Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cảnh Xuân Tươi Đẹp Trong Lòng Anh

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cảnh Xuân Tươi Đẹp Trong Lòng Anh
  3. Chương 23: "Thẳng thắn thành thật như vậy đã đủ chưa?"

Chương 23: "Thẳng thắn thành thật như vậy đã đủ chưa?"

Tác giả: Hội Đường

Editor: Thịt sườn nướng

Giang Phán chẳng muốn so đo với người đàn ông bụng dạ hẹp hòi này, cô quơ quơ chiếc túi trên tay, đôi mắt sáng ngời đối diện với ánh mắt đen láy của anh, chân thành mời: "Vào nhà ngồi một lát hẵn đi nhé?"

Chu Đình Quân gật đầu, cầm lấy túi giấy trong tay cô vô cùng tự nhiên, "Ừm, mở cửa đi."

Giang Phán cong môi cười khẽ, cô lấy chìa khóa mở cửa ra, khom lưng rút ra hai đôi dép có kiểu dáng giống hệt nhau một lam một hồng từ trong tủ giày, tự mình thay đôi hồng nhạt kia, đắc ý nói: "Dép cặp khuyến mãi mua ở siêu thị lần trước cuối cùng cũng có tác dụng."

Chu Đình Quân cụp mắt nhìn đôi dép màu hồng nhạt trên chân cô, không trả lời.

Những năm qua cô gái của anh đã sống như thế nào?

Cô gái nhỏ gầy yếu trước kia làm sao vượt qua được những năm tháng đó?

Cô trong ấn tượng của anh là một cô gái 18 tuổi trong sáng, vừa xinh đẹp lại rực rỡ, mắt hạnh trong veo giống như vĩnh viễn chỉ có một cảm xúc —— niềm yêu thích không chút che giấu với anh, trừ cái này ra không có bất kì tạp chất nào khác.

Không có sợ hãi do dự, không có cô đơn tuyệt vọng, cũng không có oán hận khổ sở.

Chẳng sợ trước kia gặp nhiều bất hạnh, chẳng sợ vết thương chồng chất, vẫn khoác lên mình một lớp áo giáp kiên cường, tràn đầy hy vọng vào cuộc sống.

Ngay cả khi anh rời bỏ cô ra nước ngoài cô cũng chẳng hề so đo, sau khi gặp lại anh, trong mắt cô vẫn tràn ngập sự yêu thích, vẫn không thể ngăn nổi mình tiếp tục đến gần anh, dù cho bị anh hiểu lầm cũng chẳng sao.

Với cái tính cách một người có thể giải quyết được tất cả mọi chuyện tồi tệ của cô, sẽ không cho anh biết, cũng sẽ không để anh giúp đỡ.

Cũng giống như lần đầu tiên khi anh gặp cô, một cô gái mỏng manh gầy gò một mình ôm cả chồng sách bài tập cao ngất, trong ánh mắt lộ ra nét cô đơn lại quật cường.

Ngốc đến mức khiến người ta đau lòng.

Lại càng làm anh cho thấy mình thật may mắn biết bao khi có thể tìm lại được cô.

Giang Phán thấy Chu Đình Quân đứng bất động cả buổi, giơ tay quơ qua quơ lại trước mặt anh, hừ một tiếng như làm nũng: "Anh có vào hay không đây?"

Chu Đình Quân phục hồi tinh thần, đổi sang đôi dép màu lam sau đó xách túi đi theo vào phòng.

Giang Phán lấy túi giấy trong tay anh đặt lên bàn trà, bắt đầu mở hộp bánh kem, Chu Đình Quân ngồi cạnh cô, lúc cô di chuyển thường chạm phải người anh, cô nghiêng người đẩy tay anh: "Anh đi rửa tay trước đi, cô giáo nói phải rửa tay trước khi ăn, nhanh lên nhanh lên."

Chu Đình Quân vươn đầu lưỡi liếm liếm môi châu, nhìn một bên mặt Giang Phán chằm chằm, cô gái nhỏ nghiêm túc mở bánh, sườn mặt trắng nõn xinh đẹp, hàng mi cụp xuống như chiếc quạt nhỏ.

Giang Phán cảm nhận được ánh mắt của anh nên nghiêng đầu nhìn sang, đôi mắt chớp chớp, khóe môi cong cong: "Đừng nói là anh đang đợi em dắt đi đấy nhé?"

Chu Đình Quân nhanh chóng viện lý do: "Chỗ rửa mặt ở đâu?"

Giang Phán nhướng mày cười đầy ẩn ý: "Anh Chu, chúng ta thẳng thắn thành thật một chút không được sao, anh đã tới nhà em mấy lần rồi, ngay cả trong thư phòng còn có thể tìm được......"

Chưa nói xong anh đã đứng lên, Giang Phán vội vàng câm miệng, đứng dậy nhào tới bắt lấy tay anh lắc lắc, "Đi chung đi."

Từ chỗ rửa mặt đi ra Giang Phán về phòng thay một bộ đồ khác, cô nhìn người đàn ông mặc tây trang đứng đứng đắn đắn, liếm môi nói: "Anh không nóng à? Có muốn cởi áo khoác ra không...... Em treo lên giúp anh?"

Chu Đình Quân nới lỏng cà vạt, híp mắt nhìn đôi chân thon dài lộ ra ngoài của cô, gật đầu: "Được."

Giang Phán định nói chúng ta đều là bạn trai bạn gái, anh đừng quá thận trọng như vậy, nhưng cảm giác bản thân cũng có chút hồi hộp căng thẳng, cuối cùng không nói được những lời này.

Cô treo áo xong thì tiến đến cạnh anh, cầm dao cắt một miếng bánh phô mai dâu tây đưa cho anh, vừa định cắt một miếng cho mình thì điện thoại trên bàn trà đổ chuông, người gọi tới là Lâm Huyên.

Giang Phán bắt máy, "Alo" một tiếng rồi nhẹ giọng hỏi: "Có chuyện gì thế?"

Quả nhiên Lâm Huyên ở đầu dây bên kia không nghe ra Giang Phán có gì không đúng, tùy tiện hỏi: "Cậu giúp tớ nói chuyện em họ với chủ nhiệm lớp nhà cậu đi, anh ta lạnh lùng quá, đưa ra lý do từ chối y hệt như những gì viết trong mail cho em họ tớ luôn, dì lại hối tớ nữa, tớ đau đầu quá đây."

Lâm Huyên đang trong thời gian nghỉ giải lao, vừa ăn trái cây uống nước, vừa kiên trì thuyết phục Giang Phán: "Phán à, mình là bạn phải không, mình còn là bạn tốt nữa đóooo......"

Cơ thể Giang Phán tránh khỏi Chu Đình Quân theo bản năng, cô rất muốn rống lên Lâm Huyên cậu có thể nhỏ giọng chút được không, chủ nhiệm lớp đang ở cạnh tớ đó!

Lâm Huyên lải nhải cả buổi, thậm chí còn lấy cái bánh rán mà cô ấy mang qua cho cô ăn lúc cô dọn ra ngoài học đại học để uy hiếp, Giang Phán xoa trán, có chút chột dạ nhìn sang Chu Đình Quân bên kia một cái.

Nào ngờ đối phương cũng đang nhìn cô, vừa nhìn lén đã bị bắt tại trận, cô khẽ ho một tiếng, giả bộ bình tĩnh nhìn thẳng vào anh.

Đôi mắt đen nhánh của anh nhuốm chút ánh sáng mỏng, cảm xúc trong mắt mờ mịt không rõ, trái lại nét mặt vẫn rất thản nhiên, thoạt nhìn thật sự bình tĩnh.

Lâm Huyên ở đầu dây bên kia vẫn đang thao thao bất tuyệt nói cô mang đại ân đại đức của mình, muốn cô giúp cô ấy đối phó chuyện này, Giang Phán bị hai bên trái phải tấn công thật là mệt tâm, cô quyết định từ bỏ việc đối mặt với anh.

Dường như từ trước tới nay cô chưa bao giờ là đối thủ của anh.

Tay còn lại của Giang Phán bốc quả dâu tây trên miếng bánh, không chút suy nghĩ đưa tới bên miệng người đàn ông đang nhìn mình chăm chú, cười lấy lòng: "A."

Đầu ngón tay cô gái nhỏ trắng nõn mượt mà, hai ngón tay nhẹ nhàng cầm quả dâu tây đỏ mọng, đỏ tươi trắng tuyết giao nhau, mê hoặc giác quan của anh.

Chu Đình Quân yên lặng nhìn cô vài giây, không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại hé môi, sau khi đầu lưỡi cuốn dâu tây còn đồng thời đảo qua đầu ngón tay cô, chậm rãi nuốt xuống, yết hầu cuộn cuộn.

Chẳng hiểu sao Giang Phán lại cảm giác như bị anh quyến rũ, giống như có chiếc móng vuốt lông xù nho nhỏ đang cào cào trong lòng, âm thanh bên tai chậm rãi rời khỏi cô, thế giới chỉ còn lại có tiếng tim đập thình thịch thình thịch.

Ngay cả đầu ngón tay cũng còn sót lại cảm giác ấm áp ẩm ướt.

Cô nuốt nước bọt, bầu không khí hiện tại thật sự không thích hợp nói chuyện điện thoại với Lâm Huyên, cô đang định thuận miệng nói gì đó cho có lệ rồi cúp máy, trên cổ tay xuất hiện một bàn tay ấm ấp, cô chưa kịp phản ứng đã bị người đàn ông có kinh nghiệm đè xuống sô pha.

Một tay Chu Đình Quân rút điện thoại cô ra trực tiếp tắt máy, một tay khác chế trụ tay cô để trên đỉnh đầu, trước khi cô kịp giãy giụa đã cúi đầu áp môi lên môi cô.

Răng môi anh tất cả đều tràn ngập hương thơm và vị ngọt của dâu tây, cả người Giang Phán choáng váng, còn ngốc hơn vừa rồi.

Khác với hai lần hôn thoáng qua trước đó, lần này anh không khách sáo chút nào, môi cùng răng ngậm lấy môi cô cắn mút liên tục, trong chốc lát, cánh môi cô tê tê dại dại còn có chút đau đớn, thậm chí suýt nữa không thở nỗi.

Môi Chu Đình Quân dọc theo đường cằm chuyển qua tai, anh liếm vành tai nhỏ nhắn xinh xắn của cô, giọng nói đã hơi khàn: "Đủ chưa?"

"Thẳng thắn thành thật như vậy đã đủ chưa?"

Ý thức của cô đã mơ hồ, nét mặt hơi mờ mịt, cô hé môi "A" một tiếng, vừa vặn cho anh cơ hội thừa thắng xông lên.

Đầu lưỡi anh từng chút từng chút một chút móc vào cô, sau đó liều mạng cuốn lấy, không ngừng tra tấn thần kinh cô.

Cổ họng Giang Phán phát ra tiếng nức nở trầm thấp, khóe mắt hơi đỏ, đôi mắt mơ màng ẩm ướt, dưỡng khí trong lồng ngực càng ngày càng loãng.

Ánh mắt đen nhánh của Chu Đình Quân càng thêm dày đặc, tay phải vốn đã phủ lên eo Giang Phán, vừa định có động tác thì tiếng chuông điện thoại trong túi áo vang lên.

Ngừng một chút, anh rút đầu lưỡi ra, môi áp lên môi Giang Phán liếm vài cái mới chịu buông ra.

Giang Phán nằm bất động trên sô pha, khóe mắt đuổi theo bóng dáng anh, nhìn anh bước tới lấy điện thoại rồi trả lời cuộc gọi, dường như đối phương cảm nhận được ánh mắt của cô đang định quay lại, cô vội túm chiếc gối dựa bên cạnh che mặt mình lại.

Được rồi, cô thua.

Nhưng nghĩ kỹ lại, chịu thua không phải phong cách của mình, Giang Phán không biết sợ ném chiếc gối đang làm mình ngạt thở qua một bên, chỉnh lại vạt áo, đang định chạy qua thì phát hiện chân mình mềm nhũn.

Giang Phán: "......"

Cô chậm rãi bước tới, duỗi tay vòng qua người Chu Đình Quân từ phía sau, hai tay ôm lấy cơ bụng anh, nhón chân, dụi cằm vào vai anh.

Cơ thể Chu Đình Quân cứng đờ, có lẽ đã nghe xong báo cáo của sinh viên, trầm giọng đáp: "Sửa xong thứ hai gửi lại cho tôi."

Cũng không chờ bên kia lên tiếng anh đã cúp máy ném điện thoại vào trong túi, đứng đó không nhúc nhích.

Chu Đình Quân để cô dính lên người mình giống như koala, cuối cùng xoay người nhìn đôi môi hơi sưng đỏ của Giang Phán, nhếch môi cười như không cười: "Vẫn chưa đủ à?"

Trên môi Giang Phán như có dòng điện chạy qua, nghe được lời anh nói, mặt đỏ bừng.

Vì để giải vây cho bản thân, Giang Phán cố hết sức suy nghĩ ra một vấn đề, cau mày hỏi lại: "Anh nói thật cho em biết, có phải anh đã từng yêu đương rồi không, hai lần trước hôn em có phải giả vờ hay không, giả vờ biểu hiện để tạo dựng hình tượng thiếu niên ngây thơ?"

Dứt lời, cô hừ một tiếng, hai tay nắm chặt quần áo bên hông anh.

Chu Đình Quân híp mắt, tia nguy hiểm trong mắt chợt lóe rồi biến mất, cả người thoạt nhìn không quá thân thiện.

Khứu giác của Giang Phán luôn rất nhanh nhạy, phản ứng đầu tiên khi ngửi được mùi nguy hiểm chính là cầu xin sự khoan dung, cô cong môi: "Anh Chu, bánh kem không ăn sẽ lạnh đấy."

Chu Đình Quân bật cười, anh giơ tay sửa lại đầu tóc bị anh ép có chút rối, cuối cùng vỗ đầu cô: "Em không sợ mập à?"

Giang Phán nhướng mày, hỏi ngược lại: "Tại sao em phải sợ mập......"

Dừng một chút, cô túm tay anh đi về phía sô pha, "Chậc, có phải anh lo em béo lên thì sự nghiệp cũng bị hủy, không nuôi nổi anh? Không sao, em ăn không......"

Chưa nói xong, Chu Đình Quân bỗng nhiên dừng lại, cảm xúc trong đôi mắt đen nhánh quay cuồng, lông mi hướng về phía trước nhếch lên, vẻ mặt trịnh trọng kiên định: "Để anh chăm sóc em, được không?"

Cuối cùng Giang Phán cũng nhận ra hôm nay đối phương thật sự không ổn, dường như đã chịu sự kích thích nào đó, cô mím môi, dè dặt hỏi: "Có phải anh gặp chuyện gì rồi không? Anh có thể nói với em, chúng ta cùng nhau nghĩ cách giải quyết."

Cô ngẫm nghĩ, lại bổ sung: "Mặc dù em không thực sự hiểu lắm chuyện trong giới học thuật các anh, nhưng em quen biết rất nhiều người, hơn nữa không phải anh cũng quen với Cận Tịch Dạ sao, anh đừng kìm nén trong lòng......"

Tầm mắt Chu Đình Quân dừng lại trên môi môi, anh giơ tay, vươn ngón trỏ nhẹ nhàng chặn môi cô lại, âm thanh khàn khàn, giọng điệu thong thả, âm cuối trầm thấp mềm mại kéo dài: "Cô gái nhỏ ngốc nghếch."

Giang Phán: "......"

Lần này cô nghiêm túc nhận thấy, nhất định là hôm nay người này uống lộn thuốc rồi.

(*・ω・)ノ(*・ω・)ノ

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5681 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4542 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4470 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4367 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter