Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Chim Mỏi Về Tổ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Chim Mỏi Về Tổ
  3. Chương : 13

Chương : 13

Edit + Beta: Vịt

Học sinh giỏi thập nhị tứ hiếu Yến Quy cẩn thận nghiêm túc thật sự rửa mặt giúp thầy Khoa xong, trên đường đỡ Kha thái hậu đi ngủ rẽ vào chỗ ngoặt, nhưng còn chưa đến phòng ngủ chính đã bị Kha Khoa chặn lại.

Kha thái hậu thấy Yến tổng quản thấp thỏm, lòng tốt giải thích: "Tôi vẫn là ngủ ở phòng khách đi, giường phòng chính mềm quá, tôi lát không ngủ được."

Yến Quy nhanh chóng gật gật đầu, lại giống như chó săn dẫn anh vào phòng khách nằm.

Kha Khoa âm thầm quan sát phản ứng của Yến Quy, ở trong lòng lắc lắc đầu, xem ra nhóc con hôm nay thật sự bị dọa thảm, giờ vẫn hơi không tìm ra hướng Bắc, giờ chắc là anh nói gì Yến Quy tin cái đó.

Cơ mà, vậy có phải cũng nói rõ, phân lượng của anh ở trong lòng Yến Quy, còn nặng hơn anh tưởng tượng?

Thầy Khoa tâm tình tốt hoàn toàn không bị vết thương trên đầu ảnh hưởng, rất nhanh tiến vào mộng đẹp, mà Yến Quy ở một bên khác lại trằn trọc trở mình, rất lâu không ngủ được.

Đêm khuya người tĩnh, Yến Quy từng chút nhớ lại cái ôm mang theo mùi máu tươi của thầy Khoa hôm nay, trong lòng tràn đầy ngọt ngào đau khổ.

Nếu như có thể, cậu rất muốn hào phóng thừa nhận tâm ý của mình, đường đường chính chính đòi một cái ôm của thầy Khoa. Thầy Khoa tốt như vậy, cho dù không thích cậu, hẳn cũng sẽ cho cậu một cái ôm an ủi.

Nhưng cậu không có tư cách, cậu không thể hại thầy ấy.

Cậu không thể cho phép phóng túng của mình trở thành điểm nhơ cả đời của thầy Khoa.

Hồi lâu, lúc Yến Quy rốt cục bình tĩnh trở lại, nằm trên giường nhắm mắt ngưng thần, điện thoại bên gối đột nhiên rung mạnh, trong nháy mắt doạ cơn buồn ngủ mông lung không còn. Cậu sợ là thầy Khoa có tình huống gì, vội vàng nghiêng người cầm điện thoại lên, mở khóa sau đó mới phát hiện, là bạn cùng phòng của cậu gửi tin nhắn cho cậu.

Nhiễm A: "Yến Quy, cậu bao giờ thì về ký túc thế? Cậu nếu còn không về...... đồ của cậu sẽ không giữ được......"

"Nhiễm A" này coi như là bạn cùng phòng bình thường quan hệ tốt với cậu nhất, có chút hiền lành, nhưng nhát gan sợ phiền phức, bình thường áp lực, hắn vẫn luôn không dám công khai có quan hệ gì với Yến Quy, lần này hắn có thể gửi tin nhắn tới đây, Yến Quy còn có chút ngoài ý muốn.

Yến Quy: "Cám ơn cậu Lý Nhiễm, tớ ngày mai quay về một chuyến, cho dù bọn họ ném đồ của tớ cậu cũng không cần quan tâm, tự tớ thu dọn là được."

Nhiễm A: "Được rồi, gần đây Đại Lưu tâm tình không tốt, cậu lại không có ở đây, cậu ta chỉ có thể lấy đồ của cậu trút giận, cậu nếu tiện, mai nhân lúc hắn không có ở đây mau chóng cầm đồ rời đi, qua thời gian nữa hẵng về."

Yến Quy nhìn chữ trên màn hình thở dài, dùng tính cách hận không thể vùi đầu vào game của đại lão Lưu kia, e là một năm cũng không tìm ra mấy lần hắn không ở trong phòng ngủ.

Yến Quy: "Cám ơn! Tớ biết rồi, cậu nghỉ ngơi sớm chút đi."

Sau khi ấn gửi, Yến Quy lại đợi một lát, bên Lý Nhiễm không hồi âm nữa, cậu liền để điện thoại xa chút, nhắm mắt lại ép mình mau ngủ, xem ra ngày mai sẽ là một ngày tốn công tốn sức.

(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)

7h sáng, thầy Kha bị mùi thơm của điểm tâm đánh thức nằm trên giường ngây ngất một lát, không khỏi cảm khái: Bạn nhỏ Yến Quy nghi gia nghi thất như vậy, không mau bắt về sao có thể yên tâm chứ.

Vừa ra cửa phòng ngủ, Kha Khoa liền chào hỏi với Yến Quy đang gấp gáp, anh vội vàng đưa tay ổn định Yến Quy: "Không phải vội, tôi hôm nay xin nghỉ, em buổi sáng có tiết không? Nếu có thì cậu mau đi, không phải để ý đến tôi."

Yến Quy rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, cậu lắc lắc đầu, ra hiệu Kha Khoa đi rửa mặt trước.

Hai người yên tĩnh ăn xong một bữa cơm, Yến Quy dè dặt đề xuất phải về ký túc một chuyến, Kha Khoa nhất thời gõ chuông cảnh giác trong lòng — Xảy ra chuyện gì? Mình đã làm hi sinh lớn lao như vậy, vậy mà vẫn không giữ lại được Yến Quy sao?!

Thầy Kha lập tức ảnh đế nhập, yếu đuối đỡ trán, "Ai da, đột nhiên choáng đầu quá, nghe người ta nói thương gân động cốt 100 ngày, tôi bị thương đầu không biết làm sao đây......"

Thấy thế Yến Quy nhanh chóng đứng dậy đi tới bên cạnh Kha Khoa, nhất thời nóng lòng, ngôn ngữ ký hiệu đều xổ ra hết.

Kha Khoa lại nhìn hiểu: "Không có chuyện gì lớn, chỉ là choáng đầu thôi, sao thế, em vẫn phải đi sao?"

Yến Quy gật gật đầu.

Kha Khoa:......

Chờ hai người trao đổi một hồi, Yến Quy mới kinh ngạc phát hiện thầy Kha lúc nãy nhìn hiểu ngôn ngữ ký hiệu của cậu, lại nghĩ tới mấy ký hiệu hôm qua ở phòng y tế diễn tả với Kha Khoa, cậu nhìn Kha Khoa ra dấu kích động: "Thầy biết em đang nói gì?"

"Đúng vậy, nhưng chỉ những cái đơn giản thôi."

Mắt Yến Quy lập tức sáng lên, Kha Khoa nhìn mắt anh, đầy trong đầu đều là 7 chữ — "Đông phong dạ phóng hoa thiên thụ" (*), trong nháy mắt đó, cậu cảm giác ngôn ngữ ký hiệu mình luyện tập ngớ ngẩn lâu như vậy hoàn toàn đáng giá.

((*) Đây là một câu thơ trong bài "Thanh ngọc án", dịch nghĩa là "Gió đông thổi làm nở ngàn cây hoa")

Yến Quy lập tức kích động khoa tay múa chân một trận, thầy Khoa vĩnh viễn không ngầu được 3 giây bị vả mặt tốc độ ánh sáng, anh vội vàng khoát tay ngăn lại: "Đừng đừng đừng, vẫn là gõ chữ đi," Kha Khoa nhìn cam kết trịnh trọng của Yến Quy, "Sẽ có một ngày có thể nhìn hiểu hết, tôi học chậm, em phải chờ tôi."

Sự hưng phấn được thầy Khoa vì cậu mà học ngôn ngữ ký hiệu khiến cho bạn nhỏ Yến Quy vui vẻ gật gật đầu, lấy điện thoại ra gõ chữ: "Em chỉ là về ký túc lấy ít đồ, trước khi vết thương của thầy khỏi, em vẫn ở chăm sóc thầy."

Vậy tôi phải nghĩ cách khỏi chậm chút, Kha Khoa buồn rầu nghĩ.

"Vậy đi thôi, tôi đi cùng em, vừa lúc tiêu hóa cơm."

Yến Quy nhìn anh, đắn đo một chút, vẫn lo lắng chỉ chỉ đầu Kha Khoa.

Thầy Khoa lập tức giả bộ vẻ mặt kinh ngạc: "Ài, lạ thật, giờ lại không choáng nữa."

Yến Quy bất đắc dĩ, đành phải dẫn Kha Khoa cùng đến ký túc xá nam sinh. Hai người đến dưới lầu, Yến Quy lại tốn sức hồi lâu mới giữ Kha Khoa lại dưới tầng chờ cậu.

Nhưng Kha Khoa ở dưới tầng đợi một lát, vẫn không thấy Yến Quy xuống, sợ đồ của cậu quá nhiều một mình không cầm được, quyết đoán ném lời dặn dò của Yến Quy ra sau đầu, bắt đầu leo lên tầng.

Bên này Kha Khoa còn chưa tới cửa 405, cách cửa phòng khép hờ, chỉ nghe thấy bên trong một âm thanh kỳ quái: "Quả nhiên là bản lĩnh, lần này lại cấu kết với ai? Cấu kết hơn 1 tháng không về, đi đâu bán mông?"

(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Wordpress humat170893.wordpress)

Yến Quy sau khi một mình lên tầng, mở cửa phòng ngủ ra, ngoài ý muốn phát hiện bên trong vậy mà không có ai, trên giường cậu đổ đầy đồ rõ ràng không thuộc về cậu, thậm chí còn có rác, mà vật phẩm vốn để trên giường bị người xếp chồng ở góc nhỏ sau cửa — Hẳn là bị người ném xuống, sau đó Lý Nhiễm nhặt giúp.

Thầy Khoa vẫn ở dưới tầng chờ, những người khác không biết bao giờ sẽ về, cậu không có thời gian cũng không có tư cách so đo gì với bọn họ, lập tức mở tủ của mình ra, lấy ra một túi dệt hoa văn caro, bắt đầu thu dọn vào bên trong.

Lúc cậu sắp kết thúc, cửa 405 đột nhiên mở ra, đại lão Lư vừa rồi đi nhà cầu đại tiện xong xuất hiện ở cửa như một tòa núi nhỏ, nhìn thấy Tiểu Yến Quy rốt cuộc về ký túc, kéo khóe miệng lộ ra một nụ cười không có ý tốt.

- ----------------------

Kha Khoa thình lình nghe thấy câu đó, hỏa khí nhất thời trực tiếp xông lên đỉnh đầu, anh 3 bước thành 2 xông tới kéo cửa ra, người bên trong vốn đưa lưng về phía anh thình lình bị loạt động tác này dọa sợ, lập tức xoay người nhìn anh, Yến Quy thì nghiêng mặt với bọn họ vẫn đang vùi đầu thu dọn đồ đạc, xem ra cũng không bị ảnh hưởng gì.

Tên to con kia xoay người lại Kha Khoa liền nhận ra hắn, sinh viên vấn đề "nan giải" nổi tiếng của khoa Vật Lý, tên là Lưu Bân.

Đại học N có quy định trượt môn vượt quá 30 tín chỉ thì sẽ khuyến khích bỏ, nhưng đại gia năm hai đại học này đã hoàn thành chỉ tiêu rồi, trường học lại không khuyên được, phụ huynh của hắn còn xa xôi ngàn dặm chạy đến trường xin cho hắn, nhà trường nghĩ đến hắn ngoại trừ trượt môn cũng không có hành vi vi phạm nào, bất đắc dĩ ngầm đồng ý cách làm này, Lưu Bân cứ như vậy trở thành "Hộ bị cưỡng chế" nổi tiếng của khoa Vật Lý trường đại học N.

Lại không nghĩ tới, "hộ bị cưỡng chế này" bình thường ở ký túc là biểu hiện như vậy.

Yến Quy trực giác ở cửa lại đến thêm một người, thình lình ngẩng đầu lại nhìn thấy thầy Khoa, cậu sửng sốt một chút, cắn răng, cúi đầu tăng nhanh tốc độ trên tay.

"Ô, đây là nhân tình của mày nhỉ? Ngoại hình không tệ ha, lợi hại Yến Quy." Lưu Bân vừa nói, ánh mắt vừa chuyển qua lại trên người hai người.

"Cậu có ý gì?"

"Tao có ý gì? Mày giả bộ à? Ai mà không biết chuyện nát Yến Quy thích đàn ông chứ."

Mặc dù đã sớm đoán được tính hướng của Yến Quy, nhưng bị người khác dùng giọng điệu này nói ra, Kha Khoa vẫn cảm thấy mình tức đến đau đầu, vừa muốn cất bước đi vào trong, lại bị người kéo lấy dẫn ra bên ngoài.

Là Yến Quy.

Anh nhìn đôi mắt nhịn đến đỏ bừng và bàn tay không nhịn được run rẩy của nhóc con, cuối cùng vẫn cưỡng chế lửa giận, nhận lấy túi trên tay Yến Quy, dắt tay cậu, trực tiếp xoay người rời đi.

"Cẩu nam nam."

Phía sau là rêu rao đắc ý của Lưu Bân.

Kha Khoa dùng sức nắm tay Yến Quy, nhưng dưới chân không dừng lại, bước đi.

Hai người đi về 901 Tân Nhất Hào, Yến Quy mới kịp phản ứng thầy Khoa vẫn là bệnh nhân, vội vàng nhận lấy cái túi dệt trong tay anh, đỡ anh ngồi lên sofa.

Kha Khoa muốn mở miệng nói gì đó, nhưng Yến Quy lại một mực tránh né trao đổi tầm mắt với anh. Chờ Yến Quy không dễ gì khua lên dũng khí nhìn về phía anh, cửa 901 mở ra, chủ nhiệm Lý xách một đống túi nilon đầy mặt lo lắng xuất hiện ở cửa.

"Khoa à, đầu con sao rồi?"

Một khắc đó, Yến Quy mới biết được cái gì là Tu La tràng chân chính.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5701 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5235 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4975 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4556 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4480 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4393 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter