Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Có Thể Uống Một Ly Không

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Có Thể Uống Một Ly Không
  3. Chương 54

Chương 54

Editor: Gấu Gầy

Cố Tử Nguyên đột nhiên bừng tỉnh.

Hắn ngồi thẳng dậy trên giường, toàn thân toát mồ hôi lạnh.

Từ khi mặc kệ học sinh Nho gia khuyên bảo, lao thẳng tới phủ Tam hoàng tử sau khi hay được tin tức, Cố Tử Nguyên đã ở lại đây.

Cố Tử Nguyên trước kia đọc sách chăm chỉ, nhưng học võ lại rất lười, hơn nữa thân thể yếu ớt, chỉ cần cảm lạnh là sốt cao ngay. Tông Lạc cảm thấy có lỗi với hắn, nên mời hắn ở lại trong phủ trị bệnh, vừa lúc cũng tiện vì có Ngự y.

Dù sao phủ Tam hoàng tử rất giàu, một Cố Tử Nguyên dễ dàng kham nổi.

Cố Tử Nguyên nghe thấy lời mời, hắn lắp bắp nói: "Thế này... không ổn lắm."

Sau khi nói xong, hắn hối hận trong lòng, sợ rằng Tông Lạc hiểu lầm hắn định từ chối.

Cũng may Tông Lạc am hiểu giao tiếp xã giao, không hề để ý đến sự từ chối của Cố Tử Nguyên, mà mời hắn thêm lần nữa, nói là trong phủ sẵn tiện có hai Ngự y, không dùng thì phí.

Cố Tử Nguyên nghe xong thở phào một hơi, đỏ mặt đồng ý.

Trùng hợp hai ngày nay Tông Lạc cũng bị ép ở lại trong phủ uống thuốc, không ra ngoài nhiều.

Vì thế Cố Tử Nguyên mỗi ngày cầm sách sưởi ấm trong tiểu đình, thế nhưng tâm tư không nằm trên sách, mà lại hướng về bạch y Hoàng tử, người đang múa kiếm dưới gốc cây mai cách đó không xa.

Nơi kiếm chỉ vào, từng cánh tuyết mai nhẹ nhàng rơi xuống.

Trải qua hai ngày điều trị, Cố Tử Nguyên cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

Phần lớn vu dược điều trị phong hàn đều có tác dụng gây mê, đêm nay cũng vậy, sau khi ăn tối uống thuốc xong xuôi, Cố Tử Nguyên liền trở về phòng khách ngủ.

Bởi vì thuốc có tác dụng gây mê, nên hai ngày nay hắn đều ngủ rất ngon giấc.

Nhưng Cố Tử Nguyên không ngờ, đêm nay thế nhưng hắn lại nằm mơ.

Trong mơ, hắn vẫn là đệ tử Nho gia, cũng giành được khôi thủ thư nghệ. Sau khi Bách gia yến kết thúc, hắn quyết định ở lại Đại Uyên, thành công bước vào Chiêu Văn Quán đúng như kỳ vọng.

Góc nhìn của Cố Tử Nguyên chuyển động theo người trong mơ, nhìn mình mỗi ngày ở trong Chiêu Văn Quán dọn dẹp đống sách vở thẻ trúc khổng lồ, viết sử sách về triều đại trước. Thỉnh thoảng thắp đèn đọc sách ban đêm, cuộc sống cực kỳ yên bình, gần như không cần lo nghĩ.

Kỳ quái chính là, trong mộng tựa hồ không có Lạc huynh.

Hình như hắn cũng không biết Lạc huynh.

Lòng hắn tràn ngập tò mò, thế nhưng thân xác trong mộng không nằm trong sự kiểm soát, nên hắn chỉ có thể nhìn 'Cố Tử Nguyên' tiếp tục cuộc sống bình thường nhạt nhẽo.

Cho đến một ngày, đồng môn ngày xưa mời hắn đến quán trà nhỏ hợp mặt chuyện trò. Sau ba vòng trà, bọn họ bắt đầu tán gẫu về tình hình của hoàng thành Đại Uyên hiện tại.

"Bây giờ Hoàng thành quả thực không ổn lắm, lần này tụ tập xong, không biết lần sau phải đợi tới khi nào mới có thể ra ngoài uống trà được nữa."

"Cố Tử Nguyên" rốt cuộc tò mò hỏi: "Sao đột nhiên nói vậy? gần đây không phải rất tốt sao, không có ngoại chiến, chỉ còn một Vệ quốc, Đại Uyên đánh thắng là sẽ bình định thiên hạ, đây là thành tích vĩ đại chưa từng có suốt trăm ngàn năm qua."

"Ấy, Cố đệ, ngươi quả nhiên là hai tai không nghe thấy chuyện bên ngoài, một lòng chỉ viết sử sách."

Người nọ nói: "Đối ngoại đúng là không tệ, nhưng hiện giờ tình hình trong hoàng thành vô cùng hỗn loạn, chẳng lẽ ngươi không biết? Từ sau khi Tam hoàng tử bị Thánh thượng phái đến biên quan, xu thế đoạt trữ của hoàng thành cũng ngày càng nghiêm trọng. Lúc trước chỉ có Ngũ Lục hoàng tử, hiện giờ Tứ hoàng tử cũng tham gia, nghe nói Bắc Ninh Vương đối với hắn có chút tán thưởng...... Không biết cuối cùng ai mới có thể kế thừa đại thống, ta thấy Tứ hoàng tử rất có hy vọng."

Tam hoàng tử?

Trái tim Cố Tử Nguyên bỗng đập thình thịch.

Hắn muốn mở miệng, nhưng lại nghe thấy âm thanh không tự chủ được của mình: "Thái tử Đại Uyên không phải được chọn trong Vu tế đại điển sao, ta nhớ Vu tế đại điển đã cử hành xong, vì sao còn không lập trữ?"

"Tâm tư của đương kim Thánh thượng, làm sao người thường như chúng ta có thể phỏng đoán được."

Đồng môn uống một ngụm trà, cuối cùng vẫn không nhịn được, lén nhìn xung quanh nói nhỏ: "Nhưng mà chuyện này dân gian cũng đồn đại khá nhiều. Không ít người đều cho rằng vị Hoàng tử Thái Vu tiên đoán không phải là người đế vương nhắm đến, hoặc là tương lai đoạt trữ đã được dự báo sẽ gặp biến cố, nên mới dứt khoát không lập Thái tử."

'Cố Tử Nguyên' làm như có điều suy nghĩ, sau đó mới nói: "Thì ra là vậy, lúc ta tu sử cũng từng nhìn thấy thẻ trúc ngày trước của Đại Uyên. Lúc đầu từng có những vị đế vương làm trái theo lời tiên đoán của Vu Tế đại điển mà lập trữ. Cũng bởi vậy, Đại Uyên thời Cảnh Đế thiếu chút nữa đã diệt quốc, sau này mới tuân theo quy tắc của Vu Tế đại điển."

"Vậy sao?" Đồng môn thở dài: "Thật là đáng thương cho Tam điện hạ...... Năm đó lúc ta đi học, đói rét nghèo túng, còn nhận ân huệ của Điện hạ ở thành bắc."

"Năm đó sau khi Tam điện hạ bị phái đi biên quan, toàn bộ học sinh Hoàng thành nhận được ân huệ của Điện hạ đều đứng trước cổng cung suốt một ngày một đêm, liên tiếp dâng thư, nhưng không được hồi đáp. Nếu không nhờ lần đó, ai cũng không thể ngờ Điện hạ từng giúp đỡ nhiều học sinh nghèo như vậy."

Nói xong, hắn hung tợn nện lên mặt bàn, nói một câu đại nghịch bất đạo: "Đương kim thánh thượng tàn bạo bất nhân, chắc chắn có ngày sẽ bị báo ứng lên đầu Đại Uyên."

'Cố Tử Nguyên' không nói gì.

Hoặc là nói, hắn không hề hứng thú với vấn đề này, bởi vì hắn hoàn toàn không quen không biết Tam hoàng tử.

Là người chưa từng giao tiếp.

Nhưng mà "Cố Tử Nguyên" trong mộng thờ ơ, còn Cố Tử Nguyên đứng nhìn lại vô cùng gấp gáp.

Hắn đã nhận ra đây là một giấc mộng, nhưng dù hắn có giãy dụa thế nào cũng không thể tỉnh, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể của mình bàng quan.

Trong mơ, mọi thứ trôi qua như đèn kéo quân.

Giấc mơ luôn là như vậy, rõ ràng trong mơ đã trải qua rất nhiều, thậm chí đã trôi qua rất nhiều năm, nhưng khi tỉnh lại, người ta thường chỉ nhớ được một số tình tiết quan trọng hoặc vài phần nhỏ.

Cố Tử Nguyên cũng vậy.

Khi chuyển cảnh tiếp theo, dường như là một buổi sớm.

Hắn ôm sách từ Chiêu Văn Quán chậm rãi đi ra, tình cờ nghe thấy tiếng quát tháo hung ác của binh lính bên ngoài.

"Tất cả vào trong! Không nghe thấy lệnh, không được tự ý ra ngoài, vi phạm sẽ bị chém!"

Những người đang làm công việc sửa chữa tư liệu lịch sử đều là những thư sinh văn nhược. Nghĩ kỹ cũng đúng, Đại Uyên trọng võ, những ai học võ thường sẽ chọn nơi có nhiều lợi ích và triển vọng phát triển, chứ không phải chạy đến nơi đây.

Vì thế mọi người yên lặng lui về phía sau một bước, đóng kín cửa sổ.

Sau khi không thể ra đi, "Cố Tử Nguyên" đi đến giá sách rồi lấy ra một quyển, rồi chậm rãi đọc.

Phía sau, những người kia xì xào bàn tán.

"Chuyện này là sao vậy?"

"Chiêu Văn Quán cách cung cấm rất gần, có lẽ đã xảy ra biến cố gì đó. Kể từ khi Thánh thượng đột nhiên phát bệnh hôn mê, toàn bộ Hoàng thành hoảng loạn, chúng ta cũng ra ngoài ít thôi."

'Cố Tử Nguyên' vẫn đang đọc sách, đắm chìm trong thế giới của mình.

Sau khoảng nửa ngày, cửa Chiêu Văn Quán rốt cuộc mở ra.

'Cố Tử Nguyên' buông sách rời đi, bỗng nhiên nghe thấy xa xa truyền đến tin cấp báo.

"Báo... Tam hoàng tử mưu phản, đã theo thánh chỉ, đền tội dưới cửa thành."

Bước chân hắn cũng không dừng lại.

......

Cố Tử Nguyên cuối cùng cũng tỉnh.

Hắn xốc chăn lên, chỉ cảm thấy váng đầu hoa mắt, phải uống nhiều chén nước lạnh đè nén kinh hãi, hắn mới tìm lại được chút hồn.

"Chuyện gì xảy ra...... Giấc mộng vừa rồi?"

Hắn vỗ vỗ ngực, hoang mang lo sợ.

Chờ tỉnh táo lại, Cố Tử Nguyên mới từ từ suy ngẫm.

Hắn nhớ tới cuộc đối thoại trong mơ, càng nghĩ càng thấy sợ.

Đầu tiên là Tam hoàng tử bị phái đi biên quan, sau đó lại nói Tam hoàng tử mưu phản, đền tội ở cửa thành.

Nhưng mà Lạc huynh rõ ràng vẫn đang êm đẹp.

"Thật là kì lạ, vô duyên vô cớ, sao mình lại mơ như vậy?"

Cố Tử Nguyên vẫn còn sợ hãi.

"Chắc là hôm nào đó phải đến Vu từ mới được." Hắn lẩm bẩm.

Cố Tử Nguyên cũng từng nghe nói, năm ngoái khi xuất hiện Cửu tinh liên châu, Toàn Đại Uyên đều mơ thấy Tam hoàng tử tự sát ở Hàm Cốc Quan. Lúc đó hắn còn tò mò, về sau mới nghe nói có thể là do tiên nhân báo mộng.

Nghĩ tới đây, hắn lập tức "Phi phi phi" vài tiếng.

Giấc mộng vừa rồi chắc chắn không phải là do tiên nhân báo mộng gì hết.

Nhưng thật sự giấc mơ quá mức chân thật, giống như...... Giống như là hắn thật sự đã trải qua một đời.

Lăn qua lăn lại một hồi, Cố Tử Nguyên không còn ngủ tiếp được nữa.

Hắn bị ý nghĩ vừa rồi mình tự dọa mình, vì vậy dứt khoát phủ thêm áo khoác thật dày, đẩy cửa phòng ra.

Phủ Tam Hoàng Tử vô cùng rộng lớn, cho dù nửa đêm, những góc hành lang quanh co thăm thẳm vẫn được đặt đèn cung đình, cách mỗi một canh giờ đều có hạ nhân gác đêm đến đổ thêm dầu, từ xa nhìn lại tựa như sao rơi xuống đất, đẹp mắt cực kỳ.

Gió lạnh thổi qua, Cố Tử Nguyên xoa xoa tay mình, không biết giờ phải đi đâu.

Làm khách trong nhà người ta, dĩ nhiên không thể tùy tiện đi lại lung tung, cho dù hắn hiện giờ muốn gặp Lạc huynh... Nhưng mà đã hơn nửa đêm, mọi người ai cũng nghỉ ngơi, chỉ có hắn bị ác mộng quấn quanh, không thể ngủ yên được.

Anh đi qua một góc quẹo, đột nhiên nghe thấy tiếng ồn phía trước.

Người hầu dẫn theo Ngự y khám bệnh, vội vàng cầm đèn đi tới.

Cố Tử Nguyên biết, Thánh thượng ban xuống hai Ngự y, một người chăm sóc ban ngày, một người trông coi buổi tối, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống. Ngự y đi theo người hầu chính là người canh ca tối.

"Ồ, Cố công tử."

Người hầu đứng ở góc đường nhanh chóng hành lễ: "Làm phiền đến công tử sao?"

"Không có không có, là do ta nửa đêm gặp ác mộng, cho nên mới đi ra ngoài một chút."

Cố Tử Nguyên vội vàng xua tay hỏi: "Phía trước xảy ra chuyện gì? Sao hơn nửa đêm mà còn gấp gáp như vậy?"

Người hầu đáp: "Vừa rồi có một hạ nhân đưa một công tử tới đây gõ cửa, trong tay cầm theo tín vật của Điện hạ. Ngự y gấp gáp vội vã, là bởi vì vị công tử kia thực sự bị thương quá nặng, không thể chờ đợi được nữa."

Cố Tử Nguyên cảm thán: "Lạc...... Điện hạ từ trước đến nay luôn giúp người yếu thế."

Hắn dừng một chút, vẫn không nhịn được, khẽ hỏi: "Điện hạ hiện giờ đã ngủ chưa?"

Cố Tử Nguyên quên rằng mình đi ngủ sớm, sau khi tỉnh lại mới phát hiện không phải canh ba, mà chỉ gần nửa đêm. Mỗi ngày Tông Lạc đều phải uống thuốc ba lần, lần cuối cùng phải uống hơi muộn, nếu còn chưa ngủ, có lẽ có thể gặp được.

"Điện hạ hình như ra ngoài từ sớm, bây giờ còn chưa trở về." Người hầu ngoan ngoãn trả lời câu hỏi.

"Vậy sao, ta biết rồi."

Nhận được đáp án nằm trong dự liệu, Cố Tử Nguyên có chút mất mát, khép lại áo choàng rộng rãi trên người, định trở về phòng, nhưng lại nghe thấy âm thanh từ xa truyền đến: "Điện hạ."

Người hầu không khỏi bất ngờ: "Điện hạ đã trở lại."

Cố Tử Nguyên hồi hộp ngẩng đầu lên.

Chỉ thấy dưới ánh đèn mờ ảo, bạch y Hoàng tử hiện ra dung mạo cao lớn, khuôn mặt lạnh nhạt bất cận nhân tình, áo khoác bên ngoài biến mất, vết thương trên cổ còn đang rỉ máu.

Nhìn từ xa, trên bộ bạch y dính đầy máu đỏ, giống như hoa mai rơi vào tuyết trắng, chỉ nhìn thoáng qua cũng đã khiến người tim đập chân run, kinh tâm động phách.

"Không sao."

Từ xa, Cố Tử Nguyên nghe Tông Lạc thấp giọng nói: "Đây không phải là máu của ta."

—-----

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5670 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5217 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4955 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4538 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4460 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4354 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter