Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

[Cửu Giới Hệ Liệt] - U Linh Cảnh

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. [Cửu Giới Hệ Liệt] - U Linh Cảnh
  3. Chương : 56

Chương : 56

Vị khách quý tộc không được hoan nghênh cho lắm.

Dù thanh niên có giở hết mánh khóe, nhưng mất đi vỏ bọc dơi con đáng yêu, gã càng cố gắng trông càng thô bỉ.

Thấy hai chân gã run bần bật như gắn động cơ, Asmodeus quay vào bếp rót một ly nước đá định cho gã uống để bình tĩnh lại. Thanh niên nhận lấy ly nước, không buồn nhiều lời mà đổ thẳng từ trên đầu mình xuống. Sự quyết đoán đó, tốc độ đó vốn không cho người  khác cơ hội ngăn cản.

Đá từ trên tóc gã trượt xuống và rơi đầy mặt đất.

Raphael đang chuẩn bị ra ngoài đổ rác, “…Dọn dẹp sàn nhà đi.”

Thanh niên lại cuống cuồng chạy vào nhà bếp lấy khăn, dùng một tay nâng sô pha lên rồi chớp nhoáng lau sạch sàn nhà chung quanh sô pha, sau đó nhìn thấy bàn trà cạnh đó có bụi nên tiện thể lau luôn, rồi lại phát hiện ra hộp cơm nhỏ đặt dưới bàn ăn…

Tầm quan sát mở rộng, diện tích lau chùi cũng từ từ lan ra.

Asmodeus cùng Raphael nhìn thấy đồ đạc trong nhà cứ trồi lên sụt xuống như phím trên đàn dương cầm, còn nhà cửa thì bắt đầu trở nên sạch sẽ gọn gàng với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

Động tác của thanh niên nhanh hơn người thường, từ đầu đến cuối chỉ tốn chưa đầy năm phút.

Thanh niên mang khăn lau vào bếp, xách túi rác to vừa mới dọn dẹp xong, nhiệt tình chìa tay ra để nhận lấy túi rác trên tay Raphael, “Để tôi đi đổ cho ạ.”

Raphael vừa thả tay ra, thanh niên như bị lửa đốt trúng đuôi, vội vàng xách hai túi rác lướt đi như một làn khói.

Raphael ung dung mở cửa ban công ra và đứng trên ban công nhìn xuống. Hai túi rác to trong nhà nhanh chóng xuất hiện dưới lầu, sau đó tự động bay vào loại thùng rác thích hợp, nhưng người đi đổ rác lại chẳng thấy mặt mũi đâu.

Asmodeus đứng sau lưng chàng nhìn xuống, “Có cần tìm hắn không?”

Raphael cười đáp: “Chẳng phải ở đó sao?”

Asmodeus còn ngẩn ra thì đã nhìn thấy Raphael từ trên ban công nhảy xuống, thong thả bước tới gần thùng rác và đá nhẹ vào nó một cái, “Chú ý phân loại rác cho kỹ.”

Gã thanh niên bấy giờ đã biến thành dơi, núp giữa đống rác giả chết: Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, không nhìn thấy mình… Không nhìn thấy mình…

Raphael nói: “Dơi là rác ướt, không được bỏ chung với rác khô.”

…

Một chú dơi run rẩy đội rác bò ra, giũ đi bụi bặm trên mình và cười nịnh nọt: “Chít chít chít.”

“Tắm rửa rồi hẵng vào nhà.” Raphael xoay người bỏ đi, không buồn bắt nó, nhưng thái độ thản nhiên này lại càng khiến nó hoảng sợ và chẳng dám làm càn.

Lão đại của “đất nước trên trời”, “đất nước dưới đất” mạnh đến cỡ nào, nó không dám tưởng tượng, cũng không dám đoán bừa.

Nó đứng nghệch ra trên túi rác một hồi rồi ngoan ngoãn đi tìm vòi nước công cộng tắm rửa, dùng móng vuốt nhỏ kỳ cọ cho kỹ mới dám lạch bạch bay về ban công nhà Tony. Lúc đáp xuống, phát hiện toàn thân mình ướt nhẹp, nước nhỏ tí tách, nó đành bay sang nhà kế bên, túm lấy tấm trải giường đang phơi lăn qua lăn lại mấy vòng, chắc chắn không còn nhỏ nước nữa mới bay vào phòng khách.

Bên trong, Asmodeus đang ăn táo, thấy chú dơi nhỏ bay vào thì định cắn một miếng đút nó.

Raphael đang nghịch máy tính, chẳng buồn quay đầu lại đã nói: “Biến về.”

Chú dơi lập tức biến thành thanh niên.

Asmodeus: “…” Chỉ đành tiếp tục gặm táo trong nuối tiếc.

Lần này, cả sô pha gã cũng chẳng dám ngồi nữa. Gã vào phòng ăn kéo ghế ra rồi ngoan ngoãn ngồi xuống phía đối diện với hai người, hai chân chụm lại để hơi xéo qua một bên trông như nàng dâu nhỏ bị ăn hiếp.

Đáng tiếc các ông lớn không hề có chút cảm thương nào dành cho chàng thanh niên huyết tộc đầu tóc ướt nhẹp kia.

Được Raphael nhường quyền, Asmodeus nhận lấy nhiệm vụ thẩm vấn, y hỏi rất bài bản:

“Giới thiệu sơ yếu lý lịch xem.”

“Tên gì?”

“Người nước nào?”

“Tại sao đến Trung Quốc?”

“Hiện tại đang ở đâu?”

“…”

Quả là phải biết ơn lần trước được mời về đồn cảnh sát nên hôm nay mới có vốn liếng để hỏi cung như vậy.

Thanh niên hoàn toàn bỏ cuộc thôi không giãy dụa nữa, thẳng thắn trả lời câu hỏi: “Tôi tên Chung Thúy Sơn, sinh năm 1558 sau Công Nguyên…”

Nói đơn giản thì vị này là người sống ở triều Minh, cùng Trương ngũ hiệp trùng tên khác họ, vì bị một huyết tộc đời thứ tư giả làm giáo sĩ truyền đạo dụ dỗ nên vào năm hai mươi tuổi đã chấp nhận được sơ ủng để biến thành huyết tộc, đến giới huyết tộc, bước vào cuộc đời “ăn tươi nuốt sống” đầy máu tanh.

Công bằng mà nói, trở thành huyết tộc đời thứ năm quả thật là điều may mắn hiếm gặp của nhân loại.

Ít ra là theo quan điểm của Asmodeus.

“Trông cậu có vẻ không vui cho lắm?”

Chung Thúy Sơn dụi mắt một cái, “Tôi rời nhân giới quá nhiều năm rồi, chưa có cơ hội trở về.”

Asmodeus thành thật nói: “Nếu cậu không biến thành quỷ hút máu, hiện tại cũng đã rời xa nhân giới rất nhiều năm rồi.”

Chung Thúy Sơn: “…”

Asmodeus lại  hỏi: “Tại sao quay về?”

Chung Thúy Sơn cứ như đang lưỡng lự giữa nói hay không nói, Raphael mỉm cười, tự động tỏa ra hào quang, “Cậu biết không? Một trong những trách nhiệm của thiên sứ chính là giải thoát cho người người khỏi mọi khổ đau, đặc biệt là về mặt tâm linh.”

Vầng hào quang lan tỏa khiến Chung Thúy Sơn thấy khó chịu cả thể xác lẫn tâm hồn, lập tức không dám do dự nữa, “Tôi đương nhiên là tin ạ. Thật ra tôi là kẻ trốn thoát ra ngoài được trước khi thông đạo của giới huyết tộc bị phong tỏa.” Huyết tộc đời thứ tư kia quản gã chặt lắm, sau khi đến giới huyết tộc là không thả gã ra ngoài nữa. Lần này nếu chẳng phải thông đạo của huyết tộc xảy ra chuyện gây nên hỗn loạn, huyết tộc đời thứ tư kia phải đi giữ gìn trật tự thì gã cũng khó có cơ hội chạy ra ngoài.

Raphael nhíu mày, “Thông đạo của huyết tộc? Là thông đạo dẫn đến nhân giới sao? Tại sao bị phong tỏa?”

Chung Thúy Sơn lắc đầu đáp: “Không biết ạ. Trước khi tôi chạy ra vẫn chưa ai biết được nguyên nhân do đâu.”

Không phải điềm lành.

Raphael mím môi. Mỗi lần chín giới xảy ra chuyện gì bất thường đều khiến chàng liên tưởng đến Nghịch Cửu Hội.

Asmodeus rõ ràng cũng nghĩ tới, “Có liên quan đến Nghịch Cửu Hội không?”

Trên danh nghĩa, phương hướng chính của Nghịch Cửu Hội là phản đối chín giới liên minh với nhau. Nó đã tồn tại quá lâu đời, không ai rõ nó bắt đầu từ khi nào, nhưng đến khi mọi người phát hiện ra sự tồn tại của nó, nó đã như gián đập không chết, chạy khắp nơi gây rối. Phát triển đến hôm nay, Nghịch Cửu Hội chẳng còn đơn thuần chỉ là phản đối liên minh chín giới nữa mà càng ngày càng có xu hướng phản xã hội.

Raphael bất thình lình hỏi Chung Thúy Sơn: “Cậu là thành viên của Nghịch Cửu Hội?”

Chung Thúy Sơn giật bắn, vội lắc đầu lia lịa, “Không, tôi đương nhiên không phải! Tôi thì mưu tính gì chứ.”

Raphael đáp: “Thế còn việc cậu phong tỏa rạp chiếu phim?”

Mặt Chung Thúy Sơn hơi đỏ lên, do dự chốc lát mới nói: “Thật ra do tôi đố kỵ.”

Cả Raphael lẫn Asmodeus đều rất nhạy cảm với từ “đố kỵ” này, nếu chẳng phải do tên ma vương chuyên đố kỵ Leviathan, hai người đã không cần hiểu lầm nhau bao nhiêu năm nay.

Chung Thúy Sơn nhạy bén phát hiện ra bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng, thái độ của gã liền ngoan ngoãn hơn nhiều, “Tôi vốn bán truyện kiếm sống, nhưng bán không được chạy cho lắm, thường xuyên gặp phải tình trạng thu không đủ chi, vì vậy mới ngô nghê tin thằng cháu rùa đó…” Khoảng thời gian ấy đúng là toàn phải dựa vào sức mạnh tinh thần để chống chọi qua cơn đói, bởi thế mới dễ dàng bị cho vào tròng.

Quan hệ sơ ủng chẳng phải tương đương với quan hệ cha con ư? Sao có thể gọi ngược đối phương là cháu?

Asmodeus nghe không hiểu nghĩa của câu chửi ấy nên thấy hơi lạ.

Chuyện xấu hổ nhất cũng đã nói ra luôn rồi, sau đó Chung Thúy Sơn liền chủ động hơn hẳn: “Lúc tôi quay về nhân giới, tôi phát hiện truyện đều có thể dùng để quay thành phim, thế là tôi mang mấy bản thảo trước đây đi đăng ký, nhưng đều không được sử dụng. Tôi viết truyện mới cũng bị trả về… Tâm lý của tôi đương nhiên không ổn! Tôi nhốt họ lại chẳng qua vì muốn họ khó chịu mà thôi, ai bảo khiếu thẩm mỹ của họ lại quái đản như vậy! Mấy bộ phim đó có gì hay chứ! Hơn nữa, bộ truyện tôi viết thật sự không hay sao?”

Đối mặt với các ông lớn, gã vẫn tự tin cho rằng mình rất tài hoa, “Lẽ nào câu chuyện của tôi không đáng sợ ư? Không hợp thời ư? Chi tiết người vợ bất cẩn giết chết người chồng chưa đủ tài tình ư?” Thanh niên vừa hỏi vừa thụt lùi, đến câu cuối cùng, gã đã đặt mông xuống đất, tư thế đó chỉ cần thêm vài động tác giãy chân là có thể xem như đang ăn vạ rồi.

Raphael hỏi rất súc tích: “Sau khi đến giới huyết tộc, cậu có còn kiên trì với việc viết lách không?”

Chung Thúy Sơn nói: “Đương nhiên. Chỉ cần sinh mệnh chưa dứt, bút quyết không thể đặt xuống! Nhưng đám cháu rùa ăn tươi nuốt sống ấy vốn không hiểu văn học là gì! Tác phẩm là gì! Chúng chỉ lo hưởng lạc xác thịt!”

Raphael không thể không hoài nghi, vị huyết tộc đời thứ tư kia thật ra dành một tình yêu rất sâu sắc cho nhân loại.

Chàng hỏi: “Cậu thật sự chưa từng hại người?”

Chung Thúy Sơn lẩm bẩm: “Tôi đã liên lạc với các huyết tộc ở nhân giới, họ sẽ định kỳ gửi túi máu cho tôi, tôi cũng không cảm thấy đói, tại sao còn phải hại người? Máu người đâu có ngon bằng tiết canh vịt.”

Raphael trầm ngâm rồi đáp: “Ta sẽ liên lạc với giáo hội để trình bày việc cậu ngoan ngoãn hợp tác, cậu đi tự thú đi.”

Chung Thúy Sơn nhảy dựng lên: “Tôi tôi tôi đâu có giết người, vì sao phải tự thú?”

Raphael đáp: “Nhưng cậu giam giữ con người bất hợp pháp.”

Chung Thúy Sơn: “…”

Gã tỏ vẻ đáng thương nhìn Asmodeus. Với thân phận ma vương, y nhất định không cho rằng giam giữ con người bất hợp pháp là chuyện gì to tác đâu nhỉ? Sợ Asmodeus không chịu mềm lòng, gã còn biến thành dơi, chắp đôi chân nhỏ trước ngực như đang van nài.

Asmodeus nhìn gã rồi lại nhìn Raphael. Trái tim của Raphael liền mềm nhũn, thầm nhủ: Nếu As xin giùm cho gã, mình có thể đổi một cách trừng phạt khác mà không khiến As đau lòng.

Asmodeus nói: “Khi có hối cải mới gọi là tự thú, như hắn không phải tự thú.”

Chung Thúy Sơn: “???!!!”

Raphael nghiêm túc gật đầu, “Em nói đúng, thế thôi đành bắt đi vậy.”

Chung Thúy Sơn: “…”

Chung Thúy Sơn biến lại thành thanh niên, “Tôi nghiêm túc hồi tưởng lại mọi hành vi của mình, thật lòng cảm thấy mình đã làm sai, xin hãy cho tôi một cơ hội được tự thú! Tôi tin tưởng trên con đường tương lai rộng mở, tôi sẽ tuân thủ luật pháp! Làm theo quy tắc! An phận thủ thường!”

Asmodeus nói: “Như vậy chưa đủ.”

Chung Thúy Sơn: “?”

Asmodeus nói: “Còn phải lấy việc giúp đỡ người khác làm niềm vui.”

Chung Thúy Sơn: “??”

Asmodeus: “Hy sinh vì người khác.”

Chung Thúy Sơn: “???” Với thân phận ma vương, ngài nói mấy câu này mà chẳng chột dạ tí nào ư?

Chung Thúy Sơn nhỏ giọng hỏi: “Ngài thật sự là ma vương ạ?”

Asmodeus hơi khom lưng xuống, một đôi cánh khổng lồ màu đen từ từ nhô ra trên lưng y.

Chung Thúy Sơn lại quỳ xuống thêm lần nữa.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5670 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5217 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4955 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4537 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4460 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4354 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter