Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Anh Là Tất Cả (All I Need Is You)

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Anh Là Tất Cả (All I Need Is You)
  3. Chương : 6

Chương : 6

Kid ngồi bên đống lửa chăm chú thả từng miếng bột mỏng vào xoong, khuấy nhẹ nhàng rồi vớt từng lượt bánh ra dĩa

Đôi mắt tinh như mắt mèo, có lẽ là màu vàng chứ không phải màu nâu như anh nghĩ lúc đầu, dường như có thể nhìn thấy rõ mọi vật mà mắt thường không thể nhìn thấy. Kid là một anh chàng thật sự gây ấn tượng. Bây giờ Damian tin Kid đã từng bắt được năm tên tội phạm

Trong lúc Vince đang bất tỉnh, anh dễ dàng trói chặt khuỷu tay gã ngoặt ra sau. Anh để gã nằm ngiêng và ít ra ở vị trí đó mũi gã sẽ đỡ chảy máu hơn. Còn Billybob vẫn lặng thinh, quan sát Damian một cách cảnh giác

Anh tranh thủ đi tìm đôi giày cùng áo khoác đã cởi ra đêm qua. Vừa định xỏ chân vào giày, anh chợt phát hiện Kid vẫn đang kín đáo nhìn anh hơn là tập trung vào việc nấu nướng

“Ông cần phải lắc qua trước khi xỏ chân chứ. Biết đâu có con gì đó lại coi đôi giày của ông là chỗ ngủ lý tưởng đấy” Cậu ta nói to

Damian giật mình đánh rơi giày xuống đất như thể đang có rắn bên trong. Billybob bật cười nhưng vội im bặt khi gặp ánh mắt giận dữ của anh. Còn Kid đã kịp giấu nụ cười trước khi Damian quay ngoắt sang vì thế anh chỉ nhìn thấy vẻ mặt bình thản của cậu ta. Anh ngập ngừng nhặt giày lên, lắc thật mạnh và mang chúng lại gần đống lửa để nhìn kỹ bên trong

“Giờ thì giày của ông an toàn rồi” Kid nhận xét

Damian ngạc nhiên. “Không phải cậu đang đùa giỡn tôi đấy chứ?”

“Không đâu, tôi không biết ở đây có bọ cạp hay không, nhưng ở một số vùng …”

Damian quắc mắt giận dữ và quay sang tìm một đôi tất sạch trong túi. Sáng nay, anh không hề có ý định đi quanh lều với đôi chân mang tất nhưng hai tên cướp kia phải khiến anh phải làm vậy

Khi cởi bỏ đôi tất bẩn, những vết rộp da trên bàn chân anh bị tứa máu đau buốt, đặc biệt lúc mang giày vào. Khập khiễng quay lại bên đống lửa, anh chỉ mong sao được đến Coffeyville càng sớm càng tốt

Kid đưa cho anh đĩa bánh rán và lọ mật ong. “Bơ bị ôi từ hôm qua, ông dùng tạm mật ong vậy. Tôi không thích mật ong nên ông cố ăn hết đi. Tôi sẽ gặm tạm thịt bò khô, nếu cần”

Damian đưa mắt nhìn Vince và Billybob. “Chúng ta sẽ cho những vị khách kia ăn chứ?”

“Không, quỷ tha ma bắt chúng đi. Nếu muốn ăn sáng, bọn chúng đã không giơ súng ra như vậy”

Giọng nói hơi gay gắt. Đây là biểu hiện cảm xúc đầu tiên trong hôm nay. Ít ra cậu ta cũng không phải người vô cảm

Kid đứng dậy, lau tay vào sau quần rồi đến chỗ Billybob. “Bọn mày giấu ngựa gần đây phải không?”

“Trên con đường cuối sông” Gã trả lời ngay

Kid gật đầu và đi về phía đó. Damian vừa trông chừng hai tên cướp vừa ăn nốt bữa sáng. Billybob chắc sẽ không dám giở trò khi Vince vẫn đang bất tỉnh

Khi Kid quay lại với hai con ngựa, anh thấy mừng vì có thể không phải bỏ lại cái túi du lịch. Chưa bao giờ anh thấy con vật nào bệ rạc, khốn khổ như hai con ngựa này. Một con thì khập khiễng con con kia cũng sắp què đến nơi. Anh ngạc nhiên khi thấy Kid tiến thẳng tới chỗ Vince, đá mạnh vào mông gã “Tao ghét nhất kẻ nào đối xử với động vật như thế này” Cậu liếc nhìn sang Billybob đang sợ hãi nép người về phía sau “Con nào của mày?”

“Cả hai đều không”, Billybob chối phắt, rõ ràng gã nói dối “chúng đều là của Vince”

“Hừ, một con không cưỡi được còn con kia cũng sẽ như vậy thôi. Hãy nhìn xem, chúng đã phải chạy đến kiệt sức vì những cú thúc đáng nguyền rủa của bọn mày”

Billybob sợ hãi né người xa hơn, nhưng Kid chỉ chửi rủa rồi quay lại bên đống lửa nói với Damian, “Đến giờ khởi hành rồi. Thật may, hôm nay chúng ta sẽ phải đi lâu hơn nếu bọn này không có ngựa. Chúng sẽ cưỡi chung một con. Còn con kia phải để cho nó kịp hồi sức nếu không sẽ bị què mất. Cái lũ ngu ngốc chết tiệt này khiến tôi không tài nào chịu nổi”

Tình huống này thật chẳng ra làm sao. Damian quyết định không nghĩ về cái túi nữa. Có lẽ anh sẽ kiếm được cái khác khi tới thị trấn nào đó, nhưng để kiếm được những bộ quần áo đẹp, sang trọng lại là một vấn đề …

Việc duy nhất anh có thể giúp Kid thu dọn liều trại là mang bát đĩa ra sông rửa. Khi anh quay lại, lửa đã dập, ngựa đã được thắng yên cùng một túi hành lý to đùng chất trên lưng

Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy con ngựa thiến màu hạt dẽ của Kid. Đẹp mã, lông mượt, tràn đầy sinh lực như đang sẵn sang chờ xuất phát. Nó có thể sánh ngang với loài ngựa thuần chủng trong các cuộc đua anh từng đi xem. Cậu bé còm nhom này có thể có được một con ngựa tuyệt vời như thế sao?

Kid đang gắng sức đẩy Billybob lên ngựa trong tiếng làu bàu bực bội của gã. “Nói thật, tao không thể lên ngựa với hai tay bị trói thế này. Thậm chí có lên được chăng nữa thì cũng sẽ bị ngã vì tao không nắm được dây cương”

“Tốt. Vậy thì cố mà nghĩ ra cách giữ ngồi yên trên lưng ngựa chứ đừng có nghĩ đến việc gây rắc rối cho tao. Còn bây giờ, hoặc tự lên ngựa hoặc đi bộ. Tao cũng chẳng quan tâm đến sự lựa chọn của mày đâu”

Damian biết chắc gã sẽ không thể tự mình lên ngựa được vì vậy anh bước đến đẩy giúp. Gã la oai oái, “Cái gì …?” nhưng vội im bặt vì cố tập trung để giữ thăng bằng

Kid cười tươi nhìn Damian, ánh mắt như muốn nói tôi biết ông không đến nỗi vô dụng mà, rồi liếc sang nhìn Vince vẫn đang nằm im thin thít. “Nếu hắn còn sống, ông có thể làm lại hành động đó lần nữa không?”

Lời nói bong gió như muốn hỏi tại sao anh có quả đấm mạnh như vậy khiến Damian hơi đỏ mặt. anh dội nước lên người Vince để gã tỉnh lại. Sau đó anh đẩy gã lên sau lưng Billybob. Và bây giờ đến lượt anh. Ước gì lúc này có một ai đó cao lớn để giúp anh lên được dễ dàng

Từ trước đến nay chỉ sống ở thành phố nên Damian chưa bao giờ cưỡi ngựa. Anh thường đi lại bằng cỗ xe ngựa sang trọng của gia đình. Hôm nay là lần đầu tiên khiến anh lúng túng

Kid đang chờ anh trên yên, ngạc nhiên hỏi “Phải đặt chân vào bàn đạp, ông Rutledge ạ. Trước nay ông chưa hề cưỡi ngựa sao?”

Chỉ đi xe ngựa thôi, chưa cưỡi lần nào” Damian miễn cưỡng thú nhận

Cậu bé thở dài “Lẽ ra tôi phải biết … Nào, hãy giữ tay tôi đã lấy thăng bằng rồi đẩy cả người lên, ngay khi chân ông cho vào bàn đạp. Sau đó thả ra khi đã lên được yên”

Nó rõ ràng dễ hơn làm. Nhưng cuối cùng Damian cũng thành công sau hai lần cố gắng. Tuy phải ngồi hai người chật chội nhưng thế này là tốt nhất rồi. Anh thấy thương cho Vince đang phải ngồi sau lưng Billybob với hai tay bị trói. Ở vị trí đó rất dễ ngã nếu bị mất thăng bằng. Ít ra anh còn được Kid nhắc nhở. “Hãy ôm lấy tôi, nếu cần. Chúng ta sẽ có chuyến đi vất vả đấy, vì vậy không nên có rắc rối gì là hơn”

Mới đi được một lúc họ đã nghe tiếng càu nhàu của Vince. Rồi gã gào lên chửi rủa vì Damian đã làm vỡ mũi gã

Cuối cùng Kid phải quát “Câm ngay, nếu mày muốn được ăn tối nay” Vince lập tức ngậm miệng

Damian cười thầm. Phải công nhận Kid có cách xử lý rất hiệu quả … trong một số tình huống. Rõ ràng anh cần phải xem xét lại khả năng đánh giá ban đầu với cậu. Mặc dù cách ăn nói chưa được hay lắm nhưng Kid quả là rất thông minh. Cậu quá giỏi giang và khỏe mạnh so với tuổi, lại rất có khả năng lãnh đạo. Kid là một anh chàng khá hấp dẫn, đầy bí hiểm song lại có vẻ hơi lo âu. Ước gì có thể hiểu rõ được nguyên nhân khiến anh luôn bị xáo trộn bởi cậu bé này

Chứng kiến những hành động của Kid, Damian nhận thấy cậu thật sự không khoác lác hay dối trá về mình. Kid là một tay săn tiền thưởng còn quá trẻ nhưng phải công nhận kỹ năng sử dụng vũ khí quả là lý tưởng với cái nghề đầy nguy hiểm này

Ngoài ra, Kid còn biết cách tận dụng các lợi thế. Cậu cắm trại gần sông để tiện cho việc nấu nướng, tắm gội. Nhưng hình như cậu chẳng thèm tắm rửa thì phải. Hoặc nếu có từ trước khi anh tỉnh giấc thì anh cũng vẫn không thấy rõ biểu hiện đó. Bây giờ ngồi sát bên nhau như thế này, anh mới ngửi thấy cái mùi khó chịu toát ra từ người Kid

Buổi trưa, họ dừng ngựa nghỉ ngơi một lúc. Damian vội tìm ngay khăn mù xoa trong túi và hài lòng khi phát hiện cái mùi khó chịu đó một phần xuất phát từ dây da trên bộ yên ngựa. Nhưng anh chỉ dám kín đáo dùng khăn bịt mũi để không làm mếch lòng Kid nếu cậu có bất chợt liếc về phía sau

Bình thường Damian vốn là người khá tế nhị nhưng sau một ngày chịu đựng cái mùi khó ngửi đó, anh quyết định nói thẳng, “Cậu luôn mặc bộ quần áo này à?”

“Rất dễ chịu, ít ra cũng tránh xa được lũ súc vật”

Damian không biết cậu nói đùa hay thật nhưng ngại hỏi rõ. Anh thở dài nghĩ rằng có lẽ Kid phải mặc như vậy cho tới khi họ đến được thị trấn

“Chúng ta sẽ đến Coffeyville khoảng tối nay phải không?” anh hy vọng

“Có thể, nếu hai con cú kia không làm chậm bước chúng ta. Còn bây giờ, tôi e rằng không thể đâu, ông Rutledge a”

Anh thở dài rồi tiếp tục câu chuyện. “Chúng ta đã cùng hội với nhau, cho dù tạm thời, tại sao cậu không gọi tôi là Damian? Ông Rutledge nghe có vẻ xa cách quá, cậu có nghĩ vậy không?

Còn cậu cũng phải có một cái tên gì để gọi ngoài tên Kid chứ?”

“Tôi thường dùng K.C. khi phải ký giấy tờ, nếu như đó là điều mà ông định hỏi”

“Tên họ viết tắc đó có nghĩa là gì?”

“Nghĩa gì ư?” Kid nhún vai. “Chẳng có nghĩa gì đâu. Lần đầu tiên tôi chỉ dùng ký hiệu khi ký nhận tiền thưởng nhưng ông cảnh sát trưởng nhìn và đọc là K.C. Từ đó nó dính liền với tôi … các cảnh sát trưởng không gọi tôi bằng tên nào khác nữa”

“K.C à? Đó thật sự là một cái tên đẹp nếu cậu dùng làm tên chứ không chỉ để viết tắt. Không phiền nếu tôi gọi cậu là Casey chứ?”

Dùng như Kid hơi ngớ ra một lúc, sau đó trở lại bình thường ngay. “Ông muốn gọi thế nào cũng được” Có lẽ cậu cũng chẳng có ý định sửa lại cái tên đó. Damian mỉm cười, anh không nghĩ Kid chấp nhận cái tên Casey dành cho cả trai lẫn gái. Con trai ở tuổi Kid thường nhạy cảm với những chuyện như thế này

Sau đó họ lại im lặng. một ngày buồn tẻ dài dằng dặc trên lưng ngựa, vậy mà Damian tưởng rằng có thể được thoải mái, dễ chịu hơn. Anh chán ngấy việc canh gác hai tên cướp này rồi

Casey quyết định dựng trại gần một dòng sông ngay khi mặt trời sắp lặn. Vài phút sau, cậu nhóm xong bếp và nhanh chóng khơi ngọn lửa bốc cao trong khi Damian vẫn lo trông chừng hai vị khách bất đắc dĩ. Anh thoáng lo sợ khi nghĩ rằng mình đang bị bỏ rơi cho tới lúc Casey cất tiếng nói “Đừng cố đập vỡ cái mũi nào nữa trong khi tôi đi kiếm thức ăn cho bữa tối nhé”

Damian đỏ mặt khó chịu nhưng Casey không nhìn thấy nét mặt anh, đã cưỡi ngựa đi xa

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5693 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5229 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4967 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4550 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4476 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4382 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter