Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cha Tổng Tài: Mẹ Và Bảo Bảo Trở Về Rồi!

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cha Tổng Tài: Mẹ Và Bảo Bảo Trở Về Rồi!
  3. Chương 38: Tức Giận

Chương 38: Tức Giận

Lệ Tư Dạ dùng bữa xong thì đề cập tới một chuyện mà Thẩm Nguyệt không ngờ tới:

“Tôi đang thành lập một nhóm để cho ra sản phẩm mới trên thị thường, một chiếc nhẫn đính hôn chỉ riêng Lệ thị có, cô có muốn tham gia không?”

Câu hỏi ấy chẳng khác nào một tiếng sét đánh làm hăng hái tinh thần Thẩm Nguyệt, đây là cơ hội cho cô thể hiện bản thân, hơn nữa nếu Lệ Tư Dạ đã hỏi thì hẳn đã công nhận tài năng của cô rồi? Cô mỉm cười gật đầu:

“Có chứ.

Nếu Lệ tổng đã ưu ái tôi như vậy, tôi sao có thể từ chối?”

Thấy cô cười với mình, Lệ Tư Dạ ánh mắt nóng cháy dừng trên khóe môi của cô.

Đôi môi đỏ kia không ngừng khép mở, giống như đang mời gọi anh.

“Vậy ngày mai tôi đến văn phòng tìm anh nhé? Lệ tổng?”

Trong phòng yên tĩnh, vậy mà Thẩm Nguyệt phải gọi mấy lần Lệ Tư Dạ mới giật mình đáp:

“Sao?”

“Tôi hỏi ngày mai tôi có thể lên văn phòng bàn thêm với anh không?”

“Ừm.”

Lệ Tư Dạ có chút chột dạ không dám nhìn thẳng vào mắt cô, anh sợ rằng khi ngẩng đầu lên, anh khó giấu được vẻ mặt hơi thất thần của bản thân.

Sau khi trò chuyện thêm một lát, Lệ Tư Dạ lấy lý do còn có việc nên rời khỏi nhà của Thẩm Nguyệt.

Anh cầm điện thoại lên, nhấn gọi cho công ty vệ sĩ và dặn dò người quen của mình rằng:

“Tìm cho tôi vài vệ sĩ giỏi.”

Anh tuyệt đối không thể để hai mẹ con họ gặp phải bất trắc gì, cách tốt nhất để bảo vệ Thẩm Tư Hạo khi Thẩm Nguyệt không có ở nhà là sắp xếp vệ sĩ đi theo.

Khi ấy, nếu xảy ra chuyện gì thì cũng kịp thời ra mặt xử lý.

Càng quan trọng hơn…

“Tôi muốn họ phải trông chừng thêm hàng xóm của Thẩm Nguyệt, ừ, tên hắn ta là Dương Lâm.”

Anh lái xe chầm chậm rời đi, không quên quan sát một chút căn nhà bên cạnh.

Đối với vị hàng xóm rất có thể là bạn trai cũ thời thanh xuân của Thẩm Nguyệt, trong lòng Lệ Tư Dạ dấy lên một mối nguy hiểm không tên

Đêm đó, Thẩm Nguyệt liên hệ cho luật sư của mình để hỏi về chuyện căn nhà.

“Không có cách nào lấy lại nó sao?”

“Thiếu rất nhiều giấy tờ, không thể chứng minh được nó thuộc quyền sở hữu của cô.”

“Cha mẹ có để lại di chúc cho tôi, nhưng ắt hẳn đã bị đốt rồi…” Thẩm Nguyệt thật sự nhức đầu, con đường trả thù quả thật không dễ như cô nghĩ, bởi vì rất nhiều bằng chứng đều bị thời gian vùi lấp, muốn từ trong một đám tro tàn tìm một tờ di chúc còn nguyên vẹn thì còn khó hơn lên trời.

“Thật ra cô không cần gấp, khi giành lại được công ty thì tự khắc có cách đuổi họ khỏi căn nhà đó.”

“Được rồi, cảm ơn anh.” Thẩm Nguyệt cũng tán thành ý kiến này, không phải vội vàng làm gì.

Cô gập sổ sách lại, cất vào tủ, sau đó tắt máy tính và điện thoại rồi trèo lên giường ôm con trai vào lòng.

Thằng bé khi ngủ môi thường chu chu lên trông rất đáng yêu, làn da trắng mịn, mũi cao thẳng, cũng không biết sao gen của cô lại tốt đến thế.

Thẩm Nguyệt hôn con trai thật sâu, nói: “Yêu con, ngủ ngon nhé, cục cưng.”

…

Sáng hôm sau, Thẩm Nguyệt vừa đến công ty chưa lâu thì trợ lý Thẩm vào phòng làm việc chung tìm cô, ra hiệu cho cô mau lên gặp Lệ tổng.

Cô đứng dậy trong ánh mắt tò mò của người xung quanh, chính cô cũng hơi khó hiểu mà nghĩ thầm rằng Lệ tổng hình như hơi gấp gáp.

Thẩm Nguyệt nào biết rằng Lệ Tư Dạ không gấp chuyện thực hiện dự án, mà là gấp muốn gặp cô.

Rõ ràng nói ngày hôm nay sẽ lên văn phòng tìm anh, kết quả qua nửa buổi sáng còn chưa thấy người đâu.

Trợ lý Thẩm không còn lời nào để nói với ông chủ của mình nữa, mất hình tượng lạnh lùng lãnh khốc rồi, Lệ tổng của tôi ơi…

Chính chuyện Thẩm Nguyệt - một phó phòng bình thường được mời trực tiếp đi như thế khiến tin đồn giữa cô và Lệ Tư Dạ có dấu hiệu bay cao bay xa.

Trong bữa tiệc, rất nhiều người đều chứng kiến bọn họ ra về cùng nhau, cũng khó mà trách cái miệng của họ được.

Buổi chiều hôm đó, Dương Lâm đột nhiên muốn vào nhà chơi cùng Thẩm Tư Hạo.

Cậu tất nhiên không thể cho người xấu đặt chân lên thảm cỏ nhà mình, rất kiên quyết không thèm mở cửa, chỉ đứng phía sau hàng rào nói:

“Ông chú quên mất lúc ở sân bay đã chửi cháu thế nào à?”

“Khi đó là chú không tốt, cháu vẫn còn để bụng sao? Hay chú mua đồ chơi cho cháu nhé?” Dương Lâm cười đầy giả tạo.

“Không cần, cảm ơn ạ.

Cháu sẽ tha thứ cho ông chú nếu ông chú chuyển nhà đi chỗ khác và bớt làm phiền mẹ cháu hơn.”

Thẩm Tư Hạo nói xong còn lè lưỡi trêu tức, làm đỉnh đầu Dương Lâm như muốn bốc khói, khổ nỗi vì muốn một lần nữa theo đuổi Thẩm Nguyệt, hắn nhịn!

Hai người đứng ở trước cổng nói chuyện rất lâu, khiến vệ sĩ cũng chú ý, vội vàng báo cáo lại cho Lệ Tư Dạ:

“Lệ tổng, có người muốn vào nhà, chính là tên hàng xóm Dương Lâm kia.”

“Tình hình ra sao?”

Khi nhận được câu hỏi này, vệ sĩ lắp bắp:

“H-Hắn ta ở trước cửa dây dưa rất lâu rồi.”

“Canh chừng cẩn thận.”

“Vâng.”

Đối với thái độ của Lệ Tư Dạ, mấy vệ sĩ đều thấy kỳ quặc.

Trước giờ có thấy Lệ tổng quan tâm tới ai như vậy chưa nhỉ? Còn đặc biệt bảo họ báo cáo lại khi nhóc con này bị quấy rối, chẳng lẽ con riêng của Lệ tổng hay sao?

Trong lúc họ suy nghĩ linh tinh, Thẩm Tư Hạo đang phát điên vì cái ông chú xấu xa Dương Lâm không chịu đi, cứ ấn chuông cửa hoài.

Cậu bực mình ngồi xuống, nói gì đó vào tai chú chó Collie của mình rồi xòe tay ra sờ sờ đầu nó.

Dương Lâm vẫn đang nỗ lực dụ dỗ:

“Chú là bạn trai cũ của mẹ cháu, không phải người xấu.”

Khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu của Thẩm Tư Hạo hiện lên ý cười trêu tức, cậu đưa tay mở cổng, sau đó, hô:

“Bò Sữa!”

Chú chó Collie nghe thấy tín hiệu liền lao ra, thân hình cao lớn đẩy mạnh Dương Lâm về sau, rồi nhằm ngay ống quần của hắn mà cắn một cái.

“Grrrr…” Nó cắn trúng mục tiêu liền ngoe nguẩy đầu, ngay lập tức xé rách một mảng vải to trên quần Dương Lâm.

Bị một con chó dữ vồ lấy, Dương Lâm hoảng hốt ngã xuống đất, lúc này hắn vừa vùng vẫy vừa mắng:

“Khốn kiếp! Bỏ ra! Nhóc, mày mau cản nó lại!”

Lúc này, Thẩm Tư Hạo mới giả vờ bối rối:

“Bò Sữa, đừng cắn nữa, sẽ chết người đó!”

Trái tim Dương Lâm đập như điên, nghe thấy sẽ chết người thì càng sợ hơn, cơ thể cao lớn ở trên đất vùng vẫy kịch liệt.

Bò Sữa phun mấy miếng vải rách trong miệng ra rồi lùi về sau năm bước, rất ngoan ngoãn mà ngồi cạnh Thẩm Tư Hạo.

Đối với chúng, chủ nhân là trên hết.

Một lời của Thẩm Tư Hạo thôi cũng đủ để nó cắn tên đàn ông không ra gì trước mắt.

Nhìn thấy dáng vẻ chật vật rách rưới của Dương Lâm, Thẩm Tư Hạo vô cùng đắc ý.

Đã bảo tránh xa xa chút mà không nghe, còn ở trước cửa nhà người ta hô hào ầm ĩ, quá đáng ghét!

“Mẹ kiếp! Con chó khốn kiếp này!” Dương Lâm sờ lại mảng quần áo rách bươm, tức đến mức hô hấp không thuận, lồ ng ngực phập phồng dữ dội.

Trông hắn bây giờ có giống ăn mày không hả?

Hắn phát rồ, đứng bật dậy rồi lao tới trước.

Thẩm Tư Hạo sợ hết hồn vội xoay người ôm và chắn cho Bò Sữa, bởi vì cậu biết tư thế kia của ông chú xấu xa là chuẩn bị đánh nó! Chẳng biết mấy chú vệ sĩ đang làm cái gì, phải nhanh ra bảo vệ cậu chứ!

Trong lòng Thẩm Tư Hạo mới nghĩ như thế, bên tai liền nghe thấy âm thanh vật nặng rơi xuống đất vang lên.

Quay đầu nhìn lại, hóa ra mấy chú vệ sĩ thật sự giải quyết rắc rối giúp cậu rồi, còn quan tâm hỏi cậu có sao không.

“Cháu không sao, cảm ơn chú ạ!” Thẩm Tư Hạo ngọt ngào đáp.

Vệ sĩ vung tay kéo lấy cổ áo của Dương Lâm lên, xách hắn như một cái giẻ rách và đe dọa:

“Không được lại gần cậu bé, hiểu chưa?”

Làm đàn ông mà đi ăn hiếp một đứa nhỏ và một chú chó, còn đáng mặt đàn ông sao? Họ đứng vây quanh Dương Lâm, thân hình cao lớn hơn so với hắn rất nhiều, làm hắn không dám thở mạnh.

Chuyện này rất nhanh đã đến tai của Thẩm Nguyệt.

Cô tức tốc xin phép về sớm, Lệ Tư Dạ biết lý do nên phê duyệt cho cô.

Lúc về đến nhà, thấy con trai vẫn ổn, Thẩm Nguyệt có cảm giác như trút được gánh nặng.

Cô xông tới ôm con, kiểm tra tỉ mỉ thân thể thằng bé rồi hỏi:

“Con có bị đau ở đâu không?”

“Dạ không.”

“Mẹ đã nói tuyệt đối không được mở cửa cho người lạ mà!”

Thẩm Nguyệt có chút tức giận, Thẩm Tư Hạo vốn sẽ không làm chuyện mà thằng bé không chắc chắn.

Lúc này, cô nghe con trai cười giải thích:

“Mẹ yên tâm, con thấy mấy chú vệ sĩ từ sáng rồi.” Thông qua camera giám sát của gia đình cậu, hì hì.

“Vệ sĩ? Vệ sĩ nào?” Thẩm Nguyệt hỏi.

Thẩm Tư Hạo thông minh như vậy, đương nhiên biết là ai, cười giúp Lệ Tư Dạ lấy điểm trong mắt mẹ:

“Chú Lệ gọi vệ sĩ tới đó mẹ.”

Lệ Tư Dạ sao? Ngay ngày hôm qua anh nhìn thấy con trai cô ở nhà một mình, hôm nay liền gửi vệ sĩ tới, quả thật là một người đàn ông theo phái hành động.

Cô rất cảm kích anh, dù vậy, vẫn giáo huấn con trai một trận:

“Mẹ bị con dọa toát cả mồ hôi rồi đây! Lần sau không được làm vậy nữa biết chưa? Có gì cũng phải bàn với mẹ trước!”

“Vâng ạ.” Thằng bé gật gật đầu.

Lúc ấy, Thẩm Nguyệt mới đứng lên, dặn dò:

“Con ngoan ngoãn ở nhà, mẹ đi tìm tên kia tính sổ!”

Cô ra ngoài, đóng cửa lại cẩn thận rồi cầm lấy cái cây cào vắt ở trong sân mang theo.

Thứ này dùng để cào cỏ, rác các thứ, tuy rằng không bén, nhưng làm vũ khí cũng được.

Thẩm Nguyệt hùng hổ sang nhà Dương Lâm.

Căn nhà này của hắn lắp hàng rào khá thấp, là loại gỗ chuyên dụng để trang trí, cơ bản rất yếu, hắn lại không có gắn ổ khóa nào, cô đẩy mạnh rồi đi tới bấm chuông.

Cửa vừa mở ra, Thẩm Nguyệt liền hỏi:

“Anh muốn chết phải không?”

“T-Thẩm Nguyệt, em… Chuyện này là hiểu lầm thôi!” Dương Lâm định giải thích, bởi vì hắn thừa biết tại sao cô lại nổi nóng.

Thẩm Nguyệt huơ cây cào trong tay, dọa cho Dương Lâm lùi về sau mấy bước.

Cô cảnh cáo:

“Tôi nói cho anh biết, tôi đã không còn tình cảm với anh nữa, anh nghe hiểu không? Tôi và anh, vĩnh viễn là kẻ thù của nhau.

Còn nữa, anh mà bén mảng lại gần nhà tôi thêm một lần thôi, tôi sẽ kiện anh tội quấy rối!”

Khuôn mặt cô hơi đỏ lên, có vẻ thật sự nổi điên rồi.

Dương Lâm biết bản thân đuối lý, khó mà mở miệng đáp trả được.

Kế tiếp, Thẩm Nguyệt dùng cây cào trong tay đập hắn ta hai cái cho hả giận rồi mới về nhà.

Cái ngày mà Dương Lâm không tin tưởng cô, sỉ nhục cô khi cô đau khổ tuyệt vọng nhất vẫn luôn tồn tại trong ký ức.

Sau này, khi cô biết hắn và em họ của mình có mối quan hệ kia thì càng ghét hắn hơn.

Đừng nói hàn gắn tình cảm, bây giờ ngay cả việc nhìn thấy hắn cũng khiến cô buồn nôn.

Việc hắn làm đã vượt qua giới hạn chịu đựng của cô từ lâu rồi.

…

Thẩm gia, Thẩm Na lúc này đã được cha mình chỉ định hẹn hò cùng vài người để tìm kiếm mục tiêu thích hợp.

Ông sắp không chịu nổi áp lực từ phía hội đồng quản trị nữa.

Việc sắp phải lấy chồng già khiến Thẩm Na uất ức biết bao nhiêu, vậy mà trong khi cô ta đang bực tức, người mà cô ta sắp xếp đi tìm hiểu tình hình của Dương Lâm lại báo cáo:

“Tiểu thư, Dương Lâm mấy hôm trước bận bịu là vì chuyển nhà.

Hơn nữa, anh ta mua nhà ở ngoại thành với ý đồ quay lại với Thẩm Nguyệt.”

Kế tiếp, một loạt thông tin khác lại hiện lên trên màn hình điện thoại.

Thẩm Na nghĩ đến người đã ở bên cạnh mình sáu năm đột nhiên trở mặt muốn quay về với Thẩm Nguyệt, cổ họng nghẹn đắng.

Cô ta gào lên một tiếng, ném luôn điện thoại đi, sau đó tất cả những thứ trong phòng đều biến thành thứ cho cô ta trút giận.

“Aaaaa! Thẩm Nguyệt! Con tiện nhân này! Aaaaa!”

Âm thanh loảng xoảng kéo dài hơn mười phút mới dừng lại, đầu tóc Thẩm Na rũ rượi, hai mắt đỏ như máu.

Cô ta không thể chấp nhận được sự thật này, từ khi Thẩm Nguyệt về nước, tất cả mọi xui xẻo đều đổ lên đầu cô ta!.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5680 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4961 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4468 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4366 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter