Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Bá Chủ Mỹ Thực Ở Tinh Tế

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Bá Chủ Mỹ Thực Ở Tinh Tế
  3. Chương : 11

Chương : 11

Thời điểm Hạ Tranh tỉnh lại, trên mặt mang bình dưỡng khí, toàn thân được ngâm trong một loại chất lỏng không biết là thứ gì.

Trong nháy mắt ấy, cậu còn cho là mình đã bị tổ chức thần bí nào đó mang đi làm thí nghiệm rồi.

Thẳng đến khi cậu trông thấy Hiên Cảnh.

Hiên Cảnh phát hiện cậu đã tỉnh, lúc há miệng định nói gì đó, mới chợt nhớ ra Hạ Tranh không nghe được, bèn vội vàng đi tới bên cạnh, lấy một tờ giấy trắng viết viết vẽ vẽ một hồi, sau đó giơ lên.

[Đừng sợ, em đang nằm trong máy trị liệu.] – đằng sau còn vẽ một con thỏ đang dựng thẳng ngón cái, thỏ nhỏ trên người còn mặc khôi giáp.

Hạ Tranh đầu đầy hắc tuyến, hóa ra anh tốn nhiều thời gian viết chữ như vậy, chính là để vẽ con thỏ nhỏ mặc áo giáp kia sao?

Con thỏ này chẳng lẽ là chân dung tự họa của anh? Anh cho mình là con thỏ a?

Tuy trong lòng phun tào, Hạ Tranh vẫn gian nan gật gật đầu, sau đó nhắm mắt lại. Dịch thể mặc dù không kích thích tới đôi mắt, nhưng cảm giác thực là khó chịu.

Hiên Cảnh nhìn thấy Hạ Tranh đang nỗ lực ổn định tâm tình, trong lòng vì tố chất tâm lý của Hạ Tranh mà kinh ngạc một phen.

Hắn biết Hạ Tranh gần như là một đóa hoa được nuông chiều trong nhà ấm, người Hạ gia nửa điểm đen tối dơ bẩn cũng không để cho Hạ Tranh tiếp xúc đến, coi cậu như tròng mắt mà nâng niu bảo hộ. Vốn tưởng rằng Hạ Tranh lớn lên trong hoàn cảnh ấy, khẳng định năng lực tâm lý sẽ không được mạnh mẽ, lần đầu tiên tao ngộ tai nạn bất ngờ, tỉnh lại còn bị đặt trong một cái hộp – Khụ khụ, trong máy trị liệu, trước tiên thế nào cũng phải hoảng hốt một trận a!

Hiên Cảnh gãi đầu, chạy ra ngoài gọi bác sĩ.

Nếu như đã tỉnh lại, vậy có nghĩa đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, có thể chuyển ra khỏi máy trị liệu.

Hiên Cảnh cùng từng bị ném vào trong loại máy trị liệu này, hắn biết, tự vị kia cũng không dễ chịu a.

*****

… Khi Hạ Tranh lần nữa tỉnh lại, đã không còn ở bên trong hộp thủy tinh dọa người kia, mà chuyển dời tới trên giường, y phục cũng được thay bằng một bộ đồ bệnh nhân sạch sẽ thuần chất.

“Tiểu Tranh.”

Hạ Tranh quay đầu, ba mẹ và hai vị ca ca đã tới, đều đỏ hồng vành mắt nhìn cậu.

Hạ Tranh đột nhiên nhớ tới con thỏ nhỏ Hiên Cảnh vẽ trên giấy.

Cậu giật giật yết hầu, ho khan mấy tiếng, mới miễn cưỡng tìm về thanh âm: “Con không sao, xin lỗi, làm cho mọi người lo lắng.”

Hạ Tranh vừa mở miệng, Phượng Xu đã nước mắt từng giọt từng giọt lăn dài. Hạ Viên đỏ hốc mắt, muốn nói gì đó, nhưng há miệng nửa ngày, lại như có vật gì chặn lại ở cổ họng, làm sao cũng không nói nên lời.

“Tiểu Tranh, xin lỗi.” Hạ Khâm giờ phút này lộ ra thần sắc dị thường tiều tụy, vành mắt đen thui cùng khuôn mặt râu ria bừa bộn không nói, đám nam nhân đứng đây đều không khác mấy, thế nhưng nơi đáy mắt anh lại nồng đậm tự trách, hối hận tựa hồ suýt chút nữa đem anh ép đến sụp đổ, “Nếu như anh lưu ý nhiều hơn một chút thì tốt rồi…”

“Em là trượt chân ngã.” Hạ Tranh trừng mắt nhìn anh, “Do tự em bất cẩn, không phải lỗi của đại ca. Đại ca cũng không có khả năng thời thời khắc khắc theo bên cạnh canh chừng em a. Em về sau sẽ thận trọng hơn.”

“Được rồi, em cũng đừng che giấu nữa.” Thanh âm Hiên Cảnh vang lên từ phía sau, Hạ Tranh bấy giờ mới phát hiện, thì ra Hiên Cảnh đã sớm có mặt, “Tình trạng của em rõ ràng không phải do té bị thương, mà là bị vật nặng nghiền ép tạo thành thương tổn. Nếu như không phải vận khí em tốt, ước chừng không gắng gượng được đến lúc tôi tìm tới rồi.”

Hiên Cảnh vừa dứt lời, liền bị Hạ gia đồng loạt trừng mắt oán giận.

Hiên Cảnh sờ sờ sống mũi: “Con lại không có nói láo.”

“Im ngay, không được dọa đến Tiểu Tranh.” Phương Xu vừa lau nước mắt vừa nói.

Hiên Cảnh nhún vai: “Em ấy sớm muộn gì cũng phải biết, hơn nữa còn có chuyện tinh thần lực, không phải là chuyện tốt hay sao?”

“Tinh thần lực?” Hạ Tranh làm bộ mê man hỏi.

“Đúng rồi, Tiểu Tranh, nói cho con biết một tin vui.” Phượng Xu gạt lệ, cười nói, “Trải qua lần kinh hách này, bệnh tinh thần lực cố hóa của con đã tiêu thất rồi.”

“Vậy là con cũng có thể điều khiển cơ giáp?” Hạ Tranh hưng phấn hỏi, “Thực sự? Mẹ đừng gạt con!”

“Là thật.” Hạ Viên ngừng lại hồi lâu, mới có thể bảo trì thanh âm bình tĩnh, nói, “Tiểu Tranh cũng muốn thao túng cơ giáp?”

“Muốn.” Hạ Tranh gật đầu, “Cơ giáp rất suất a. Con muốn thi vào hệ cơ giáp của trường học đại ca nhị ca, có thể chứ?”

“Sao lại không thể.” Phượng Xu đáy lòng thở dài. Hạ Tranh tuy luôn làm bộ không để bụng không quan tâm, kỳ thực vẫn luôn vì bản thân là người duy nhất trong nhà không sở hữu tinh thần lực mà khổ sở a!? Thì ra Hạ Tranh cũng ham mê cơ giáp, chẳng qua không muốn làm cho thân nhân lo lắng, nên mới giả vờ không hứng thú sao?

“Đến, làm học đệ của nhị ca.” Hạ Ngọc cẩn thận vươn tay vuốt mái tóc Hạ Tranh, giống như sợ hãi làm tổn thương đến cậu, “Bất quá học tập cơ giáp cực khổ lắm a, hơn nữa điều khiển cơ giáp cũng rất nguy hiểm.”

“Em không sợ.” Hạ Tranh vội nói, “Hơn nữa em còn muốn làm một trù sư lợi hại, muốn đích thân săn bắt nguyên liệu nấu ăn quý hiếm.”

“Mọi người đối với Tiểu Tranh quá dè dặt rồi.” Hiên Cảnh đúng lúc xen vào, “Em ấy cần phải có năng lực tự vệ mới được. Xin vào hệ cơ giáp, tôi sẽ dạy em cách thao tác máy móc.”

Hiên Cảnh nói lời này, người Hạ gia khó thấy không phản bác lại.

Ban đầu bọn họ cho rằng có thể bảo hộ Hạ Tranh cả đời, thế nhưng bây giờ Hạ Tranh lại gặp phải tập kích, khiến cho bọn họ nhận ra, nguyên lai mình cũng có lúc lực bất tòng tâm.

Trước kia bọn họ quá mức bảo bọc Hạ Tranh, nói không chừng chính là đem Hạ Tranh làm hại a.

Bất quá nhân lúc người đã tỉnh, trước hết cần phải làm rõ một chuyện.

“Tiểu Tranh, Hiên Cảnh lúc nãy nói không sai, thương thế của em không phải do bị ngã, em gặp phải cái gì…” Hạ Khâm cau mày nói, “Em có biết tình cảnh lúc đó nguy hiểm cỡ nào không? Nếu như không phải tinh thần lực mới thức tỉnh chữa trị thân thể em cùng với nước hồ giúp giảm xóc…”

Hạ Khâm hung hăng đập tay vào mép giường.

Hạ Tranh trợn mắt, rất là mờ mịt, vì sao bọn họ cứ nhất định cho rằng mình gặp phải tập kích? Coi như là bị thương do nghiền ép cũng tốt, cũng có thể là ngoài ý muốn gặp phải a, tỉ như bị thứ gì đó đập trúng chẳng hạn.

Bất quá cậu quả thực quên mất khi được “giải cứu” lúc thương thế còn chưa phục hồi, trước hết sẽ bị đem ra kiểm tra vết thương.

Nhìn Hạ Tranh còn “có ý giấu giếm”, người Hạ gia đưa mắt nhìn nhau buông lời giải thích, hơn nữa Hiên Cảnh còn bổ sung thêm một chút đối với hiện trường lúc đó, Hạ Tranh mới hiểu rõ đầu đuôi sự việc.

Thì ra khi ấy Hiên Cảnh đang truy kích tổ chức khủng bố trùng hợp đi ngang qua, thế rồi tổ chức khủng bố ở phụ cận bỗng mất đi tung tích.

Ngay sau đó hắn nhận được tín hiệu cầu cứu của Hạ Tranh – máy truyền tin chẳng những phát tín hiệu liên lạc với phòng cứu hộ nơi cậu lưu lại danh tính, mà chỉ cần có tên trong danh sách liên lạc của cậu, nếu nằm trong phạm vi có thể cứu viện thì đều sẽ nhận được tin nhắn kêu cứu.

Đây là tin nhắn cầu viện cá nhân. Còn có một loại tin nhắn cầu viện công cộng, chỉ cần hiện hữu trong phạm vị khả thi quanh nạn nhân, tất cả mọi người sở hữu máy truyền tin đều sẽ thu được tín hiệu, đó là hình thức cầu cứu mà nạn nhân ngoài dã ngoại thường sử dụng.

Thế là Hiên Cảnh ngay lập tức chạy tới đem Hạ Tranh hãy còn ngâm trong nước lạnh vớt lên.

“Tuy là thương thế không ảnh hưởng nhiều lắm, nhưng em suýt chút nữa đã bị sặc nước rồi, nếu như chậm thêm một chút, không chừng sẽ chết đuối a.” Hiên Cảnh hù dọa nói.

Hạ Tranh có chút xui xẻo, cậu rõ ràng trước khi lịm đi đã gắng gượng bò tới chỗ nông nhất rồi mà, chỗ kia coi như là có nằm vật ra cũng có thể lộ được hai lỗ mũi a… Chẳng lẽ nói cậu không cẩn thận nằm úp sấp xuống mà xỉu? Đây cũng quá yếu ớt rồi đi?

“Thương thế trên người em cùng thương thế tạo thành do đạn khí cao áp của cơ giáp gần như cùng một loại. Bất quá bởi vì sức phá hoại không lớn, sự vật xung quanh cũng không bị hư hại, không quá giống trang bị pháo khí của cơ giáp tạo nên, ngược lại càng giống đạn khí loại hình cầm tay được cá nhân mang theo bên người.” Hiên Cảnh phân tích, “Tôi cũng trùng hợp hoài nghi khu vực quanh đó có quân chi viện của tổ chức khủng bố.”

Hiên Cảnh ý tứ đã rất rõ ràng, Hạ Tranh có thể là đánh bậy đánh bạ đụng phải phần tử khủng bố, liền bị bọn chúng tiện tay tập kích.

Loại pháo không khí mini này rất dễ mang theo, cũng không như súng đạn bình thường sẽ lưu lại dấu vết để có thể truy tra chứng cứ, đối với cơ thể người lực sát thương mặc dù không như đạn thật, nhưng diện tích phá hoại lại bao quát, khiến cho người ta phi thường thống khổ, cực kỳ phù hợp với “thẩm mỹ” của phần tử khủng bố, cho nên cũng là vũ khí ưa thích của bọn chúng khi không có ý định gây thương vong trên diện rộng.

Hạ Tranh trầm mặc.

Chuyện này cũng thật là trùng hợp.

Bất quá cậu quả thực không hề gặp phải quân khủng bố, cũng không thể bịa ra một cái a?

Hay là nói mình cũng không hiểu đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên bị một lực lượng không biết nào đó đánh ngã vào trong hồ?

Bất quá ở thời điểm định mở miệng nói chuyện, cậu đột nhiên nghĩ tới một màn trước khi tử vong kia. Do dự một chút, cậu mới nói: “Em thực sự không biết phải thuật lại mọi việc ra sao. Đột nhiên cảm thấy toàn thân đau nhức, sau đó liền ngất đi. Nhưng mà…”

Hạ Tranh suy nghĩ một chút, lại nói: “Em dường như rõ ràng trông thấy được… Cơ giáp… Còn có một người, chỉ là không biết người nọ có phải là phần tử khủng bố hay không, cũng có thể chỉ là đi ngang qua thôi a.”

“Nội thành Đế Đô Tinh thuộc khu vực cấm bay của cơ giáp. Người có thể điều khiển cơ giáp hoặc là nhân viên thi hành công vụ hoặc là kẻ phạm tội.” Hiên Cảnh nói, “Em trước nói ra thử xem, có còn nhớ được hình dáng người nọ hay không?”

Hạ Tranh cố nhớ lại một chút: “Chỉ liếc mắt một cái, không nhớ rõ, em cũng không thấy được khuôn mặt người kia, hắn mặc trang phục màu đen rất phổ thông. Chỉ là… Thời điểm em té xỉu, dường như nhìn thấy trên cơ giáp có cái ký hiệu… Bất quá em cũng không chắc đó là biểu tượng đặc thù, hay chỉ là trang sức hoa văn theo sở thích.”

Hạ Tranh chỉ trông thấy được hai chân cùng thân dưới cơ giáp của kẻ tập kích mình. Bất quá nơi khớp nối của cơ giáp kia có một đồ án vô cùng nổi bật, đây là chi tiết duy nhất mà cậu còn nhớ rõ.

Hạ Ngọc lập tức mang giấy bút tới: “Có thể vẽ xuống hay không? Nói không chừng thật là cái biểu tượng đặc thù gì?”

“Cũng có thể chỉ là đồ trang sức.” Hạ Tranh cầm bút lên, “Em nhớ trên cơ giáp cũng có thể dùng hoa văn trang trí mà. Em vẽ không tốt lắm, không biết có giống hay không.”

Hạ Tranh vừa nói, vừa một bên hạ bút. Biểu tượng kia là do nhiều hoa văn đồ án nhỏ hợp lại, trí nhớ Hạ Tranh không tồi, biểu tượng nọ lại khá đơn giản, cho nên cậu từng chút một cũng miễn cưỡng đem toàn bộ ký hiệu hoàn thành.

Mỗi lần cậu vẽ thêm một nét, người xung quanh sắc mặt liền nặng nề thêm một phần.

Thời điểm Hạ Tranh dừng bút, mọi người vẻ mặt đã sa sầm tới nhanh biến thành màu mực.

Hạ Tranh nói: “Em chỉ nhớ có nhiêu đây thôi, không biết vẽ ra có giống hay không… Cái đồ án này lại có hàm nghĩa gì?”

Xem sắc mặt bọn họ, Hạ Tranh biết, đây sợ rằng quả đúng là một cánh cửa đột phá.

“Kí hiệu của tổ chức Thần thánh quân.” Hiên Cảnh cầm lấy đồ án, cười nhạt, “Tôi đã nói đám Lục Lữ kia lấy đâu ra can đảm quấy phá giải đấu Mỹ thực thanh thiếu niên của Hoa Đô Tinh, nguyên lai là có Thần thánh quân chống đỡ a.”

“Thần thánh quân?” Hạ Tranh vừa nghe cái tên này, liền cảm giác đây hẳn là một cái tổ chức tà giáo.

1444804605552040134

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5767 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5291 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5022 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4601 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4527 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4481 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter