Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cùng Trưởng Quan AA Luyến

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cùng Trưởng Quan AA Luyến
  3. Chương 50: Xem con rùa

Chương 50: Xem con rùa

"Được rồi, tôi không nói nhiều với cậu nữa, tôi sợ chỉ số thông minh cảm động này của cậu làm ảnh hưởng đến tôi." Hải Kim phất tay, lắc đầu thở dài nói.

Diêu Văn Phỉ xì một tiếng, số lần oán hận nhiều hơn cũng lười oán hận, cúi đầu ăn cơm của mình.

......

"Thiếu tá, bữa sáng vừa ăn xong, cậu gọi tôi ra, chỉ sợ không đơn giản là tản bộ thôi đúng không?" Tần Đồ khoanh tay chậm rãi đi theo sau Sở Nghiêu, giọng nói cũng lười biếng như người, không quá đồng điệu.

Bước chân Sở Nghiêu dừng lại, hơi nghiêng đầu: "Anh ở đâu?"

Tần Đồ nhướng mày, cổ họng phát ra một tiếng cười trầm thấp, giọng nói vốn lười biếng trộn lẫn hai phần hài hước và mập mờ——

"Sao, tiến độ của chúng ta nhanh như vậy sao?"

Sở Nghiêu: "......"

Không phải hắn không biết Tần Đồ ở đâu, khi nãy người này đã ở trên bàn ăn dõng dạc mà trần trụi chuyện "Mặc dù có rất nhiều phòng trống, nhưng tôi chính là muốn ở phòng bên cạnh cậu."

Hắn hỏi như vậy là muốn Tần Đồ tự mình dẫn hắn đi, dù sao hắn cũng không có sở thích nếu chưa được người khác đồng ý sẽ không tùy ý vào phòng.

Ai biết từ trong miệng người này lại không được hai câu đứng đắn.

Sở Nghiêu liếc Tần Đồ một cái, híp mắt nói, ngữ khí không mặn không nhạt: "Y thuật của bác sĩ Hải Kim rất tốt, vốn là phải qua vài ngày mới có thể xuất viện, hiện tại hiệu quả trị liệu tốt ngày mai có thể xuất viện sớm."

Tần Đồ giương mắt nhìn về phía hắn.

"Vốn là muốn ngày mai cùng sĩ quan đi chấp hành nhiệm vụ chưa hoàn thành, hiện tại xem ra không cần thiết, vậy không làm phiền sĩ quan Tần."

Sở Nghiêu khách khí nói từng câu từng chữ.

Tần Đồ: "...?"

Anh chỉ muốn trêu chọc người, không phải muốn mất đi một cơ hội hẹn hò tuyệt vời.

Nhìn xem, một câu sĩ quan Tần, nói có bao nhiêu đẹp đẽ.

Chậc.

Vốn dĩ lừa Sở Nghiêu gọi mình là sĩ quan, bây giờ xem ra vẫn nên gọi anh là Tần Đồ đi.

Sĩ quan Tần, sĩ quan Tần, nghe vậy trong lòng anh thật sự không thoải mái, không hiểu sao giống như rất xa lạ.

Làm cho người ta...... Khó chịu.

"Cậu đang uy hiếp tôi sao?" Tần Đồ cười khẽ, đôi mắt nheo lại.

Sở Nghiêu nhìn thẳng anh: "Sĩ quan, anh nghĩ nhiều rồi, tôi không có ý này."

Tần Đồ nhìn hắn chằm chằm vài giây, ánh mắt ngủ đông trên khuôn mặt anh tuấn lãnh đạm của Sở Nghiêu. Sở Nghiêu vẫn không có biểu tình gì, con ngươi màu nâu nhạt cũng không mang theo vài phần cảm xúc, tùy ý để Tần Đồ càn rỡ đánh giá.

Tần Đồ nhìn chằm chằm một hồi, đầu lưỡi chạm má, nghiêng đầu tựa hồ có chút bất đắc dĩ nở nụ cười một tiếng: "Được rồi, không còn cách nào với cậu, cậu lấy hẹn hò để uy hiếp tôi, tôi còn có thể làm sao bây giờ?"

Sở Nghiêu trầm mặc hai giây, sửa lại: "Không phải hẹn hò, là chấp hành nhiệm vụ."

Người này từ trong miệng Diêu Văn Phỉ bắt được một từ thật đúng là vứt không hết?

Tần Đồ nhướng mày, chân sải bước tiến lên ôm lấy vai Sở Nghiêu, ghé vào tai hắn khẽ cười nói: "Đối với tôi mà nói, đều không khác nhiều lắm."

Có Sở Nghiêu ở đây, khách sạn gọi phòng tình nhân, ăn cơm gọi cùng bữa sáng, cùng chấp hành nhiệm vụ không phải là hẹn hò sao.

Bỏ bốn lên năm cũng không sai biệt lắm.

Sở Nghiêu im lặng cụp mắt nhìn bàn tay Tần Đồ đặt trên vai hắn, nhìn hai giây, cuối cùng vẫn không đẩy ra.

Ánh mắt Tần Đồ chuyển qua sườn mặt Sở Nghiêu, anh cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng bị Sở Nghiêu đánh một quyền, không nghĩ tới người này chỉ nhìn?

Chỉ là nhìn......

Nếu là như vậy, làm quá đáng hơn sẽ như thế nào?

Hải Kim từng trêu chọc Tần Đồ, người này có một đặc điểm lớn, trải qua nhiều năm bị hố rốt cục cũng mò ra. Đó chính là —— Hễ trong lòng Tần Đồ có ý nghĩ nào, cho dù anh còn chưa nói ra, thì chuyện đã kết thúc rồi.

Nói tóm lại, chính là...... Cái gì cũng dám nghĩ, nói làm là làm.

Chỉ thấy Tần Đồ chớp chớp mắt, khóe môi khẽ nhếch, bàn tay vừa rồi còn ở trên vai Sở Nghiêu nháy mắt đã đến sau gáy người đó......

Sở Nghiêu cụp mắt đột nhiên ngẩng lên, nhanh tay nhanh mắt đè bàn tay đang dừng lại sau gáy hắn, giọng trầm xuống: "Tay không muốn nữa?"

"Không có."

Tần Đồ vô tội chớp mắt mấy cái: "Muốn."

Ngoài miệng anh nói như vậy, động tác lại không thành thật, ngược lại cong ngón tay nhẹ nhàng gãi lòng bàn tay Sở Nghiêu.

Sở Nghiêu: "?"

Có phải gần đây hắn quá dễ dãi với anh ta không?

Tần Đồ nhận ra sắc mặt Sở Nghiêu biến thành màu đen, trong không khí cũng dần dần tràn ngập mùi vị của Alpha.

Cực nhẹ cực nhạt.

Anh thấy tốt liền thu lại, cười híp mắt dời tay ra khỏi gáy Sở Nghiêu, mỉm cười nói: "Vừa rồi ở đây có muỗi, không phải muỗi gì cũng có thể chích thiếu tá chúng ta, cho nên tôi tự chủ trương thay thiếu tá giáo huấn nó một chút."

"Vậy sao?" Giọng Sở Nghiêu lành lạnh.

"Đúng vậy, nhưng tôi không đè nó lại, để nó chạy mất, thiếu tá cậu sẽ không trách tôi chứ?" Giọng Tần Đồ vô tội, trong đó còn mang theo vài phần tiếc nuối vì không đè chết con muỗi.

Đáng thương thay cho con muỗi căn bản không hề tồn tại kia, phải gánh vác thay Tần đại sĩ quan nói dối không bao giờ đỏ mặt này.

"Không trách anh." Sở Nghiêu giương mắt nhìn Tần Đồ, thời gian nhìn từ một giây biến thành hai giây, lại dần dần biến thành năm giây.

Yết hầu Tần Đồ lăn lên xuống, nhìn Sở Nghiêu im lặng đang nhìn anh chằm chằm, thiếu tá đây là muốn tìm anh tính sổ?

Câu "không trách anh" này khiến anh ớn lạnh.

"Đi thôi." Thời gian nhìn chằm chằm gần mười giây, Sở Nghiêu rốt cục xoay người, bỏ lại một câu cũng không quay đầu đi về phía trước.

Tần Đồ có chút bất ngờ nhướng mày, lập tức đưa tay sờ sờ yết hầu.

Vừa rồi bị Sở Nghiêu nhìn chằm chằm...... có chút ngứa.

"Đi đâu?" Tần Đồ đuổi theo Sở Nghiêu, nghiêng đầu biết rõ cố ý hỏi.

Sở Nghiêu không nhìn anh: "Phòng anh."

Đơn giản trực tiếp, lười vòng qua vòng lại với Tần Đồ.

Tần Đồ làm như không biết: "Đến đó làm gì?"

Sở Nghiêu: "Tối qua anh về một mình?"

Tần Đồ: "Cũng không thể nửa người."

Sở Nghiêu: "......"

"Không mang theo thứ gì?" Sở Nghiêu liếc xéo anh một cái.

Tần Đồ nghĩ tới hộp giao nhân lệ còn đặt trên bàn trong phòng khách, hai chữ "không mang theo" (*) quả thực có chút nói không nên lời, cho dù nói ra miệng chỉ sợ không bao lâu cũng sẽ bị nhét lại vào trong miệng.

(*) 沒帶: bên Trung từ này có 2 chữ mà dịch ra tiếng Việt là "không mang theo" ba chữ. mình vẫn để là hai chữ nha.

Thiếu tá không ngốc.

"Ừ...... Có mang theo." Tần Đồ cân nhắc một chút, mở miệng nói.

Sở Nghiêu gật đầu.

"Mang cái gì?"

"Một con rùa, William tặng, nói rất giống hắn, nhất định muốn tôi nhận."

"......"

"Thiếu tá? Sao cậu không nói lời nào."

Sở Nghiêu dừng bước nhìn về phía anh, mở miệng nói: "Không phải anh hỏi đi đâu làm gì sao?"

Đuôi mắt hắn tựa hồ khẽ nhíu một cái."Đi xem rùa."

_________________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Tần Đồ hiện tại không vui, Sở Nghiêu gọi anh là sĩ quan, sau này trong một vài trường hợp nào đó anh ta hẳn là sẽ rất thích OVO

A.... Tui đã trở lại, rốt cục nghỉ, tui sẽ cố gắng hết sức và thực sự sẽ cập nhật hàng ngày kể từ bây giờ (quỳ xuống)

Hôm nay ngắn như vậy là bởi vì buổi tối quá lạnh, huhu QAQ

cảm tạ tại 2020-12-2222:06:49~2021-01-1423:34:29 vì tui quăng ra Bá Vương phiếu hoặc tưới tiêu dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ nha~

Cảm tạ tiểu thiên sứ ném ra mìn: Mây đen, dưới ánh trăng một cái;

Cảm ơn thiên thần nhỏ tưới nước dinh dưỡng: Mây đen 4 bình; Demo~test2 chai; 1 chai dưới ánh trăng;

Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã ủng hộ tui, tui sẽ tiếp tục cố gắng!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5712 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5244 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4984 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4563 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4484 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4407 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter