Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cường Mãi Cường Mại

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cường Mãi Cường Mại
  3. Chương : 35

Chương : 35

Thiệu Ly hát xong, buông micro xuống, kéo tay Đường Văn Tuấn hỏi: “Được chưa?”

Dương Hâm vung tay lên: “Được cái con khỉ! Dám cùng vợ bé hát song ca trước mặt vợ cả thế à, coi vợ cả là cái gì?” Hắn đẩy Trần Trạch ra: “Tới luôn A Trạch, hãy cho tên Đường ngốc tử này mở rộng tầm mắt, cái gì gọi là hai vợ chồng đồng lòng tát cạn biển Đông.”

Đường Văn Tuấn cười, giả vờ mắng lại.

Trần Trạch hiếm khi nở nụ cười sảng khoái, ngẩng đầu nhìn Thiệu Ly.

Thiệu Ly càng dứt khoát, đi thẳng đến, đặt micro vào tay hắn.

Cậu thoải mái lấy vòng tay qua cổ Trần Trạch, nhìn một đám người đang la hét, phất tay, nói: “Được rồi, chọn nhạc đi!”

Ngô Kế Tông vội vàng nói: “Chọn đi, con rùa kia.”

Lưu Bằng Phi lại lập tức hưng phấn chạy đi chọn nhạc.

Âm nhạc vang lên, mọi người lại gầm rú, là bài “Em là điều quý giá nhất của anh”.

Mỗi người một câu, cực kỳ hỗn loạn: “A Trạch cố lên, anh rất xem trọng cậu!”, “Hát rất hay, hay hơn cả bản gốc, tôi yêu cậu A Trạch!”, “Đêm nay tôi cược cậu thắng, A Trạch, đừng hại tôi thua cuộc đó.”

Thiệu Ly cùng Trần Trạch bắt đầu song ca.

Hát xong “Em là điều quý giá nhất của anh”, liền nhảy sang “Đêm sum vầy”, tiếp đến là “Hứa yêu em”, rồi chuyển bài “Em là lý do để anh tin vào tình yêu”, cuối cùng là “Cái ôm ấm áp”.

Cái loại tình cảm “Hoa lửa văng tung tóe” này, làm không khí trong phòng hát bùng nổ.

Thiệu Ly còn ôm Trần Trạch, mặt dán vào mặt hắn, cười đến nỗi miệng toét đến tận mang tai, nhìn đám bạn thân hỏi: “Sao? Vợ của anh đây hát như thế nào? Nghe hay không các chú?”

Dương Hâm làm mặt quỷ, hét lớn: “Êm tai ~”

Lưu Bằng Phi cười thâm hiểm, nói: “Uầy, Ly Ly thật có bản lĩnh, dám hưởng tề nhân chi phúc (*), thiệt sung sướng quá đi.”

(*) ý chỉ cuộc sống giàu sang sung sướng, nhiều thê thiếp.

Lý Hữu hừ lạnh.

Trầm Quân vỗ bàn, cười lớn, hắn cảm thấy bữa cơm này rất thú vị.

Ngô Kế Tông nói: “Lại đây Ly Ly, nói nhỏ cho anh biết, vợ cả với vợ bé chú thích em nào hơn? A Trạch hay là Đường ngốc tử?”

Thiệu Ly cười, đẩy hắn ra: “Biến, đừng hòng châm ngòi ly gián tình cảm của anh.”

Mọi người trong phòng đều cười ha ha.

Thiệu Hiểu Tây trở lại chỗ ngồi, tầm mắt lướt qua chạm đến Lý Hữu đang im lặng ngồi uống rượu ở một góc, lại nhìn đến Thiệu Ly đang cùng hội bạn cùng lớp chơi đùa, vừa nói giỡn qua lại, vừa ngồi đánh bài.

Bé cảm thấy Ly Ly nhà mình đêm nay, e rằng có chuyện rồi.

Buổi tối hôm nay, Thiệu Ly cùng đám bạn thân, vừa cười vừa giỡn. Bọn họ uống rượu, ca hát, chơi trò chơi, hưng phấn hồi tưởng lại cái tuổi mười bảy, mười tám ngây ngô, vô tư vô lự, lúc họ còn là học sinh trung học.

Bọn họ mặt đối mặt với màn hình karaoke, giống như trước kia, gào lên những bài “Anh hùng”, “Chúc phúc”, “Mười năm”, “Bạn bè”, “Thuận buồm xuôi gió”. . .

Lặp đi lặp lại mà hét.

Bọn họ tay cầm tay, vai kề vai, thét xong cười, cười xong khóc, sau đó ôm nhau, mượn rượu mà làm càn.

Đến tận lúc tàn tiệc, ngồi vào trong xe, Thiệu Ly còn nói lẩm bẩm: “Hôm nay thật sự là vui đến điên rồi.”

Lý Hữu hai mắt nheo lại.

Về đến nhà, Thiệu Hiểu Tây tắm rửa xong, về thẳng phòng ngủ.

Thiệu Ly nửa nẳm nửa ngồi trên sô pha.

Ý thức của cậu vẫn tỉnh táo, chỉ có điều cậu chẳng muốn nhúc nhích, cậu có thể cảm nhận được một ít hưng phấn còn sót lại kèm theo một chút mất mát, hư không.

Lý Hữu pha ly sữa, đợi cậu uống hết, rồi mới để hai tay xuyên qua đầu gối của cậu, bế cậu lên, trở về phòng.

Thiệu Ly nói: “Không cần bế, dìu tôi là được rồi.”

Lý Hữu lạnh lùng nói: “Đừng nhúc nhích.”

Thiệu Ly không thèm hé môi, cậu tiếp tục đẩy hắn, giống như cá mắc cạn, giãy dụa theo bản năng.

Đáng tiếc cho cậu, Lý Hữu năm đó có thể sử dụng hai ngón tay bẻ khớp hàm dưới của cậu thì hôm nay cũng có thể vững vàng bế cậu, mặc kệ cậu giãy dụa thế nào cũng chẳng ăn thua.

Bị bế vào phòng, rồi lại bị người khác đè trên giường.

Lý Hữu lấy tay sờ cổ Thiệu Ly, hỏi: “Đêm nay vui nhỉ?”

Thiệu Ly đáp: “Dĩ nhiên.”

Lý Hữu nói: “Vậy là tốt rồi.”

Thiệu Ly có chút mờ mịt, hỏi: “Cái gì tốt?”

Lý Hữu: “Lát nữa em sẽ biết.”

Nói xong hắn bắt đầu cởi dây lưng.

Hắn chỉ dùng một động tác đơn giản, trực tiếp làm cho Thiệu Ly xù lông.

Thiệu Ly cảm thấy được tình thế không ổn. Cậu thấy sợ hãi, adrenaline tăng vọt, làm cho đầu óc đang mơ hồ của cậu hoạt động trở lại.

Cậu dùng cả tay và chân bò về phía cuối giường.

Cậu còn không ngu ngốc cũng không ngây thơ đến nổi lúc này mà hỏi Lý Hữu: “Anh muốn làm gì?”

Lý Hữu cởi dây lưng, còn có thể làm gì, đáp án đương nhiên chỉ có thể là “làm” cậu.

Mèo nào lại chê mỡ.

Thật là buồn cười!

Kết quả chứng minh cậu cũng không hoàn toàn sai.

Lý Hữu một tay cởi dây lưng, một tay khác tóm lấy thắt lưng của cậu, đè đầu gối của cậu xuống, để cậu nằm ở mép giường, cời hết từ quần dài đến quần lót, lấy dây lưng đánh vào mông cậu.

Thiệu Ly tức giận đến muốn ngất xỉu.

Cậu đỏ mặt tía tai, mắng hắn: “Lý Hữu, cm anh, tôi sẽ thiến anh.”

Cậu thật sự là mượn gan hùm mới dám phát ngôn bừa bãi như thế, lời mắng chửi cứ như nước tràn bờ đê tuôn ra cuồn cuộn.

Lý Hữu nói: “Ly Ly, đêm nay tôi vốn nghĩ muốn đối xử dịu dàng với em. Nhưng mà hình như em không thích nhẹ nhàng thì phải?”

Thiệu Ly hét vào mặt hắn: “Anh là thằng điên!”

Lý Hữu nổi giận, hắn thu hồi dây lưng, trực tiếp lấy tay đánh mông cậu, Thiệu Ly lúc đầu còn la hét, đến cuối cùng thì giả chết, dùng mắt mà trừng hắn.

Cậu trợn mắt mà chịu đựng, hoàn toàn không muốn khuất phục dưới *** uy của Lý Hữu.

Lý Hữu từ đầu đến cuối ý chí kiên định đánh một trận xong khiêng cậu đến phòng tắm, tắm rửa.

Chỉ đơn thuần là tắm rửa.

Hắn thậm chí còn dùng sữa tắm rửa sạch nơi mềm mại chuẩn bị tiếp nhận hắn.

Thật chuyên chú mà tẩy sạch, giống như những người khách hành hương đang thành kính vì tín ngưỡng của mình. Cái nơi non mềm kia sẽ là thánh địa cuối cùng mà hắn hướng tới.

Cuối cùng, Lý Hữu cũng tắm xong cho cả hai, sau đó bế người đang ngồi trong bồn tắm, đi về phòng ngủ.

Hắn đặt Thiệu Ly ở trên giường, đè lên người cậu.

Like Loading…

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5687 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5226 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4545 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4373 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter