẻ, thế nhưng quay tiết mục chính là quay tiết mục, không chỉ một mà đến ba bốn cái ống kính cứ luôn một mực chĩa thẳng vào người Đông Lỵ Á, quay lại không sót nhấc cử nhấc động của nàng. Thế nên không có khả năng hoàn toàn phóng thích chính mình.

Tỉ như bình thường nàng cũng sẽ ngẫu nhiên thốt lên một vài câu thô tục, nhưng ở trước ống kính thì sao mà dám làm? Dù có muốn buông lỏng cũng không được, đây là vấn đề về hình tượng.

Hiện tại máy quay phim đã bị che kín, âm thanh cũng đã tắt đi, nàng lập tức cảm thấy thoải mái, nhẹ nhõm hẳn, giống như gông cùm xiềng xích trên người đã được hạ xuống vậy.

"Tôi tắt đèn nhé!" Đông Lỵ Á nói với Thẩm Ngôn.

Hắn khẽ ‘ừ’ một tiếng.

Đông Lỵ Á bèn ngồi dậy với tay tắt đèn chân không treo ở trên đỉnh chóp lều vải.

Không gian xung quanh lập tức tối đen một mảnh. Mà không chỉ bên trong lều vải, toàn bộ khu vực bên ngoài chỗ nhân viên công tác nghỉ ngơi cũng đã tối đèn, bọn họ có nhiều người đã sớm ngủ từ lâu.

Trong lúc nhất thời, chỉ có bầu trời đầy sao và ánh trăng sáng tản ra hào quang yếu ớt.

"Ơ kìa, khu bên kia là ai ở đấy nhỉ? Sao giờ này vẫn còn chưa ngủ?"

Khu vực ‘đóng quân dã ngoại’ của bọn họ đang sa vào cảnh yên tĩnh tối đen, bỗng nhiên có một cái lều vải bên phải sáng đèn lên, Đông Lỵ Á thuận miệng hỏi bâng quơ.

Thẩm Ngôn vốn không thích ngủ mà bị đèn hắt vào mắt, vì thế liền kéo khóa lều xuống, thò đầu ra hô: "Cái lều màu đỏ kia, biết mấy giờ rồi không mà còn chưa đi ngủ?”

"Ngủ ngay đây! Ngủ ngay đây!"

Thanh âm của Lôi Gia Âm xa xa truyền đến, ở cùng anh ta hẳn là người anh em Nhạc Vân Bằng.

Lều vải mà các thành viên của đoàn « Hoa Dạng Thiếu Niên » ở đều là lều vải phổ thông dành cho hai người.

Nếu như là lều vải hai người, vậy chỉ có hai người cùng ngủ thì chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì.

Thế nhưng vấn đề ở đây là đoàn người không phải ai cũng đều chiếm diện tích giống nhau.

Hai kẻ mỗi người đều chưa tới 50kg dĩ nhiên phải khác biệt so với hai người mà mỗi bên đã chiếm gần trăm ký rồi.

Tám người trong nhóm, nhóm hai cặp Tống Đan Đan - Tống Tổ Nhi, Cổ Lệ Na Trát cùng Lưu Sư Sư không cần phải nói. Bọn họ đều là nữ nhân, đã vậy vóc dáng cũng rất mảnh mai, hai người ngủ chung một cái lều vải hoàn toàn không hề có vấn đề gì, hơn nữa còn có thể thừa không ít chỗ trống.

Bên lều của Thẩm Ngôn vẫn còn đỡ, mặc dù vóc dáng hắn khá cao to, nhưng cùng chia lều với hắn là Đông Lỵ Á chỉ tầm khoảng 45 ký, hai người nằm chung một chỗ vẫn không bị cảm giác chen chúc chật chội gì.

Nhưng Lôi Gia Âm và Nhạc Vân Bằng thì lại không được thoải mái như vậy. Lôi Gia Âm thuộc kiểu mẫu nam hán tử, thân hình thô to, anh ta cao tầm 1m84, thể trọng nặng đến hơn 80 ký.

Nhạc Vân Bằng thì mặc dù vóc dáng không được man cho lắm, anh ta là kiểu to béo, bụng bự. So với Lôi Gia Âm còn nặng hơn, đến tận 90 ký.

Hai tên to tướng ngủ chung ở trong một cái lều vải, chắc chắn là vô cùng chật chội. Từ tối giờ hai người bọn họ đã lăn qua lộn lại, đổi rất nhiều tư thế, thế nhưng kiểu gì cũng không thể nào mà thoải mái, rộng rãi để ngủ yên một giấc được.

"Lều của chúng ta quá nhỏ, ngủ không được, thật là khó chịu kinh khủng."

Thanh âm Nhạc Vân Bằng tức khắc vang lên theo.

Thẩm Ngôn hô to: "Các anh bị ngốc sao, hai người các anh cứ nằm chồng lên nhau là rộng ngay thôi, đúng không?"

"Ha ha ha ha!"

Có vài tiếng cười vang lên từ trong mấy cái lều vải khác.

"Cậu cút ngay cho anh!" Lôi Gia Âm cùng Nhạc Vân Bằng đồng loạt hét lên.

Thanh âm Tống Đan Đan sau đấy cũng truyền đến: "Các anh em, không nên nháo nữa nha, nhóm chúng ta ngày mai còn phải đi đường dài đó."

"Anh cũng đừng đi gây sự bên ngoài nữa, mau mau trở về ngủ đi thôi, mai anh còn phải lái xe còn gì."

Đông Lỵ Á nín cười, cố gắng đem Thẩm Ngôn kéo lại vào trong.

Cười đùa một trận xong, khu cắm trại dã ngoại lại một lần nữa lâm vào an tĩnh.

Thẩm Ngôn và Đông Lỵ Á nằm song song với nhau bên trong lều. Bởi vì đây là lều giữ ấm, nhiệt độ bên trong tương đối ấm áp, không lạnh như ngoài trời, thế nên cả hai tùy tiện đắp tấm chăn mỏng lên người chứ không chui vào túi ngủ hoặc quấn mền kín mít khi ngủ.

Hồi lâu sau, cũng không rõ là do vô tình hay như nào mà Thẩm Ngôn cảm nhận được đôi chân trần nhỏ xíu của Đông Lỵ Á đang gác lên chân mình.

Hắn im lặng một lát, chờ nàng ta xoay mình sẽ tự rớt chân ra. Thế nhưng một lúc lâu mà Đông Lỵ Á vẫn giữ nguyên tư thế đó, Thẩm Ngôn bèn xoay người lại, vừa khéo rút bắp chân mình ra khỏi chân cô nàng.

Nào ngờ chỉ mấy giây sau, chân nhỏ của Đông Lỵ Á lại gác lên, mà dường như chủ nhân của nó có vẻ đang tức giận, bởi vì Thẩm Ngôn cảm nhận được nàng ta rõ ràng dùng nhiều sức hơn hẳn ban nãy.

Lúc này hắn có thể xác định, vừa rồi hiển nhiên không phải là do Đông Lỵ Á lơ đãng, vô ý.

Tuy nhiên Thẩm Ngôn cũng không buồn tránh né nữa, hắn đã nghiêng người đưa lưng về phía Đông Lỵ Á rồi, nếu lại cố tránh ra phía trước thì chẳng khác gì ra thẳng ngoài lều mà nằm.

Thảo nguyên vào ban đêm rất an tĩnh, chỉ có tiếng gió ngẫu nhiên thổi ào qua, lâu lâu thì có vài tiếng côn trùng đứt quãng kêu rã rích, trừ mấy thứ đó ra thì chẳng còn một tiếng động nào khác.

Người sống trong thành thị đã quen nghe tiếng xe cộ ồn ào, dù là ban ngày hay ban đêm thì cũng thế, nhưng ở chỗ này căn bản không bới ra nổi tiếng còi xe hay động cơ âm thanh máy chạy gì cả.

"Nè!"

Đông Lỵ Á quay người hướng về phía Thẩm Ngôn, tay nhỏ chọc chọc bên hông hắn.

"Thẩm Ngôn, anh ngủ rồi sao?"

- ---

Chương sau: Cô Có Biết Hậu Quả Khi Khiêu Khích Tôi Không?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5720 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5251 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4987 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4566 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4486 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4417 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter