Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Canh Mạnh Bà

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Canh Mạnh Bà
  3. Chương : 62

Chương : 62

Chén canh số 7 - Chín

Editor: Bạch Lạc

Beta: Lạc Tiếu - 15/03/2020

Trong khoảnh khắc cửa ký túc xá mở ra, Hồ Tam nhìn đến ngây người. Hắn chưa từng gặp qua thiếu nữ nào xinh đẹp như vậy!

Cả người tản ra hơi thở thanh thuần, đôi mắt vừa to vừa sạch sẽ, khóe miệng tươi cười ngọt ngào như mật đường.

Đúng là mẫu người hắn thích nhất.

Cô gái nhỏ như vậy, sao có thể liên quan với cảnh sát chứ? Nghĩ đến đây, bản tính háo sắc của Hồ Tam lại nổi lên, hắn đánh giá một vòng, lộ ra nụ cười lúm đồng tiền tự cho là hòa ái dễ gần: "Cô gái nhỏ, có chuyện gì không?"

Thanh Hoan chớp chớp đôi mắt to thanh triệt: "Chú ơi, con là đặc biệt tới tìm chú."

"Tìm tôi?" Hồ Tam mừng thầm trong lòng:"Ừm, vậy con tìm chú làm gì?"

Trong mắt hắn hiện lên sắc dục cùng đáng khinh, Thanh Hoan cười nhẹ không đáp, nhìn hắn, nói: "Có người nói với con, chú đây thích nhất các cô gái trẻ, cho nên con muốn đến nhìn xem, rốt cuộc có phải như vậy hay không."

Hồ Tam sửng sốt, căn bản không đem Thanh Hoàn nhu nhược nhỏ xinh để vào mắt. Huống chi Thanh Hoan còn là mẫu người hắn thích nhất, cho dù con bé này thật sự có quan hệ gì với cảnh sát, hắn cũng phải nếm thử mùi vị trước đã. Thưởng thức xong, có xuống hoàng tuyền hắn cũng không sợ.

Nghĩ vậy, Hồ Tam cười hắc hắc mở rộng cửa ký túc xá ra, nói: "Mau vào trong ngồi, vào rồi hai ta từ từ nói chuyện."

Thanh Hoan cười đi vào. Hồ Tam cẩn thận mà nhìn xung quanh, xác định không ai nhìn thấy mới vào nhà. Tiện tay khoá cửa, hắn xoa xoa tay, liếm môi cười thầm đến gần Thanh Hoan. Đầu tiên là đi vòng quanh nàng hai vòng, đánh giá từ trên xuống dưới. Con bé này tuy còn nhỏ nhưng làn da lại trắng nõn, làm người muốn véo một cái.

Thanh Hoan cũng tùy ý để Hồ Tam đánh giá, sau đó, ngay thời điểm hắn duỗi tay muốn sờ mặt mình, nàng nghiêng đầu tránh đi. Thực xin lỗi, nàng hiện tại, ừm, theo cách nói của Mặc Trạch, xem như là nhan khống.

Hồ Tam như vậy, nàng thật sự ăn không vô.

"Chú, chú không trông thấy các bạn của con sao?" Nàng cố ý nhấn mạnh chữ "các bạn".

Hồ Tam cười dâm dục: "Hề hề. Con cứ đến đây với chú cái đã, chú sẽ vừa chơi với con vừa nghe con nói có được không."

Thanh Hoan búng tay một cái, nhìn Hồ Tam bĩu môi: "Chú ơi, chú nhìn phía sau xem."

Hồ Tam buồn bực quay đầu lại, sau đó hắn phát ra một tiếng kêu cực kỳ thảm thiết.

"Đều là người quen của chú đó nha." Nàng cảm thán một tiếng. "Các người ôn chuyện thật tốt đi."

Hồ Tam hoảng sợ nhìn năm nữ quỷ quen thuộc, trên mặt các nàng không còn vẻ sợ hãi cùng thống khổ làm hắn hưng phấn kích động ngày nào, mà thay vào đó, sự xuất hiện của các nàng khiến hắn sởn tóc gáy.

Hắn chưa từng nghĩ tới, thì ra cũng có lúc vết thương xuất hiện trên người những cô gái này còn có thể đáng sợ như vậy.

Đột nhiên, tiếng thét chói tai của nữ giới cùng tiếng cười điên cuồng của nam giới truyền đến, Hồ Tam giật mình quay đầu nhìn qua, không biết từ khi nào, trong TV được bật lên, lại còn đang chiếu đoạn ghi hình quý giá của hắn.

Nhưng mà lần này, đoạn ghi hình này không phải mang đến cho hắn cảm giác hưng phấn, cũng không phải tim đập nhanh, đũng quần đội cao, mà là vô cùng vô tận hoảng sợ.

Thanh Hoan chống cằm ghé vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài, đại khái qua hai giờ, chờ tới khi nàng sắp ngủ, phía sau mới truyền đến tiếng nức nở của nữ quỷ. Nàng cong môi cười, đầu cũng không xoay lại, duỗi tay chụp lấy, lòng bàn tay lập tức bắt được hồn phách đang có ý chạy trốn của Hồ Tam.

Nàng bóp nhẹ, linh hồn yếu ớt này liền phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.

Một người cao lớn thô kệch như vậy thì ra lại có linh hồn nhỏ yếu đến thế. "Cũng không thể thả ngươi đơn giản như vậy được đâu, ngươi đi rồi, oán khí của các nàng phải làm sao bây giờ?" Nói xong, nàng từ hư không vẽ ra một hình thù kỳ quái, nói với các nữ quỷ: "Hắn là của các ngươi."

Đơn giản chết đi làm sao đủ, khi năm sinh mệnh có sức sống tươi đẹp lại bị hủy hoại trong tay Hồ Tam, hắn dĩ nhiên phải trả giá cho việc làm này.

Vậy thì chọn nơi này làm nơi giam giữ linh hồn của hắn một ngàn năm, hắn cũng phải chịu sự tra tấn của năm thiếu nữ một ngàn năm. Ngàn năm sau, oán khí của các nữ quỷ biến mất, Hồ Tam đầu thai làm súc sinh, lúc này mới xem như trời đất chứng giám, báo ứng hoàn tất.

Một tháng sau, căn phòng của Hồ Tam bắt đầu phát ra mùi tanh tưởi. Mọi người mở phòng hắn ra, phát hiện thi thể hắn đã sớm hư thối. Kỳ quái nhất chính là, thời điểm kiểm tra thi thể, cảnh sát còn phát hiện khắp sàn nhà thấm đẫm nước vàng hủ thi. Khi cho người đào sàn nhà lên, cảnh sát còn nhìn thấy được năm thi thể, đó chính là năm nữ sinh từng biến mất không rõ tung tích.

Không hề nghi ngờ, thi thể, đoạn ghi hình, di vật người chết... Tất cả đã chứng minh Hồ Tam là hung thủ, nhưng Hồ Tam đã chết như thế nào? Là ai giết hắn? Nhìn biểu tình của hắn trước khi chết cùng vết thương trên người, rõ ràng là ở thời điểm cực hạn thống khổ cùng sợ hãi mà chết đi.

Bất luận cảnh sát điều tra như thế nào, cũng không tìm ra manh mối. Thời gian dài, người chết lại là tên cặn bã, án tử này cũng mất hiệu lực. Mà ở nơi mọi người không nhìn thấy, linh hồn Hồ Tam vẫn ở đó, vẫn phải nhận trăm ngàn tra tấn cùng trả thù của các thiếu nữ như cũ.

Giải quyết xong Hồ Tam, Thanh Hoan cũng không trở về Tưởng gia. Nàng biết đám người Tưởng Trạc nhất định sẽ tìm mình, nhưng nàng cũng không muốn bị bọn họ tìm được.

Thời gian thật là quá quý giá, nàng còn có rất điều muốn làm.

Ở trong thế giới của nữ quỷ Chu Thải, những lời Kha Thục phi từng nói trước nay Thanh Hoan chưa bao giờ quên. Những bài thơ, văn học, tri thức quý giá, hết thảy nàng đều không hiểu...

Nàng muốn đi học!

Tuy rằng việc hoàn thành tâm nguyện của nữ quỷ Viện Nhi rất quan trọng, nhưng tâm nguyện của người khác, dù quan trọng tới đâu, cũng không bằng ước muốn của chính mình.

Nàng không thể dùng thời gian quý giá của mình để lãng phí, dây dưa không dứt cùng nam nhân Tưởng gia. Hiện tại, nàng không xuất hiện, Tưởng Uyển Nhi không có trái tim thích hợp, đương nhiên không thể khỏe mạnh như trước.

Mà nàng, một người đặc biệt đối với cả ba người đàn ông nhà họ Tưởng, tuy rằng không đạt tới trình độ [Đến chết không phai], nhưng cấp bậc của [Bạch nguyệt quang] cùng [Nốt chu sa] cũng đã đầy. Theo thời gian, dù cho đã lâu không xuất hiện, nàng cũng vẫn luôn là nốt chu sa trong tim bọn họ.

Đối với việc này, Mặc Trạch chỉ biết nước mắt lưng tròng. Chủ nhân, chính người nói muốn chơi trò chơi mà, hiện tại lại đột nhiên không chơi làm sao vậy. Làm như vậy chính là vô lại với hệ thống của người, người có biết không?

Bất quá... Thôi bỏ đi, nếu chủ nhân muốn làm, nó ngoan ngoãn đi theo là được.

Vì vậy, Thanh Hoan mai danh ẩn tích mười năm. Tuy rằng mười năm đối với nàng cũng không dài, nhưng đối với người có tâm mà nói, lại là rãnh trời khó mà vượt qua.

Nàng dùng thời gian mười năm ở thế giới này học tập, đi tìm hiểu, nhận thức thế giới thần kỳ này. Tuy rằng gặp được không ít khó khăn, nhưng nàng cũng không lãng phí khoảng thời gian này một cách vô ích.

Mà mười năm này, đám người Tưởng gia sống ra sao, nàng không có chút hứng thú muốn biết. Thanh Hoan đột nhiên biến mất ở thời điểm tình cảm của bọn họ còn đang mông lung nhất, chắc chắn sẽ trở thành thứ đặc biệt nhất trong cuộc đời bọn họ. Cho dù ngày sau có gặp được bao nhiêu phụ nữ đi chăng nữa, nhưng nam nhân nhà họ Tưởng vĩnh viễn không thể quên "Viện Nhi".

Sau khi Thanh Hoan rời khỏi nơi nàng sinh sống suốt mười năm, Mặc Trạch cảm động rơi lệ đầy mặt 【 Chủ nhân, người rốt cuộc chịu ra! 】

Còn không ra nữa, nó phải trở thành hệ thống mốc meo mất! 【 Nhiệm vụ trước kia chưa hoàn thành, chủ nhân còn muốn tiếp tục hay không? 】

Trước là Thanh Hoan chủ động muốn chơi, hiện tại lại là Mặc Trạch cầu nàng chơi. Không có biện pháp, cuộc sống quá nhàm chán, nó thật sự rất muốn rất muốn bày ra một chút năng lực của mình.

Thanh Hoan nói: "Không được. Tiến độ nhiệm vụ "Đạt được chân tình của nam nhân Tưởng gia" đã được 75%, còn cái nhiệm vụ gì mà "Trở thành một học sinh xuất sắc" kia... Ngươi cũng đừng nói giỡn."

... Điều này cũng đúng. Dù sao cũng là thân thể nhân loại, mười năm qua đi, thân thể chủ nhân đã thành thục, đừng nói học sinh tiểu học, ngay cả học sinh trung học cũng không được...【 Vậy, vậy làm sao bây giờ? Chủ nhân người muốn bỏ dở nửa chừng sao? 】

Nghe ra sự suy sụp tinh thần cùng ủ rũ trong giọng nói của Mặc Trạch, thân là một chủ nhân tốt, Thanh Hoan cũng không muốn đả kích đến lòng tự tin của hệ thống, nàng hơi hơi mỉm cười, nói: "Cho ngươi một cơ hội, hiện tại mọi thứ đã rối tung lên rồi, ngươi sắp xếp lại cho tốt, chúng ta bắt đầu một lần nữa."

Cho dù đã qua mười năm, nàng cũng tin tưởng có thể lại một lần quay về Tưởng gia.

Hai mắt Mặc Trạch sáng ngời, thân thể của nó là do chủ nhân biến ra, vĩnh viễn sẽ không lớn lên, bởi vậy vẫn luôn là hình tượng một đứa trẻ. 【 Chủ nhân ý là muốn trở về Tưởng gia?! 】

"Mười năm đã qua, Tưởng Uyển Nhi đoán chừng chỉ sống không được mấy ngày nữa đi?" Thanh Hoan hơi hơi mỉm cười.

"Ta muốn trở về nhìn xem, giữa một "Viện Nhi" khỏe mạnh và một Tưởng Uyển Nhi cận kề cái chết, đến tột cùng bọn hắn sẽ chọn ai?"

【 Đinh! Chúc mừng chủ nhân kích phát tân nhiệm vụ chủ tuyến. 1.Trở về Tưởng gia; 2. Huỷ diệt Tưởng gia. 】

Bước đầu tiên tất nhiên là phải trở về Tưởng gia, chỉ là... Không thể về một cách bình thường được, hơn nữa nàng cũng lười nghĩ lấy cớ. Ví dụ như phải nói mười năm nay mình ở đâu, làm gì, sao lại đột nhiên muốn trở về... Những thứ chắc chắn bọn họ sẽ hỏi, Thanh Hoan căn bản lười nghĩ đáp án.

Vì vậy, Mặc Trạch đưa ra một chủ ý ngu ngốc.

Nếu đã là chủ ý ngu ngốc, vậy khẳng định không tính là tốt, ít nhất là trong mắt Thanh Hoan, người đã đọc qua vô số tiểu thuyết tình yêu, thật sự là vô cùng thiệt thòi, nhưng không thể phủ nhận rằng, nó vẫn có thể xem là một ý kiến hay, hết thảy đều không nói gì, đến lúc đó căn bản không cần nàng giải thích, người Tưởng gia tự động sẽ bổ não.

Nàng chịu đựng ghê tởm, kéo tay một tên đàn ông trung niên tai to mặt lớn. Nhìn cái bụng ba tầng thịt mỡ của ông ta, nàng thật sự nghĩ có lẽ không nên ăn thịt một đoạn thời gian, nàng sợ ghê tởm.

Nhưng Mặc Trạch nói, phải lựa chọn người có bề ngoài càng xấu xí càng có tác dụng lớn, đặc biệt cái tên này còn là lão đầu trọc bụng bự, cổ mang vòng vàng, mười ngón tay đeo nhẫn sáng lấp lánh, giống như sợ mọi người không biết ông ta là nhà giàu mới nổi.

Mà Thanh Hoan là một nữ nhân trẻ tuổi ưu nhã mỹ lệ, lại đi kéo tay một lão già xấu xí, đương nhiên chính là làm cái loại công việc gì gì, nếu không, con gái nhà ai mắt mù hay sao mà đi coi trọng ông ta?

"Tiểu thư, cô đúng là xinh đẹp đó nha. Trước giờ ta cũng đi qua chỗ mấy người vài lần, sao lại chưa từng thấy cô?" Lão già bụng bự ánh mắt dâm tà, mị mị hỏi.

Ông đương nhiên chưa thấy qua, bởi vì ta mới tới đây vài ngày. Thôi miên người nơi đó làm cho bọn họ nghĩ rằng nàng đã ở đây sống mười năm cũng không phải chuyện dễ dàng được chứ!

"Ông chủ Kim thật là quý nhân hay quên, chỗ chúng ta có rất nhiều chị em, sợ là ông chủ Kim căn bản không hề chú ý tới em mới đúng?"

"Sao có thể như vậy?" Ông chủ Kim lắc đầu như trống bỏi. "Tiểu thư Thanh Hoan, cô là mỹ nữ xinh đẹp đẹp nhất ta từng thấy, ta nhất định sẽ không quên!"

Thanh Hoan che miệng cười duyên, đánh giá hoàn cảnh bốn phía. Đây là tiệc rượu lớn, nghe nói còn có người nàng muốn gặp.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5685 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5225 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4544 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4370 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter