Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Biến Thái

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Biến Thái
  3. Chương : 30

Chương : 30

(*) ác một cách nham hiểm

Một giây trước, Tô Bắc dành toàn bộ tinh thần đề phòng Chu Bàn Thạch đang muốn nổi bão.

Một giây sau, Chu Bàn Thạch bóp mạnh điếu thuốc lá đang hút giữa chừng rồi quăng mạnh xuống đất, sau đó âm trắc* nhìn Tô Bắc.

(*) Từ chỉ thanh của những từ ký âm bằng những chữ có dấu sắc, hỏi, ngã, nặng.

Bị hắn dùng ánh mắt nhìn chằm chằm làm lưng Tô Bắc phát lạnh, không được tự nhiên hướng bên cạnh nhích nhích qua.

Chu Bàn Thạch cười lạnh buốt: “Tưởng rằng cứ đi theo chúng ta là giỏi rồi? Tôi đây không ngại truyền đạt kiến thức cho cậu, đến lúc đó không cần bị dọa sợ, ở trước mặt người khác tiểu trong quần.”

Bỏ lại những lời này, Chu Bàn Thạch quay người bỏ đi.

Sắc mặt Tô Bắc trắng bệch.

Chu Phỉ Thạch yên lặng không tiếng động đi tới bên người cậu: “Hiện tại hối hận còn kịp.”

Ánh mắt y có chút phức tạp, âm lãnh mà ảm trầm*.

(*) Vẻ tối tăm, không sáng sủa — Chỉ sự thất vọng.

Tô Bắc trầm mặc lắc đầu, ý bảo cậu nhất định không thay đổi quyết định.

Chu Phỉ Thạch phát ra một tiếng thở dài không hợp với tuổi của y.

Thân thể thon dài cao ngất giống như thanh trúc, y đi ngang qua Tô Bắc, chỉ để lại một câu: “Đuổi kịp.”

Kiến trúc này của Chu thị, người bên ngoài không biết gì, nhìn vào sẽ cảm thấy đây là một xí nghiệp hạng trung.

Nhưng khi càng lên tầng cao hơn, họ sẽ phát hiện thì ra bên trong có rất nhiều người chứa khí tức hung hãn của thành phần xã hội đen tiêu chuẩn.

Lệ khí khó giấu nổi, không ngừng tràn ra trên người họ.

Đây là kết quả do quanh năm suốt tháng sinh hoạt bằng việc liếm máu đầu đao mà sống.

Không phải một hai ngày sống hợp pháp là có thể rửa sạch ngay.

Những người này đứng nhìn Chu Bàn Thạch đi ra, ánh mắt phóng nhiệt, có vài người bên trong kêu gào lên: “Anh Chu, anh rốt cuộc nhịn không được, haha, em đã biết, huynh đệ chúng em chỉ chờ ngày hôm nay.”

Chu Bàn Thạch dùng lực thật mạnh vỗ bả vai người đàn ông cao lớn.

Mà Tô Bắc cũng không đem toàn bộ lực chú ý đặt trên người bọn họ.

Trong quần áo cậu giấu vài cây dao sắc bén, tất cả đều do Chu Phỉ Thạch bảo cậu đem theo bên người.

Nghĩ đến chuyện sắp xảy ra, bắp chân Tô Bắc không nhịn được phát run.

Đây chính là cuộc chiến sống còn giữa hắc đạo với nhau.

Cậu nhớ rõ xấp báo trước kia lúc ngồi tù.

Bên trên viết Long Hổ Đường cùng với thế lực hắc đạo khác sống chết với nhau, kết quả tạo thành vô cùng thảm thương, bị kịch.

Cậu không cho rằng tên Mao Đầu kia có thể ngoan ngoãn, thu tay lại như vậy.

Hai anh em họ Chu không mang theo quá nhiều người, chỉ chọn vài người đàn ông đặc biệt cao lớn, bưu hãn.

Một hàng mười người chia nhau lên xe, hướng về cùng một nơi.

Trên đường đi, Chu Phỉ Thạch đem sự tình đơn giản cùng Tô Bắc nói qua.

Phạm vi thế lực của tên họ Mao đứng đầu Nhất Hỏa Nhân là ở trong một câu lạc bộ đêm.

Chỉ ngẫu nhiên gây rối thì khoan tính, bọn họ còn liên tục cưỡng bức lợi dụng dụ dỗ, đem nhóm tiểu thư thiếu gia thường bỏ tiền cho quán lộng đi hết, khiến cho câu lạc bộ đêm vốn luôn náo nhiệt, hiện tại có thể giăng lưới bắt chim*.

Câu lạc bộ ở phía Bắc trong thành phố bây giờ được mệnh danh là một nơi ‘an nhàn’ nhất.

Nếu anh em họ Chu trước kia không tẩy trắng, nơi này cả hai tuyệt đối không có khả năng bỏ qua.

Đoàn người vọt tới câu lạc bộ đêm.

Từ xa, Tô Bắc thấy mấy người đàn ông đai đao kim mã ngồi trong đại sảnh ở câu lạc bộ đêm.

Chu Bàn Thạch đi lên trước, Chu Phỉ Thạch cùng vài thuộc hạ theo sát ở phía sau, dừng lại trước mặt mấy người đàn ông kia.

Tên đầu lĩnh trong đám quấy rối kia đang ngậm một cây tăm, ngũ quan bình thường, mái tóc rối bời, gã nhìn Chu Bàn Thạch, phi một tiếng phun rớt cây tăm, bật cười, lộ ra cái răng vàng trong miệng.

Tô Bắc bị Chu Phỉ Thạch an bài, đứng giữa đám thuộc hạ, liếc mắt nhìn một cái, cảm thấy tên Mao Thất này giống như có người chống lưng, thấy anh em Chu gia, ngay cả ý tứ đứng lên cũng không có.

Chu Bàn Thạch lạnh lùng quẳng cho gã một cái liết mắt, chậm rãi ngồi ở đối diện.

Hai người ngồi cách nhau bởi một cái bàn, trên bàn đầy chai rượu, hai người phụ nữ dáng người khêu gợi mặc sườn xám ngồi bên cạnh, dáng vẻ nơm nớp lo sợ, run rẩy rót rượu, bởi vì quá mức khẩn trương, tay không nghe theo sai sử, rượu vương vãi ra ngoài không ít.

Mao Thất nâng chân đá văng một trong hai người phụ nữa.

Người phụ nữ kia hét to một tiếng, rốt cuộc im lặng, hoảng sợ nhìn Mao Thất.

Khuôn mặt trang điểm của cô ta bị nước mắt làm nhòe đi, nhìn không ra bộ dáng.

Tô Bắc có cảm giác khuôn mặt cô ta có chút quen thuộc.

Loại cảm giác này khiến mắt cậu luôn đặt trên người phụ nữ nọ, băn khoăn không dời đi.

Càng xem càng cảm thấy… Đột nhiên, linh quang trong đầu bỗng lóe lên, ánh mắt cậu đăm đăm.

Người phụ nữ này, người phụ nữ này, chẳng phải là người mất tích trước kia – Lâm Lâm sao?

Cô vì sao xuất hiện tại đây? Ở ngay trong trường hợp này mà xuất hiện?

Mới mười bảy mười tám tuổi, gương mặt nguyên bản dào dạt thanh xuân, lại bị đồ trang điểm thường thấy trong cuộc sống về đêm tàn phá, cơ hồ già thêm mười tuổi.

Tô Bắc khép mi lại, quay đầu, vờ như không nhìn thấy cô.

Bây giờ không phải lúc truy vấn chân tướng mọi chuyện, chờ mọi việc ở bên này chấm dứt, cậu sẽ tới tìm cô.

Tuy Mao Thất liên tục bày ra bộ dáng thô tục cùng lỗ mãn, nhưng người ở đây, chỉ cần không ngốc, liền hiểu được, hành động của gã là có mục đích, có kế hoạch.

Chu Phỉ Thạch ngồi bên cạnh anh trai, bọn thủ hạ giống như vô tình lùi ra từ bốn phía, vây xung quanh ba người họ, trong đó bao gồm cả Tô Bắc.

Chu Bàn Thạch cầm chén rượu, nâng lên: “Anh Mao, kính anh.”

Mao Thất nhếch miệng cười:” Không dám, không dám, người nào không biết cậu Chu Bàn Thạch đây là bá chủ khu Bắc, một tên côn đồ như tôi sao thể so sánh được.”

Loại chuyện bắt người ta ngậm bồ hòn còn dám mở miệng chiếm tiện nghi, Mao Thật ngược lại làm vô cùng thuần thục.

Tay Chu Bàn Thạch hơi run lên, ánh mắt trầm mặc như con rắn chuẩn bị công kích.

Lúc này, Chu Phỉ Thạch ngồi bên cạnh nhẹ nhàng đè tay hắn lại.

Hai anh em ăn ý liếc nhau một cái.

Chu Bàn Thạch nở nụ cười, bộ dạng hắn vốn tinh xảo, lại thiên về âm nhu, nụ cười hiện lên, nhất thời làm người ta có cảm giác sinh hương bên trong, ngay cả Mao Thất ngồi đối diện cũng không tự chủ được mà nghiêng nghiêng lên phía trước, vẻ mặt thèm nhỏ dãi không thôi.

Tô Bắc nhịn không được run rẩy cả người.

Tên Mao Thất này đúng là không biết sống chết.

Gã cư nhiên dám lộ ra vẻ mặt háo sắc, Chu Bàn Thạch là con rắn cực độc, rất giỏi không chế, chỉ đợi thời cơ nhả một nhát cắn trí mạng.

Chỉ cần thời cơ đến, kết cục Mao Thất phỏng chừng là sống không bằng chết.

Bất quá nói ra việc này, vẫn còn quá sớm.

Trước khi người chống lưng cho Mao Thất còn chưa bại lộ, gã tạm thời xem như an toàn.

Tô Bắc ngồi một bên xem bọn họ đánh Thái Cực*.

(*) Ý chỉ lấy nhu khắc cương.

Cậu cứ tưởng xã hội đen chỉ cần một lời không hợp liền vung tay.

Xem ra là do cậu quá ngây thơ.

Hiện tại xã hội đen đã không còn thịnh hành chuyện chém chém giết giết thành một đoàn.

Tuy bề ngoại thoạt nhìn giống lưu manh, nhưng khi làm chính sự, lại vô cùng có trật tự.

Cho dù cả hai tránh ‘giương thương múa kiếm’ trong lời nói, thời điểm đề cập tới lợi ích, chính là một bước cũng không nhường.

Qua hồi lâu, Chu Bàn Thạch dần dần mất kiên nhẫn.

Tô Bắc phát hiện, tính tình Chu Bàn Thạch so với Chu Phỉ Thạch kém hơn rất nhiều.

Trong hai anh em, tính tình lãnh tĩnh hơn một chút ngược lại là người em Chu Phỉ Thạch.

Chu bàn Thạch âm nhu cười, “Mao Thất, mọi chuyện nên giải quyết rõ ràng, sức chịu đựng của tôi có hạn.”

Mao Thất cười vỡ miệng: “Không thành vấn đề, không thành vấn đề, cứ nói hết ra đi, đại gia là vì kiếm ăn…”

Bang một tiếng, Chu Bàn Thạch bật dậy, đá một cú, cái bàn bay thẳng về phía Mao Thất.

Cái bàn nặng nện thẳng lên người Mao Thất vốn không phòng bị, khiến gã rên thảm thiết vài tiếng.

Thanh âm rên rỉ này giống như tín hiệu chiến đấu.

Hai phe lập tức xông thẳng vào nhau.

Chu Phỉ Thạch liếc anh trai mình một cái, bất đắc dĩ lắc đầu, che chắn trước Tô Bắc, chém mạnh đám người đối địch.

Tô Bắc nhìn cảnh máu chảy như hoa rơi khắp nơi, hai chân như muốn nhũn ra.

Dù cậu ở quán TaeKwonDo trãi qua nhiều huấn luyện thực chiến, nhừng cùng đao thật thương thật so sánh, vẫn còn kém nhiều lắm.

Loại huấn luyện mô phỏng, phần lớn là để chỉ điểm.

Mà hiện tại thì sao?

Dao nhỏ chói lọi kia, cũng không phải để hù người ta!

Tô Bắc giơ ghế gỗ lên, trở thành tấm lá chắn, đỡ trái hở phải, thường thường bất thình lình quăng mạnh về phía đối thủ không phòng bị, cư nhiên cũng đắc thủ vài lần.

Bất quá, về sau nhiều người chú ý tới kẻ đánh lén là cậu, cho nên cơ hội đắc thủ dần dần ít đi.

Tô Bắc càng đánh hứng khởi, càng đánh càng điên cuồng, ra tay trợ thủ càng ngoan độc.

Dù nhìn thấy vết thương chảy máu đầm đìa, cũng không còn sợ hãi như trước, nhiều hơn là hưng phấn.

Cậu cảm thấy rất kỳ quái, vừa mới bắt đầu vì sao bản thân phải sợ? Đây rõ ràng là chuyện khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, khiến đầu óc như bị thiêu cháy.

Một người đàn ông bị cậu đánh té ngửa, bật dậy, vẫn còn ý đồ công kích.

Tô Bắc quay đầu ‘hành hung’ hắn vài cái, đem hắn triệt để ngã ra sau, dùng chân đè cổ hắn.

Chân chặn ngay khí quyển, mắt thấy hắn toàn thân run rẩy, sắp tắt thở, mới buông ra.

Tiếp tục đánh rồi lại đá.

Trong ánh mắt Tô Bắc toát ra vài phần điên cuồng, ngay cả nhóm lưu manh vốn quen thuộc với chuyện này cũng không nhịn được run sợ, không ai dám tới gần cậu.

Mãi cho đến khi một người hôn mê dưới chân cậu, Tô Bắc rốt cuộc buông tha.

Ánh mắt cậu băng lãnh nhìn xung quanh, dừng lại ở góc Lâm Lâm trốn, cô ôm đầu, thân thể lạnh run.

Tô Bắc do dự một chút, đi tới gần.

Lâm Lâm ngẩng đầu, cô nhìn người phụ nữ vô tội giống mình bị kéo tới, té trên mặt đất, sống chết không rõ, khẽ liếc mắt nhìn một cái, toàn thân cô đột nhiên run rẩy liên tục, hận không thể đem toàn bộ cơ thể chôn trong góc hẻo lánh này.

Thời điểm Tô Bắc hướng cô đi tới, cô càng không nhịn được hét thất thanh: “Tránh ra, tránh ra, mày là đồ ác quỷ.”

Ác quỷ sao…?

Tô Bắc nghe được tiếng kêu thê lương của Lâm Lâm, cước bộ khẽ dừng lại.

Cậu đột nhiên nghĩ đến hành động từ nãy đến giờ của mình.

Tàn khốc như vậy, điên cuồng như vậy.

Thân thể, đầu óc cậu giống như bị khống chế, làm ra những chuyện bất đồng với thường ngày.

Quả thật… đúng là ác quỷ.

Tô Bắc nhìn tay của mình, dính đầy vết máu.

Màn máu tươi mang theo mùi tanh nồng đậm, Tô Bắc nhịn không được nôn mửa.

Cậu chống tay ở một cái bàn bên cạnh, nôn rồi lại nôn, nôn hết cả ra, ngay cả mật vàng đắng cũng bị ói ra.

Cậu nôn đến toàn thân vô lực, choáng đầu hoa mắt.

Lúc này, Tô Bắc nghe một tiếng thét chói tai: “Cẩn thận phía sau.”

Tô Bắc cảm giác được nguy hiểm đến gần, nhưng thẩn thể bủn rủn không thể khống chế, chỉ có thể hướng bên cạnh lệch sang.

Cậu cảm thấy một tiếng gió vụt qua bên mặt.

Một cây dao gắm ở sát bên má, cách mặt cậu chỉ khoảng 2 li.

Phanh một tiếng, một người nhanh chóng chạy tới, đem người đánh lén phía sau Tô Bắc đá sang một bên, nâng cậu dậy: “Anh không sao chứ?”

Tô Bắc lau khóe miệng, lại nôn.

Sau đó, cậu lắc đầu:” Không có việc gì. Cảm ơn.”

Chu Phỉ Thạch hơi lo lắng nhìn cậu: “Đừng miễn cưỡng, loại trường hợp này… anh chưa từng trãi qua, tốt nhất nên trốn trước đi.”

Tô Bắc nghiêm khuôn mặt trắng bệch, hướng lên nói một câu:” Tôi biết.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5725 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5258 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4992 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4573 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4490 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4426 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter