Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Cựu Lớp Trưởng, Chúng Ta Yêu Nhau Chưa?

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Cựu Lớp Trưởng, Chúng Ta Yêu Nhau Chưa?
  3. Chương 42

Chương 42

Nguyên Vân: “?” Cố chấp thế!.

Cô đơ ra vài giây liền nhận ra hắn có ý định, Đỗ Anh Thư đỡ lấy người nàng, người nàng giống như chẳng còn xương nghiêng nghiêng ngả ngả gục mặt ở hõm cổ cô, hơi thở ấm phả lên làn da cô rùng mình nghiêng đầu né tránh, một mùi hương bạc hà nhẹ xộc vào mũi nàng. Nguyễn Yến Linh bừng tỉnh, nàng mơ màng mở đôi mắt ra, mông lưng nhìn người trước mắt bịt kín nhưng nàng vẫn nhận ra, giọng nhẹ nhàng, mè nheo, nàng phụng má: “ Tới rồi à? Lâu thế… Tao muốn về nhà ngủ.”

Dứt lời, nàng thuần thục xoay người lại ôm choàng lấy cổ cô, mặt dụi dụi bên vai, cô có hơi bất ngờ nhưng rồi nhanh chóng hoàn hồn. Đỗ Anh Thư vỗ lưng nàng: “Tỉnh đi, tỉnh còn về. Mày không tỉnh tao không đưa mày về đâu.”

Quả nhiên có hiệu lực, nàng từ bên vai cô ngóc đầu dậy, ánh mắt long lanh, ngân ngấn lệ. Giờ đây cô mới ngửi thấy một mùi rượu nặng bao trùm lấy bầu không khí xung quanh, cô thở dài lên tiếng trách cứ: “ Mày uống quá nhiều rồi!”

“Hahahh…”

Nàng cười ngây ngốc, xem ra cũng khá tỉnh, cô vỗ má nàng: “ Tỉnh chưa? Về được chưa?”

Nguyễn Yến Linh gật đầu. Nguyên Vân không ngờ nàng bình thường cười nói không có bộ mắt này nhưng say rượu mới biết, Nguyễn Huy Chính có phần ghen tỵ với đối phương dù biết là bạn nàng, hắn suy nghĩ nếu làm quen được với cô không phải sẽ rất dễ trong việc tán nàng nhưng hắn không biết mở lời làm sao.

“Cảm ơn anh nhưng Linh nó cũng đá khá tỉnh rồi, không cần rắc rối vậy đâu.”

“À, không sao. Không có gì, tôi chỉ là lo lắng sợ say như vậy sẽ khó lái… Không thì chúng ta kết bạn nếu trên đường gặp khó khăn thì liên lạc cho tôi, tôi qua giúp liền.”

Đỗ Anh Thư: “ Vậy không cần đâu.”

Mắt nàng đã mở rõ chỉ là đứng vẫn chưa vững vàng còn phải dựa vào cô.

“Vậy xin phép, tôi đưa Linh về trước.”

Nguyễn Huy Chính muốn nói thêm vài câu thì cô đã dìu nàng ra xe, Nguyên Vân không để ý tới bỏ đi ngay sau đó. Hắn ngập ngừng, ánh mắt hướng ra xa rồi lại thu về.

Đèn đường sáng choang, ánh màu cam nhạt ấm áp, tối nay gió nhẹ không quá lộng nhưng nàng đang say, cô lo nàng sẽ cảm. Áo trên người cởi ra khoác lên người nàng. Nguyễn Yến Linh đứng yên cô cho giúp mình khoác, nàng vô cùng phối hợp giơ tay lên, cô tránh làm áo sơ mi nàng nhăn nheo cẩn thận từng chút một.

Cả hai đều không ai nói chuyện, chỉ có tiếng nhịp tim đập khẽ, nàng dựa vào lưng cô đếm từng nhịp đập, nàng nửa tỉnh nửa mê mạnh dạn ôm lấy eo. Đỗ Anh Thư giật mình, cô ngoái đầu lại đằng sau cùng lúc chạm phải ánh mắt say mèm của nàng ngước lên, cô đỏ mặt quay đi. Hai bên tai nóng rực, gió đêm mát mẻ giảm nhiệt cơ thể không ít.

Nguyễn Yến Linh mơ màng, nàng giận dữ cô chẳng thèm nói một câu với nàng suốt quãng đường đi đều im lặng, đường cũng sắp về tới nhà. Nàng cáu kỉnh dùng ngón tay véo lấy da thịt cô ở bụng, cô hoảng hốt kêu lên một tiếng đau đớn.

" A, đau đau.!"

" Mày giận cái gì à? Sao cứ im thế, chẳng nói chuyện với tao câu nào?".

Đỗ Anh Thư đau đớn xoa xoa bên eo, tai lái chậm lại, lúng túng trả lời nàng:" Đâu có, tao tưởng mày say đang ngủ thì …"

" Mày đừng có vớ vẩn, ngủ ban nãy đã không chạm mắt. Mày bị ngu à?".

Đỗ Anh Thư cười gượng gạo, nụ cười trên môi dập tắt. Nàng buồn thật rồi, nàng không hiểu tại sao cô cứ lảng tránh mặt nàng, hạn chế cùng nàng nói chuyện mấy hôm nay, nàng có chuyện gì vui đều muốn cùng cô chia sẻ giờ cảm giác như thật khó, có lẽ do men rượu làm nàng đánh mất đi tỉnh táo, nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Cô hoảng loạn dừng xe lại, người Nguyễn Yến Linh ngả về đằng trước.

“ Làm sao vậy?”

Cô đưa tay nâng mặt nàng lên, đôi mắt đỏ hoe, mũi sịt sùi, nàng hất văng tay cô ra: “ Bỏ tay khỏi người tao ra.”

Nàng xuống xe đứng ra bên đường giống như đứa trẻ không chịu được cảnh lạnh lẽo liền khóc nấc lên, cô đau xót cho nàng vội chạy tới xem tình hình, hàng lông mày nhíu chặt vào nhau, âm thanh nhẹ nhàng ra sức dỗ dành: “ Làm sao vậy? Khó chịu ở đâu à? Có gì nói tao nghe đừng có khóc như vậy.”

“ Mày cút, như đứa dở hơi ý. chả thèm nói chuyện với tao mấy ngày hôm nay. Tao có làm gì mày đâu, nhìn mặt nhau mà cứ lảng đi, không thích thì nói một tiếng, hức hức… làm như tao ép buộc mày ý…”

Nàng ôm chặt lấy mặt, bả vai gầy yếu đuối run lên, Đỗ Anh Thư ôm chặt lấy nàng, nên nói như thế nào đây, chẳng lẽ lại cứ nói thẳng là do cô ghen ăn tức ở, không thích nàng thân mật với người khác? Vậy chẳng khác nào dồn bản thân vào đường chết cả. Cô vỗ lưng an ủi, thì thầm bên tai nàng: “ Xin lỗi, mấy hôm nay tao strees quá.”

“ Thế… Hức hức cũn, cũng không thể giận cá chém thớt lên người tao chứ, mày làm vậy tao còn tưởng mày bắt đầu chán ghét tao…”

“ Không có, lỗi tao. Xin lỗi, đừng khóc nữa, xin lỗi mà, nín đi, tao đưa mày về nhà.”

Nguyễn Yến Linh dang rộng cánh tay ôm chặt lấy cô giống như được trút bỏ gánh nặng của bản thân, nước mắt lau hết lên áo cô, cả hai lặng thầm ôm nhau trong tối dưới bóng râm của cây bên đường không ai chú ý tới, Đỗ Anh Thư mặc kệ nàng muốn làm gì cũng được. Nhưng xin nàng đừng khóc, cô sợ bản thân không kìm lòng.

Đã hơn tháng trôi qua, Đỗ Anh Thư cảm giác như bản thân bị rút cạn năng lượng sức lực, tên trưởng phòng của nàng rốt cuộc là sao cơ chứ? Tặng nàng quá nhiều quà, không thế nói điều cô nghi ngờ chính là sự thật. Không thể không thích nàng, sự bất lực đè nặng lên tâm trạng cô, cô cũng tặng quà nàng nhưng có ích lợi gì cơ chứ, tình bạn thêm khăng khít! Cái đấy cô không hề muốn, nhìn những lần hắn bình luận dưới những bài viết của nàng hệt như những câu thả thính, cô chẳng thể làm gì khác.

Cô sợ mình sắp không kìm được lòng, làm bạn thì có ích gì tất cả những suy nghĩ lúc trước đều bị cô tàn nhẫn vứt bỏ sang một bên. Bên ngoài vẫn luôn hòa thuận, ân cần đối với nàng nhưng cô đưa ra một quyết định đến chính mình sau này sẽ hối hận. Vào một ngày gần nhất cô sẽ nói thẳng với nàng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5670 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5217 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4955 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4537 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4460 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4354 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter