Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cửa Hàng Dị Thú Số 138

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cửa Hàng Dị Thú Số 138
  3. Chương : 101

Chương : 101

Đối với ông chủ Kim mà nói, y tuyệt không tin chuyện duyên phận quỷ dị gạt người gì đó. Lúc nhỏ, mỗi khi y muốn cái gì đó hoặc là món đồ chơi nào đó, phụ thân đại nhân và mẫu thân đại nhân luôn dùng mấy lời thâm ý mà nói với y, thứ này rất quý, nếu con và nó có duyên phận, chờ đến lúc nó giảm giá ba mẹ sẽ mua!

Vì thế, khi ông chủ Kim vẫn còn là một thằng nhóc shota, liền không ngừng ngóng trông duyên phận tới, nhưng thực tế lại chứng minh một điều, duyên phận giữa y và đồ chơi ít đến đáng thương, hơn nữa lúc duyên phận tới, y đã bắt đầu mong chờ duyên phận với món khác rồi.

Cho nên nói, Kim tiểu shota cho rằng, duyên phận gì gì đó, chỉ là cái rắm!

Nhưng lang bạt ở trong tận thế lâu như vậy, tại thời điểm kia, Kim thuần thú sư từ một thằng nhóc hoàn toàn không tin vào duyên phận lại cho rằng có lẽ duyên phận cũng đã xuất hiện ở một mức độ nào đó.

Trăm ngàn lần đừng xem thường một biến hóa nào đó, phải biết rằng, muốn người theo thuyết vô thần tin tưởng vào chuyện mơ hồ nào đó, vô luận tạo ra kết quả gì thì vẫn là một con người, là một người vô cùng bưu hãn cường đại!

Mà người Kim Dư gặp được kia, lại chính là một người vô cùng bưu hãn.

Lúc đó, bởi vì Kim Dư có mãnh thú phục tùng bên người, so với người khác thì biết nhiều hơn một chút. Ví dụ như nơi nào an toàn, nơi nào còn sót lại thức ăn và dự cảm được nơi nào sắp sửa phát sinh ra tai nạn.

Khiến Kim Dư cảm thấy kinh sợ lại quỷ dị chính là, ngoại trừ lần đầu tiên y một thân một mình mang theo thú tìm địa điểm an toàn có thức ăn ra, ba mươi lần sau, những địa điểm an toàn y tìm thấy đều xuất hiện một người.

Lần đầu tiên hai người gặp mặt, đều có một biểu tình thực 囧 --

Lúc ấy trong phòng chỉ còn lại một cái bánh, hai người lại đồng thời đến, cho nên đương nhiên cũng đồng thời tóm được cái bánh mì kia.

Lúc ấy, đám thú của Kim Dư còn nấp trong bóng tối chưa có đi ra, lại so sánh một chút, cái tên đối diện có khổ người cơ hồ lớn gấp hai y, cho nên, rất là đương nhiên, Kim thuần thú sư bị người ta rống vào mặt, uy hiếp trắng trợn. Phản ứng của Kim Dư cũng rất trực tiếp, sống trong tận thế, sinh tồn vĩnh viễn là chuyện quan trọng nhất, huống hồ so với người kia, y càng tin tưởng vào nhóm thú đồng hành với mình hơn, vì thế, rất hiển nhiên, cái tên to con kia đã bị một hổ hai sói hai Tạng Ngao và một con mèo uy hiếp.

Kết quả cuối cùng đương nhiên là Kim Dư no bụng, còn cái tên to con kia thì bụng đói.

Bất quá, cho dù hai người tranh đoạt thức ăn, nhưng vẫn rất ăn ý tự mình chiếm lấy một góc an toàn. Lãng phí thể lực là chuyện rất không đáng, Kim Dư ôm Tiểu Hoa nhà mình, để cho mấy con thú khác đi tìm thức ăn. Kỳ thật, lúc đó, đối với y và đám thú mà nói, không hề thiếu thức ăn – khắp nơi đều có người chết.

Chỉ là Kim Dư vẫn rất cố gắng đi tìm loại thịt tươi khác. Tuy y không có thánh mẫu tới mức bắt buộc đám thú không được ăn thịt người, nhưng nếu có thể, vẫn là cố gắng ăn ít một chút.

Hai người vốn không quen biết, nên chưa từng trao đổi với nhau một câu, cuối cùng khi hai người rời khỏi địa điểm an toàn kia, đều tưởng sẽ không gặp lại nhau nữa.

Nhưng duyên phận, lại thường quỷ dị như vậy đấy.

Sau năm lần gặp mặt, bọn họ đã cảm thấy rất ư là quen thuộc rồi liền giới thiệu bản thân với nhau. Nhưng bởi vì song phương đều có lo lắng, cho nên quen biết xong thì cũng không đi cùng nhau. Đến khi gặp nhau lần thứ mười, Kim Dư nhìn thấy To Con kia bị thương, nhớ tới gần đó có một phòng khám nhỏ, liền thiện tâm bảo Tiểu Hoa lấy băng vải, thuốc cầm máu và kháng sinh lại đây.

Lúc To Con sắp đi nói thiếu y một cái mạng, lần sau sẽ trả lại. Kim Dư nghe vậy chỉ cười, y nghĩ, đã gặp liên tục mười lần rồi, sao lại còn có thể gặp nhau lần thứ mười một chứ.

Nhưng mà, chỉ vỏn vẹn ba ngày sau đó, Kim Dư bởi vì sơ ý mà bị thương ở chân, xém chút không kịp chạy trốn. Lúc Đại Hoàng vì cứu y mà suýt rớt xuống khe nứt gãy, thì lại có một cánh tay cực kỳ hữu lực túm được chân sau của Đại Hoàng, rối kéo tay y chạy tới nơi an toàn.

Lần thứ mười một gặp nhau, Kim Dư và To Con không nói với nhau một hồi lâu, sau đó lại đồng thời ha ha cười.

To Con vỗ bả vai Kim Dư nói: “Nhóc con! Này chính là duyên phận! Hai người chúng ta rất có duyên! Sau này chính là anh em, nhớ kỹ gặp lại nhau thì phải chăm sóc cho nhau!”

Khi đó Kim Dư gật đầu cười, vì thế sau này lại qua chín lần gặp nhau, vô luận là Kim Dư hay là To Con, đều không có thừa tinh lực chăm sóc cho đối phương, tuy cũng đồng hành cùng nhau, nhưng To Con nói, giữa bọn họ có duyên huynh đệ, tuyệt đối có thể gặp lại nhau!

Kim Dư cũng nghĩ như vậy.

Thẳng đến lần gặp nhau thứ hai mươi mốt, Kim Dư nhìn To Con vỗ vai mình bất ngờ không hề phòng bị đột nhiên bị khe nứt nuốt chửng, chôn chân đứng tại chỗ sững sờ hồi lâu, thẳng đến lúc Đại Hoàng nóng ruột cắn ống tay áo y buộc y chạy. Ở điểm an toàn, y ngồi im lặng suốt cả một ngày, cuối cùng khi mắt đã đong đầy tơ máu mà tổng kết lại, duyên phận gì đó, thực mẹ nó chả đáng tin. Đôi khi xuất hiện, đôi khi, lại đột nhiên biến mất, ngay cả chào hỏi cũng chưa kịp chào.

Lúc tên to con kia rơi vào khe nứt còn rống lên một câu, tuy Kim Dư vẫn nhớ kỹ, nhưng bao giờ tin đó là sự thật.

“Nhóc con! Chúng ta còn có thể gặp lại! Tới lúc đó thì nhớ kêu đại ca!!”

Cho nên, lúc Kim Dư gọi đại ca với người khác, ở phía trước đều thêm vào một cái họ. Y là con trai độc nhất trong nhà, mà đại ca trong lòng y, đã từng có qua, nhưng chưa bao giờ gọi một tiếng.

Kim Dư cúi đầu che hai mắt, nhịn không được mà cười điên loạn, bờ vai rung rung, tựa hồ là bởi vì cái giọng nói uy hiếp hùng hậu vang dội kia mà cực kỳ muốn phát cười.

Chỉ là Kỳ Thanh Lân vẫn đứng ở bên cạnh y lại có thể sâu sắc cảm nhận được đủ loại cảm xúc trong lòng Kim Dư, vui mừng như điên lại có chút không thể tin, phẫn nộ cùng bi thương. Tất cả cảm xúc đều rối như tơ vò, khiến hắn nhịn không được muốn vươn tay ôm người vào ngực. Đối với loại tình cảm phức tạp này, hắn có chút không biết phải làm sao.

“A...... Ha ha......”

“Đậu xanh rau má!!! Là thằng nhãi thỏ đế nào dám tạc nhà ông hả?! Là thằng nào?! Không biết ông đây là đại lão Quân bộ sao!!”

Nam tử có khổ người giống như quả núi nhỏ theo giọng nói mà xuất hiện trước mắt mọi người. Nam tử kia có mái tóc và tròng mắt đen giống như Kim Dư, gương mặt cương nghị lại ngoan lệ, cơ bắp cuồn cuộn, vừa thấy liền biết là kẻ không dễ chọc.

“Ê! Nhóc con! Là mày tạc cửa nhà ông hả? Mau lăn ra đây giải thích cho ông, không thì coi chừng ông đánh tới mặt nở đầy hoa!!”

Nghe thế, bả vai Kim Dư càng run rẩy lợi hại. Kỳ Thanh Lân ngẩng đầu lên, đôi mắt vàng mang theo vẻ tàn khốc vô tận.

! !

“Di! Thằng nhóc này khó đối phó!..... Quên đi, lão đệ tao có nói, hảo hán không chịu thiệt thòi trước mắt, mày nói xin lỗi với ông một tiếng, ông liền không đánh mày.”

Kỳ Thanh Lân lập tức quăng cho cái ánh mắt xem thường, tên này sao lại ngu như vậy?! Đã muốn chết còn sĩ diện.

“Đại Bạch Bánh Bao, giữ tay chân hắn cho tao, Tiểu Bạch, leo lên vai hắn, dùng móng vuốt hầu hạ.”

Giọng nói hơi trầm thấp của Kim Dư vang lên, nháy mắt Đại Bạch Bánh Bao và Tiểu Bạch lập tức hành động. Cái tên to con kia nghe thấy giọng nói của Kim Dư có chút giật mình, ngay lúc hắn bị Đại Bạch Bánh Bao và Tiểu Bạch uy hiếp, thân thể vốn còn hơi giãy dụa công kích lại kịch liệt rung động, kinh ngạc nhìn cái người thấp hơn mình một cái đầu kia, thất thanh kêu lên.

“Lão đệ? !”

Nghe thấy hai chữ này, Kim Dư ngẩng phắt lên, đôi mắt lạnh nhạt đã phủ đầy tơ máu đỏ tươi, chợt nhảy xổ tới trước người tên to con, Kim Dư đấm mạnh lên lồng ngực hắn một quyền.

“Đại ca. Sao anh còn chưa chết?!”

Gương mặt quen thuộc, giọng điệu quen thuộc, thậm chí ngay cả thú bên người cũng là loại thiếu đánh! Trương Lương Sơn lập tức cười ha ha, thoát khỏi vòng vây của Đại Bạch và Bánh Bao, cực kỳ thân mật chộp lấy Kim Dư nhét vào lòng, dùng sức đập.

“Lão đệ! Kim Tử! Tiểu Ngư!! Ha ha ha! Cậu cũng không sao rồi! Ha ha ha ha!! Anh biết mà, anh biết chúng ta có duyên phận a!! Đến cái chỗ quỷ quái này cũng có thể gặp nhau, ông quả thực vui quá đi mà! Ha ha ha ha!!”

Tuy Kim Dư bị Lương Sơn đại hán đập tới hai mắt trợn trắng, nhưng vẫn tươi cười đầy mặt. Đời người có bốn chuyện vui lớn, cuối cùng cũng để cho y gặp lại bạn cố tri tại nơi đất khách quê người.

“Đại ca, anh sắp đập chết em rồi, mau dừng tay, không thì anh sẽ hối hận a.”

Hai chữ đại ca này Kim Dư nói vô cùng tự nhiên, nhưng cái tên hảo hán còn đang đắm chìm trong sự vui sướng lại hoàn toàn không nghe được câu của Kim Dư, vẫn cứ ôm Kim Dư mà vỗ vỗ cực lực, ngay lúc hắn đang định vỗ cái thứ hai mươi mốt, bạn boss bị vắng vẻ ở một bên rốt cục phát hỏa, vung tay lên. Cái tên đang hăng say vỗ bị Kỳ Thanh Lân trực tiếp đập một phát bay qua một bên, cũng may boss còn nể mặt mũi bà xã nhà mình, không có đập tới dính vách.

“Ặc, khụ khụ khụ! Mẹ nó, thằng nào vô liêm sỉ đập bay ông?!”

Trương Lương Sơn bị đập liền rống lên. Sau đó nhìn thấy lão đệ nhà mình bị một tên con trai khác ôm vào trong ngực, người này còn đang âm trầm mà nhìn mình.

Nhíu mày. Trương Lương Sơn khoanh tay, mặt đầy vẻ đại lão chính quy nheo mắt nói:

“Thằng nhóc cậu và lão đệ của tôi có quan hệ gì?”

Kỳ Thanh Lân hừ lạnh một tiếng, quay đầu không nhìn.

Bất quá giây tiếp theo, bàn chân trầm xuống, boss cũng nhướn mày, tâm không cam tình không nguyện, mở miệng: “Y là bạn lữ của ta.”

“Bạn lữ là cái quái… a?” Trương Lương Sơn vốn định mặc xác là quan hệ gì cũng khẳng định đều kém hơn so với quan hệ sinh tử huynh đệ của hắn và Kim Dư, nhưng thằng nhóc này nói cái gì ấy nhỉ? Bạn lữ? Cái gì là bạn lữ? Là dạng bạn lữ gì? Mẹ nó bạn lữ còn có ý khác sao? Tại sao, hắn có cảm giác không hiểu gì hết vậy?

“Lão đệ?” Trương Lương Sơn cuối cùng đem mắt chứa đầy nghi vấn nhìn Kim Dư. Người kia nhún vai: “Người nhà em. Chúng em định cùng nhau qua một đời.”

“….” Trương Lương Sơn im lặng. Hồi lâu mới thở dài đến bên cạnh Kim Dư vỗ vai y, trầm giọng nói: “Lão đệ cậu yên tâm, sau này lão ca nhất định tìm được lão bà có thể sinh con!”

“A?” Đến phiên Kim Dư khó hiểu.

“Chậc! Cho dù cậu có cùng thằng nhóc này thành một đôi, thằng nhóc này thành em dâu, nhưng bất hiếu hữu tam vô hậu vi đại[73]!! Nói thế nào cũng không thể để cho Kim gia nhà cậu tuyệt hậu được!! Cho nên đại ca quyết định sau này sinh nhiều con một chút, để cậu chọn nuôi!!”

......

Tuy có thể không chút do dự đưa con mình cho người khác nuôi thật là vĩ đại cũng thật thân thiết, nhưng Kim Dư nhìn vị đại ca cao to vạm vỡ cường tráng như ngọn núi nhỏ này, vẫn nhịn không được lui về sau một bước, cười gượng: “Ặc, đại ca anh tuy lớn lên rất anh tuấn chính trực, nhưng gì gì đó, đứa nhỏ vẫn là tự anh nuôi đi! Em sợ đại tẩu không bằng lòng.”

Y tuyệt đối không muốn nuôi một đứa sau này lớn lên chỉ cần vồ một phát liền đè chết luôn y a!

Trương Lương Sơn nghe vậy không thèm để ý phất phất tay: “Này có gì đâu?! Ông tìm bạn trăm năm phải tìm người biết đẻ, nếu có thể sinh nhiều con, tặng một đứa cũng không tiếc!”

Vì thế, Kim Dư nhìn vị đại ca đồng hương ở Địa Cầu đã lâu không thấy, co rút khóe miệng, không biết nên khóc hay nên cười. Cuối cùng chỉ có thể hung hăng lau mặt một phen, thở dài: “Mẹ nó a, duyên phận này thiệt quỷ dị biết gạt người lắm!!” Ông không bao giờ tin mày nữa!!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5919 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5390 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5112 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4710 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4663 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4643 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter