Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cực Phẩm Cuồng Thiếu

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cực Phẩm Cuồng Thiếu
  3. Chương : 57

Chương : 57

Sáng sớm, khi ánh ban mai nhuộm đỏ đường chân trời, Hà Phượng Hoa rời giường.

Lúc này, khuôn mặt của hắn có chút tái xanh, vành mắt hơi đen, thậm chí ngay cả con mắt cũng nổi lên tơ máu.

Nguyên nhân là cả tối qua hắn không ngủ.

Không phải là không muốn ngủ, mà là ngủ không được.

Tối qua, sau khi từ biệt thự Kiều Bát Chỉ trở về, vẻ bất an trong lòng hắn vẫn không biết mất, hơn nữa từ tối qua đến giờ Kiều Bát Chỉ vẫn chưa gọi điện cho hắn.

Xoa nhẹ khuôn mặt, Hà Phượng Hoa cầm lấy điện thoại rồi bấm số của Kiều Bát Chỉ.

-Hà thiếu.

Điện thoại được chuyển, Kiều Bát Chỉ lên tiếng trước, giọng nói mang theo vài phần mỏi mệt cùng bất an, cả đêm qua hắn cũng không ngủ ngon giấc, hắn đã gọi cho Vũ Hà mấy chục cuộc điện thoại nhưng đều không được.

-Bát gia, có tin tức chưa?

Nhận thấy vẻ khác thường trong giọng nói Kiều Bát Chỉ, Hà Phượng Hoa hỏi.

Giọng nói Kiều Bát Chỉ hơi ngưng trọng:

-Hà thiếu, tạm thời vẫn chưa có tin tức.

-Bát gia, không phải ông nói thủ hạ của ông là nhân sĩ giang hồ, giết tên tiểu tử họ Diệp kia như là giết gà sao? Tại sao bây giờ còn chưa có tin tức?

Hà Phượng Hoa cảm thấy buồn bực.

Bởi vì đuối lý cùng muốn nịnh bợ Hà Phượng Hoa nên Kiều Bát Chỉ không tỏ ra bất mãn, nhíu mày giải thích:

-Hà thiếu, theo đạo lý là như thế, lấy tính huống trước mắt mà xem, thủ hạ của tôi rất có thể là bị Đông Hải bang hạ độc thủ rồi.

-Đông Hải bang?

-Đúng, Hà thiếu. Người tôi phái ra tên là Vũ Hà, là trợ thủ đắc lực của tôi, Đông Hải bang với chuyện này nhất thanh nhị sở, rất có thể bọn hắn lợi dụng chuyện này để thủ tiêu Vũ Hà, để chiếm được tiên cơ trong vụ tranh đấu này.

Thân là người của Thanh Hồng bang, 2 năm trước Kiều Bát Chỉ đi vào Giang Nam, nhiệm vụ chỉ có một, đó chính là đuổi Đông Hải bang ra khỏi Giang Nam, để thực hiện dã tâm thống nhất phương Nam.

Trong 2 năm qua, Kiều Bát Chỉ cùng Đông Hải bang tranh đấu không ngừng, tuy rằng chiếm một ít ưu thế nhưng mà từ đầu đến cuối vẫn không thể đuổi Đông Hải bang ra khỏi Giang Nam.

Cho nên, lúc này không có tin tức của Vũ Hà, theo bản năng Kiều Bát Chỉ cho rằng Đông Hải bang đã động thủ.

Còn về phần Vũ Hà chết vào tay Diệp Phàm thì Kiều Bát Chỉ vẫn chưa nghĩ qua.

Thân là người nối nghiệp tương lai của Hà gia, Hà Phượng Hoa không những biết thân phận của Kiều Bát Chỉ, còn biết được tranh đấu giữa Kiều Bát Chỉ và Đông Hải bang, thậm chí hắn còn biết sở dĩ Kiều Bát Chỉ trăm phương ngàn kế thông qua hắn kết bạn Hàn Quốc Đống, chính là vì mượn dùng tay Hàn Quốc Đống, 2 bút Hắc Bạch cùng vẽ để đuổi Đông Hải bang ra khỏi Giang Nam.

-Bát gia, ý của ông là việc hợp tác của chúng ta đã chấm dứt sao?

Hà Phượng Hoa trầm giọng.

-Dĩ nhiên là không phải ý này.

Kiều Bát Chỉ vội vàng nói:

-Tôi chỉ nói tình hình cụ thể cho Hà thiếu nghe, xin Hà thiếu yên tâm, đợi sau khi tôi đem việc này báo lên mặt trên, nhất định sẽ đem đầu tên họ Diệp kia đến trước mặt của cậu.

-Được rồi.

Hà Phượng Hoa trầm ngâm một chút, vô tình hay cố ý nhắc nhở:

-Bất quá, hy vọng Bát gia có thể nhanh một chút.

-Không thành vấn đề.

Nghe Kiều Bát Chỉ nói thế, Hà Phượng Hoa không nói lời vô ích, trực tiếp cúp điện thoại.

“Reng…Reng”

Hà Phượng Hoa mới vừa cúp điện thoại, di động liền rung lên, cầm lên thì thấy người gọi đến là Hàn Tĩnh, vội vàng nghe máy:

-Tiểu Tĩnh?

-Sáng sớm mà vội như vậy, chẳng lẽ là chuyện của Tô gia sao?

Đầu bên kia điện thoại, Hàn Tĩnh hỏi.

-Không phải, là chuyện của công ty.

-Oh, nếu công ty có chuyện gấp thì anh hãy đi mau chóng xử lý đi.

Hàn Tĩnh nhắc nhở:

-Hãy đến đó trước 12h, 12h em cùng cha em sẽ đến.

-Yên tâm đi, chuyện quan trọng như thế anh sẽ không đến trễ đâu.

Hà Phượng Hoa nói, vẻ buồn bực trong lòng liền biến mất.

Bởi vì hắn cảm thấy được lần đầu tiên ăn cơm cùng Hàn Quốc Đống còn quan trọng hơn việc dạy dỗ Diệp Phàm, chỉ cần Hàn Quốc Đống hoàn toàn cho phép hắn, không chỉ nói một Diệp Phàm, ngay cả Tô gia cũng bị hắn giẫm nát dưới chân.

Cụp điện thoại, Hà Phượng Hoa suy nghĩ có nên mang theo bao thuốc Lào mới mua ở đến làm quà gặp mặt không.

Vì để có được cây thuốc Lào này mà Hà Phượng Hoa đã bỏ gần 2 tỷ NDT mới mua được.

Thoáng suy nghĩ một lát, Hà Phượng Hoa quyết định không mang theo cây thuốc Lào này, dù sao đây cũng là lần đầu tiên hắn ăn cơm với Hàn Quốc Đống, mang theo lễ vật đi có vẻ sẽ tràn ngập mùi tiền.

11h, Hà Phượng Hoa đã bến một khách sạn Thổ gia bên bờ Tây Hồ, đưa trà Long Tĩnh thượng hạng cho người phục vụ, để người phục vụ đi pha trà.

11h40, Hà Phượng Hoa đứng ở cửa đợi Hàn Quốc Đống.

12h, Hàn Quốc Đống đến.

Thấy được chiếc Audi của Hàn Quốc Đống chạy đến, Hà Phượng Hoa liền kích động, hắn liền bước lên.

-Chú Hàn.

Mắt thấy Hàn Quốc Đống từ trong xe đi ra, Hà Phượng Hoa vội vàng cúi người vấn an.

Hàn Quốc Đống chỉ hơi vuốt cầm rồi cùng Hàn Tĩnh đi vào, Hà Phượng Hoa thấy thế vốn là mỉm cười ngỏ ý cảm ơn với lái xe của Hàn Quốc Đống, sau đó mới đi vào.

-Chú Hàn, đây là Phong Sơn Minh Tiền Long Tỉnh, mời chú dùng.

Đợi Hàn Quốc Đống cùng Hàn Tĩnh vào phòng, Hà Phượng Hoa liền chủ động cầm lấy ấm tràn, ân cần châm trà cho Hàn Quốc Đống.

Hàn Tĩnh thấy thế, nhịn không được hé miệng cười, nói:

-Đều là người một nhà, anh khách sáo như vậy làm gì?

Hàn Quốc Đống nghe vậy, cũng tỏ ra không có gì, chỉ lo thưởng thức trà, Hà Phượng Hoa thấy Hàn Quốc Đống không phản bác lại Hàn Tĩnh thì trong lòng liền vui mừng.

-Lần này giành được hạng mục Tân Hà khu nhất kỳ là tập đoàn Lục Hồ, ta nghe nói cậu xếp nội gián ở tập đoàn Lục Hồ, kết quả bị Tô gia tương kế tựu kế?

Khẽ đặt chén trà xuống, Hàn Quốc Đống bất động thanh sắc hỏi.

-Vâng chú Hàng, là do cháu khinh thường rồi.

Hà Phượng Hoa gật gật đầu, hắn biết rõ, loại chuyện này là không thể nào có thể lừa gạt được Hàn Quốc Đống.

-Sau này ít đi vào con đường bất chính này một chút.

Hàn Quốc Đống nhắc nhở nói.

-Cháu sẽ nhớ rõ lời dạy bảo của chú Hàn.

Nghe Hàn Quốc Đống nói thế, trong lòng Hà Phượng Hoa liền vui sướng.

Ở hắn xem ra nếu Hàn Quốc Đống nhắc nhở hắn, như vậy chứng tỏ Hàn Quốc Đống đã đồng ý chuyện giữa hắn và Hàn Tĩnh.

Đây cũng chính là nói chuyện hắn đi vào Hàn gia chỉ còn là vấn đề thời gian.

Mà năm nay Hàn Quốc Đống mới chỉ 50 tuổi, năng lực xuất chúng hơn nữa còn có Bạch gia ở kinh thành ủng hộ, con đường làm quan không chỉ dừng lại ở cấp Tỉnh.

Một người đắc đạo, huống chi con rể của Hàn gia?

“Reng Reng”

Sau đó, đột nhiên điện thoại của Hàn Quốc Đống reng lên.

Hàn Quốc Đống liền lấy điện thoại ra, thấy người gọi đến là thư ký của mình, hắn liền nghe máy.

Chi tiết này rơi vào trong mắt Hà Phượng Hoa, làm cho Hà Phượng Hoa kích động đến mức trái tim sắp bay ra khỏi lồng ngực.

Nhưng mà.

Rất nhanh, Hà Phượng Hoa đã nhận ra không thích hợp, khi Hàn Quốc Đống nghe điện thoại, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hơn nữa ánh mắt còn tỏ ra nghiêm nghị nhìn vào hắn.

Chuyện gì?

Biến cố đột nhiên xuất hiện, làm cho Hà Phượng Hoa cảm thấy khó hiểu.

-Hà gia các cậu có phải là có một quyển sổ, trong đó ghi lại những chuyện tặng quà, hối lộ trong những năm gần đây không?

Ước chừng 1’ sau, Hàn Quốc Đống cúp máy, vẻ mặt lạnh lẽo, giọng nói lạnh như băng hỏi.

Ách…

Nghe Hàn Quốc Đống hỏi thế, Hà Phượng Hoa vốn là ngẩn ra, về sau do dự một chút, gật đầu thừa nhận điểm này. Tuy rằn hắn không biết vì sao Hàn Quốc Đống hỏi như vậy, nhưng mà lý trí nói cho hắn biết chuyện này tốt nhất là không nên gạt Hàn Quốc Đống.

Mắt thấy Hà Phượng Hoa gật đầu, khóe mắt của Hàn Quốc Đống giật lên, chân mày nhíu lại, vẻ mặt không giận mà uy, để cho Hà Phượng Hoa có một loại cảm giác kinh hồn táng đảm.

-Cha, sao vậy? Đang tốt đẹp tự nhiên lại hỏi cái này làm gì?

Mắt thấy không khí trở nên khẩn trương làm cho người ta ngạt thở, Hàn Tĩnh vô cùng nghi ngờ hỏi.

-Quyển sổ kia hiện giờ đã ở trong tay của tỉnh ủy.

Hàn Quốc Đống từ từ mở miệng, giọng nói trầm thấp lại giống như một tiếng sấm giữa mùa xuân, nổ vang trong phòng.

Bá.

Trong phút chốc, sắc mặt Hà Phượng Hoa hoàn toàn thay đổi !

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5697 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5234 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4971 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4554 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4478 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4386 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter