Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

[Bao Công Đồng Nhân] Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. [Bao Công Đồng Nhân] Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ
  3. Chương : 5

Chương : 5

Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương ăn cơm vô cùng cao hứng, thấy tâm tình Tiểu Tứ Tử lại tốt lên, Tiêu Lương còn cố ý gắp thêm vài miếng điểm tâm ngọt ngọt, Tiểu Tứ Tử cầm mấy món điểm tâm ăn đến thực vui vẻ a, Tiêu Lương nhìn thấy thật chỉ muốn hung hăng hôn một cái.

Xa xa, nhóm ảnh vệ đang cầm bánh bao ngồi gặm, lại thấy một tiểu nhị mang theo bốn hộp thức ăn chạy tới, “Bốn vị a, đây là của vị đại gia bên trong nói đưa cho các ngươi.”

Mấy người mở hộp thức ăn ra thì thấy — thịt cá.

“Ân…… Tiểu Lương Tử mới có lòng làm sao.” Thanh Ảnh cầm một cái chân gà.

“Đúng vậy, ngay cả Vương gia cũng không nhớ đến chúng ta.” Hắc Ảnh xé thịt gà.

“Tiểu Vương gia đi theo hắn cũng rất tốt.” Bạch Ảnh nhổ xương gà.

“Ta cũng thấy được bọn họ rất xứng.” Xích Ảnh cắn mông gà.

Đứng trên nóc cao, Công Tôn trắng mắt liếc Triệu Phổ một cái, “Thủ hạ này là cái dạng gì a, mới có mấy miếng thịt gà mà đã mua được!”

Triệu Phổ nhướn một bên mi, tâm nói, “Này Tiểu Lương Tử cũng có khả năng a. Ầy, Trường Giang sóng sau xô sóng trước nha.”

…………

“Cẩn nhi, đêm nay cùng nhau ngủ nha?” Tiêu Lương đưa tay xoa xoa cái miệng hồng hồng của Tiểu Tứ Tử, “Buổi tối rất lạnh, ta vừa nhìn một chút, thấy chăn ở nhà nghỉ này hơi mỏng.”

“Ân.” Tiểu Tứ Tử gật đầu, hai mắt tò mò nhìn khắp nơi, cách đó không xa có một tiểu cô nương hát rong khiến hắn chú ý.

“Cái kia chính là người để làm xiếc sao?” Tiểu Tứ Tử nhìn cô nương hát rong kia rồi hỏi Tiêu Lương.

“Ân.” Tiêu Lương gật đầu.

“Nàng giống như chỉ mới mười mấy tuổi nha.” Tiểu Tứ Tử có chút giật mình hỏi, “Nữ oa nhi nhỏ như vậy mà đã ra ngoài đời kiếm tiền nha?”

“Ngươi cũng không phải chỉ mới hơn mười tuổi a?” Tiêu Lương nhìn hắn.

“Đúng nga.” Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, thấy nữ hài tử kia đi tới bên người, liền lấy ra một thỏi nguyên bảo, đặt vào trong khay trên tay của tiểu nữ oa.

Nữ hài nhi nhìn nhìn đồng bạc thật to kia, há to miệng không nói nên lời, lại vừa thấy người trả thù lao, chỉ thấy là một thiếu niên khuôn mặt trắng hồng, đáng yêu không chịu được, chính là đang mở to đôi mắt nhìn nàng, lại bày ra một khuôn mặt tươi cười.

“A……” Nữ oa nhi kia liền hít một ngụm khí lạnh, chạy nhanh tới hành lễ với Tiểu Tứ Tử, “Cám ơn tiểu thiếu gia.”

Tiểu Tứ Tử cười hì hì nói với nàng, “Không có gì.”

“Vật nhỏ tâm địa rất tốt a.” Triệu Phổ sờ sờ cằm.

“Tâm địa tốt mới dễ dàng bị lừa.” Công Tôn thở phì phì, “Tiêu Lương tốt nhất là xem trọng Tiểu Tứ Tử cho ta, bằng không ta sẽ không buông tha cho hắn!”

Tiêu Lương nghĩ Tiểu Tứ Tử đã chạy một ngày đường, khẳn định là mệt mỏi, liền bảo, “Tiểu Tứ Tử, cúng ta đi nghỉ sớm một chút có được không?”

Tiểu Tứ Tử nghĩ nghĩ, nói, “Ân…… Ta nghĩ muốn đi dạo.”

“Đúng vậy đúng vây.” Đến lượt tiểu nhị đưa trà xen mồm, “Ở phủ Hồ Châu này, buổi tối còn có chợ đêm, thực náo nhiệt.”

“Chợ đêm a?” Tiểu Tứ Tử nhìn Tiêu Lương, “Chúng ta đi đi?”

Tiêu Lương tự nhiên là đáp ứng, hai người lại uống miếng nước, trả tiền cơm chuẩn bị đi, chợt nghe “loảng xoảng” một tiếng.

“Ai nha!” Một người nam nhân thét to một tiếng.

“Thực xin lỗi đại gia.” Chính là nha đầu hát rong vừa rồi nói với nam nhân cao lớn đứng trước mặt.

Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương giương mắt nhìn lên, chỉ thấy kia là một nam tử vẻ mặt dữ tợn, lại mở to đôi mắt nhỏ xíu của hắn mà nhìn nàng, chậm rãi nói, “Ngươi làm hỏng bình hoa yêu quý của bổn đại gia, ngươi liền bồi thường thế nào a?”

Nghe xong lời nói của hắn, Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương cúi đầu xem, chỉ thấy trên mặt đất có một bình hoa vỡ vụn, hẳn là vừa rồi “loảng xoảng” một tiếng là vì bình hoa bị vỡ nát.

“Thực xin lỗi, đại gia.” Cô nương kia cúi đầu nhận lỗi, “Nhưng là, rõ ràng vừa rồi đại gia người đụng ta……”

“A phi!”Namnhân kia hung hăng nhổ một ngụm, “Chẳng lẽ là ta lại đi oan uổng nhà ngươi? Ta nói cho ngươi biết, bình hoa này của ta có giá ngàn vàng, ngươi mau đền tiền đi!”

“A?” Tiểu cô nương trợn tròn mắt, ngàn vàng? Nàng lớn như vậy, ngay cả ngàn bạc cũng chưa thấy qua, nói gì là ngàn vàng, làm sao có thể đền được, hơn nữa vừa rồi là nàng đi đứng nhìn đường rất cẩn thận, là nam nhân kia đột nhiên va phải nàng, bình hoa cũng nát…

“Ai…… Đáng thương a.” Tiểu nhị bên cạnh Tiểu Tứ Tử lắc đầu.

Tiểu Tứ Tử hỏi hắn, “Tiểu nhị ca, nam nhân kia là người nào a?”

“Hắn gọi là Vương Nhất Phách.” Tiểu nhị nhỏ giọng nói, “Ở Hồ Châu phủ này có tiếng là du côn, bình thường thì trêu hoa ghẹo nguyệt, hay khi dễ người khác, cha hắn là gã bán thịt heo, là thân thích với vợ bé của ông Huyện ông, cho nên rất ngang ngược, không ai dám quản hắn.”

Tiểu Tứ Tử hơi nhíu mày, “Như thế nào lại như vậy?”

“Ai, ta khuyên hai ngươi, không nên xen vào việc này, kẻo lại rước họa vào thân.” Tiểu nhị nhỏ giọng nói, “Quản không được đâu.”

Tiểu Tứ Tử nhăn mặt nhăn mũi, xoay đầu tiếp tục nhìn người kia, chỉ thấy cô nương cúi đầu với hắn nhận lỗi, nhưng vương nhất phách hắn lại muốn nàng đền ngàn lượng vàng. Tiểu nha đầu nói không có nhiều tiền như vậy, vương nhất phách liền “hắc hắc” cười hai tiếng, cầm chặt cánh tay nha đầu, “Vậy ngươi theo đại gia ta về làm vợ bé đi.”

“A…… Không được đâu.” Tiểu nha đầu khóc nghĩ muốn chạy, Tiểu Tứ Tử giận, liền đứng lên chỉ tay vào tên ác bá kia nói, “Uy! Vương Bát! Ngươi như thế nào lại giữa ban ngày ban mặt ức hiếp dân nữ?!”

Vương Nhất Phách phản ứng một chút mới biết có người gọi hắn, hung tợn nói, “Ai dám kêu lão tử là vương bát?! Lão tử tên là Vương Nhất Phách!”

Tiểu Tứ Tử bĩu môi, “Ai quản ngươi là Vương Nhất Bát hay hay là Nhất Vương Bát, cũng đều là vương bát chẳng phải sao, mau thả cô nương kia ra, bằng không đưa ngươi đi quan phủ, kiện ngươi tội ức hiếp dân nữ!”

“Quan phủ?” Vương Nhất Phách bị chọc cười, cười ha ha “Lão tử chính là vương pháp!”

Tiểu Tứ Tử cùng Vương Nhất Phách kia cách khá xa, nghe thành “Lão tử chính là vương bát.”, gật gật đầu, “Đúng, biết ngươi gọilà vương bát rồi, cha ngươi như thế nào lại đặt cho ngươi cái tên khó nghe như vậy?”

Vương Nhất Phách tức đến vẹo mũi, ánh mắt hắn trở nên không tốt, cách thật xa nhìn, thấy Tiểu Tứ Tử thân hình nhỏ bé, thoạt nhìn giống thiếu niên, liền hầm hầm hừ hừ đẩy nha đầu kia, bước nhanh đến.

Khi đến gần vài bước liền thấy rõ bộ dáng của Tiểu Tứ Tử, Vương Nhất Phách ngây ngẩn cả người, chỉ thấy Tiểu Tứ Tử mặc một thân áo dài gấm vóc màu trắng, bên ngoài còn mặc thêm một cái áo ngắn màu vàng nhạt, vừa thấy liền biết là tiểu hài nhi con nhà có tiền, lại nhìn mặt Tiểu Tứ Tử, Vương Nhất Phách hít một hơi, tán thưởng, tiểu hài nhi này sao lại đáng yêu như vậy?

Tiểu Tứ Tử nghiêm mặt, thấy mình cách không xa Vương Nhất Phách, người này lớn lên bộ dáng xấu xí, liền nói, “Mau giải thích rõ ràng với cô nương kia, bằng không đem ngươi đi gặp quan phủ!”

“Dựa vào cái gì?” Vương Nhất Phách bĩu môi, “Nha đầu kia làm vỡ bình hoa của ta, nó vỡ rồi thì phải bồi tiền này nọ, đây là chuyện hết sức bình thường!”

Tiểu Tứ Tử nghĩ nghĩ, cảm thấy có chút đạo lý, liền hỏi, “Bình hoa của ngươi bao nhiêu tiền?”

“Một ngàn lượng vàng!” Vương Nhất Phách bĩu môi.

Tiểu Tứ Tử nháy mắt mấy cái, nghiêng đầu hỏi, “Bình hoa kia của ngươi có cái gì nha? Sao lại đáng giá như vậy?”

“Đâu có!” Vương Nhất Phách đắc ý, “Đó là bình hoa tổ truyền, bình sứ cổ, thời nhà Hán gì đó.”

Tiểu Tứ Tử có chút không tin, nhìn Tiêu Lương, “Tiểu Lương Tử, bình hoa thời nhà Hán tri giá một ngàn vàng nha?”

Tiêu Lương cười cười, chậm rãi đi đến chỗ bình hoa bị vỡ vừa rồi nhìn nhìn, nói, “Nếu thật sự là bình sứ cổ thời nhà Hán, xác thực giá trị một ngàn lượng vàng, bất quá sao……” Nói xong, hắn đưa tay cầm lấy cái đáy bình hoa, “Mặt trên lại viết hai chữ Khánh Lịch, thời nhà Hán có năm Khánh Lịch sao?”

“A……” Bên cạnh có mấy bàn ăn cơm, mọi người nghe vậy nở nụ cười. Tiểu Tứ Tử trừng mắt liếc Vương Nhất Phách kia một cái, “Thì ra là ngươi mang bình hoa bình thường đến gạt người a! Rất xấu rồi!”

“Cái gì…… Cái gì a?” Vương Nhất Phách trên mặt không chịu được, liền tranh cãi, “Bình hoa là của ta, ta nói bao nhiêu thì tự nhiên là bấy nhiêu tiền! Là trị giá một ngàn lượng vàng!”

Tiểu Tứ Tử nhăn mày nhìn hắn, “Ngươi như thế ngào lại không phân biệt phải trái?”

Tiêu Lương trở lại bên Tiểu Tứ Tử bất đắc dĩ cười, “Cho nên mới gọi hắn là vô lại sao.”

“Nga……” Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, “Thì ra là thế a.”

“Vô nghĩa!” Vương Nhất Phách trừng mắt liếc hai người một cái, “Các ngươi bớt lo chuyện của người khác đi!” Nói xong, đột nhiên nhìn nhìn Tiểu Tứ Tử, cười ha ha nói, “Bằng không như vậy đi, nếu tiểu nha đầu kia không chịu…… Không bằng ngươi theo ta trở về thành thân đi…… Ai nha.”

Nói còn chưa dứt lời, đã bị Tiêu Lương nắm lấy cổ áo, theo cửa sổ ném ra ngoài.

“Ping…….” Vương Nhất Phách kêu thảm thiết một tiếng liền ngã ngồi xuống đất. Hắn thân thể to béo, lần này thiếu chút nữa xương cốt đều gãy hết, quỳ rạp trên mặt đất kêu ai ai. Mất cả buổi mới đứng lên được, vừa mới đứng lên, liền thấy bốn phía có bốn hắc y nhân xông lên, đưa hắn ấn mạnh vào tường rồi đánh tới tấp.

“Nương, mắt chó của ngươi bị mù a.”

“Dám đùa giỡn với Tiểu Vương gia của chúng ta.”

“Đánh cho cha ngươi cũng nhận không ra ngươi!”

Tiểu Tứ Tử ở trên lầu bước ra bên ngoài nhìn thoáng qua, chỉ thấy bốn ảnh vệ đang hung hăng đánh Vương Nhất Phách, liền nói, “Đừng đánh nữa, đưa đi quan phủ đi!”

Thanh Ảnh gật gật đầu, “Dạ!” Nói xong, lại đạp Vương Nhất Phách mấy cái.

Vương Nhất Phách kia vốn béo tốt, hiện tại xưng lên một vòng, mặt đều biến thành đầu heo, ánh mắt cái mũi đều nhìn không ra nữa.

Thanh Ảnh một tay túm lấy hắn, đem người kéo vào trong cái ngõ nhỏ, vài ảnh vệ kia cũng kéo theo Vương Nhất Phách đến khi Tiểu Tứ Tử không còn nhìn thấy nữa, mới không tính đưa hắn đi quan phủ, người này ban ngày ban mặt dám làm xằng làm bậy, khẳng định là có liên quan, trực tiếp đánh hắn một trận mới có thể hết giận.

Tiểu Tứ Tử thấy nhóm ảnh vệ đã mang Vương Nhất Phách đi, quay người trở về nhìn cô nương đang khóc sướt mướt kia nói, “Tiểu cô nương, ngươi đừng sợ hãi, người xấu kia đã bị đưa lên quan phủ rồi, ngươi mau về nhà đi thôi!”

“Ân.” Cô nương kia liền gật đầu một cái, cảm tạ Tiểu Tứ Tử rối rít, sau đó liền xoay người chạy.

Tiêu Lương ngồi ở bên cạnh bàn, nhìn bóng dáng cô nương kia chạy, hơi hơi nhíu mày.

Hai người náo loạn một phen, đến khi rời khỏi tửu lâu thì trời cũng đã hoàn toàn tối. Tiểu Tứ Tử đi được hai bước, đột nhiên hắc hắc nở nụ cười, Tiêu Lương liền bước qua, hỏi, “Cẩn nhi, việc gì mà cao hứng như vậy?”

Tiểu Tứ Tử vui vui vẻ vẻ hỏi, “Vừa rồi cái kia, có tính là trừ gian diệt ác hay không nha?”

Tiêu Lương gật đầu, “Tính.”

Tiểu Tứ Tử đi lên phía trước, nói, “Giáo huấn người xấu cảm giác rất tốt, cho nên nói nhất định phải làm bộ khoái, quyết định của ta quả nhiên là đúng!”

Tiêu Lương đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Tứ Tử, tiểu ngốc tử này ngoài bộ dáng đẹp ra, chính là tâm địa tốt.

Lại đi thêm một hồi, hôm nay Tiểu Tứ Tử đã dậy sớm nên muốn hắn đi ngủ sớm, Tiêu Lương lôi kéo tay hắn, nói, “Mau trở về chuẩn bị đi ngủ đi?”

“Ân.” Tiểu Tứ Tử nhìn quanh bốn phía, thấy sắc trời đã tối, người đi trên đường cũng trở nên thưa thớt, liền quay sang Tiêu Lương gật gật đầu. hai người vừa định trở về, đột nhiên thấy một bóng đen từ trong một gian phòng chạy ra, bước đi nhanh gọn hướng rừng trúc xa xa mà bay đi.

“A!” Tiểu Tứ Tử cả kinh, “Tiểu Lương Tử! Người kia khẳng định là phi tặc, chúng ta mau đuổi theo!”

Tiêu Lương vừa định ngăn cản, nhưng Tiểu Tứ Tử đã hướng vào trong rừng mà chạy đi, Tiêu Lương bất đắc dĩ, đành phải đuổi theo……

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5685 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5225 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4544 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4370 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter