Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Con Đường Bá Chủ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Con Đường Bá Chủ
  3. Chương 4: Bất Hủ Diễn Sinh Kinh

Chương 4: Bất Hủ Diễn Sinh Kinh

“Xác định ngẫu nhiên triệu hoán Cấm Kỵ công pháp ?” Âm thanh hệ thống vẫn không mang theo cảm xúc.

“Đúng” Lạc Nam hô hấp hơi dồn dập, đây là bước ngoặc quan trọng quyết định tương lai của hắn, nói không khẩn trương chính là dối trá.

“Keng, bắt đầu triệu hoán Cấm Kỵ công pháp”

“Keng, bắt đầu đếm ngược: 3600 3599 3588….”

Âm thanh đếm ngược bắt đầu tí tắc vang lên.

Lạc Nam hít một ngụm không khí, đôi môi khô khốc nuốt nuốt nước miếng, một trái tim không kịp ức chế đập thìn thịt.

Phải biết rằng, dù là Pháp Bảo cấp bậc Địa cấp thì thời gian triệu hoán chỉ là 8 giây mà thôi, hắn đã suy đoán trước đó Cấm Kỵ rất khủng bố, thời gian triệu hồi có thể lên đến vài trăm giây, nhưng không ngờ rằng con số đếm ngược hệ thống mang lại lên đến tận 3600. Một phút là 60 giây, con số khủng bố 3600 tức 60 phút, nghĩa là một giờ đồng hồ.

Theo như lời Kim Nhi, vật phẩm càng mạnh triệu hoán thời gian sẽ càng lâu.

Vậy loại tồn tại Cấm Kỵ rốt cuộc mạnh đến mức nào?

Lạc Nam đã không đủ khả năng để tưởng tượng, dù sao hắn chỉ là một thiếu niên trẻ tuổi mà thôi, sắp được sở hữu loại tồn tại như Cấm Kỵ, không nhẩy cẩng hét lên điên dại vì sung sướng chứng tỏ tâm trí của hắn đã rất khá rồi.

“Không có gì đáng kinh ngạc, đối với Cấm Kỵ, hệ thống muốn triệu hoán nó cũng không hề dễ dàng, tuy nhiên do hệ thống còn ở trạng thái cấp 1 mà thôi, nếu ngày sau nâng cấp thì sẽ khác” Kim Nhi mở đôi môi nhỏ nhắn nói khẻ, sắc mặt nàng cũng ngưng trọng vô cùng.

“1800 1799 1790….

Âm thanh của hệ thống vẫn chậm rãi vang lên.

“Trước hết rời khỏi Linh giới Châu” Lạc Nam hơi động ý niệm.

Hắn không muốn bất chợt xảy ra điều gì ngoài ý muốn, dù sao thì Linh Giới Châu chỉ là Địa cấp pháp bảo mà thôi, bên trong nó triệu hoán loại tồn tại như Cấm Kỵ thấy thế nào cũng không thỏa đáng.

Thân ảnh Lạc Nam xuất hiện bên trong phòng nhỏ, hơi cảm ứng đã phát hiện vị trí của Linh Giới Châu trên mặt đất, Lạc Nam đem nó ẩn giấu trong mái tóc dài của mình, Linh Giới Châu vẫn ở trạng thái nhỏ hơn hạt bụi.

Từng giây đếm ngược trôi qua, Lạc Nam lúc này đã tọa ngay ngắn trên đóng rơm, lòng hắn cũng dần bình tĩnh lại, dù là loại công pháp nào hắn cũng phải bất chấp tu luyện, cho dù là loại Tà hay Ma công cũng không ngoại lệ.

Kim Nhi lúc này cũng hết sức nghiêm túc xếp bằng trên không trung.

Không gian im ắng vô cùng, chỉ có âm thanh đếm ngược tích tắc của hệ thống vẫn không ngừng vang lên.

“10 9… 7… 3… 2…”

“Keng, triệu hoán hoàn tất”

Lạc Nam một mặt căng thẳng, thời gian một canh giờ vừa qua đối với hắn như hàng thập kỷ.

“Chúc mừng ký chủ nhận được công pháp Cấm Kỵ [ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh ]” Âm thanh hệ thống vẫn lạnh lùng vô cảm.

Không biết có phải ảo giác hay không, Lạc Nam rõ ràng cảm ứng được bên trong giọng điệu máy móc của nó chứa đựng một tia run rẩy.

“Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, Bất Hủ, Diễn Sinh” Lạc Nam thì thầm lập lại, nghe tên thôi đã biết thuộc hàng trâu bò rồi, cưỡng chế kích động trong lòng, hắn quay sang Kim Nhi tỏ ý dò hỏi.

“Cái này…, Cấm Kỵ loại cấp bậc này, mặc dù trong vũ trụ đã từng xuất hiện cái khác Công pháp Cấm Kỵ, nhưng tên loại công pháp này của công tử ta chưa từng nghe qua” Kim Nhi lắp bắp, hiển nhiên đến bản thân nàng cũng không có thông tin về Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.

“Keng, Cấm Kỵ đã bị phong ấn, ký chủ có chấp nhận tu luyện ?” Hệ thống lại lên tiếng.

Lạc Nam cũng không tiếp tục thắc mắc, lập tức gật đầu xác nhận.

“Keng, bắt đầu truyền thụ”

Giây phút đó, Lạc Nam cảm thấy linh hồn bản thân bị tách ra khỏi cơ thể, không gian tối sầm lại, tất cả giác quan như bị đóng kín.

…

Không biết qua bao lâu, Lạc Nam tỉnh giấc, đập vào tầm quan sát của hắn là một mảnh không gian rộng lớn vô tận, đầy trời đêm tối, linh hồn hắn đang lơ lững giữa mảnh không gian bao la này, hư vô và phiêu lãng.

Trong không gian đêm tối vô tận ấy, bất ngờ có một chùm sáng nhỏ nhắn với vô số màu sắc đang lấp lóe như đã tồn tại từ rất lâu rồi, có lẽ là nghìn năm, vạn năm hoặc hơn thế nữa.

Chùm sáng tồn tại giữa trung tâm không gian, như một tinh cầu mỹ lệ nhất trong toàn vũ trụ bẩn thỉu.

Thần bí mà cao quý...

Đó là đánh giá mà Lạc Nam giành cho chùm sáng.

Hắn muốn biết thứ gì được bao phủ bên trong chùm sáng ấy, rất tiếc không thể, ánh sáng ấy không lóa mắt nhưng đủ đẻ lắp kín thứ được nó bao phủ, như một nữ tử có nhan sắc bình thường nhưng lòng đầy kiêu ngạo.

Bên ngoài chùm sáng, vô số mắc xích lẳng lặng đan xen, Lạc Nam quan sát kỹ, cuối cùng nhận ra các mắc xích ấy hợp thành một chữ “Trấn”

Lạc Nam rốt cuộc hiểu rõ.

Mảnh không gian tăm tối vô hạn này chính là Không gian riêng biệt của hệ thống.

Các mắc xích thần bí kia là phong ấn dùng để trấn áp.

Mà bên trong chùm sáng kia, thứ đang bị trấn áp chính là [ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh ] của hắn.

Như có điều gì đó thôi thúc, Lạc Nam vươn ra hai tay ôm lấy chùm sáng cùng phong ấn bên ngoài nó.

Chỉ thấy phong ấn bên ngoài chùm sáng có dấu hiệu buông lõng rất nhỏ, rất nhỏ.

Trong khoảng khắc đó, dị biến phát sinh.

Một luồng cực mạnh lực lượng từ chùm sáng phát ra, mãnh liệt công kích về phía linh hồn gầy gò của Lạc Nam, với ý đồ đánh tan linh hồn của kẻ muốn chiếm hữu mình.

Linh hồn Lạc Nam chấn động kịch liệt hình thành từng cơn sóng lớn, phần mặt hắn bắt đầu vặn vẹo vì đau đớn.

Lạc Nam muốn mở miệng gầm thét để giảm bớt cơn đau, nhưng vô luận thế nào đều không làm được.

Nỗi thống khổ linh hồn đau gấp trăm vạn lần nỗi đau xác thịt, lại không thể hét lớn phát tiết, tử vong như bao phủ thân hình gầy gò ấy.

Linh hồn Lạc Nam ngày càng mờ nhạt, sắp hồn phi phách tán.

Lạc Nam biết chỉ cần hắn buông tay ra khỏi chùm sáng, mọi đau đớn đang gánh chịu sẽ biến mất.

Nhưng, điều đó đồng nghĩa với thất bại

Hắn cam tâm sao ?

Đương nhiên là không cam.

Nghĩ lại cảnh tượng kiếp trước cùng cha nuôi chôn thây trong biển lửa, nghĩ đến vô vàn tủi nhục ở kiếp này cuối cùng oan ức chết đi. Lạc Nam mới biết sinh mệnh rất đáng trân quý, nhưng thứ càng trân quý hơn đó là tôn nghiêm.

Sống mà không có tôn nghiêm thì sống làm gì?

Tại cái thế giới chó má này, không có sức mạnh tuyệt đối, ai sẽ cho ngươi tôn nghiêm?

Lạc Nam muốn được sống, lại muốn có được tôn nghiêm.

"Cơ hội đang ở trước mắt, dù linh hồn có tiêu tán, dù kết cục có thê thảm, ta vẫn phải đánh cược một lần" Ý nghĩ duy nhất tồn tại trong đầu Lạc Nam lúc này.

Hắn gắt gao ôm chặt chùm sáng ấy, dù cơn đau vẫn liên miên không dứt, linh hồn gợn sóng ngày càng mảnh liệt, dường như có thể tiêu tán bất cứ lúc nào.

Không biết qua bao lâu, ngay khi linh hồn Lạc Nam trở nên trong suốt như dần hòa vào đêm đen, ý thức cũng hoàn toàn sắp tan rã, tuy nhiên phần hồn phách ngay hai cánh tay vẫn lỳ lọm ôm chặt chùm sáng.

Như hài lòng với biểu hiện của Lạc Nam.

Kỳ tích phát sinh.

Chùm sáng cấp tốc xoay tròn bên trong phong ấn.

Vô tận các cổ tự thần bí có đầy đủ màu sắc từ chùm sáng xuất hiện truyền vào linh hồn Lạc Nam.

Linh hồn vốn yếu đuối của hắn đột nhiên cấp tốc ngưng tụ, chỉ là bên trên linh hồn lúc này đã có thêm vô số cổ tự hòa lẫn vào.

Rõ ràng các cổ tự thần bí kia được khắc trực tiếp vào linh hồn Lạc Nam, hoàn mỹ dung hợp.

Ý thức vì đau đớn mà ngất đi của hắn cũng bắt đầu thức tỉnh.

Lạc Nam cảm giác tình huống hồn phách, hắn cảm giác linh hồn mình lúc này so với khi vừa tiến vào không gian hệ thống mạnh hơn gấp trăm vạn lần.

Đối với một phàm nhân như hắn thì đây quả là bất khả tư nghị.

Chưa kịp vui mừng. Hắn đã cảm ứng được các cổ tự được khắc vào linh hồn mình một cách hoàn mỹ, Lạc Nam bắt đầu tìm hiểu nội dung các cổ tự, lúc này đây, các cổ tự thần bí đã là của hắn, Lạc Nam có thể hiểu rõ chúng một cách kỳ diệu.

Thế nào Phàm ?

Thế nào Tiên ?

Truy cầu Bất Hủ

Vạn linh bình đẳng

…

Không cần thể chất

Không nhìn thiên tư

Truy cầu Diễn Sinh

Tâm tính duy nhất.

......

[ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tầng thứ nhất: Tụ Đỉnh - Luyện Hồn ]

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5748 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5276 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5007 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4584 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4506 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4457 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter