Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Bỗng Dưng Thành Má Nhỏ Của Thằng Bạn, Phải Làm Sao Đây

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Bỗng Dưng Thành Má Nhỏ Của Thằng Bạn, Phải Làm Sao Đây
  3. Chương 26

Chương 26

Tôi mở mắt ra.

Tôi nhớ tối hôm qua có ai đó đã đập vào đầu mình, đến giờ đầu tôi vẫn còn nhói.

Mấy cái thằng này, bộ tụi bây ra tay mà không thèm suy nghĩ đấy hả? Gõ vô đầu người ta mạnh bạo như thế, lỡ làm người ta nứt sọ thì sao đây, có đền nổi không! Có nhiều cách để làm người ta ngất xỉu lắm mà, sao cứ cố tình chọn cái cách này vậy!

Nếu thằng bạn tôi nói thật thì chắc chắn cái bọn này không phải là ma cà rồng.

Mấy chàng tiên đẹp đẽ như chú Tần đâu có thô lỗ như thế!

Cái đám bắt cóc này... Cứ tạm thời coi tụi nó như bọn bắt cóc bình thường đi, tụi nó lấy dây thừng trói tay tôi lại mà siết còn không chặt, cọng dây cũng chỉ là loại thừng thô bình thường, thiếu 'tay nghề'. Coi bộ tụi nó cũng không thường xuyên bắt trói người ta lắm, chắc thấy tôi yếu quá nên tụi nó còn không thèm lục lọi túi quần tôi, cũng hên đó chứ.

Tôi cẩn thận quan sát xung quanh thêm lần nữa.

Chỗ này chắc là một căn nhà hoang, cửa sổ bị che lại bởi lớp rèm sẫm màu nên chẳng thấy gì ở ngoài đó, cái phòng này cũng rất tối, nhìn đâu cũng mờ tịt.

Tôi quyết định ngồi chờ một lát, bọn bắt cóc đó trước sau gì cũng sẽ đi vào đây.

Tôi cũng chẳng cần chờ quá lâu, một tên râu xồm mở cửa ra rồi nhìn vào trong, cái họng oang oang nói với người bên ngoài: "Nó tỉnh rồi."

Khi gã đứng ở chỗ ngược sáng rồi quay đầu nhìn tôi, mắt gã có hơi lóe lên ánh sáng đỏ đáng sợ.

Ghê ta.

Nếu tôi bắt thằng cha này đưa vô viện nghiên cứu, có khi nào đất nước sẽ khen tôi vì đã có cống hiến vĩ đại cho nghiên cứu khoa học không nhỉ?

Người bên ngoài lục tục đi vào trong, bật đèn lên.

Tôi chủ động giải thích với bọn chúng: “Tụi mày bắt lộn người rồi, lương của ba tao một tháng có ba ngàn thôi, làm gì mà trả nổi tiền chuộc.”

Một tên trong số chúng lên tiếng: “Thằng bồ mày trả nổi.”

Tôi nghĩ thử, với thu nhập của chú Tần thì chắc chú dư sức.

Tôi nói: “Tao với chú ấy chỉ mới yêu hờ thôi hà, tình cảm của tụi tao còn nông lắm, tao thấy chú ấy sẽ không chịu bỏ tiền ra đâu.”

Tên đó lại nói: “Chút tiền ấy với hắn chẳng là cái thá gì, hắn nhất định sẽ trả.”

Tôi: “Uầy, mày đánh giá cao tao quá.”

Tên đó: “Mày đừng xem thường bản thân.”

Một kẻ khác đột nhiên tát vô ót gã: “.... Mày thôi ngay! Tụi mình không phải bắt cóc tống tiền!”

Gã ta bừng tỉnh gật đầu: “Đúng đó! Tụi tao không cần tiền!”

Vậy thì càng tệ.

Tôi run run rẩy rẩy hỏi bọn chúng: “Tụi bây muốn cướp sắc hả?”

Đám bắt cóc: “....”

Sau một lúc lặng thinh, có người mở miệng hỏi: “Ai qua bịt cái mõm nó lại đi?”

Sao lại bịt miệng tôi! Ba mẹ tôi còn chưa cấm tôi nói chuyện đấy! Tôi nói sai cái gì hả! Không giựt tiền thì là cướp sắc chứ gì nữa! Tôi tổn thương quá!

Thằng cha đó vừa dứt câu, vậy mà cũng có đứa đi kiếm băng keo thật.

Không được, thừa dịp bọn chúng còn chưa phong ấn cái mỏ tôi, tôi muốn nói thêm mấy câu.

Tôi hỏi: “Tụi bây là người hả?”

Không ai quan tâm.

Tôi như được khai sáng: “Vậy tụi bây không phải người.”

Thằng cha đòi bịt mõm tôi trừng tôi một cái: “Mẹ mày ăn nói kiểu gì đấy, người sói cũng là người.”

Thằng bạn tôi nói đúng thật này, có người sói đang uy hiếp chú Tần.

Nhưng người sói cũng xếp vô người hả?

Chẳng phải bọn chúng là một ổ sói con ư?!

Xì, giờ không phải là lúc để rối não với mấy thứ đó, cái tên đi kiếm băng keo đã quay về rồi! Bọn họ muốn xài băng keo để giam cầm sự tự do của tôi!

Tên cầm băng keo về là một tên khác, thằng nhóc này trông trẻ hơn nhiều, vẻ ngoài nhìn như sinh viên loài người, cậu ta đi vào, lúc thấy tôi thì sửng sốt rõ rệt, dáng vẻ như sói con tối cổ lần đầu thấy con người.

Bọn chúng dán kín miệng tôi lại, tôi đành phải trừng to đôi mắt nhìn chằm chằm vô tụi nó.

Phỏng chừng bọn chúng thấy tôi trừng mắt phiền dữ quá nên bỏ ra ngoài hết. Nhưng cách âm ở đây khá là tệ, tôi nghe được gần hết cuộc bàn tán của bọn chúng về chú Tần. Tôi không rõ tại sao nhưng dường như bọn chúng đã thù hằn chú Tần từ rất lâu. Cả đám trò chuyện một hồi rồi chuyển sang vụ án chấn động ở thành phố kế bên, nói hung thủ chắc chắn là chú Tần. Bảo chú đã giết quá nhiều người vô tội, bọn chúng với chú không đội trời chung.

Thành phố kế bên? Bọn chúng đang nói tới vụ án mà gã đồng nghiệp lắm mồm đã kể cho tôi nghe ư?

Chú Tần đổ cái rổ vỏ này... thốn thiệt nha, máu me lênh láng thế kia thì hiển nhiên chú đâu phải đầu sỏ, lãng phí biết bao nhiêu là thức ăn, đồ ngon bị rưới ra đầy đất, không nằm sắp xuống liếm lấy liếm để mới là lạ. Ờm, từ khi nào mà người sói lại có đam mê với công lý, muốn bảo vệ cho con người dữ vậy? Lỡ mà lòi ra thủ phạm là đồng loại của bọn chúng thì sao đây? Đội chục cái quần chắc cũng không hết nhục đâu nhỉ?

Trong phòng tối thui, tôi không rõ bây giờ là mấy giờ, giữa chừng con sói con cầm băng keo kia có vô thêm một lần, cậu ta bưng cho tôi ít thức ăn, chẳng nói chẳng rằng, đặt khay xuống trước mặt tôi rồi đi ra ngoài, tôi thấy rất tuyệt vọng.

Thằng nhóc kia, mày xé băng keo cho tao rồi hẵng đi!

Vầy sao tao ăn! Ăn kiểu gì?!

Tôi nhìn chằm chặp vào cái khay cơm trông chả ngon gì mấy, giả vờ là mình chẳng đói một xíu nào.

Tôi bị bỏ đói khá lâu rồi và giờ thì bụng tôi bắt đầu quặn lên.

Đây là hậu quả do tăng ca thường xuyên, ăn không theo giờ giấc, lúc rảnh rỗi còn bị ba túm đi chạy ngược chạy xuôi, về lâu về dài thì lòi ra bệnh bao tử.

Ahh, khó chịu quá.

Thức ăn thì gần ngay trước mắt mà tôi lại không thể đụng vào.

Tiếng sột soạt vang lên ngay cửa sổ, tôi khó khăn quay đầu sang, trơ mắt nhìn một con chuột đang luồn qua khe hở, nó...có cánh.

Ờm, ok, tôi biết đấy là ai rồi.

Thằng bạn tôi nói đúng thiệt, đây quả là thế giới kỳ ảo.

Tôi nhất định sẽ quên được cái cảnh này, cố gắng nhớ mỗi mặt của chú Tần thôi.

Chú ta đẹp quá đi.

Cái con xấu quắc này không phải chú! Không phải chú!! Không phải chú!!!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5685 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5225 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4545 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4371 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter