Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Công Chúa Thất Sủng Ta Muốn Nàng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Công Chúa Thất Sủng Ta Muốn Nàng
  3. Chương : 56

Chương : 56

Miễn cưỡng xoay người, chỉ cảm thấy có người hô hấp ở bên, nhập nhèm mở mắt ra. Ánh sáng thanh tịnh đẹp đẽ xuyên qua màn lụa ôn nhu rơi vào trên giường, ánh sáng mờ ảo chiếu lên mặt bên của người kia, đang nghi hoặc, bỗng dưng nhìn thấy một đôi mắt xanh u, thâm thúy không có sóng, lóe sáng như bảo thạch nhìn nàng. Nàng cả kinh thân thể run lên, lúc này mới nhớ tới, đêm qua nàng đâm hắn bị thương ngủ lại. Hai người ngủ cùng giường, nhớ tới nguyên nhân hậu quả. Sáng sớm không khí mát mẻ, nàng lại không hiểu nóng hai gò má lên.

Hắn trầm thấp một tiếng, tiếng nói còn khàn khàn như vừa tỉnh ngủ: "Ồ, tỉnh rồi à?"

Nàng vội quay mặt đi, chỉ cho là có người này ở bên sẽ là một đêm không ngủ, không ngờ là vẫn ngủ thật ngon.

Đột nhiên nhớ tới ly trà kia, chuyển ánh mắt đi tìm. Màn gấp thấp thoáng khắp mọi nơi, đâu còn bóng dáng nước trà, chỉ thấy ly trà nhỏ trống rỗng trên bàn trà bên giường, không khỏi sửng sốt.

Dung mạo của Hách Liên Du dưới màn lụa hiện tuấn lãng vô song: "Đêm qua khát quá, thuận tay lấy uống, nên cám ơn trà ngon của Mạn Nhi."

Nàng sặc một hơi trong lồng ngực, ho cũng ho không được, lạnh lùng xoay mặt, đã thấy hắn tà tà tựa trên gối dựa. Hai chân thon dài dưới vạt áo khoanh tròn lại, cũng không có ý tránh đi. Nàng tựa tại bên cạnh giường, nhất thời tiến thối lưỡng nan, nằm xuống không phải, ngồi xuống cũng không phải. Nghiêng mắt nhìn đồng rò[1] . Gần đây nàng thích ngủ nướng. Thù Nhi liền gọi nàng dùng đồ ăn sáng ở giờ Tỵ, thời gian chưa tới, tự nhiên không người tiến đến quấy nhiễu nàng.

Chẳng lẽ lại cứ nhìn nhau không nói gì như vậy, quả nhiên là hoàn cảnh thật khó chịu.

Chợt nghe ngoài cửa vang lên tiếng ngọc bội leng keng. Cung nữ nội thị đa số mang giày mềm, đi đường không tiếng động, lại mang dải lụa đeo ngọc quanh váy, càng tạo ra dáng vẻ thướt tha mềm mại của nữ tử. Hoàng đế thích thế cho nên trong nội cung nhất thời thịnh hành.

Có người khẽ gõ cửa điện: "Điện hạ."

Bởi vì Thù Ly cung từng là lãnh cung, không người trói buộc. Mười mấy năm qua, những quy củ chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, bây giờ Cố Tiệp Dư lại được ân sủng trở lại. Thù Ly cung cũng trút bỏ bộ mặt của lãnh cung, lộ ra khuôn mặt hoa lệ, nhưng không còn vẻ tự tại như trước.

Nàng mơ hồ nhớ lại, thời gian này, cần đến Phượng Tê cung thỉnh an.

Quy củ trong nội cung, thời gian Đế Cơ thỉnh an, hầu gái gõ cửa ba tiếng, nếu không dậy nổi thì sẽ được tùy ý vào phòng, ba tiếng đã qua, huống hồ ngoài cửa phần lớn là người của Hoàng hậu, chỉ sợ một lát nữa sẽ phá cửa mà vào.

Nàng hàm chứa tức giận trừng hướng về người dù gấp vẫn ung dung nhắm mắt bên giường, không phải là hắn muốn cho người của Hoàng hậu bắt gian tại trận chứ?

Lại nghe thanh âm Thù Nhi kịp thời vang lên: "Cứ để ta hầu hạ Điện hạ rửa mặt, các tỷ tỷ đi xuống đi."

Ngữ khí của cung nữ trả lời cao ngạo: "Ta thấy ngươi cũng không hiểu được quy tắc hầu hạ chủ tử rửa mặt. Giờ Mẹo đã qua, Điện hạ còn chưa dậy, ngươi hầu hạ như thế nào." Lập tức có người tiếp lời cười khẽ: "Tỷ tỷ so đo với nàng làm gì, chẳng qua là cung nữ chấp đèn, tỷ còn mong nàng hiểu được quy củ của đại cung nữ."

Cung nữ đằng sau che miệng cười trộm, thanh âm nhỏ nhất, lại nghe được rõ ràng: "Ngươi xem xiêm y nàng mặc, áo đỏ phối quần vàng, thật quê mùa."

Thù Nhi chắc hẳn là đang rất nóng nảy, nhất thời không nói gì. Thượng Quan Mạn nghe được cũng thấy lạ. Thù Nhi từ trước đến nay mặc đồ trắng trong thuần khiết, hôm nay sao mặc đồ màu mè như vậy. Tuy là như vậy, nhưng không thể để cho người ngoài khi dễ người trong nhà.

Chợt nghe một tiếng cười khẽ bên người. Hách Liên Du chậm rãi đứng dậy xuống giường, bước đi đến dưới cửa. Một tay của hắn quấn lụa trắng vòng trên cổ, tay kia khoanh lại sau lưng, tia nắng ban mai tràn ngập màu xanh nhàn nhạt, càng làm nổi bật lên bóng lưng hắn nhu hòa.

Trên nệm gấm, chỗ hắn từng ngủ có một vết hằn.

Thượng Quan Mạn nhẹ nhàng đảo mắt, rồi trực tiếp lấy địch y khoác ngoài. Cửa điện khéo léo mở ra một độ rộng vừa phải, làm cho người ngoài khó nhìn trong phòng. Bọn họ thấy Thượng Quan Mạn mặc chỉnh tề bước ra điện, nhất thời đều sững sờ. Nàng hơi nhướng lông mày: "Còn không dẫn đường."

Cung nữ bưng bồn vàng khăn ướt xấu hổ vội đáp: "Vâng" rồi vội vàng rút lui. Thượng Quan Mạn nhẹ nhàng liếc qua bên cạnh, quả gặp Thù Nhi không rên một tiếng đứng ở một bên, sắc mặt ửng đỏ, có lẽ vừa rồi thẹn quá hoá giận.

Nàng hơi dò xét, áo nhỏ màu tím ánh hồng, cung nữ không thể mặc đồ đỏ, chỉ có màu tím đỏ quý nhân không thích thì có thể mặc. Thù Nhi mặc lên người, lại càng nổi bật làn da trắng muốt, dải lụa bên hông cùng màu, rũ xuống dọc theo váy dài vàng nhạt. Bởi vì cực nhạt, hai màu phối với nhau thật xứng, cũng không có cảm giác tương phản. Đám cung nữ kia lại phóng đại như vậy, nhưng mà Thù Nhi mặc loại xiêm y tươi đẹp này thật đúng là hiếm thấy.

Chưa đến Phượng Tê điện, bên kia đã truyền chỉ, thân thể Hà Hoàng hậu không khỏe, miễn thỉnh an, cho Đế Cơ phi tần giải tán. Trên đường đi gặp Ngô Tiệp Dư, thấy nàng liền cười hỏi: "Cố Sung Viện vẫn mạnh khỏe chứ?"

Thượng Quan Mạn khách sáo đáp: "Tiệp Dư quan tâm, mẫu thân khôi phục khá nhiều rồi."

Ngô Tiệp Dư có khuôn mặt trăng sáng như Diệu Dương, cười rộ lên gò má sẽ có lúm đồng tiền nhẹ nhàng, làm cho người ta cảm thấy dễ dàng thân cận. Thượng Quan Mạn thật ra cũng không phản cảm, nói chuyện phiếm vài câu, đôi mắt của Ngô Tiệp Dư ôn nhu nhìn nàng: "Đúng lúc nhàn rỗi, không biết có thể đến chỗ Cố tỷ tỷ một chút không." Còn chưa chờ nàng lựa lời từ chối, Diệu Dương vui vẻ ra mặt: "Tốt lắm tốt lắm, muội thích đến chỗ Lâm Quan tỷ tỷ nhất." Tươi cười sáng lạn tung tăng như chim sẻ, làm cho nàng nhất thời cứng ngắc không đành lòng cự tuyệt.

Cố Sung Viện cũng yêu mến Ngô Tiệp Dư, phân phó La cô mang ghế đến dưới gốc cây đằng kia, hai người liền nói chuyện phiếm ở đó. Thượng Quan Mạn và Diệu Dương ở một bên, thỉnh thoảng nói chen mấy câu, cũng hòa hợp.

Nói đến chuyện hôm nay thân thể Hà Hoàng hậu không khỏe, Ngô Tiệp Dư đột nhiên nở nụ cười: "Tỷ tỷ thật sự cho là vị kia thân thể không tốt." Bà nhẹ nhàng đảo mắt nhìn bốn phía. Cung nữ đều bị Thượng Quan Mạn cho lui ra xa, lúc này mới giảm thấp thanh âm cười nói: "Nghe nói vị Đại nhân kia bị bệnh, Chiêu Dương muốn xuất cung thăm bệnh, quấy người nọ đến đau đầu, đâu còn quan tâm chúng ta đến thỉnh an."

La cô không tự chủ đảo mắt nhìn về phía Thượng Quan Mạn: "Tiệp Dư nói chính là vị Hách Liên Đại nhân kia?"

Ngô Tiệp Dư che môi cười nói: "Còn không đúng, gióng trống khua chiêng đi thăm bệnh, lại bị người ta ngăn cản đuổi khéo trở về."

La cô kinh ngạc: "Chiêu... Tính tình của nàng cũng không phải là dễ dàng bị đuổi về."

Ngô Tiệp Dư cười nói: "Ngươi biết người ta nói sao không, chỉ một câu, nam nữ thụ thụ bất thân, mời Điện hạ trở về đi. Nếu nàng lại xông vào sẽ trở thành vô lễ, cho nên không thể không trở về." Nói xong, mọi người cùng cười.

La cô ngưng cười cảm khái: "Nô tỳ chỉ thấy vị Đại nhân kia có vài phần thiệt tình đối với nàng ấy, như thế xem ra cũng coi như không phải thật." Tiếng nói rơi xuống, đúng là trầm mặc. Ngô Tiệp Dư nhìn thoáng qua Diệu Dương, khẽ thở dài: "Tâm nguyện lớn nhất của ta, chính là tìm một hôn nhân tốt cho Diệu nhi. Sang năm nàng đã cập kê rồi, hôn sự của Đế Cơ đều do Hoàng hậu nắm giữ, cũng không biết..." Bà dừng một chút, không nói tiếp, mọi người cũng đã hiểu. Hà Hoàng hậu có phần kiêng kị đối với mẹ con hai nàng, sao có thể hảo tâm gả nàng cho người tốt.

Cố Sung Viện cũng nhẹ nhàng thở dài.

Hơi thở dài mang theo vẻ u sầu như sợi tơ giăng vào trái tim. Thân thể Thượng Quan Mạn cứng đờ, xoay người đi. Diệu Dương cười hì hì theo kịp, chỉ nghe Ngô Tiệp Dư sau lưng lại nói: "Nghe nói, Tạ Quý Phi đang thu xếp thay Hoa Dương, hình như đã chọn kỹ lắm, nhưng Hoa Dương lại không muốn, mỗi ngày đều náo..."

Thanh âm Diệu nhi thanh thúy ngọt ngào: "Lâm Quan tỷ tỷ, nghe nói phòng cũng như người, Diệu nhi rất muốn nhìn xem phòng tỷ tỷ như thế nào."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

[1] Đồng rò: bên trong chứa nước, chảy nhỏ giọt xuống, để tính giờ

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5752 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5279 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5010 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4586 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4509 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4462 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter