Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cố Tổng Gương Vỡ Còn Có Thể Lành Sao

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cố Tổng Gương Vỡ Còn Có Thể Lành Sao
  3. Chương 37: 37: Club

Chương 37: 37: Club

Những ngày động sóng qua đi, một cơn bão lòng rất lớn kéo đến! Cơn bão này có thể hủy hoại rất nhiều người nhưng cũng có người rất chờ mong.

Buổi đêm, Tại club nổi tiếng nhất Dương Hạ, trong phòng bao sập sình tiếng nhạc, người vui chơi, kẻ hát hò, kẻ lại điên cuồng nhảy.

Phòng VIP này chỉ dành cho những kẻ rất giàu vì giá của nó được thuê theo giờ, tiền cũng không tính bằng mệnh giá bình thường.

Kẻ có thể bao hết phòng bao, chơi lớn như vậy hoặc là phá gia chi tử, hoặc là quá giàu nên muốn đốt tiền.

Bên trong phòng bao rộng được thiết kế gam màu đỏ nhung tượng trưng cho sự quyền lực và vương giả, bên ngoài phòng bao có một bể bơi.

Rất nhiều nam nữ đang ăn mặc lõa lồ với vài miếng vải che thân cho có.

Bọn họ hết chà rồi lại cọ sát vào nhau, đem hơi nóng cơ thể, ma sát của da thịt kích thích những tế bào.

Vài đại thiếu gia còn chẳng ngại ngần hôn môi người đẹp ngay giữa chốn thanh thiên bạch nhật.

Ai phóng khoáng còn đặt tay lên những vị trí hư hỏng.

Trên ghế chủ tọa rộng lớn, một thân ảnh ngồi rất tùy ý.

Anh ta gác một chân lên bàn, chân còn lại vắt lên tạo thành hình số 4, một tay dựa vào thành ghế, chống cắm lãng du.

"Các cậu nói xem, cảnh tuyệt vời thế này còn thiếu cái gì?"

"Nhất Sở Trú, cậu lại nghĩ ra gì kích thích rồi đúng không?"

Bắc Lạc Hà ở ghế bên lên tiếng.

Dáng vẻ anh ta khác hoàn toàn với Nhất Sở Trú, mang theo sự trưởng thành, đĩnh đạc hơn.

"Đừng chơi lớn quá, ông già nhà cậu tức hộc máu là không cứu được cậu đâu."

Dương Chí Ngôn ngồi đối diện lên tiếng tiếp lời.

Tên này cũng thuộc dạng công tử ăn chơi, cùng hội cùng thuyền mới làm anh em.

Tuy vậy, anh ta cũng thuộc dạng lâu lâu xả stress, không phải dân ăn chơi thứ thiệt như Nhất Sở Trú.

"Bắc Lạc Hà, Dương Chí Ngôn.

Hai cậu hôm nay ngoan thế? Nhưng lần này tôi muốn chơi lớn đấy!"

Nhất Sở Trú đánh mắt về phía hai cậu bạn, híp mắt nham hiểm.

"Đừng quá trớn.

Vụ 2 năm trước cậu còn không nhớ à? Cẩn thận lần này không ai cứu nổi cậu đâu."

Bắc Lạc Hà khuyên ngăn.

Là bạn bè, cậu ta đương nhiên biết Nhất Sở Trú đang nghĩ gì trong đầu.

"Xì, cậu nghĩ ai dám động vào tôi.

Chờ đi, tí cho các cậu xem kịch hay."

Bắc Lạc Hà và Dương Chí Ngôn đưa mắt nhìn nhau, trong đầu đều chạy cùng một suy nghĩ.

Chỉ là chưa kịp làm gì, cánh cửa đã được bật mở.

Nhất Sở Trú nhếch cái môi đểu cáng, nở một nụ cười tươi, vui vẻ xoay người về phía cửa.

"Buông tôi ra! Các người là ai?”

Niệm Nguyệt Sơ bị hai tên cầm đầu giữ chặt hai cánh tay đã bị buộc ngược ra sau, đầu bị trùm vài đen.

Thứ âm thanh cô nghe được chính là sự hỗn tạp của xung quanh.

Niệm Nguyệt Sơ không lên tiếng, cô biết cô đấu không lại hai tên này, hơn nữa bọn chúng bắt cô là có chủ đích, kêu cứu cũng vô dụng, thậm chí cô còn lờ mờ linh tính tên chủ mưu là ai.

Niệm Sở Trú vỗ tay ra hiệu, hô đám người đang ồn ào kia im lặng.

Nhiều người dưới hồ đang vui chơi, thấy kịch hay cũng ngóng lên trên bờ.

Tất cả đều đổ dồn về phía cửa, nơi một màn kịch hay sắp sửa bắt đầu.

Niệm Nguyệt Sơ cảm nhận được bước chân đang đến gần, còn cả tiếng cười lắt léo từng ám ảnh cô trong các giấc mơ.

Từng bước chân của hắn, đều gợi lại khung cảnh nhà hoang đó.

Gợi lại những kí ức đen tối nhất trong cuộc đời Niệm Nguyệt Sơ.

Nó như một bộ phim kinh dị cũ kĩ bỗng chốc bị lôi ra, mọi thứ như một sự thôi miên, tâm trí không ngừng gợi lại bối cảnh sắc nét chân thực.

Niệm Nguyệt Sơ khẽ giãy, hai tên giữ cô lập tức linh động, khóa chặt cử động của cô.

Niệm Nguyệt Sơ thôi không động đậy nữa nhưng linh hôn và ý thức bị bao phủ bởi những khoảng đen tối mịt mờ.

Nhất Sở Trú đi đến, nhìn xung quanh một lượt, cười hắc hắc hai tiếng, xoay người nhìn đám đông, kéo cao bầu không khí.

"Mọi người hôm nay muốn xem màn chơi đùa tập thể không?"

Đám đông hò reo phấn khích, tay chân múa may loạn xạ.

Niệm Nguyệt Sơ nghe giọng.

Cô khẳng định 100% chính là hắn.

2 năm nay, ác mộng của cô luôn là giọng nói của hắn.

Mỗi đêm, cô đều mơ thấy cảnh mình bị bắt đến căn nhà hoang, bị chùm đầu, bị trói chặt.

Không gian yên tĩnh, tiếng bước chân va chạm sàn gỗ lạnh lẽo rõ ràng.

Hắn đến gần cô, lột bao chùm đầu như bây giờ, cười như kẻ biến thái săn được con mồi, bóp lấy cằm cô, phấn khích đến trợn lòng trắng.

Hắn nói, Niệm Nguyệt Sơ, tận hưởng một đêm thật vui vẻ đi! Nêu tôi không có được cô, tôi sẽ hủy hoại cô như tro tàn.

Rồi hắn cho 5, 7 tên cao to lực lượng đến gần cô, xung quanh đều là máy quay chĩa vào.

Những tên đó cười man rợ, hịch hỡm.

Chúng nhào vào, xâu xé cô còn cô chỉ biết bất lực, dùng hết mọi cách để cứu vớt bản thân.

Đám người đó làm cô ớn lạnh.

Bọn chúng là những thước phim kinh hoàng khiến Niệm Nguyệt Sơ ám ảnh muốn bức tử bản thân.

Niệm Nguyệt Sơ đã van xin nhưng chỉ nhận được cái nhìn thích thú xem cuộc vui.

Hắn ta phất tay, chuỗi ác mộng đời cô bắt đầu.

Niệm Nguyệt Sơ nhớ lại dáng vẻ quần áo bị xé rách, đầu óc như tổ quạ, một mình chống đỡ 5,7 tên trước khi được cứu.

Cô chật vật thảm thương đến mức chỉ muốn chết ngay lập tức.

Niệm Nguyệt Sơ ngưng dòng hồi tưởng, được cho tiếp xúc với ánh sáng và khung cảnh rõ nét trước mặt.

Niệm Nguyệt Sơ nhìn nụ cười của Nhất Sở Trú, sớm đã bóp chặt hai bàn tay đến hằn sâu những vết ghim dài.

Mắt cô hằn lên những tia máu đỏ rực, mang theo sự căm hận của tất cả những năm tháng qua, muốn bổ nhào về phía hắn.

Trong ánh mắt đẹp đẽ ấy, 7 phần muốn giết người, 3 phần như 7.

Sợ hãi? Không! Lúc này cô chỉ có duy nhất một duy nghĩ: Cô phải giết chết Nhất Sở Trú bằng mọi giá.

Cô đã chuẩn bị cho ngày này, chỉ mấy hôm thôi nhưng cũng đủ rồi.

Hôm nay, cô nhất định phải cùng hắn đồng quy vô tận!

Niệm Nguyền Sơ âm thầm quan sát xung quanh, đánh giá tình hình.

Quan sát một lượt, ghim tất cả những gương mặt xuất hiện hôm nay thật sâu trong đầu.

Chết rồi cô sẽ không đi đầu thai.

Cô sẽ làm oan hồn vất vưởng bám lấy bọn chúng, khiến từng kẻ một khổ sở đến chết.

Nhất Sở Trú thấy cô im lặng, ráo riết chuyển động con ngươi đi tứ phía, cười lớn một tiếng.

Rất có lòng tốt nhắc nhở.

"Định tìm người cứu cô à? U trời tội nghiệp quá! Cô định mong Cố Thời Kha hay tên cảnh sát kia sẽ cứu cô? Chậc...!Chậc...!Thôi đừng hi vọng nữa, tôi giúp cô tận hưởng niềm vui cuộc sống còn dang dở hai năm trước.

Hôm nay, đừng mơ có kẻ đến giúp cô!"

Nhất Sở Trú lướt tay qua má và cằm của Niệm Nguyệt Sơ, từng lời nói, ánh mắt, cử chỉ đều đậm phần tiện nam.

"Hahaha! hahahah...!"

Niệm Nguyệt Sơ cười dài từng hồi, tiếng cười vang, thản nhiên như xem truyện cười.

Hôm nay cô cũng không trông chờ có người tới giúp.

Từ lúc bị bắt tới đây, cô sớm đã định sẵn hôm nay là ngày dỗ của mình.

Chuyện hai năm trước, cô cũng muốn kết thúc đây!

Mọi thứ cô đã lo chu toàn.

Phân xưởng đã làm nhượng quyền sang tên, ngay cả công thức dự án chế biến cam làm nguyên liệu cũng đã viết ra, các mẫu thiết kế, hướng đi trong tương lại gần, tất cả đều chuyển hết sang cho Lâm Khả Khả.

Khoản nợ cô cũng dự tính xong, chỉ cần Lâm Khả Khả làm theo những gì đã viết, chắc chắn trong vòng 5 năm tới sẽ trả xong hết các khoản nợ.

Còn về mẹ cô, cô đã hỏi ý kiến bác sĩ.

Hi vọng tỉnh lại của bà vốn rất mong manh, thứ duy trì duy nhất chính là niềm tin của Niệm Nguyệt Sơ với bà.

Vì thế nếu muốn để bà ra đi thanh thản, không khó.

Niệm Nguyệt Sơ cũng viết mọi thứ trong thư.

Cô biết không thể để mẹ mình trở thành thành gánh nặng cho Khả Khả.

Vì thế sau khi cô đi, chỉ xin một thời gian sau hãy để bà tới bên cô.

Cũng mong Lâm Khả Khả giúp cô hoàn thành các thủ tục tâm linh đầy đủ với mẹ mình.

Cô không mong cầu gì hơn.

Niệm Nguyệt Sơ vẫn cười, ánh mắt đỏ ngầu vô hồn, giống như một kẻ điên thật sự.

Bắc Lạc Hà và Dương Chí Ngôn vội vã kéo hắn ra, vẻ mặt nghiêm trọng.

"Lần này cậu tìm đường chết đấy à?"

"Nhất Sở Trú, mau dừng tay.

Nếu đả động đến phương Nam lần nữa thì Bắc gia chi phạt cũng không cứu nổi cậu."

"Vậy à? Lo sợ cái gì? Tôi đảm bảo chỉ chơi chết cô ta thôi.

Yên tâm đi, tôi đã lo mọi chuyện chu toàn rồi.".

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5684 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5225 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4544 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4370 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter