Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chân Long Chí Tôn Đô Thị

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chân Long Chí Tôn Đô Thị
  3. Chương 45: Đoạn tuyệt quan hệ!

Chương 45: Đoạn tuyệt quan hệ!

Vương Nhất nói xong, bầu không khí trong phòng khách nhà họ Lý cũng theo đó trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều sửng sốt, nhất thời trố mắt nhìn nhau.

Sau khi yên lặng ba giây, phát ra tiếng cười châm chọc.

"Khẩu khí thật lớn, anh dựa vào cái gì giải quyết ba việc này?"

"Đừng nói làm nguôi cơn giận của Đồng Kiệt và nhà họ Bạch, chỉ riêng để tập đoàn Lệ Tinh tiếp tục hợp tác với chúng tôi, anh đã không làm được!"

Theo bọn họ, Vương Nhất đang mạnh miệng, ba việc này đều là việc gấp đầu mày của nhà họ Lý, dù cả nhà hợp sức, cũng không giải quyết được, Vương Nhất anh dựa vào cái gì giải quyết?

Huống chi, chỉ có kỳ hạn một tuần.

"Việc này mấy người không cần quan tâm, tôi tự có cách."

Đối mặt với tiếng cười châm chọc của mọi người, Vương Nhất chỉ cười nhạt, "Tôi không chỉ có thể làm cho Lệ Tinh tiếp tục hợp tác với nhà họ Lý, còn có thể để Đồng Kiệt và nhà họ Bạch đến cửa nói xin lỗi.."

"Vớ vẩn, thật là vớ vẩn!"

Lý Xung phùng mang trợn mắt, căm tức nhìn Vương Nhất, vừa quay đầu nhìn về phía Lý Thiên Dương: "Bây giờ đã như vậy rồi, còn khoác lác, đồ bỏ đi như vậy, anh còn muốn bao che tới khi nào?"

"Ba!"

Lý Mộng Đình cũng đứng lên, nói: "Tôi có thể rất chịu trách nhiệm nói, ba chuyện này, việc nào anh cũng không làm được, anh ở lại nhà họ Lý, chỉ biết hại chúng tôi!"

"Nếu như tôi làm được, bà sẽ thế nào?"

Vương Nhất cũng không tức giận, vẫn bình tĩnh nhìn Lý Mộng Đình, hỏi.

Lý Mộng Đình nhìn Vương Nhất như nhìn kẻ ngu, Lệ Tinh 90% sẽ dừng hợp tác với nhà họ Lý, không phải chỉ dựa vào một miệng có thể nói lại được.

Nhà họ Bạch và Đồng Kiệt thì càng khỏi phải nói.

Giải trí Huy Hoàng đã bị đập, đây chính là chuyện lớn liên quan đến mặt mũi gia tộc, nhà họ Bạch sẽ không từ bỏ ý đồ, mặc dù Liễu Mộng chỉ là tình nhân của Đồng Kiệt, nhưng Đồng Kiệt rất bao che, ai biết được ông ta sẽ làm ra chuyện gì.

"Nếu như anh có thể giải quyết ba chuyện này trong vòng một tuần, Lý Mộng Đình tôi, không chỉ bưng trà rót nước cho anh, nói xin lỗi, còn làm nô tỳ, chăm sóc anh vô điều kiện một ngày!"

"Được, một lời đã định."

Ánh mắt Vương Nhất sắc bén quét nhìn tất cả mọi người: "Ngoài ra, tôi còn muốn nói rõ một chuyện, nếu các người đều muốn đuổi tôi đi, vậy tôi thuận theo mong muốn của các người!"

"Nhưng không phải các người đuổi tôi đi, mà là tôi, Vương Nhất, chủ động đoạn tuyệt quan hệ thân nhân với tất cả người nhà họ Lý trừ ba tôi!"

Phòng khách lớn của nhà họ Lý vang vọng lời nói có lực của Vương Nhất.

"Từ hôm nay trở đi, tôi đi đường dương quan của tôi, các người qua cầu độc mộc của các người, chúng ta, không còn quan hệ!"

"Người nhà của tôi, chỉ có một người là Lý Thiên Dương."

Cùng với lời nói trầm thấp có lực, Vương Nhất xoay người rời đi.

Ầm ----

Khi rời đi, thiên lôi cuồn cuộn, một tia sét xé bầu trời, chiếu sáng mặt đất.

Bóng dáng của Vương Nhất lập tức bị kéo dài.

Rào rào rào ----

Mưa rơi xuống như thác đổ!

Nhưng cũng không làm ướt quần áo Vương Nhất.

Bởi vì, khi mưa rơi xuống, một chiếc ô đen vừa vặn che trên đầu Vương Nhất.

Lãnh Nhan che ô cho Vương Nhất, hộ tống anh rời đi.

Trước khi rời đi, cô quay đầu lại, ánh mắt lạnh như băng nhìn một vòng tất cả người nhà họ Lý, tròng mắt đỏ thẫm như bị máu tươi tưới lên làm cho đám người Lý Mộng Đình không lạnh mà run.

"Xin lỗi, Thiếu chủ, đều do tôi hạ thủ quá độc ác, làm liên lụy anh."

Vừa vào trong xe, Lãnh Nhan lập tức áy náy nói xin lỗi.

"Không cần nói xin lỗi, cô không làm sai."

Vương Nhất khẽ mỉm cười: "Hơn nữa, chúng ta làm như vậy, nhà họ Bạch, nhà họ Đồng dám đánh rắm sao?"

Nghe xong, Lãnh Nhan chợt thư thái.

Với thế lực của thiếu chủ, đừng nói nhà họ Bạch và nhà họ Đồng, dù là tứ đại hào môn của Thiên An, cũng chỉ cần động ngón tay là có thể tiêu diệt.

Đánh cũng đã đánh rồi, ai dám nói thêm câu nào?

Ở nơi cao thì không có bạn, người nhà họ Lý sao phải sợ như vậy?

Bởi vì bọn họ không đạt tới độ cao như thiếu chủ.

"Cô biết phải làm thế nào rồi đấy, dạy dỗ vừa phải nhà họ Bạch và Đồng Kiệt, để cho bọn họ thành thật một chút." Vương Nhất nhàn nhạt nói.

"Dạ, Thiếu chủ."

Lãnh Nhan giẫm cần ga, xe nhất thời về phía trước đi tới.

"Thiếu chủ, bây giờ đi đâu đây?" Lãnh Nhan vững vàng lái xe, hỏi.

Vương Nhất nhìn đồng hồ, trên mặt hiện lên một nụ cười: "Đi mẫu giáo Cather, tiện đưa cô đi gặp con gái tôi."

Mắt Lãnh Nhan khẽ biến, lúng túng nói: "Chắc tôi không cần đi..."

"Cái gì không cần?"

Vương Nhất trừng mắt một cái: "Cô còn chưa gặp con gái tôi, phải gặp một lần."

"..."

Vì vậy, Lãnh Nhan rơi vào yên lặng.

Cô biết, đây là Thiếu chủ xem cô như người nhà, nhưng, cô chưa từng tiếp xúc với trẻ con, càng sợ dáng vẻ của cô dọa đứa trẻ sợ.

"Không phải sợ, con bé sẽ thích cô." Thần sắc Vương Nhất hòa hoãn một chút, trấn an nói.

Tập đoàn Lệ Tinh, tầng 88.

Lý Khinh Hồng đứng trước cửa sổ sát đất to lớn trong suốt, nhìn chăm chú nhìn Thiên An trong mưa lớn.

Cả thế giới trùm lên một tầng mưa mờ mịt, tất cả đều mông lung ảo mộng.

Đột nhiên, tài khoản ngân hàng trên máy tính công ty vang lên tiếng nhắc nhở.

Lý Khinh Hồng trở lại vị trí, nhìn nội dung hiện trên màn hình, thần sắc dần dần trở nên kinh ngạc.

Tài khoản ngân hàng công ty nhiều thêm 300 tỷ.

"Tiền còn lại, Phương Huệ sắp về rồi?" Mặt cô đầy kinh ngạc, tự lẩm bẩm.

Phái Phương Huệ đi đòi nợ, đúng là hành động bất đắc dĩ, cô cũng đã chuẩn bị kháng chiến trường kì với Giải trí Huy Hoàng, Phương Huệ vậy mà sắp trở lại?

Mười phút sau, cửa phòng giám đốc bị gõ.

"Mời vào." Lý Khinh Hồng nói.

Phương Huệ cầm ô trong tay, đi vào phòng giám đốc.

"Về rồi."

Lý Khinh Hồng đứng lên nghênh đón, ánh mắt nhìn về phía Phương Huệ lộ ra nụ cười: "Xem ra, tôi phái cô là chính xác, cô chưa từng để cho tôi thất vọng."

Phương Huệ lại lắc đầu một cái, do dự một chút, vẫn nói sự thật: "Thật ra thì, tôi không làm gì cả."

Lý Khinh Hồng sửng sốt một chút, hỏi: "Có ý gì?"

"Trước tôi đã có người lấy danh nghĩa Lệ Tinh đòi nợ Bạch Vũ."

Phương Huệ nghiêm mặt nói: "Hơn nữa, còn đập hộp đêm dưới hầm tầng 2 của Giải trí Huy Hoàng."

"Cái gì?"

Nghe được tin tức này, Lý Khinh Hồng không thể bình tĩnh.

"Lý tổng, cô nói, người làm xong chuyện không lưu tên là ai chứ, tại sao phải giúp chúng ta?" Phương Huệ nhìn về phía Lý Khinh Hồng, nhưng phát hiện Lý Khinh Hồng cũng rơi vào trầm tư.

Phương Huệ nhìn một hồi, đột nhiên hỏi: "Lý tổng, có phải cô biết gì không?"

Sự kinh ngạc trên mặt Lý Khinh Hồng chợt lóe rồi biến mất, lập tức khôi phục bình thường: "Thế nào đi nữa, tiền đã về, công lao này ghi cho cô."

Phương Huệ cũng không suy đoán tâm tư Lý Khinh Hồng nữa, chẳng qua là để ý thêm, tùy tiện tìm một cái cớ, rời đi.

Phòng giám đốc lớn như vậy chỉ còn lại một mình Lý Khinh Hồng, trên mặt ngọc tinh xảo đầy vẻ kinh ngạc.

Cô nhớ lại trước đó Vương Nhất đã cam kết, tự lẩm bẩm: "Vương Nhất, là anh sao..."

Dĩ nhiên, cô cũng nhất định không nghĩ tới, sau khi Phương Huệ trở lại phòng làm việc, cũng không có lòng làm việc, trong đầu đều là người đàn ông không thấy rõ mặt lướt qua cô ta.

"Là anh sao..."

Bầu trời tựa như thủng một lỗ lớn, nước mưa rơi mãi không hết.

Thiên An, khu nhà cao cấp tư nhân.

Đây là một dinh thự theo kiến trúc Nước H cổ, hình vuông, bốn phía cân đối.

Trong dinh có thể nói sang trọng, vườn hoa tu bổ vườn xanh, bên trong trồng kì hoa dị thảo đến từ các nơi, chỉ riêng những hoa hoa thảo thảo này, mỗi tháng tiền chăm sóc cũng là một khoản giá trên trời, viện trước có hồ bơi, bốn phía chạm trổ thanh long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ bốn pho tượng thần thú Nước H cổ, từ trong miệng chúng không ngừng phun ra nước trong suốt, cửa chính là một nơi đồng khoen cửa, cửa hai bên, hai pho tượng tỳ hưu to lớn đang nằm.

Mặc dù là trời mưa, nhưng trong không khí vẫn trôi giạt một mùi hương nhàn nhạt, bên trong nhà còn truyền tới âm nhạc cổ điển Trung hoa du dương dễ nghe, cẩn thận nghe, lại là một trong mười khúc Thần Châu nguyên chất nguyên vị ----《 Nghiễm lăng tán 》.

Bên ngoài mưa to như trút nước, bên trong lại như thiên đường.

Trong khúc nhạc du dương, người phụ nữ xinh đẹp mặc sườn xám tím nhạt đang pha trà.

Mái tóc dài từ đầu vai thả xuống, lộ ra góc nghiêng hoàn mỹ, màu tím vốn nổi danh diêm dúa, cũng không nhiều phụ nữ có thể mặc màu này, hơn nữa còn là sườn xám yêu cầu vóc dáng rất cao lại càng khó hơn.

Nhưng, mặc trên người phụ nữ này lại không chê vào đâu được, như được thiết kế riêng vậy.

Trà đạo của người phụ nữ này cũng đạt tới đỉnh cao, xem pha trà, ngửi mùi trà, thật là một loại hưởng thụ.

Oanh oanh oanh ----

Đúng lúc ấy, ngoài nhà truyền tới tiếng tắt xe của cuộc sống, Kim Thành Phong đội mưa vọt vào dinh.

Sau khi vào nhà, anh ta liếc mắt thấy chị gái đang uống trà, nhất thời để thả nhẹ bước chân.

Cho đến khi Kim Thúy Như pha xong một ly trà, mới dám lên tiếng: "Chị, em về rồi."

Khi nói, Kim Thành Phong không dám nhìn Kim Thúy Như ---không phải chột dạ, mà là, tự ti.

Bỏ qua dung mạo không nói, chỉ riêng khí chất không thể bắt chước của cô ấy cũng đã làm cho người nhìn mà sợ.

"Ừ."

Kim Thúy Như nhàn nhạt gật đầu một cái, rồi sau đó nhẹ nhàng đẩy một ly trà ngon tới trước mặt Kim Thành Phong: "Cậu tới đúng lúc đấy, nếm thử trà ngon tôi vừa pha xem."

Mùi trà bay tới, nhưng Kim Thành Phong cũng không dám nhận, nhớ tới lời Vương Nhất đã nói với anh ta, anh ta đột nhiên ngước mắt lên, lần đầu tiên dũng cảm đối mắt với cặp mắt linh động kia.

"Chị, em có chuyện muốn nói thật với chị ---"

Kim Thành Phong cố gắng nhẹ giọng nói: "Em đập Giải trí Huy Hoàng của Bạch Vũ rồi."

Nói xong, anh ta thấp thỏm nhìn Kim Thúy Như, sẵn sàng chuẩn bị nhận trừng phạt.

Ánh mắt Kim Thúy Như lập tức nhìn chăm chú vào anh ta, ước chừng nhìn chằm chằm hai phút.

Đối với Kim Thành Phong mà nói, đây là hai phút rất dài, trong hai phút, anh ta cũng thấy sự biến hóa nhỏ trên mặt Kim Thúy Như.

Từ bắt đầu lộ ra mũi nhọn, đến trầm tư, rồi đến cuối cùng rẽ mây thấy mặt trời.

Cô cười nhạt: "Làm tốt lắm."

Kim Thành Phong thở phào một cái, Vương Nhất đoán trúng thật.

Đang muốn rời đi, tiếng Kim Thúy Như lại vang lên.

"Chị có nói để cho cậu đi sao?"

Shhh----

Nhất thời sống lưng Kim Thành Phong tê dại, cả người cương ngay tại chỗ.

"Uống hết trà đi." Kim Thúy Như nhàn nhạt nói.

Kim Thành Phong lại buông lỏng, vội vàng nhận lấy ly trà, ừng ực ừng ực uống một hơi cạn.

Hơi đắng, không ngon lắm ---anh ta thích uống rượu hơn, đủ mạnh.

Khi Kim Thành Phong uống trà, Kim Thúy Như lại nói: "Thành Phong, nghe nói chức vị của cậu, chỉ là chủ quản ở tập đoàn Ẩn Long?"

"Đúng vậy." Kim Thành Phong đáp một tiếng, tâm lại căng thẳng.

Là một trong bốn hào môn Thiên An, trong tộc phổ nhà họ Kim mỗi người đều phải có một công việc, Kim Thành Phong là chủ quản của tập đoàn Ẩn Long, nói là chủ quản, thật ra là treo cái tên.

"Từ chức đi, ngày mai tới Kim thị làm, làm trợ lý cho chị." Kim Thúy Như nhàn nhạt ra lệnh.

"Dạ, chị."

Kim Thành Phong không dám từ chối, nhắm mắt rời đi.

Sau khi trở lại phòng, sắc mặt anh ta khó coi tới cực điểm.

Tất cả đều như Vương Nhất nói, chị không trách tội anh ta.

Không chỉ không trách tội, ngược lại còn được thưởng.

Từ chủ quản công ty Ẩn Long, biến thành trợ lý giám đốc tập đoàn Kim thị, không phải thưởng thì là cái gì?

Nhưng, phần thưởng này Kim Thành Phong không muốn...

Anh ta là người nằm vùng của Vương Nhất bên Kim Thúy Như!

Nhìn như thưởng, trên thực tế lại là... Tù!

Trên dưới tập đoàn Kim thị đều là người của Kim Thúy Như, khắp nơi đều là tai mắt của Kim Thúy Như, gián điệp như anh ta, nửa bước khó đi!

"Vương Nhất, dám kêu gọi em trai tôi đầu quân, xem ra, anh không còn như năm năm trước..."

Bên kia, Kim Thúy Như cười như mèo đang xem chuột, tự lẩm bẩm.

Trước mặt cô ta, bày một xấp tài liệu.

Trên trang nhất, bất ngờ dán ảnh Vương Nhất, phía dưới là một vài tin tức cá nhân của Vương Nhất.

Tin tức từ khi anh ra đời đến bây giờ đều cặn kẽ ghi trên đó.

Trừ năm năm bỏ trống.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5716 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5247 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4986 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4563 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4485 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4412 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter