Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha!

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Bớt Lạnh Nhạt Đi Và Lấy Anh Nha!
  3. Chương : 173

Chương : 173

Lộc bình tĩnh nói với Hữu rồi cúp máy vì bố mẹ hắn cùng bác sĩ đang tiến lại phía phòngbệnh của hắn,* Ở nhà

- sao thằng Thành lại bị tai nạn được nhỉ?

- anh nhíu mày tự hỏi.

- thôi đừng suy nghĩ nữa. Mấy đứa lêm chuẩn bị đi học đi rồi trưa về hỏi chuyện

- chị Hân lên tiếng khuyên.

- vâng.

- cả đám.

- em đừng khóc nữa nhé? Lộc nó yêu em rồi sẽ không đi với cô khác đâu mà lo.

- chị Hân chọc cô.

- ơ dạ.... chị này kì ghê. Thôi em lên phòng chuẩn bị đi học không chơi với chị nữa

- cô nhơ ngác 1 hồi rồi bỗng đỏ mặt đánh nhẹ tay chị Hân hờn nhẹ rồi ngại ngùng chạy lên lầu.

- haha... cái con bé này.

- chị Hân bật cười trước bộ dáng đáng yêu của cô.

- thôi bọn em cũng lên chuẩn bị đi học đây.-nhỏ cũng nhìn theo bóng cô mỉm cười rồi kéo anh lên lầu không quên chào chị Hân.

- ừ. Nhanh xuống ăn sáng nhé?

- vâng.☆☆☆☆☆•••••☆☆☆☆☆

- ông sao rồi? Có tìm thấy con chưa?

- mẹ Phương vừa thấy ba Khương về liền chạy ra hỏi.khuôn mặt ông phờ phạc không càn sức sống nhưng lỗi lo vẫn hiện hữu trong ông, ông gần như muốn điên lên khi không tìm thấy nó, đôi mắt ông vằn lên những tia máuđỏ.

- chưa em. Cả đêm qua tôi và anh Khương đi tìm hết bệnh viện rồi nhưng không có thấy.

- ba Kiên cũng mệt mỏi lên tiếng.

- sao lại bệnh viện?

- mẹ nó vừa ngạc nhiêncũng lại hoảng.

- hôm qua đi tìm qua trường học con bé thì thấy có vụ nộn xộn ở quán gần trường nó đi lại hỏi thì chủ quán nói có vụ ẩu đả hỏi thì có kể lại mọi việc. Theo như bà chủ quán nói thì con bé Linh cũng có mặt trong vụ ẩu đả đó. Còn nghe nói có cả xe cấp cứu đến vừa mới đi lên bọn anh đến viện tìm và hỏi thì họ có nói có cấp cứu mấy vụ nhưng toàncon trai không có con gái

- ba Kiên tóm tắt lain sự việc.

- trời ơi con gái tôi huhu... nó đi đâu được chứ. Trước nay nó có bao giờ đi qua đêm không về như giờ đâu cơ chứ huhu.....

- mẹ nó khóc đến khản tiếng.

- hay anh báo cảnh sát đi anh.

- mẹ Kiên ôm đỡ lấy thân hình gầy gò của mẹ Phương rồi lo lắng nhìn ba Khương ba Kiên nói.

- ừ anh nghĩ phải vậy thôi.

- bố nó mệt mỏi.Bỗng nhạc chuông bài Chim Trắng Mồ Côi ( tại t/g k nhớ lời bài hát lên k có viết hì) của bố nó vang lên, nhìn số lạ bố nó hơi nhíu mày rồi cũng vội bắt máy.

- alô.-......,

- cháu nói sao. Con bé Linh bị tai nạn?

- bố nó hoảng sợ la lên khiến cả nhà đang ủ rũ cũng phải ngẩng đầu lên nhìn bố nó.-.....

- được rồi. Giờ cháu nói cho bác biết Linh nó đang ở đâu để bác đến

- bố nó vội vàng.

- được. Bác đến ngay.

- bố nó vội cúp máy.

- anh. Linh, con bé bị làm sao hức... -mẹ nó túm chặt tay bố nó hỏi.

- con bé bị tai nạn đang ở bệnh viện tư nhà anh Phương. Tại sao hôm qua tôi lại không nghĩ ra còn có bệnh viện nhà anh Phương cơ chứ?

- bó nó nói rồi tự vỗ đầu mình.

- được rồi. Mọi người nhanh đến xem em ấy thế nào đi. Ở đây lo lắng được gì?

- Kiên lên tiếng nhắc nhở mọi người.

- ừ được rồi đợi tôi khóa cửa

- mẹ nó vội.

- hít... hít...

- con My với với tay cào vào chân bố nó ý như nó cũng muốn điMy: mông chủ cho tôi đi với. Tôi cũng lo cho cô Linh lắm.

- My mày ở nhà chông nhà đi. Chút tao sẽ đón cô Linh của mày về. Ở viện người ta không cho chó vào đâu.

- bố nó cút đầu nhìn My rồi xoa xoa đầu nó an ủi dỗ dành.

- hít... hít....

- con My như không nghe nó cứvỗ vỗ bàn trân mình lên tay bố nó rồi liếm liếm tay ông như năn nỉ.

- đi thôi tôi xong rồi. My mày ở nhà đi

- mẹ nó vội chạy ra rồi khóa con My trong nhà.

- hít hít....

- con My rít lên

- gâu... gâu....

- con My kêu lên.My: tôi muốn đi xem cô Linh. Huhu... làm sao mới đi được đây?....Con My quanh quẩn đi đi lại lại bên chiếc cổng rồi rít lên bỗng nó lùi lại nhìn bức trường trước mặt rồi mắt nó sáng lên lè lưỡira 2 bên mép nhếch lên như cườiMy: a có rồi.Rồi nó lùi lại phía sau mấy bước lấy đà bật lên bờ tường, do nó cũng cao lên việc bật lên là không khó nhưng giữ thăng bằng lại không ổn vì vậy nó chao đảo ngã xuống đất" bịch "

- ắng...My: a đau chết My rồi cô Linh ơi huhu....Con My bị đay kêu lên 1 tiếng rồi vội đứng dậy chạy nhanh ra đầu ngõ may sao xe của bố nó đi mới vừa quẹo khhỏi con ngõ thì con My chạy ra, nó vội đuổi theo xe bố nó đến tận nơi nó ở. Trên đường xe cộ khá nhiều khiến My sợ nhưng nó lo cho cô chủ Linh của nó lên My cứ chạy sau xe của bố nó.My: phù... cuối cùng cũng tới. Mẹt quá. Phù phù...

- hộc hộc.....Con My ngồi bệt mông xuống đất lè lưỡi ra thở hồng hộc. Ngồi 1 lúc đỡ mệt My chạy vào trong viện để tìm nó.

- Linh. Con sao rồi? Sao lain ra nông lõi nàyhuhu.... con gái mẹ huhu....

- mẹ nó vừa thấy nó liền chạy vào ôm nó khóc.

- ư.... mẹ. Con không sao. Mẹ đừng khóc. Con xin lỗi làm mọi người lo lắng

- nó bị mẹ đụng đúng bên vai đau khiến nó muốn la lớnnhưng sợ mẹ lo nó rên nhẹ 1 tiếng trong cuống họng rồi khuôn mặt hối lỗi trưng ra nhìn mọi người.

- con nhóc này. Cháu biết cả nhà lo cho cháu lắm không? Giờ đừng có tùy tiện bỏ đi1 mình như vậy nữa nhé.

- mẹ Kiên lên tiếng trách nhẹ.

- dạ. Con xin lỗi

- nó cụp mi.

- thôi em đừng trách con bé nữa. Dù sao nócũng đã không bị gì rồi.

- ba Kiên lên tiếng.

- phải đó mẹ

- Kiên phụ họa.

- ba. Con xin lỗi. Ba đừng giận nữa mà hức....

- nó lãy giờ để ý đến biểu hiện của ba nó,ông không nói gì, khuôn mặt lạnh nhạt đến không tưởng chỉ lơ đãng nhìn đi hướng kháckhông thèm nhìn mặt nó.Ba trần tâm rất lo cho nó nhưng ông cũng giận nó vì nó làm ông lo lắng, nó có biết ông sợ mất nó lắm không? Nó có biết ông như điên lên khi nghe bà chủ quán kể lại mọi chuyện đánh nhau diên ra như thế nào không?... nghe giọng nói đứa con gái mình yêu thương mà bao năm không giám thể hiện khiến lòng ông se lại xót xa. Vừa vào ông đã nhìn tổng thể người nó 1 lượt, may chỉ thấy bàn tay được băng bó cẩn thận chứkhông có thấy xây xát ở khiên lòng ông bớt căng thẳng, ông lại giận như muốn cho nó mấy phát vào mông khi nó đau mà cố dấu không giám la không giám than khi bị mẹ nóđụng vào.

- baba đẹp trai à. Con gái baba biết sai rồi hức... baba đừng có giận

- nó cố chịu đau vươn tay với lấy bàn tay to lớn của ba trần lắc nhẹ, đôi mắt long lanh ngập nước nhìn vừa dễ thương baby lại vừa đáng thương tộinghiệp.

- con còn nói? Đã đau sao còn cố chịu? Con nghĩ con giỏi lắm sao?

- ba trần quay sang nhìn nó quát nhẹ nhưng ánh mắt không dấu được sự yêu thương và xót xa.

- dạ con biết lỗi rồi. Cọn bị đau ở đây nè, đây nữa.

- nó bắt đầu phụng phịu làm nũng đưa bàn tay băng bó của mình ra rồi lại chỉ vô vai trái của mình.

- con bị sao ở đó?

- ba trần nhíu mày ngồi xuống cạnh giường hỏi.

- ơ dạ.... con bị.....

- nó ấp úng.

- bị gì?

- ba trần nghiêm giọng.

- dạ bị....

- nứt xương vai thưa bác.

- nó ấp úng khôngbiết nói sao vì sáng nó không nhớ rõ Thanh nói nó bị gì thì giọng Thanh vang lên sau lưng mọi người. Khiến mọi người quay lại nhìn anh

- dạ cháu chào ưm... 4 bác, chào cả anh nữa hì

- Thanh chả biết phải chào sao vì có nhiều người ở đây lên anh chào chung lại 1 câu khiên mọi người phải ohif cười.

- ừ chào cháu. Cảm ơn cháu đã đưa Linh đến bệnh viện giúp bác. Thế cháu có thể nói cho bác biết tình hình của con bé Linh nhà bác được không?

- ba trần cười hiền từ.

- dạ được ạ. Linh em ấy bị mất máu khá nhiều, tay bị rách 1 đường, xương vai trái bịnứt, cần nghỉ ngơi ít là từ 1 đến 2 tuần cho khỏi hẳn, tránh đụng đến vết thương ạ

- Thanh lễ phéo thao thao bất tuyệt.Nó nghe mà đơ ra.

- sao? Mất máu, nứt xương vai?

- mọi người chố mắt đồng thanh.

- dạ phải ạ.

- như sợ cả thế giới không đủ loạn còn bồi thêm 1 câu khẳng định.

- con / em giỏi nhỉ? -mọi người đồng nhanh nhìn nó khiến nó giật mình lạnh người.

- mẹ không biết có lên cho con mấy phát vào mông không nữa? Vừa mẹ đụng đúng vai mà không thèm kêu la, còn cố chịu mà túm tay ba con làm nũng. Con giỏi lắm, mẹquyết cho con ăn đòn

- mẹ nó hung hăng mắng nó.

- baba đẹp trai cứu con

- nó cầu cứu baba mình.Ba trần quay mặt hướng khác.

- ba Kiên, mẹ Kiên hức...

- nó đưa ánh mắt tội nghiệp nhìn ba, má Kiên nhưng họ giốngbố nó làm lơ ánh mắt đó.

- anh K.....

- gâu.....Nó chưa kịp cầu cứu Kiên thì tiếng chó sủa vang lên khiến mọi người chú ý.

- My

- nó ngạc nhiên gọi tên con chó.

- gâu.... hít... hít....Con My chạy lại đứng bằng 2 chân trên đất còn 2 trân trước nó đặt lên giường rồi liếm liếm mặt Linh rít lên như muốn hỏi thăm.

- haha... My dừng lại. Nhột quá. Haha.... mẹ ơi cứu con với, baba ơi... á......Nó bị nhột liềm la lên cầu cứu cố lùi lại để tráng cái lưỡi ướt át của con My kết quả nó ngã xuống đất cái rầm khiến mọi người hốt hoảng con My cũng cuống lên trực tiếp bật nhẩy lên giường rồi nhảy xuống bên cạnh nó.

- con My tránh ra nào. Mày nhìn mày làm gì cô chủ Linh của mày rồi này

- ba trần quát con My rồi nẹ bế nó lên giường lằm.Con My chỉ biết tránh ra sau lưng ba trần ngoáy ngoáy cái đuôi với cái mông tròn củamình rồi rít lên như muốn xin lỗi.

- con My. Tao khóa cửa mày ở nhà rồi mà sao mày lại ra được mà đến đây? Biết bệnhviện không cho chó vào đây không hả?

- mẹ trần mắng con My.Con My chỉ biết cụp tai rồi rít lên nhẹ nhẹ.

- t

- thôi mẹ đừng trách nó, tại nó lo cho con thôi mà. Đúng không My.

- nó nhìn con My mỉm cười rồi xoa xoa đầu My.Con My rít lên đuôi mừng loạn xạ cả mông nó cũng ngoáy ngoáy lên như tán thành ý kiến của nó.

- oa... con My thật thông minh nha.

- Thanhđứng bên cảm thán.

- hi điều đó là đương nhiên,

- nó cười híp mắt.

- nhà có vẻ đông vui nhỉ? Đến giờ uống thuốc rồi đó cô bé. Ơ ông Khương? Sao ông lại ở đây. Lâu không gặp nhìn ông ngày càng trẻ ra đấy haha...

- bác sĩ Phương từ bên ngoài đã nghe tiếng cười đùa rồi lên liền vui vẻ bước vào nói vui 1 câu nhưng lại ngạc nhiên khi thấy ba trần.

- ừ. Chào ông chiến hữu haha. Con gái tôi nằm đây lên tôi có mặt ở đây. Ông cũng không kém tôi đâu

- bố nó vui vẻ đáp lại.

- ơ... bác quen với bác sĩ Phương ạ. -Thanh ngơ ngác hỏi.

- phải. Ông anh Khương đây trước đi lings cùng tôi. 2 anh em rất thân phải không đai tá Khương.

- haha phải

- bố nó vui vẻ.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5758 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5284 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4593 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4517 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4471 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter