Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Blackmoore

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Blackmoore
  3. Chương : 26

Chương : 26

Hai năm trước.

Tôi chạy như bay qua khu rừng nằm giữa hai nhà. Mưa nặng hạt rơi trên vai. Không có cả dù lẫn áo che. Lá rụng phủ đầy mặt đất, tạo thành một lớp thảm dày sũng nước ngăn tiếng bước chân của tôi. Trời đêm u ám nhuộm nâu sắc lá trên cây phong già khổng lồ trước mặt. Cây phong ấy cách đều nhà tôi và nhà Sylvia. Cành thấp nhất của nó cũng phải cao quá đầu tôi, cao lớn vô cùng, tán xòe rộng như ô – tạo thành một nơi trú mưa tự nhiên. Người đang tựa vào thân cây lúc này chính là Henry.

Tôi đứng sững lại, hô hấp đứt quãng, trân trân nhìn anh. Đầu anh hơi cúi, tóc nhỏ giọt mưa. Hai tay khoanh chéo ôm chặt ngực như đang cố giữ thứ gì đó khỏi vỡ vụn trong lòng. Khi nhìn anh, tôi thấy đôi vai anh đang run lên. Không ai nên chứng kiến cảnh tượng này. Tôi bỗng cảm giác mình giống một tên trộm, đứng đó và trộm lấy thứ không thuộc về mình.

Nhắm chặt hai mắt và điều hòa hơi thở, tôi cố gạt hình ảnh vừa thấy ra khỏi đầu, cố lấy can đảm để làm điều đúng đắn là xoay lưng bước đi và không bao giờ, không bao giờ lộ cho Henry biết mình đã ở đây. Song, có một âm thanh xuyên qua tiếng mưa rơi lộp độp trên lá và dội vào tai tôi. Một tiếng sụt sùi nghèn nghẹt. 

Dĩ nhiên tôi đã biết. Tôi đã biết vào sáng nay, khi gia nhân thông báo bác Delafield vừa qua đời sau vài ngày ngã bệnh. Cái chết của ông là một cú sốc với tất cả mọi người bởi lẽ ông hẵng còn vô cùng tráng kiện. Tôi lo Sylvia sẽ quá đau buồn. Nhưng tuyệt không hề liên tưởng đến Henry. Cho tới khi thấy anh đứng đó, tựa hẳn vào thân cây như thể kiệt quệ đến độ không còn chống đỡ nổi sức nặng của bản thân, hoặc là của nỗi đau.

Thầm quyết định. Tôi mở mắt ra rồi dè dặt bước về phía anh. Mặt đất chỗ này vẫn còn khô ráo, lá khô không bị ướt mưa phát tiếng lạo xạo dưới mỗi bước chân.

Anh ngóc đầu lên rồi mở choàng mắt. Ngay lúc ấy, tôi biết rằng cả đời mình sẽ không bao giờ quên được ánh mắt đó. Nó chất chứa nỗi buồn khổ, trống trải và tuyệt vọng đến đớn đau mà tôi chưa từng thấy nơi anh. Khi ánh mắt ấy chiếu vào, tôi bỗng thấy ngực mình thắt lại như vừa bị nỗi đau của anh giáng mạnh một cú. Cả hô hấp lẫn cử động đều ngưng trệ trong làn sóng nhận thức lan rộng. Henry – người con trai tôi quen biết từ tấm bé đang chìm trong khoảnh khắc yếu đuối bất lực, bỗng quá đỗi khác biệt so với chàng trai tôi hằng thân thuộc.

Tôi biết mình không nên có mặt ở đây, một lúc nhất thời, tôi còn sợ rằng mình sẽ bị anh ghét bỏ vì trót thấy cảnh này. Song anh bỗng cất bước. Sải rộng chân tiến lại gần tôi. Gạt phăng mọi sự lưỡng lự trong lòng, tôi cũng bước về phía anh. Anh giơ tay kéo mạnh tôi vào ngực rồi ghì ôm thật chặt. Hương lá ẩm vờn quanh thân anh. Tóc chạm vào má tôi dính ướt. Anh vùi mặt lên vai tôi.

- Em rất tiếc, - Tôi thì thầm, choàng tay ôm anh. Đôi vai anh khẽ run lên lần nữa.

Tôi không biết chúng tôi đã đứng vậy bao lâu. Mặt đẫm nước mắt mình, vai ướt nước mắt anh.

Ánh chiều nhạt dần vào đêm tối nhá nhem. Cuối cùng, anh cũng lùi lại và buông tôi ra. Hít sâu một hơi rồi nhẹ nhàng thở ra, không còn chút run rẩy nào nữa, mắt hướng xuống thảm lá dưới chân. Đoạn, anh nhấc mắt lên. Đôi mắt đỏ hoe đã hoàn toàn điềm tĩnh, anh nhìn tôi như nhìn một con người hoàn toàn mới. Trong giây phút ấy, tôi dám khẳng định mình không hề nhầm. Rằng tôi là một con người hoàn toàn mới, bởi suốt mười lăm năm quen biết, đến tận hôm nay tôi mới thật sự hiểu anh.

Một nỗi hổ thẹn không giải thích nổi dâng lên trong lòng cho tới khi Henry cúi xuống nhìn thẳng vào mắt tôi. Anh mỉm cười. Không rạng rỡ nhưng vô cùng bình lặng. Với tôi, nó như một món quà quý giá. Kế rồi, trước sự sảng sốt của tôi, anh giơ tay chạm vào má tôi. Tay anh lạnh cóng, má tôi ướt nhẹp. Đoạn, anh cúi đầu đặt một nụ hôn lên giữa trán tôi, chỗ bị mái tóc bù xù rũ xuống che khuất.

- Cảm ơn em, - Anh thì thầm, hơi thở tựa làn môi vờn trên da dịu dàng. 

Tôi mọc rễ tại chỗ. Bộ rễ ấy cắm sâu vào lòng đất như rễ của cây phong già đang tỏa bóng che mưa cho chúng tôi vậy. Nơi đáy lòng dường như có thứ gì đó vừa được sinh ra từ vòng tay, ánh mắt, và nụ cười khẽ khàng ấm áp mà anh trao.

- Không có gì. – Tôi khẽ đáp. Lời bật tuôn từ nỗi kinh sợ chưa nguôi.

Anh bỏ tay khỏi má tôi, ngón cái khẽ sượt qua cằm. Đoạn anh bước cách tôi một chút.

- Trời sắp tối rồi. – Anh nói. – Để anh đưa em về.

Tôi gật đầu, rồi sóng bước bên anh trong sự im lặng sâu lắng, ngọt ngào và ấm áp. Một sự im lặng thuần khiết mà tôi không nỡ lòng phá vỡ, tựa như mọi lời nói lúc này đều khiến cho những gì vừa xảy ra trở nên tầm thường nhỏ bé.

Rất nhanh tôi đã thấy ánh nến lập lòe hắt ra từ ô cửa sổ nhà mình. Tôi dừng lại trước trảng cỏ, Henry cũng dừng theo. Lúc này, tôi mới sực nhớ mục đích ban đầu của mình: đến thăm Sylvia. Để an ủi. Và tiếp thêm sức mạnh cho bạn ấy, nếu có thể. Nhưng giờ tôi không thể sang đó được nữa. Bởi đã giành những gì mình có cho Henry.

Tất cả.

Tôi giơ tay về phía anh mà không kịp nghĩ ngợi, anh cũng rất tự nhiên nắm lấy tay tôi

- Nói với Sylvia … nói với Sylvia em sẽ đến thăm bạn ấy vào ngày mai.

- Được, - Anh đáp, nắm chặt tay tôi hệt như ban nãy - tựa như anh cần tôi. Anh muốn tôi.

Cổ họng khô khốc không phát được tiếng nào, tôi đành gật đầu rồi rút tay ra. Xoay người lại, tôi chạy như bay vào nhà, vẫn cảm nhận được ánh mắt của anh đuổi sát phía sau.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5695 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5232 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4968 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4551 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4477 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4384 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter