Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đại Bát Hầu

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đại Bát Hầu
  3. Chương : 43

Chương : 43

Dịch: Hoangtruc

Biên: Spring_Bird

Ánh trăng tươi đẹp bị phong kín bên ngoài. Trong Tiềm Tâm điện u ám, hai ngọn đèn xanh chập chờn.

Đan Đồng Tử ngơ ngác quỳ gối chính giữa đại điện, trên thân đầy máu me, thậm chí miệng vết thương cũng chưa kịp xử lý.

Quỳ sau ông ta chính là Thanh Vân Tử.

Hai người không nói một câu.

Hồi lâu sau, đại môn ầm ầm đẩy ra, Tu Bồ Đề cất bước đi nhanh vào.

Áo bào trắng trên thân vấy dính vết máu, trên mặt đầy vẻ giận dữ, ông ta đi thẳng về chỗ của mình rồi ngồi xuống.

Hai đồ đệ không nói tiếng nào, chỉ khom người dập đầu.

- Ngươi có gì muốn nói hả?

Tu Bồ Đề lạnh lùng quát hỏi Đan Đồng Tử.

- Đệ tử sai rồi.

Đan Đồng Tử cúi đầu nói.

- Nói! Sai gì?

Dứt lời, Tu Bồ Đề cầm quyển sách từ thẻ tre nặng nề ném ra trên sàn nhà.

Tiếng vang thanh thúy vang lên trong điện.

Ánh mắt già nua đầy lửa giận lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đan Đồng Tử còn không dám ngẩng đầu lên.

Đan Đồng Tử do dự, chậm chạp không biết phải mở miệng như thế nào.

Gặp tình hình này, Thanh Vân Tử đành phải há miệng:

- Sư phụ, chuyện này...

- Ta hỏi ngươi sao?

Tu Bồ Đề liếc mắt nhìn qua Thanh Vân Tử.

Thanh Vân Tử cả kinh, đành phải chậm rãi cúi đầu xuống, cúi người bái lạy.

Suy nghĩ hồi lâu, Đan Đồng Tử nuốt một ngụm nước miếng, thẳng người lên đáp:

- Con khỉ kia định thừa lúc ban đêm lẻn vào Tàng Kinh các, vì vậy...

- Vì vậy ngươi muốn giết hắn?!

Lời còn chưa nói hết, chỉ thấy Tu Bồ Đề nhấc một cái nghiên mực trên bàn thấp ném thẳng qua.

Chiêu thức ấy cũng không nhanh, chỉ là Đan Đồng Tử không dám tránh né.

Nghiên mực nện vào trán ông ta, bể làm hai mảnh.

Một dòng máu tươi chậm rãi từ trên trán chảy xuống.

- Đệ tử... Không dám...

Đan Đồng Tử không dám lau đi máu tươi trên trán, cúi đầu nhỏ giọng nói.

- Không dám? Hừ! Ngày thường ta dạy ngươi như thế nào? Là dạy các ngươi như thế nào hả?

Tu Bồ Đề quay mặt đi không nhìn Đan Đồng Tử.

Đan Đồng Tử không dám nói thêm nữa.

Bầu không khí trong điện lập tức lạnh thêm vài phần.

Thanh Vân Tử mím môi, ho khan hai tiếng nói:

- Sư phụ, Đan Đồng sư huynh là tức giận quá nên hồ đồ, cho nên mới có thể rút kiếm chỉ hướng sư đệ...

Tu Bồ Đề chậc chậc cười lạnh nói:

- Tức giận hả? Bị một đứa nha đầu nói hai câu là có thể dắt mũi dẫn đi được. Ngươi tu Hành Giả đạo đến hồ đồ rồi sao? A? Ngày nào đó nếu đổi là có người khác kích hai câu, có phải ngươi cũng sẽ rút kiếm chỉ hướng vi sư hay không?

Đan Đồng Tử vội vàng vùi đầu xuống:

- Đệ tử không dám!

Máu tươi trên trán ông ta chảy xuống sàn, dính cả xuống bên dưới.

- Không dám không dám? Trước đó vài ngày chỉ là đám đạo đồ làm ầm ĩ thì cũng thôi đi, các ngươi thân là đệ tử nhập thất của ta, sở tu đều là một thân vi sư truyền thụ, không ngờ các ngươi cũng dính vào vũng nước đục ấy, tự hạ giá trị con người! Ngu muội! Ngu muội đến cực điểm!

- Sư phụ...

- Đừng kêu sư phụ! Ta không dạy ra loại đồ đệ thế này! Tu tiên cầu đạo nhiều năm như vậy không rõ học thành cái gì? Tu thành cái tâm tính thế này? Tu Hành giả đạo không cần tu tâm sao?

Trong đại điện yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng thở dốc của Tu Bồ Đề.

Thanh Vân Tử biết rõ Tu Bồ Đề thật sự tức giận. Ông phẫn nộ Đan Đồng Tử rút kiếm vào môn nhân mình, mà càng giận hơn là vì Đan Đồng Tử trúng phép khích tướng mà rút kiếm.

Chiêu thức ấy của Dương Thiền hiển nhiên chính là đánh vào mặt Tu Bồ Đề.

Thanh Vân Tử chậm rãi há to miệng, nói:

- Sư phụ, chuyện này đều vì con mà ra, nếu không do con... Sư huynh cũng sẽ không có chuyện với Ngộ Không sư đệ... Sư phụ muốn trách phạt thì cứ trách phạt con đi.

- Hừ!

Tu Bồ Đề nghiêng mặt, cũng không quay đầu lại:

- Ngươi cũng là cảnh giới Hóa Thần, ta thấy đã nhiều năm như vậy mà tâm tính ngươi chưa từng thay đổi, vẫn lụn bại y như lúc vừa mới tới đây. Nói ngươi ngoan cố chính là coi trọng ngươi rồi, nói thẳng toạc ra, chính là không có não! Cái chấp niệm của ngươi còn sâu hơn cả Ngộ Không sư đệ của ngươi! Vi sư cũng không muốn nói thêm nữa, bản thân tự suy nghĩ thật kỹ đi! Nghĩ không thông thì ngươi đừng mong tu tiên gì nữa!

Dứt lời, Tu Bồ Đề phất ống tay áo đứng lên, nhìn chằm chằm vào Đan Đồng Tử nói:

- Tối nay, hai người các ngươi quỳ ở đây cho tới hừng đông, nhìn tường mà suy nghĩ lại. Đan Đồng, phạt ngươi từ mai bắt đầu chép hai mươi bốn chương "Đạo Đức kinh" một ngàn lần, không chép xong thì đừng đến nhìn mặt ta nữa.

- Vâng!

Hai người cung kính dập đầu.

...

Hoa Quả Sơn, cách xa vạn dặm với nơi đây.

Đêm tối, có hai bóng người một già một trẻ lặng yên xuất hiện trên không trung.

Ông lão mặc bộ áo bào bát quái màu vàng, đầu đội mũ trâm gài màu vàng, tay cầm phất trần, tóc trắng, râu dài, mặt mũi hiền lành. Đi bên cạnh là một đạo đồng áo tím.

Người này hiển nhiên là Thái Thượng Lão Quân và tọa hạ đồng tử của ông ta.

Quét mắt nhìn rừng cây yên tĩnh phía dưới, ánh mắt Thái Thượng Lão Quân khẽ nheo lại:

- Chính là nơi này, ngọn nguồn khiến Thiên đạo đột nhiên nứt ra.

Dứt lời, ông ta dường như lại cảm nhận được gì đó, quay người bay về một phía khác. Đạo đồng áo tím vội vàng đuổi theo sau.

Chỉ chốc lát sau, hai người lặng lẽ đáp xuống một nơi trong hạp cốc.

Mũi chân vừa mới chạm đất, Thái Thượng Lão Quân liền đi về phía trước vài bước. Ông ta đứng lại, nhắm hai mắt, lại mở ra, con ngươi đen nhánh đã biến thành màu bạc!

Ông ta dùng hai cái đồng tử màu bạc này quét hạp cốc tối như mực này một vòng, rồi đưa tay chụp một cái. Một luồng sương mù màu vàng nâu hút vào lòng bàn tay.

Thái Thượng Lão Quân đứa phất trần trong tay giao cho đồng tử bên cạnh, hai tay xoa nắn luồng sương mù màu vàng nâu này, đồng thời tỉ mỉ phỏng đoán.

- Sư phụ, đây là thứ gì?

Đồng tử nhịn không được hiếu kỳ hỏi.

- Du linh, du linh một con hổ.

Luồng sương mù kia tản đi khỏi hai tay Thái Thượng Lão Quân, im hơi lặng tiếng.

- Dương thọ chưa hết đã chết đi, Địa Phủ không thu, chỉ có thể biến thành du linh không chốn đi về, du đãng ở nơi lúc mình còn sống. Chắc hẳn du linh này đã tồn tại lâu rồi, trí nhớ đều đã tiêu tán, không đọc được ra cái gì.

Dứt lời, Thái Thượng dậm chân.

Chỉ chốc lát, trên mặt đất bốc lên một bóng dáng tản ra tia sáng. Đó là một ông lão thấp béo, mặc trang phục của một viên ngoại, lưng còng, tay cầm quải trượng.

Ông lão kia vừa thấy Thái Thượng, vội vàng hoảng sợ quỳ xuống đất dập đầu.

- Lão hủ tham kiến Thái Thượng Lão Quân!

- Ngươi là thổ địa ở nơi này sao?

Thái Thượng Lão Quân vuốt vuốt râu dài hỏi.

- Khởi bẩm Lão Quân, lão hủ chính là thổ địa của Hoa Quả Sơn.

- Vậy lão phu hỏi ngươi, du linh vừa rồi kia lúc còn sống thế nào? Gặp phải chuyện gì? Làm sao mà chết?

Thổ địa ngẩng đầu suy nghĩ một chút rồi đáp:

- Khởi bẩm Lão Quân, du hồn kia là của một con hổ. Ước chừng mười hai năm trước, một tảng đá lớn trên đỉnh núi đột nhiên nứt ra, sinh ra một con khỉ. Con hổ này là do con khỉ đó giết chết.

- Khỉ đá?

Thái Thượng ngẩng đầu lên vuốt vuốt râu dài suy tư, lại hỏi:

- Con khỉ kia hiện đang ở đâu trong núi?

Thổ địa khẽ lắc đầu:

- Mười một năm trước con khỉ kia đã đi ra biển, từ đó về sau chưa từng trở về qua. Cuối cùng đi nơi nào, lão hủ cũng không biết.

- A?

Thái Thượng vươn tay bấm đốt tính toán, lập tức lâm vào trầm tư:

- Không đúng, lúc này đã ra biển...

Hồi lâu, lại thở dài nói:

- Ngươi đi đi.

Chỉ thấy Thái Thượng và đồng tử kia đảo mắt đã đến một thành trấn hoang phế vì nạn đói.

Mười năm, rừng cây héo rũ năm đó hôm nay đã bừng bừng sinh cơ. Chỉ là mọi người đi chạy nạn không trở về nên vẫn mang theo một bộ dáng lụi bại, không nhìn thấy khói lửa nhân gian.

Không chú ý đến phần mộ đơn côi trên sườn núi, hai người trực tiếp hạ xuống trước một căn nhà gỗ đã bỏ hoang.

Ông ta lại thò tay chụp một cái, một luồng sương mù màu xám rơi vào lòng bàn tay.

Tỉ mỉ tính toán một chút, Thái Thượng lại thở dài:

- Lại là như thế.

Thái Thượng chà xát du linh trong tay tán đi, giậm chân gọi thổ địa ra.

Thổ địa cao gầy tong teo như cây trúc cung kính hành lễ nói:

- Lão hủ bái kiến Lão Quân.

- Ta lại hỏi ngươi, du linh mới vừa rồi kia làm sao mà chết?

Thổ địa đáp:

- Du linh kia vốn là thợ săn ở nơi này. Mười một năm trước, bị một con khỉ đi ngang qua đây giết chết. Chỉ vì dương thọ chưa hết, Âm Phủ không thu, chỉ có thể du đãng nơi đây.

- Lại là khỉ đá. Xem ra, ngọn nguồn đã không sai được.

Thái Thượng thở dài nói.

Cảm thán xong, Thái Thượng quay người ngẫm nghĩ, lại tựa hồ cảm giác được cái gì bèn xoay lại hỏi:

- Con khỉ đá kia chỉ giết người thợ săn này, không làm tổn thương đến sinh linh khác sao?

Thổ địa tỉ mỉ suy nghĩ, đáp:

- Không có.

- Không có thì tốt.

Dứt lời, Thái Thượng mang theo đồng tử lăng không bay lên, tiếp tục đi về phía Tây.

...

Tà Nguyệt Tam Tinh động, ánh trăng lóng lánh tràn kín cả trên hành lang. Tu Bồ Đề chợt giật mình nhìn về phương Đông.

- Nên tới, cuối cùng là tới rồi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5720 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5252 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4988 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4567 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4486 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4419 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter