Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Bối Phụ Dương Quang

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Bối Phụ Dương Quang
  3. Chương : 45

Chương : 45

Mới trở về ba ngày, Lâm Tư Đông đã bận tối mày tối mặt.

Y phải xử lý tất cả công tác tồn động mà còn chuẩn bị ăn Tết rồi xã giao thường nhật, ăn sơn hào hải vị, từng vại to vại to mà nốc bia tới tối mịt mới về nhà.

Giải Ý cũng như y, có rất nhiều tiệc xã giao phải đi, tại công trường cũng đang rất bận rộn, cũng phải tới khuya mới về nhà.

Hai người mỗi ngày gặp mặt nhau cũng chỉ lúc nửa đêm, địa điểm đều là ở trên giường, lúc nào cũng như cá gặp nước, kiêm điệp tình thâm (1).

Về phần hội bình thẩm thiết kế kia thì qua ngày thứ hai, chuyên gia bình thẩm đã có kết quả, thiết kế của Giải Ý thu được rất nhiều khen ngợi.

Lâm Tư Đông đem cả hợp đồng nội tu sửa cho Giải Ý xem, hỏi hắn có ý kiến gì không. Giải Ý chỉ sửa chữa một chút ở phần giai đoạn nghiệm thu cùng thời gian nghiệm thu cuối cùng, phương thức thanh toán, tỉ lệ chi phí cùng thời gian trả chi phí mà thôi, Lâm Tư Đông nghĩ cũng không có gì, liền đồng ý.

Hai người nằm trong ổ chăn, cùng tựa vào nhau, dưới ánh đèn nhu hòa cùng thảo luận hợp đồng, thương lương mọi việc, bầu không khí hòa hợp, phi thường êm ấm.

Nay là ngày cuối tuần, Lâm Tư Đông sáng sớm đã đi làm. Đối tác kinh doanh mà y tìm được khi ở Bắc Kinh đã tới đây, y phải cùng đối tác đi ăn.

Vị khách này khá bận rộn, chỉ có thể ở đây một ngày mà thôi, kế hoạch là sáng nay tham quan công ty, nghe giới thiệu, chiều đi tới công trường mà bọn họ hợp tác nhìn một cái, đêm thì đương nhiên là Lâm Tư Đông mở tiệc chiêu đãi rồi, sau đó sáng hôm sau thì vị khách hàng tương lai trở về Bắc Kinh. Vị khách này trọng yếu phi thường, việc hợp tác lần này liên quan đến vấn đề Lâm Tư Đông có thể đặt chân vào giới bất động sản Bắc Kinh hay không, bởi vậy y rất xem trọng.

Nếu như không có tình huống khẩn, Giải Ý thường không đi công ty hay công trường vào cuối tuần, Lâm Tư Đông đêm qua liền kích tình vô hạn mà một phen giày vò tả tơi, làm hắn mệt tới không rời giường nổi.

Ăn điểm tâm xong, Lâm Tư Đông lên lầu, hôn một cái lên mặt hắn, cười nói: “Hôm nay, ta sẽ kêu nhân viên làm tốt hợp đồng, sáng mai chúng ta chính thức kí kết với công ty các ngươi, ngươi cứ phải tới ký hợp đồng đó.”

“Được.” Giải Ý mở mắt ra, mỉm cười gật đầu.

“Đừng vội rời giường, ngoan ngoãn nghỉ ngơi một chút cho khỏe.” Lâm Tư Đông ôn nhu căn dặn. “Rời giường thì nhớ phải ăn cái gì đó.”

“Biết.” Giải Ý cười rất hài lòng.

Lâm Tư Đông phi thường thích dáng cười của hắn, nhìn qua phiêu lượng cực kỳ, phi thường mê người. Y nhịn không được hôn lên môi hắn một phát rồi mới vội vã đi làm.

Giải Ý cảm thấy cả người uể oải, liền nhắm mắt kế tục ngủ.

——————

Lâm Tư Đông đi vào văn phòng, Vu Hiển Cường liền tiến đến, đưa cho y một gói bưu kiện: “Có người vừa gửi.”

Lâm Tư Đông liếc liếc mắt, thuận miệng hỏi: “Ai gửi tới?”

“Không biết.” Vu Hiển Cường có chút nghi hoặc. “Tên không quen, cũng không lưu lại điện thoại người ký bưu kiện.”

Lâm Tư Đông nhận lấy gói hàng, lấy kéo cắt miệng bao, đưa tay vào móc ra năm chiếc đĩa CD đặt trong phong bì nhựa, bên trong còn có một miếng giấy nhỏ, viết “Liên quan đến danh dự, xem một mình.”

Lâm Tư Đông có chút hồ nghi, lập tức nhìn đồng hồ, rồi quay lại nói với Vu Hiển Cường: “Ngươi đi đi. Tôn tổng nếu như tới, ngươi tiếp đãi, sau đó cho ta biết.”

“Vâng.” Vu Hiển Cường tuân mệnh ly khai.

Lâm Tư Đông mở máy tính lên, đem chiếc đĩa được đánh số 1 vào.

Chiếc CD chứa đoạn phim, hình ảnh lúc đầu là bóng đêm bờ biển ở hải khẩu. Vài giây sau, Lâm Tư Đông liền thấy một đôi đang sóng vai nhau dạo bước, là Trình Viễn cùng Giải Ý.

Y khẽ nhíu mày, nghiêng người ra trước, rất nghiêm túc mà xem.

Xem tiếp, lửa giận y bùng lên dữ dội.

Trên màn hình, Trình Viễn với Giải Ý đang oanh oanh yến yến, ríu ra ríu rít trò chuyện, nhìn qua giao tình phỉ thiển. Một lát sau, Trình Viễn cư nhiên áp chặt Giải Ý vào thân cây mà hôn, Giải Ý lại không cự tuyệt, không những thế bị Trình Viễn hôn đến nỗi hai chân như nhũn ra. Trình Viễn ôm lấy hắn, hai người nói nói mấy câu, Trình Viễn liền một phát kéo Giải Ý đi, vọt tới ven đường chặn xe taxi.

Người theo dõi rất chuyên nghiệp, thủy chung cách xe taxi này rất gần.

Trình Viễn cùng Giải Ý tựa hồ dục hỏa công tâm, căn bản chẳng lưu ý gì đến động tĩnh xung quanh, lên xe đi tới biệt thự của Trình Viễn.

Hình ảnh tiếp theo không quá rõ ràng, bởi vì hai người không có bật đèn, vừa vào đến cửa cả hai đều khẩn cấp dây dưa, quấn lấy nhau.

Dây dưa với nhau cả một đêm, thời gian ghi hình rất lâu cho nên mới cần tới tận 5 đĩa CD. Lâm Tư Đông nhìn Giải Ý với Trình Viễn kịch liệt mà hoan ái, nghe bọn họ ồ ồ thở dốc cùng rên rỉ như si, chỉ cảm thấy lòng như bị vô số đao đâm, máu tươi đầm đìa, đau tới toàn thân co quắp. Y không còn cách nào nhìn tiếp được nữa, dùng chuột rê nhanh đi, tới khi họ làm xong, say sưa nằm ngủ.

Trong đĩa như thế vẫn chưa xong. CD còn chiếu tiếp đến khi trời sáng bảnh ra, Trình Viễn tỉnh lại, hôn Giải Ý đắm đuối.

Giải Ý vẫn không đẩy Trình Viễn ra.

Hai người hôn thật là lâu.

Lâm Tư Đông thực sự không thể nhìn được nữa, lập tức rút đĩa ra, bỏ vào ngăn kéo, đóng máy tính.

Giờ đây, y tâm loạn như ma, thật sự không biết nên phản ứng thế nào, bản năng cầm lấy điện thoại, gọi tới cho Trình Viễn.

Cuối tuần, Trình Viễn đang tại biệt thự một mình mà mơ mơ màng màng ngủ, nhận được điện thoại y gọi tới, không khỏi có chút kỳ quái, nữa giỡn nữa đùa nói: “Tư Đông? Chuyện gì? Cho ta biết ngày mai muốn ký hợp đồng với ngươi sao? Hôm nay là cuối tuần mà, ngươi không cùng Tiểu Ý của ngươi sao?”

Lâm Tư Đông hừ một tiếng, cả giận nói: “Ngươi làm chuyện tốt thật.”

“Ta làm cái gì?” Trình Viễn không hiểu gì cả.

“Ngươi cùng Tiểu Ý, các ngươi làm cái gì?” Lâm Tư Đông giận tím mặt.

Trình Viễn lúc này đã hiểu đôi chút, nhưng lại tưởng rằng Giải Ý nói thật với y, nên y mới biết chân tướng sự tình, minh bạch bọn họ bị người bỏ thuốc mà phát sinh quan hệ, sự tình cũng không có gì quá ầm ĩ, cố ý trêu chọc y vài câu: “Đừng có nghiêm trọng như thế, chỉ là một đêm tình mà thôi. Nếu như ngươi chú ý tới chuyện này thì đem Tiểu Ý tặng ta đi. Ta rất thích Tiểu Ý đó, ngươi lại có vợ có con đùm đề, cho Tiểu Ý cũng không có gì nhiều, nhưng ta thì có thể cho hắn nhiều hơn, hay là ngươi thành toàn chúng ta đi, quân tử giúp người mà.”

“Ngươi… Hỗn đản.” Lâm Tư Đông tức giận mắng một tiếng, ném điện thoại, lao như bay ra khỏi văn phòng.

Y không hề báo cho bất luận kẻ nào tại công ty, theo thang máy xuống phía dưới hầm, lấy xe, vọt về biệt thự ven biển.

—————

Giải Ý rời giường không lâu sau, vừa mới tắm táp xong, còn chưa ăn sáng, thấy y chạy lại, không khỏi cười nói: “Giờ đã về? Không phải nói công ty có chuyện trọng yếu sao?”

Lâm Tư Đông ôm cổ hắn, không phân trần nhiều lời hung hăn cắn lấy môi Giải Ý.

Giải Ý rất tự nhiên mà ôm lại cổ y, đáp trả lại.

Lâm Tư Đông thô bạo đẩy ngã hắn ra giường, một tay cởi bỏ y phục y.

Giải Ý cười khẽ: “Hôm nay, ngươi đều không phải có khách nhân quan trọng phải tiếp sao?”

Lâm Tư Đông một bên thô lỗ xé y phục hắn một bên nói mà chẳng nghĩ: “Ngươi rất mong ta đi à?”

“Nói cái gì vậy?” Giải Ý cười cười, nhẹ nhàng hôn đáp lại y. “Nói vớ vẩn không.”

Lòng Lâm Tư Đông ngùn ngụt lửa giận, càng lúc càng nồng liệt không thể áp chế được. Y đem Giải Ý đè lại trên giường, nặng nề ngồi lên.

Giải Ý nhìn y như bị *** kích thích tới hai mắt đỏ ngầu, khoái trá mà cười nói: “Ngươi làm sao vậy?”

“Cái này là muốn hỏi ngươi.” Lâm Tư Đông mạnh mẽ nắm chặt hai tay hắn, thô bạo tiến nhập thân thể hắn.

Giải Ý đau đến hừ một tiếng, nỗ lực thả lỏng, tận lực phối hợp với y.

Lâm Tư Đông nhìn dung nhan nhu hòa động nhân kia, bỗng nhớ tới hình ảnh giao triền kịch liệt trên màn hình, lửa giận càng lúc càng bốc cao. Y oán hận trầm giọng: “Lúc ngươi bị nam nhân khác đặt ở dưới thân cũng là tiêu hồn như thế sao?”

Lời y tựa như một chậu nước đá tưới từ đầu đến chân Giải Ý. Hắn chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo như băng, động tình lúc nãy giờ tiêu tan thành mây khói, lạnh lùng hỏi lại: “Ngươi có ý gì?”

Lâm Tư Đông một bên mãnh liệt xỏ xuyên thân thể hắn, một bên hung hăng nói: “Ý ta ngươi chẳng lẽ còn không rõ? Ngươi cùng Trình Viễn làm chuyện tốt thật đó.”

Giải Ý nhíu mày đau đớn, lập tức giải thích: “Lúc đó ta cùng y…đều là bị người hại…ta đối với ngươi thế nào…chẳng lẽ ngươi không rõ…”

Hai tay của hắn bị Lâm Tư Đông gắt gao đặt tại trên đầu, vô luận như thế nào cũng giãy không ra. Nhìn đôi mắt bị tức giận nung đỏ ấy, cảm thụ được trùng kích tràn ngập bạo lực của y, lòng Giải Ý đột nhiên dâng lên một tia sợ hãi.

Lúc này Lâm Tư Đông vô cùng giận dữ, cục tức này làm thế nào cũng nuốt không trôi, y cười lạnh: “Mấy lời ngươi nói so với kịch còn dễ nghe hơn, nhưng ta không để bị ngươi lừa nữa đâu.” Y vừa nói vừa thô bạo mà xé mở thân thể hắn, không quan tâm đến cảm thụ của hắn mà công kích.

Giải Ý chỉ cảm thấy từng đợt từng đợt đau nhức bén nhọn như dao không ngừng kéo tới. Hắn thống khổ, liều mạng giãy dụa, đầu gối nặng nề mà thụi vào bụng Lâm Tư Đông.

Lâm Tư Đông giận dữ, thô bạo rời khỏi thân thể hắn, xách cả người hắn lên, hung hăng đánh một quyền vào bụng hắn.

Giải Ý đau đến gập cả người lại, nhưng vẫn cố gắng quát: “Ngươi ! Tên hỗn đản này, cút đi.”

Lâm Tư Đông đưa hắn ném thẳng vào tường, rồi lại đi tới, nhấc chân đạp lên hắn. Mũi đôi giầy nhọn của Lâm Tư Đông hung hăng đá vào ngực Giải Ý, lực đạo mạnh mẽ vô cùng, đau đến mức Giải Ý thần chí không rõ.

Lâm Tư Đông một trận quyền đấm cước đá hung hăng xong mới lấy một tay kéo hắn lên giường, lần thứ hai bạo ngược cường bạo, lỗ mãng xé nát thân thể mình đầy thương tích kia.

Giải Ý bị đau đớn gọi tỉnh. Hắn quay đầu đi, từ từ nhắm hai mắt, không nhìn lại nam nhân đột nhiên biến thành dã thú kia. Hắn chỉ còn biết cắn chặt môi không cho chính mình rên rỉ, đả kích thình lình này làm lòng hắn còn đau hơn thể xác, đau tới vỡ nát.

Lúc này, giận dữ chi phối cả con người Lâm Tư Đông, y trở nên lỗ mãng, hung ác, mạnh bạo hơn bình thường. Y cảm thấy tất cả những thương yêu đối với nam nhân này thật là hoang đường buồn cười biết bao. Y điên cuồng mà cắn hắn, cấu lấy da thịt hắn, lay hắn, đánh hắn, nhịn không được rống giận: “Ta đã sớm nói cho ngươi, ta hận nhất kẻ nào làm ta bẽ mặt, thế ngươi mà vẫn đối xử với ta như vậy. Ta chìu chuộng ngươi, yêu thương ngươi, ngươi muốn cái gì ta cho cái náy, chỉ hy vọng ngươi lão lão thật thật ở bên ta. Thế mà ngươi làm không được sao, ta nhất định phải khiến ngươi biết kết cục phản bội ta là thế nào, đồ tiện nhân nhà ngươi….”

“Đừng…..” Giải Ý theo bản năng chống lại, thanh âm dị thường yếu ớt.

“Hừ, đừng? Vậy ngươi muốn ai? Trình Viễn à? Tưởng lừa ta lấy công trình, rồi muốn ta thành toàn các ngươi sao? Ngươi nằm mơ đi?” Giọng Lâm Tư Đông âm lãnh, hung hăng chà đạp hắn.

Giải Ý chỉ cảm thấy trước mắt từng đợt từng đợt tối đen lại, thân thể phảng phất treo ở vực sâu không đáy, thứ mà hắn lâu nay dựa vào đã không còn, hắn chậm rãi mà lún xuống, thân thể bắt đầu sụp đổ, vỡ vụn thành từng mảnh từng mảnh.

Nỗi đau không tên của thân thể nặng nề đè nặng hắn, ngực bụng từng đợt từng đợt đau đớn kịch liệt, tựa hồ như có ngàn vạn lần cương đao đâm xuyên qua thân thể, đau tới không thể hít thở nổi.

Giải Ý cố mở mắt ra, trước mắt, ngoài cửa sổ một mảnh rực rỡ đầy trời, mây trôi nhè nhẹ, ánh sáng mùa đông nhẹ nhàng soi sáng, sau đó, tất cả là bóng tối.

Lâm Tư Đông cuồng loạn mà giày vò thân thể kia, từng đợt từng đợt xỏ xuyên đâm thọc, y đã không còn coi người phía dưới là một cá thể một sinh mệnh nữa rồi. Giờ đây, thân thể kia chỉ là một món đồ, y phải chơi cho hết, chơi cho đến khi tàn thì thôi, khiến nó vĩnh viễn không thể rơi vào tay người khác nữa. Xong xuôi, y cảm thấy một niềm vui hủy diệt dâng trào, thống khoái tràn trề.

Y nằm cả lên người Giải Ý, kịch liệt thở hổn hển. Từ đầu tới cuối, ngay cả y phục, giầy vớ, y cũng chưa từng cởi.

Dần dần, dưới trọng lượng nặng nề của y, hơi thở Giải Ý càng ngày càng yếu ớt, tựa hồ đang thở ra làn hơi cuối cùng.

Qua một hồi lâu, Lâm Tư Đông khôi phục tinh lực. Y đứng dậy vào phòng tắm tắm nước nóng, tinh thần đã trầm tĩnh lại, lập tức nhớ tới khách nhân quan trọng ở công ty, không do dự tiến vào phòng ngủ, mở tủ quần áo, lấy một bộ y phục khác để thay.

Trong phòng thập phần mất trật tự, khắp nhà toàn là mảnh vải từ y phục, gối đầu, khăn mặt, chăn, một mảnh lung tung lộn xộn cả lên. Giải Ý vẫn duy trì tư thế mà khi y buông ra, phi thường gượng gạo mất tự nhiên, cho thấy hắn không thể cử động thân thể. Mắt hắn nhắm lại, lông mày nhíu chặt, môi mím lại, tất cả đều biểu lộ ra thống khổ, một dòng máu đỏ tươi từ đôi môi bị cắn xé chậm rãi chảy dài, toàn thân đều là vết ứ thương đen tím, cùng với máu từ dấu răng lưu trên da thịt.

Lâm Tư Đông lúc này mới cảm giác được lực phá hoại của mình kinh hồn đến thế này, sâu thẳm trong nội tâm hiện ra một tia co rút đau đớn. Y chưa kịp hiểu rõ loại cảm giác này, đột nhiên lo lắng cho Giải Ý.

Y giơ tay thăm dò hơi thở Giải Ý, cảm thấy hắn vẫn còn thở, chỉ là có chậm hơn bình thường một chút, liền yên tâm lại. Nhìn Giải Ý vẫn nhắm chặt hai mắt, cho rằng hắn đang phẫn nộ nên cố ý không nhìn mình, liền lạnh lùng mà nói: “Ngươi không cần trưng cái mặt như thế cho ta coi. Ngươi ở với ta thì bày ra vẻ không chịu nổi, vậy mà lại có tinh lực lêu lổng với người khác, dọa ai hả? Đừng có mà giả đò. Ta nói cho ngươi , ta sẽ không buông tha ngươi đâu, ngươi ở đây tự kiểm điểm lại đi, chờ ta trở lại sẽ nói chuyện phải quấy sau. Ngươi nếu như không nói rõ cho ta, ta không bỏ qua đâu.” Nói xong, y một phát đá cửa đi ra.

__________________

(1) kiêm điệp tình thâm: quấn quýt, gắn bó

 

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5729 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5262 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4994 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4574 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4493 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4430 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter