Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cách Biệt Tuổi Tác Không Rõ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cách Biệt Tuổi Tác Không Rõ
  3. Chương 10: Giấm tinh và phạm luật

Chương 10: Giấm tinh và phạm luật

34.

Lúc Ninh Hoảng đang hí hoáy gội quả đầu ổ gà của mình thì Lục Thầm đứng trước cửa phòng tắm nói với cậu: "Ekip của anh đã liên lạc với bên Hạ Tử Vu rồi, có một phương án cấp bách."

Ánh mắt của Ninh Hoàng thoáng cái sáng lên.

"Ở giai đoạn đầu có thể đeo mặt nạ, dùng tư cách là mời khách mời bí ẩn tham gia." Lục Thầm nói.

Dù gì đây cũng chỉ là chương trình hợp tác giữa nhạc sĩ và ca sĩ, Ninh Hoảng có thể không cần phải góp mặt trên sân khấu.

Đợi đến khi chú nhỏ quen rồi, hoặc là nửa chừng bệnh tình có chuyển biến tốt đẹp thì mới tiếp tục lộ diện cũng không thành vấn đề, cái gọi là khách mời bí ẩn cũng được coi là chiêu trò của chương trình.

Vấn đề duy nhất là cậu bé mười tám tuổi tạm thời không thể xuất hiện làm màu làm mè, không biết có thất vọng lắm không đây.

Không thất vọng chút nào hết á.

Ánh mắt của Ninh Hoảng sáng bừng lên, trong miệng vẫn còn bọt kem đánh răng mà vội gật đầu.

Kết quả bị Lục Thầm nhấn vào đầu một cái: "Súc miệng trước đi, coi chừng sặc bây giờ."

Cậu vốn chẳng quan tâm mình có lộ diện hay không lộ diện.

Miễn là bài hát do chính tay cậu viết được tung ra ngoài là OK rồi.

Ninh Hoảng vội vàng súc miệng rồi vội vàng hỏi: "Vậy bài của tôi có thể đưa cho Hạ Tử Vu hát không?"

Lục Thầm thong thả dựa vào cửa phòng tắm: "Hôm qua em đã muốn hỏi rồi, anh không nhận ra em nhưng hình như lại biết Hạ Tử Vu nhỉ."

Làn này Ninh Hoảng không nói xạo, thành thật mà thưa: "Tôi chỉ muốn xin chữ ký thôi."

"Chữ ký..." Lục Thầm băn khoăn, nhíu mày, "Anh có hứng thứ với cô ấy à?"

Ninh Hoảng cảm thấy những lời này có gì đó sai sai nhưng vẫn không nhận ra được nguy hiểm đanh rình rập mình: "Giọng của cô ấy nghe rất hay. Tôi là fan của cổ đó."

Lục Thầm nhếch khóe miệng: "Fan sao?"

Hạ Tử Vu từng dính scandal tình cảm với cậu, khi đó Ninh Hoảng có nói như vậy đâu.

Lúc đó cách nói chuyện của chú nhỏ hẳn là rất điềm đạm bình tĩnh.

"Đều là đồn bậy không, anh với cô ấy đâu có thân lắm đâu."

Ò.



Người hâm mộ à.

Thì ra chú nhỏ nói một nửa còn một nửa giữ lại không nói.

35

Ninh Hoảng hoàn toàn không biết đoạn đối thoại này sáng nay đã gây thêm phiền phức gì cho mình, chỉ khi đi đến bàn cơm rồi mới nhận thấy có chuyện bất ổn.

Cháo gà xé nấm thơm là tối hôm qua đã đặt giờ nấu, thế nhưng món phụ bên cạnh lại là cà rốt.

Cậu ghét cà rốt.

Hơn nữa cái này còn cà rốt bào sợi, chỉ trộn chút giấm muối xong rồi bưng lên.

Ninh Hoàng gian nan cắn một cái.

Hương vị của cà rốt xộc lên đầu, lượng giấm nêm vào cũng vượt quá tiêu chuẩn, cả vị chua lẫn vị chát xông thẳng lên não.

Khuôn mặt của cậu chốc thì xanh chốc lại đen xì, đen rồi còn xanh, da mặt nhăn nhúm thành quả óc chó: "Anh không cảm thấy cái vị này có gì đó kì kì hả?"

"Không." Lục Thầm cười nhẹ nhàng.

Ninh Hoảng nhìn Lục Thầm rồi nhìn sang cà rốt, bỗng nhiên nhớ tới cái người Lục Thầm đã giúp cậu ăn salad khoai tây trước đây.

Chắc thứ gì cậu không thích anh ta cũng đều giúp cậu ăn hết đúng không?

Nói cách khác bạn trai tương lai mà cậu muốn nhất định phải rất hiểu cậu mới được.

Hai ánh nhìn.

Ba ánh nhìn.

Lục Thầm cứ như không nhìn thấy ánh mắt ám chỉ nào đó mà vẫn ung dung chọn cà vạt của đồ vest ra thử.

Ninh Hoàng ủ rũ:... Đồ ngốc này.

Sao cậu lại nghĩ không thông mà tìm một tên ngốc như vậy làm bạn trai mình chứ.

Cuối cùng cái tính không nỡ lãng phí đồ ăn thắng thế, cậu đành phải ngốn sạch đống cà rốt bào sợi kia, đến cả hương vị tươi ngon của cháo gà nấm hương cũng bị nhiễm mùi cà rốt, không còn ngon như trong tưởng tượng nữa.

Bấy giờ Lục Thầm cũng cười khẽ ra tiếng.

Ninh Hoảng nhanh chóng nhìn về phía anh, phát hiện người kia có biểu cảm hết sức bất thường.

—— chắc nhìn nhầm rồi? Sao cứ cảm thấy tên này cố ý ấy nhở?

Lục Thầm nhìn cậu nuốt cà rốt bào sợi xong xuôi mới từ tốn dặn dò cậu là mình phải đi làm đây, đĩa và bát để lại trên bàn là được rồi.

Dì giúp việc sẽ đến dọn dẹp sau, tiện mang bữa trưa đến phòng làm việc dưới lầu, anh nhớ phải ăn đó.

Ninh Hoảng: "Ò."

Lục Thầm lại hỏi tiếp cậu màu cà vạt: "Xanh hay xám?"

Ninh Hoàng nhìn anh một cái: "Màu xanh."

Lục Thầm "Ừa" một tiếng, cà vạt màu xanh ngọc kia lập tức quàng một vòng trên cổ anh.

Ngón tay thon dài giỏi việc nấu nướng xuyên qua cà vạt màu xanh ngọc, thắt một nút thắt xinh đẹp, phần đuôi buông thõng hơi lắc lư giống như là chờ ai đến kéo một cái vậy.

Cuối cùng lại bị kẹp cà vạt cố định trên áo sơ mi, ngón tay ở giữa cà vạt và áo sơ mi lỏng lẻo kéo ra chút khoảng trống.

Đây rõ ràng là một động tác cực kỳ đơn giản, nhưng không hiểu sao lại hơi hướng quy luật và cấm dục.

Tròng mắt của Ninh Hoảng chuyển động theo ngón tay anh, rồi lại vờ nhìn thẳng trong nháy mắt lúc đối phương ngẩng đầu bắt gặp.



Lục Thầm cười hỏi: "Không muốn lên công ty cùng em thật sao? "

Ninh Hoảng hừ một tiếng: "Không đi."

Lục Thầm biết ngay, chú nhỏ nhà mình thật không có lương tâm, có phòng làm việc rồi thì lập tức ném anh lên chín tầng mây.

Trước khi đi, anh kiểm tra lại đồ đạc rồi nói thêm: "Buổi trưa nhớ nhắn cho em đấy nhé."

Ninh Hoảng nói: "Nhắn cái gì cơ?"

Lục Thầm nói: "Anh tự nghĩ đi."

Ninh Hoảng:???

Cậu mà nghĩ ra được gì mới lạ á.

36.

Tới trưa thì Ninh Hoảng đã biết nên nhắn gì rồi.

Cậu tìm ra cái tên được ghichú là lão già dê trong danh bạ điện thoại, kế đó nhắn câu đầu tiên của mình cho bạn trai.

Ninh Hoàng: Tại sao lại có khoai tây hầm thế?

Bên đối phương hiển thị đang nhập tin nhắn, sau nửa ngày cuối cùng cũng nhảy ra hai chữ.

Lục Thầm: Có sao?

Ninh Hoảng: Có.

Lục Thầm nói: Tại sao?

????

Đánh trống lảng à? Sao mà cậu biết tại sao được?

Ninh Hoảng tức đến mức xém ném hư cả chiếc điện thoại trên tay.

Nhưng cậu nghĩ lại, cái này là tiền đấy, rồi vẫn nhét lại vào trong túi.

Cậu loay hoay lấy mẫu guitar hết cả một buổi chiều, nhân tiện nghiên cứu các chức năng khác trong điện thoại smartphone luôn.

Dùng chỗ quay video để quay thử một đoạn đàn guitar.

Cử chỉ đàn nhẹ nhàng, giai điệu dịu êm, khúc nhạc này là một bài hát tình yêu rất cũ, được cậu chỉnh sửa qua, vừa chậm vừa êm, u sầu nhưng triền miên dài lâu.

Không biết vì sao mà hôm nay lại đàn rất hay.

Cậu nhấn thêm lần nữa, trông thấy có một nút chia sẻ cho bạn bè.

Bạn bè sao?

Ninh Hoảng lật lại danh bạ coi, gần đây mình chỉ có liên lạc với Lục Thầm, thêm Hạ Tử Vu nữa.

Lục Thầm cho cậu ăn cà rốt.

Bắt cậu ăn khoai tây.

Còn hỏi cậu tại sao.

Aiss chết tiệt, thôi thì cứ gửi cho anh ta đi!

5 phút sau...



Lục Thầm bật voice thoại vừa được gửi qua.

Điện thoại nằm trong tay Ninh Hoảng bị ném luân phiên qua lại từ tay trái sang tay phải, nóng phỏng giật nảy cứ như củ khoai, cuối cùng vẫn trượt lên để nhận cuộc gọi.

Ninh Hoảng nín thở bình tĩnh nghe giọng của Lục Thầm phát ra từ chiếc điện thoại bên tai.

Trải qua tín hiệu và dòng điện biến thiên nên dường như không lớn giống lúc bình thường, nhưng vẫn là giọng điệu ôn hoà xen lẫn chút phóng khoáng.

Anh nói, "Chú nhỏ, có phải anh phạm luật rồi không?"

Ninh Hoảng coi như không có chuyện gì xảy ra nhỏ giọng đáp: "Gửi nhầm rồi."

Người ở đầu kia trong điện thoại mỉm cười nói, "Vâng, vậy tối nay muốn ăn gì nào?"

"Ăn gì cũng được." Ninh Hoảng thì thầm nhỏ tiếng, "Không ăn cà rốt sợi với khoai tây đâu."

"Mì ý nhé? Muốn thịt bò tiêu đen hay sốt cà chua?" Tâm trạng của Lục Thầm dường như cũng rất tốt, ung dung hỏi cậu.

"Cà chua đi."

"Được rồi. Hôm nay em về nhà hơi muộn một chút, để em kêu dì chuẩn bị nguyên liệu sẵn."

Ninh Hoảng chợt không biết nên nói gì kế tiếp, chỉ nghe tiếng hít thở nhè nhẹ không dễ nắm bắt được của đối phương, chờ anh cúp máy.

Ở lần hít thở thứ bảy, Lục Thầm bật cười một tiếng.

"Chú nhỏ, vậy em cúp máy nhé?"

"Ừa."

Cuộc gọi thoại kết thúc.

Ninh Hoảng nhìn chằm chằm gợi ý trên màn hình điện thoại, vành tai có hơi nong nóng.

Lúc trước chỉ lo phòng hờ nên không chú ý đến giọng của tên dê cụ này.

Không hiểu sao lại êm tai phết.

- Hết chương 10 -

Tác giả có lời muốn nói:

Một thiết lập nhỏ: Thật ra chú nhỏ rất thích giọng nói của Lục Thầm, điểm nhạy cảm của cậu cũng là giọng nói.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5687 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5226 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4545 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4373 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter