Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cô Ấy Và Vị Trí Đứng Đầu Tôi Đều Muốn

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cô Ấy Và Vị Trí Đứng Đầu Tôi Đều Muốn
  3. Chương 3: Vai Diễn Trong Ngày Khai Giảng

Chương 3: Vai Diễn Trong Ngày Khai Giảng

Lễ khai giảng đã qua nữa buổi: "Các bạn học, kế tiếp chúng ta hoan nghênh đại diện học sinh mới lên phát biểu, Tư Dật...?"

Chủ Nhiệm Giáo Dục đang nhìn bản thảo chương trình, nhất thời cảm thấy kỳ quái.

Trên đài Chủ Nhiệm Giáo Dục sửng sốt tại chỗ, dưới đài tân sinh viên ríu rít thảo luận đánh vỡ sự yên tĩnh

"Năm nay có tận hai Trạng Nguyên?"

"Đúng vậy, chắc là người trước người sau lên đài."

Chủ Nhiệm Giáo Dục ho nhẹ một tiếng, ngăn các bạn học tiếp tục phỏng đoán: "Các bạn học yên lặng một chút, kế tiếp chúng ta hoan nghênh đại diện học sinh mới, Tư Dật đồng học cùng Cố Dật Nhĩ đồng học lên đài phát biểu cảm nghĩ, mọi người vỗ tay hoan nghênh nào."

Các học sinh mới, vào ngày khai giảng đầu tiên đều đã thấy hình ảnh hai người trên bảng thông báo, trường Thanh Hà năm nay chiêu dụ cả hai vị Trạng Nguyên này chỉ ước gì có thể chiêu cáo thiên hạ, nên đã đặt hình hai người ở nơi dễ thấy nhất.

Năm rồi chỉ có một năm nay tận hai người. Hình ảnh hai người mặc đồng phục trên mặt treo nét cười nhạt, được chiếu lên màn hình led to. Giống như thông cáo đăng ký kết hôn.

Dưới đài giọng tấm tắc khen nổi lên bốn phía, chưa bao giờ có cả hai người lên phát biểu trong buổi lễ khai giảng cả. Có một vị thầy giáo mang lên một cái microphone, đây là thật muốn hai người cùng nhau nói qua một chiếc microphone sao.

Hội trường một lần nữa khôi phục yên tĩnh, loa phát thanh truyền đến tiếng giày da lộc cộc đạp lên sàn gỗ

Từ một bên màn che một nam sinh bước lên đài.

Dưới đài phát ra một trận kinh hô.

Nam sinh mười lăm tuổi dáng người mảnh khảnh nhưng lại tỏ ra mạnh mẽ phóng khoáng, đồng phục áo sơmi trắng quần tây đen, tuấn tú lại mang hơi hướng trẻ con.

Cậu cuối đầu, mặt mày tinh xảo, môi mỏng hơi cong lên. Là Tư Dật.

Tư Dật ở sơ trung danh tiếng không hề nhỏ, tham gia các loại ngành học thi đua, hơn phân nửa các phụ huynh thảo luận rằng vị trí đệ nhất trung khảo năm nay chính là của cậu.

Chờ microphone đến trước mặt Tư Dật, cậu dịch sang bên kia đài nhìn về phía màn che.

Không ai phát hiện ra ý cười như có như không vương trên khóe môi cậu đã biến mất.

Chờ hình bóng của một người khác bước lên đài, dưới đài bọn học sinh mới trên mặt biểu tình trở nên phi thường thâm ý.

Vị này cũng mặc đồng phục áo trắng váy ngắn màu đen, đôi giày da mang trên chân trắng nõn bóng loáng. Cô gái tóc đuôi ngựa, tóc mái phất phơ. Trang điểm nhẹ nhàng, môi anh đào phấn nộn, vành môi trên có nốt ruồi son nhỏ như hạt châu, kiều diễm động lòng người.

Các học sinh ngồi ở hàng đầu nhìn được rõ ràng nhất.

Người ta nói khi ông trời đóng một cánh cửa này lại thì sẽ mở cánh cửa khác ra cho mình, nhưng đối với hai người này thì không những mở tất cả các cánh cửa chính ra mà còn khuyến mãi thêm cửa sổ pha lê nữa.

"Xem người thật việc thật có cảm giác hưng phấn hơn khi nhìn ảnh chụp..."

"Tớ cũng cảm thấy vậy... có phải tớ đang xem phim ngôn tình vườn trường không nhỉ..."

Tư Dật thoáng để sát vào microphone, giọng thiếu niên vang sang sảng.

"Kính thưa các thầy cô, các bạn đồng học thân mến, chào mọi người, em là đại diện học sinh mới năm nhất, Tư Dật."

Đến Cố Dật Nhĩ lên tiếng, âm điệu cao hơn, thanh thúy du dương hơn.

"Em cũng là đại diện học sinh mới năm nhất, Cố Dật Nhĩ."

... Hả, còn có thể như vậy sao, mỗi người một câu.

"Lại một mùa khai giảng nữa lại đến, chúng ta hân hoan cùng nhau nghênh đón cuộc sống mới ở cao trung."

Nói xong câu đó, Tư Dật lui ra phía sau một bước nhỏ.

Cố Dật Nhĩ nói tiếp: "Chúng ta cáo biệt trường học cũ ở sơ trung, đi tới Thanh Hà, gặp thầy cô mới, đồng học mới."

Sau đó Cố Dật Nhĩ lui ra phía sau, Tư Dật bước lên trước.

"Chúng ta sẽ ở chỗ này, vượt qua ba năm quý giá nhất cuộc đời!"

Môn ngữ văn của hai vị Trạng Nguyên hẳn là đều không tồi, tiếng phổ thông rất chuẩn, ngữ khí đầy nhịp điệu, chứa đầy cảm tình.

"Phốc --"

Cũng không biết dưới đài là ai bật cười trước, tiếp theo một người cười trăm người cười, tất cả mọi người đều bắt đầu cười.

Hai người đứng ở trước microphone, mỗi người một câu, không ai giành câu của ai.

Giống như hai người dẫn chương trình mừng xuân cuối năm, lại có chút giống như hai vai diễn trong một tuồng kịch.

"Hôm nay chúng ta lấy Thanh Hà làm cao ngạo, ngày mai Thanh Hà lấy chúng ta làm vinh dự!"

Hai người đồng thời đối với microphone nói ra một lời thề trang nghiêm như vậy, chỉ thiếu điều tay trong tay tim liền tim hướng Hoàng Hà mà nói.

"Được!"

Tiếng vỗ tay bùng nổ như sấm, thậm chí có học sinh huýt sáo, dưới đài phản ứng nhiệt liệt, bài phát biểu thành công.

Hiệu trưởng rưng rưng, dưới đài bọn học sinh từ trong cơn buồn ngủ mơ màng bừng tỉnh hưởng ứng, không nghĩ tới năm nay loại phát biểu sáng tạo này lại ngoài ý muốn mà thành công.

Hy vọng năm tiếp theo cũng sẽ có hai vị Trạng Nguyên như năm nay.

Sau khi lễ khai giảng kết thúc, Tieba cao trung Thanh Hà, cùng ngày xuất hiện một cái bảng tin.

【 năm nay học sinh mới năm nhất cao trung muốn nghịch thiên vì giá trị nhan sắc quá cao 】

Bài viết chính là hình ảnh một cặp nam thanh nữ tú, ăn mặc đồng phục đứng trước microphone chậm rãi mà nói, giơ tay nhấc chân đều mang vẻ tự tin loá mắt.

【 thật ra dáng 】

【 này có phải là song Trạng Nguyên kỳ thi trung khảo năm nay không? 】

【 chuyện gì đây? Tớ là học đệ của cậu ấy, tớ cho rằng cậu ấy sẽ xuất ngoại du học chứ = =】

【 các cậu đều chỉ quan tâm đến nam sinh sao? Này là một bên là trai tài một bên là gái sắc, đều là giai cấp tư bản chủ nghĩa 】

【 trả lời lầu 105, nữ sinh này cùng tớ học chung, các cuộc thi tham gia cũng không phải ít 】

Cũng có người không bình tĩnh trả lời:

【 ngọa tào*, học lớp nào đây!!!!!! 】

*ngọa tào là một câu chửi thôi các tình yêu ạ. Tớ xin để nguyên văn không dịch nhé. ^^

【 xin hỏi đây là bản tiểu thuyết ngôn tình thần tiên nào vậy!!! Cầu tên!! 】

【 Này cầu bọn họ sớm thành đôi! 】

【 nhìn bọn họ, nhìn lại chính mình, thật không công bằng】

【 a a a a nam sinh nhan sắc quá xuất sắc!!! 】

***

Sau bảy ngày học quân sự, đó chính là truyền thống của Thanh Hà, thi tuyển phân lớp.

Căn cứ vào thứ tự xếp hạng tuyển ra năm mươi người điểm cao nhất vào lớp trọng điểm, hưởng thụ đãi ngộ học tập như địa ngục, hướng mục tiêu đến trường đại học top đầu cả nước.

Các lớp thông thường khác mỗi tháng thi một lần. Riêng lớp trọng điểm nửa tháng thi một lần. Đề thi là do chủ nhiệm ra đề, một khi thi điểm thấp chênh lệch so với điểm bình quân của cả lớp tức khắc bị phân vào lớp bình thường.

Các bạn học đối lớp trọng điểm chỉ có sợ hãi.

Ngày có điểm thi phân lớp, Cố Dật Nhĩ đứng đầu.

Chỉ xét ba môn, môn toán của Cố Dật Nhĩ kém Tư Dật mười điểm, nhưng là ngữ văn cùng tiếng Anh đều so Tư Dật cao hơn bay tám điểm, cho nên tổng thành tích là cao nhất.

Khi học quân sự cô ngồi cùng bàn với Lâm Vĩ Nguyệt đứng thứ ba trong kì thi trung khảo, bởi vậy vẫn là được xếp cùng lớp với cô bạn ấy.

"Dật Nhĩ, chính là nơi này."

Lâm Vĩ Nguyệt nắm tay cô đứng ở cửa phòng học.

Hai người đi vào phòng học, lớp học đang ồn ào bỗng lập tức liền yên tĩnh lại.

A, đây chẳng phải là đối thủ của Tư Dật, ngồi vững ở vị trí đầu trong kì thi phân lớp đó sao

Mặc đồng phục màu lam, hai nữ sinh, một cao một thấp, lớn lên đều rất hoạt bát.

Một người lớn lên đẹp tinh xảo, một người lớn lên đáng yêu, là hai tiểu mỹ nhân phong cách hoàn toàn không giống nhau.

Cố Dật Nhĩ chớp mắt, ngữ khí hài hước: "Chào mọi người."

Mọi người đáp trả, Lâm Vĩ Nguyệt lôi kéo ống tay áo Cố Dật Nhĩ: "Dật Nhĩ, ở đó có hai chỗ trống."

Các chỗ xung quanh đều có người. Cố Dật Nhĩ liếc mắt một cái liền thấy được chỗ trống phía sau đó là Tư Dật đang ghé vào trên bàn chơi di động.

Tư Dật lười cả việc giương mắt nhìn cô, chỉ một lòng chơi di động.

Chờ Cố Dật Nhĩ đi đến chỗ ngồi mới phát hiện Tư Dật chiếm một khoảng không gian rất lớn, cái bàn dịch lên trước làm cô căn bản là không thể ngồi vừa.

Cô gõ gõ bàn cậu, không phản ứng.

Lại gõ xuống hai cái, vẫn là không phản ứng.

Lâm Vĩ Nguyệt lạnh run kêu một tiếng Tư Dật tên, Tư Dật lười nhác nâng mắt, nhìn hai nữ sinh.

"Hửm, có chuyện gì."

Sau đó tiếp tục đem hai nữ sinh trở thành người vô hình, chuyên tâm chơi di động.

Lâm Vĩ Nguyệt nhỏ giọng nói: "Nếu không chúng ta tìm chỗ khác ngồi đi?"

Cố Dật Nhĩ hơi hơi mỉm cười: "Ngồi ở đây đi."

Lâm Vĩ Nguyệt còn muốn nói cái gì đó, mắt thấy Cố Dật Nhĩ hoạt động gân cốt, bẻ ngón tay vang lên rớp rớp, sau đó cô một tay đẩy bàn Tư Dật

Dùng sức đẩy. "Phanh --"

Tư Dật trở tay không kịp, thân mình bị cái bàn đẩy ngã ra phía sau, cậu vội vàng bắt lấy cái bàn, nhưng ghế dựa lúc này không còn thăng bằng, bang một tiếng, liền mông chạm đất.

"......"

Lớp học ồn ào tức khắc yên tĩnh.

Mấy ngày hôm trước ở Tieba phát nhiệt couple Trạng Nguyên xứng lứa vừa đôi.

Quả nhiên đồng thoại đều là gạt người.

Trạng Nguyên mãnh như hổ. Trong lời đồn ngày khai giảnh hai người kia đã có bất hòa, hiện tại xem ra là thật sự.

Tư Dật ngồi dưới đất, vẻ mặt ngốc ra, không thể tin được chuyện gì vừa mới xảy ra với cậu, chỉ là xương mông thật đau đớn nhắc nhở cậu xác thật là mông ngồi ở trên mặt đất.

"Anh Dật, cậu không sao chứ!" Có người vội vàng lại dìu cậu.

Tư Dật đột nhiên vung tay, đưa tới xương cùng xoa xoa, kéo khóe miệng quát: "Đừng chạm vào tớ!"

Cố Dật Nhĩ đem cặp sách đặt lên bàn, hướng cậu vươn tay ra.

Ngôn ngữ quan tâm, biểu tình lo lắng: "Thực xin lỗi, tớ không phải cố ý."

Cậu con mẹ nó 1 phần vạn là cố ý!

"Tớ cũng không nghĩ tới cậu béo như vậy, một người chiếm hai ô gạch, vì khích lệ cậu giảm béo, nên miễn cưỡng để cậu ngồi lên ngồi xuống vận động."

Cố Dật Nhĩ cười rất là thân thiết, không hề khinh thường bộ dáng của cậu.

Nhìn trước mặt mềm mại, Tư Dật hừ nhẹ một tiếng, đỡ eo đứng lên.

Tôn nghiêm của nam nhân chính là cho dù mông ngã đau, cũng muốn tự bò dậy.

****

Tác giả có lời muốn nói: tự mình thả bay

Từ nam chủ

Tư Dật: Tớ từ chức

Cố Dật Nhĩ: Lại đây đấm chân cho lão tử

Tư Dật:...

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5678 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4467 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4364 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter