Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Công Tử Biến Bại Gia Tử

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Công Tử Biến Bại Gia Tử
  3. Chương : 20

Chương : 20

Kiều Sâm ngồi trên ghế sa lon chưa đầy vài phút, đã thấy Kiều Cảnh An đi vào, một tay còn lau mồ hôi trên trán. Anh có chút cau mày, ánh mắt hữu ý vô ý đảo qua cánh tay phải của Kiều Cảnh An.

Kiều Cảnh An nở một nụ cười với Kiều Sâm: “Buổi sáng tốt lành, ca ca.”

“Ừ.” Kiều Sâm rất có khí thế huynh trưởng, gật đầu, sau đó bắt đầu tiến hành công việc phải làm mỗi sáng sớm: lật giở tờ báo, chỉ có điều ánh mắt vẫn theo ‘tiễn’ Kiều Cảnh An lên lầu.

Chờ Kiều Cảnh An biến mất tại góc cua của hành lang, Kiều Sâm vẫy tay với quản gia đứng ở trong góc nhỏ, nghi ngờ hỏi: “Các đốt ngón tay sai khớp, khi nào thì có thể khôi phục?”

Quản gia nghĩ nghĩ, chăm chú nói: “Vấn đề này còn cần phải xem xét xem đó là loài nào nữa. Nếu là thằn lằn, coi như cái đuôi là bị đứt, thì vẫn có thể dài lại; Nếu như là một con cá, các đốt vây mà sai khớp… đại khái chỉ có thể chết.” (vây của cá có thể sai khớp đc sao ????)

Kiều Sâm nắm chặt tờ báo, hít sâu một hơi nói: “Vậy còn con người thì sao?”

“Vậy phải xem là xương cốt sai khớp ở chỗ nào.” Quản gia vuốt cái cằm nói: “Thiếu gia, cậu là muốn hỏi cổ hay là tứ chi? Nếu như là cổ, đời này là không còn cơ hội.”

Kiều Sâm cảm giác cái trán của mình ẩn ẩn có chút nhức nhối, anh nhìn vị đại thúc từ nhỏ đã chiếu cố mình này, cuối cùng bất đắc dĩ thở dài: “Vương quản gia, bác biết tôi hỏi cái gì mà.”

Vương quản gia cười cười: “Thiếu gia, cậu nếu là quan tâm nhị thiếu gia, cần gì phải giấu diếm, ca ca quan tâm đệ đệ không phải thiên kinh địa nghĩa sao?”

Kiều Sâm không nói, tỏ vẻ vô cùng hiểu rõ, anh không muốn tiếp tục cái đề tài này.

Quản gia bất đắc dĩ, đành phải nói: “Sáng nay tôi đã hỏi qua nhị thiếu gia, cậu ấy nói cánh tay đã không còn vấn đề gì, mặc dù có chút đau, nhưng cũng không ảnh hưởng tới sinh hoạt bình thường, hơn nữa việc đánh quyền rèn luyện thân thể là phải kiên trì bền bỉ, không thể bỏ dở giữa chừng.”

“Hồ đồ! Thằng bé có biết các đốt ngón tay sai khớp không thể quá dùng sức hay không? Lời bác sĩ nói nó đều coi như gió thổi bên tai?!” Kiều Sâm cầm tờ báo trong tay đập cái ‘rầm’ xuống bàn trà, trong lòng lửa giận bùng cháy mạnh mẽ: “Thằng bé đã hai mươi tuổi, vẫn còn là trẻ con sao?!”

Quản gia nhìn cái chén trên bàn trà quơ quơ sắp đổ, nuốt một ngụm nước miếng, ông sao lại may mắn có thể chứng kiến thiếu gia có sức sống như vậy, ngay cả bàn trà gỗ lim nặng thế mà cũng có thể đập cho rung chuyển. Nghĩ lại, may là ngày hôm qua mình dựa theo sở thích của nhị thiếu gia, đã đem bàn trà thủy tinh đổi thành gỗ lim. Nếu là thủy tinh, ông thật đúng là sợ thiếu gia thần công bạo phát, đem bàn thủy tinh đập nát.

“Ca, xảy ra chuyện gì?” Kiều Cảnh An vừa xuống lầu chỉ thấy quản gia sắc mặt có chút lo sợ bất an, vú Trương đứng ở góc sắc mặt cũng thoáng bối rối, cậu nghi hoặc đi đến bên Kiều Sâm: “Anh đang tức giận?”

Quản gia không tự chủ mà lui về phía sau một bước, nhị thiếu gia, cậu đây là tới đổ thêm dầu vào lửa đang cháy sao?

Ngay tại lúc mấy người cho rằng Kiều Cảnh An sẽ bị đại thiếu gia rống giận thì… chỉ thấy đại thiếu gia thong thả xoay người, sắc mặt tràn ngập tức giận trong chốc lát trở nên bình thản, một tay còn đang xoa xoa đỉnh đầu nhị thiếu gia: “Ăn cơm trước, xong anh có việc muốn hỏi em.”

Vương quản gia khóe miệng kéo ra, thương cảm liếc mắt nhìn bàn gỗ lim vô tội, đại thiếu gia, cơn tức của cậu lớn như vậy, như thế nào lại không quát mắng nhị thiếu gia?

Lúc ăn cơm, Kiều Sâm phát hiện Kiều Cảnh An tay phải cầm chiếc đũa có chút không linh hoạt, tuy vậy, lại không thấy cậu cau mày, vì vậy, chính anh lại phải cau mày.

Đại não nói cho anh biết, hiện tại hẳn là nên cho đứa trẻ không nghe lời này một cái tát, nhưng lý trí của anh lại tự nói với mình, không thể làm như vậy, về phần tại sao không thể làm như vậy, anh trong vô thức không muốn đi tìm hiểu.

Một bữa cơm, Kiều Cảnh An rất thư thái, Kiều Sâm rất bực bội, Vương quản gia rất lo lắng, cuối cùng cơm nước xong, Kiều Sâm mang Kiều Cảnh An đến ngồi trên ghế sa lon, trầm mặt nói: “Tay của em thế nào?”

Kiều Cảnh An ấp úng nói: “Khá tốt, cũng không quá đau.”

Kiều Sâm cau mày, hít sâu một hơi, đè xuống cơn tức trong lòng: “Tiểu An, anh kỳ thật cũng không muốn quá mức nghiêm khắc đối với em…”

Đứng ở một bên, Vương quản gia sờ sờ cái mũi, ngay cả nhị thiếu gia mặc quần áo gì cậu đều muốn quản, còn nói là không nghiêm khắc.

“Em có biết hay không em làm như vậy, đối với cánh tay của mình rất không tốt, dù các đốt ngón tay sai khớp cũng không phải là một tổn thương nghiêm trọng gì, nhưng em cũng không thể không yêu quý thân thể của mình như vậy, lời bác sĩ nói ngày hôm qua em đã quên?” Kiều Sâm càng nói sắc mặt càng khó coi: “Hay là… em cảm thấy cánh tay này đối với em mà nói, căn bản không quan trọng?”

Ngoại trừ lần đầu tiên gặp mặt ở bệnh viện, Kiều Cảnh An chưa từng nhìn thấy Kiều Sâm mang mặt lạnh như vậy mà nói chuyện với mình, cậu thấy đối phương là thật sự tức giận, cũng hiểu đối phương là thật sự quan tâm mình, vội vàng giải thích nói: “Thực xin lỗi, ca, em chỉ là không quen dùng tay trái, hơn nữa tay của em thật sự không sao.” Đêm qua cậu đã nắn lại xương cốt của mình cho tốt, chút vết thương nhỏ đó căn bản không phải là vấn đề gì lớn, cậu thật không ngờ Kiều Sâm lại đem việc nhỏ ấy biến thành nghiêm trọng như vậy.

“Không quen dùng tay trái?” Kiều Sâm trong giọng nói mang theo tức giận: “Chẳng lẽ anh không thể giúp em sao?”

Kiều Cảnh An cứng miệng, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì cho phải, kiếp trước lúc mình luyện võ, cũng sẽ bị thương, loại vấn đề nhỏ như các đốt ngón tay sai khớp này, đừng nói song thân, cho dù là huynh trưởng một mực sủng ái cậu cũng sẽ không để ở trong lòng, cậu thật sự không biết, thì ra các đốt ngón tay của mình có sai khớp xíu xiu, vị huynh trưởng hiện tại cũng sẽ coi là nghiêm trọng đến thế. Loại quan tâm cẩn thận chi li này làm cậu có chút không biết làm sao.

Vương quản gia nhìn phương thức quan tâm gượng ép của thiếu gia nhà mình, lắc đầu, không biết tại sao, ông cảm thấy nhị thiếu gia sau khi mất trí nhớ, tinh thần biểu hiện rất bình thường, nhưng trực giác lại thường xuyên có vấn đề, điều này làm cho người làm quản gia như ông áp lực rất lớn a… rất lớn…

Kết quả của buổi nói chuyện giữa hai huynh đệ chính là: Kiều Sâm đưa Kiều Cảnh An tới bệnh viện lần nữa, dưới ánh mắt khiển trách của bác sĩ, một lần nữa cột chắc băng vải. Lúc hai người ra bệnh viện, Kiều Sâm mặt trầm như nước nói: “Từ hôm nay trở đi, trong vòng hai tuần, em không được luyện võ.”

Kiều Cảnh An định lên tiếng kháng nghị nhưng lại nhìn đến sắc mặt khó coi của Kiều Sâm thì vội biến thành lí nhí: “Vậy buổi sáng em biết làm gì?”

Kiều Sâm liếc mắt nhìn chân Kiều Cảnh An, tức giận nói: “Em có thể luyện tập đá chân.” Trước kia khi chưa mất trí nhớ thì là vua ngủ nướng, hiện tại mất trí nhớ, ngược lại thức dậy so với ai cũng đều sớm hơn. Anh cũng nghe được vài người hầu trong biệt thự kêu khổ, dù sao người làm chủ nhân rời giường, người làm hạ nhân cũng không thể không dậy theo. Hiện tại tất cả mọi người trong biệt thự đều bởi vì tiểu tử này, ai cũng không còn cảm giác được ngủ no. Tiểu tử này trong vòng hai tuần nếu như không dậy sớm luyện tập, chắc người hầu trong cả tòa biệt thự sẽ đều lôi cả tám đời tổ tông ra cảm kích cậu.

Kiều Sâm vì nói ra những lời này mà bắt đầu cảm thấy vô cùng hối hận, bởi vì anh chứng kiến Kiều Cảnh An còn rất nghiêm túc suy nghĩ về đề nghị này của anh. Sau một lúc lâu, Kiều Cảnh An nhìn Kiều Sâm, mỉm cười nói: “Cước pháp của Bắc Thiếu Lâm em vẫn chưa hiểu được thấu đáo, bây giờ có thể có thời gian chuyên tâm lĩnh ngộ cũng thật không tồi, đa tạ ca ca nhắc nhở.”

Bắc Thiếu Lâm? Kiều Sâm co lại khóe miệng, anh cảm thấy trong nhà không nên có loại đồ vật tên là TV này. Trong nhà vừa mới có một quản gia luôn bị phim truyền hình ảnh hưởng đã đủ làm anh đau đầu, như thế nào còn thêm một đệ đệ mê võ hiệp điện ảnh, đây quả thực chính là ‘gia môn bất hạnh’.

Anh vốn định nói lời giáo huấn, nhưng lại nhìn đến nụ cười sáng lạn trên mặt thiếu niên thì… lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, đợi một lúc lâu sau mới nói: “Luyện bắc chân cũng tốt, nam chân cũng được, chỉ cần đừng có lại động tay.”

“Ca, Nam thiếu lâm này là một quyền pháp nổi danh, võ công Thiếu Lâm tự bác đại tinh thâm, ngàn vạn không thể bất kính như thế.” Kiều Cảnh An từ trước đến nay luôn tôn trọng võ nghệ Thiếu Lâm tự, nghe được Kiều Sâm nói như vậy, khuôn mặt tuấn mỹ lập tức hiện lên nghiêm khắc.

Kiều Sâm vịn trán: “Dạ dạ, từ nay về sau anh nhất định sẽ chú ý.” Gia môn bất hạnh, thật sự là quá bất hạnh.

Đối với thái độ ‘biết sai mà sửa’ của Kiều Sâm, Kiều Cảnh An rất hài lòng, gò bó cựa quậy cái cổ, băng vải buộc trên đó làm cậu rất không thoải mái.

…………………………….

Lâm Thư ngồi trong xe, tay cầm một phần báo cáo ca bệnh, lau trán nói với tài xế phía trước: “Đỗ xe.”

“Thiếu gia?” Tài xế có chút do dự, nhưng nhìn đến sắc mặt của Lâm Thư, vẫn là đem xe dừng lại.

Lâm Thư mở cửa xuống xe, hai tay đút trong túi quần, nhìn lên bầu trời trong xanh, trong lúc nhất thời không biết đi nơi nào, Lâm Đại Thiếu gia từ trước đến nay luôn cố gắng học tập lúc này mới phát giác, chính mình dù hay vãng lai rất nhiều chỗ cao cấp, nhưng không biết chỗ nào chính thức có thể đi.

Đi lên phía trước một đoạn đường, nghe được một thanh âm quen thuộc tại cách đó không xa vọng tới, hắn nghiêng đầu nhìn lại, đúng là Kiều Cảnh An, nhưng trên tay còn bọc thêm băng gạc.

Kiều gia hai huynh đệ đứng cạnh cửa một chiếc xe, Kiều Cảnh An không biết đang nói cái gì, Kiều Sâm trên mặt thần sắc rõ ràng mang theo bất đắc dĩ, nhưng lại không hề không kiên nhẫn, mà trái lại rất có kiên nhẫn gật đầu.

Hắn không tự giác dừng bước lại, theo dõi hai huynh đệ này ẩn ẩn có chút xuất thần. Nếu là trước kia, hắn cảm thấy hai huynh đệ này chỉ là đang diễn kịch. Hiện tại thế nhưng hắn lại cảm thấy, hai người này thật sự là quan hệ thân thiết, bởi vì có nhiều thứ có thể diễn xuất, nhưng ánh mắt của con người là không thể giả vờ.

Cũng không biết làm sao, chân của hắn đi về phía hai người, lúc cách hai người còn có năm bước, mới mở miệng nói: “Kiều Cảnh An, cậu lại bị đánh vào viện ?”

Kiều Sâm đã sớm thấy được Lâm Thư, anh đưa tay khoác trên vai Kiều Cảnh An, một là muốn cho đối phương thấy lập trường của mình, một là muốn phòng ngừa Kiều Cảnh An bởi vì đối phương khiêu khích mà xúc động.

Kiều Cảnh An ngược lại không có chú ý tới động tác của Kiều Sâm, cậu quay đầu nhìn kỹ Lâm Thư, người này có chút quen mắt, sau một lúc lâu, mới chợt nói: “A, là cậu, Lâm…” Lúc này cậu mới phát hiện, chính mình căn bản là nhớ không được tên người này.

Lâm Thư sắc mặt khó coi, mở miệng: “Lâm Thư”

“Lâm thiếu gia ra lại là bạn học của Tiểu An.” Kiều Sâm cười tiến lên: “Tiểu An ở trường hay nghịch ngợm, có gì mạo phạm hy vọng Lâm thiếu gia bỏ qua.” Kiều Sâm quen biết Lâm Thư, cho nên bên ngoài cũng không cùng Lâm Thư có cái gì khẩn trương, mặc dù đối phương nói như vậy với Kiều Cảnh An, đã làm anh khẩn trương.

“Kiều tổng tài khách khí rồi.” Lâm Thư khóe miệng có chút run rẩy, thì ra ở trong mắt Kiều Sâm, Kiều Cảnh An cũng chỉ là cấp bậc nghịch ngợm mà thôi, điều này làm cho những người nghịch ngợm chân chính làm sao chịu nổi oan ức này.

Kiều Cảnh An nhìn Lâm Thư một mình một người mang thần sắc ảm đạm, bừng tỉnh đại ngộ nói: “Cậu bị đuổi ra khỏi nhà hay là bỏ nhà ra đi?”

………………………………………..

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5678 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4467 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4364 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter