Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đại Bát Hầu

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đại Bát Hầu
  3. Chương : 73

Chương : 73

Dịch: †Ares†

Biên: Spring_Bird

Xé một mảnh vải từ đạo phục của mình ra, khỉ đá dùng răng cắn một đầu, buộc chặt vai của mình lại. Thử dùng sức cử động, một cơn đau nhức truyền đến, hắn ngẩng đầu lên, lộ vẻ mặt dữ tợn dưới trăng.

Một đóa hoa đào máu chậm rãi nở trên mặt vải trắng tinh.

Như vậy hành động có thể sẽ có chút không tiện, miệng vết thương cũng càng đau đớn. Nhưng tối thiểu ven đường sẽ không lưu lại vết máu.

Buộc Hành Vân côn ở sau lưng, cắn răng, hắn leo từng bước lên vách núi thẳng đứng.

Dưới ánh trăng, một giọt mồ hôi theo trán chảy xuống.

Vũ Hoa quán xây ở trên vách đá. Chỉ có một con đường duy nhất từ chân núi đến đỉnh núi. Mà bây giờ, sơn đạo kia không thể đi.

Chuyện hôm nay không chỉ thủy quân Thiên Hà mà các đạo quán xung quanh cũng bị kinh động. Tất cả mọi người đều biết có một con yêu hầu nguy hiểm đang ẩn nấp trong địa giới Côn Lôn.

Hiện tại trên sơn đạo kia tối thiểu có hai mười đạo đồ trấn giữ.

Vách núi dựng đứng một bên, kỳ thật cũng không lạc quan.

Nơi này còn ẩn giấu hơn mười loại trận pháp phòng ngự, một khi chạm phải, người trong đạo quán kia sẽ biết có người từ ngoài đến xâm nhập.

Cũng may khỉ đá có cảm giác linh lực nhất lưu, cũng đọc không ít sách Ngộ giả đạo từ Tà Nguyệt Tam Tinh động. Bảo hắn bày pháp trận thì không được, nhưng muốn lặng yên không một tiếng động phá hư pháp trận thì...

Đêm tối, trăng tròn lẩn khuất trong mây.

Nơi ánh trăng không chiếu đến trên vách đá, một con khỉ đang vận sức lực toàn thân leo lên vách núi này.

Thở hổn hển khó nhọc, một giọt mồ hôi rơi vào trong mắt khỉ đá, cảm giác đau đớn.

Vách đá gần như vuông góc với mặt đất để hắn không thể không duỗi hết cỡ thân thể, khiến miệng vết thương rách ra, truyền đến từng cơn đau đớn.

Cũng may có vải băng bó, ít nhất không đến mức máu tươi rơi từng giọt.

Hắn mở to hai mắt nhìn, tựa như một con dã thú đã vào đường cùng, đè nén hơi thở hổn hển từ cổ họng, kéo thân thể mệt mỏi, cắn răng leo từng chút một, ven đường còn thật cẩn thận dò xét các loại pháp trận.

Được nửa đường, hắn nhảy đến một cây tùng mọc ngang vách đá, ngừng thở.

Hai đạo đồ giơ cao ngọn đuốc, khống chế pháp khí phi hành bay qua cây tùng hắn đang trốn, hồn nhiên không hay biết.

Chờ hai đạo đồ bay xa, khỉ đá lại tiếp tục nhảy tới bám vào vách đá.

Không bao lâu, trên đỉnh vách núi đầy mép đá lởm chởm, có một cánh tay len lén vươn ra.

Hai chân móc vào trong đá, đôi giày vải sớm đã rách giờ nhìn càng giống như là hai miếng vải buộc ở cổ chân.

Khi hắn phát hiện sát mép vách núi không có một bóng người, bèn bám vào đá, bật người nhảy lên, rồi nhanh chóng trốn vào bóng cây.

Lau mồ hôi bên thái dương, thở hổn hển, nhắm mắt lại, hắn bắt đầu cẩn thận cảm giác linh lực phân bố trong đạo quán.

Rất nhanh, hắn lại mở mắt, lấy tay kéo Hành Vân côn buộc sau lưng ra, rồi nắm chặt lấy, phá hủy pháp trận giấu ở góc tường, thật cẩn thận leo lên tường vây.

Trèo qua tường vây cao hai trượng, hắn nhanh chóng lẻn vào trong hoa viên, núp sau những bụi cây.

Giờ phút này, tại hoa viên trong đạo quán có hai ba tên đạo đồ đang xách đèn lồng lui tới, lại cũng không phát hiện có một con khỉ đang núp trong bóng tối.

Tránh tai mắt đạo đồ, lần mò vòng qua hai tòa kiến trúc, hắn nhanh chóng đi tới chỗ mà hắn cho rằng có khả năng Vương Lộ Kỳ đang ở nhất.

Đó là một tòa lầu các nho nhỏ hai tầng, tầng dưới cùng đèn đuốc sáng trưng, thi thoảng lại vang lên tiếng nói.

Khỉ đá chỉ nhìn thoáng qua, rồi tập trung vào lầu hai tối om.

Lén lút men theo bờ tường, hắn bám cột nhà leo lên lầu hai, áp mình vào cửa sổ, nghe được tiếng ngáy từ bên trong phòng.

Thật cẩn thận mở cửa sổ, nương theo ánh trắng, hắn tiến tới đầu giường.

Vương Lộ Kỳ vốn đang ngủ say như cảm giác được cái gì đó, mở choàng mắt.

Nhưng mà, khi gã thấy rõ tình huống trước mắt, khỉ đá đã dùng một bàn tay bóp lấy cổ họng gã.

- Suỵt! Đừng lên tiếng.

Theo ánh trăng, Vương Lộ Kỳ hoảng sợ nhìn khuôn mặt lông lá đang nhếch một nụ cười quỷ dị kia.

Há to miệng, Vương Lộ Kỳ lại không dám lên tiếng, chỉ đành khẽ gật đầu.

Gã biết, hiện tại con khỉ này đã là tội phạm truy nã, sẽ không còn có gì băn khoăn như lần trước. Nếu gã dám lên tiếng, như vậy đợi hắn chính là cái chết.

Qua ánh trăng mờ ảo thấy được khuôn mặt sợ hãi của Vương Lộ Kỳ, khỉ đá hài lòng gật đầu.

- Rất nghe lời!

Khỉ đá lại vận lực bàn tay để cho đầu của Vương Lộ Kỳ hơi xoay qua một chỗ, để ánh trăng chiếu lên mặt của gã.

Ngay sau đó, mặt hắn tươi cười, bóp nát yết hầu của Vương Lộ Kỳ.

Vương Lộ Kỳ trợn to hai mắt, muốn kêu cứu, nhưng khỉ đá đã bịt kín miệng của gã, lại đè toàn thân lên người gã, khiến gã không thể giãy giụa.

Chiếc giường thấp bé không ngừng rung lắc, cái chăn vốn đắp ngang bụng cũng bị đạp trên mặt đất.

Thời gian dần qua, Vương Lộ Kỳ há rộng cái miệng tràn đầy máu tươi, thân thể vẫn không ngừng run rẩy.

Chỉ chốc lát sau, đã không còn tiếng động nào nữa.

Nhìn bộ dáng chết không nhắm mắt kia, khỉ đá khẽ thở dài, cúi người ghé vào lỗ tai Vương Lộ Kỳ nói khẽ:

- Ta chỉ là muốn đổi một góc độ để thấy rõ vẻ mặt của ngươi trước khi chết thôi. Còn nữa, ngươi yên tâm, sớm muộn gì ta cũng sẽ đi Địa Phủ một chuyến. Đến lúc đó, bất kể ngươi đầu thai thành cái gì, ta cũng sẽ để ngươi lại chết lần nữa... Vĩnh viễn không được siêu sinh!

Xoay người, hắn chậm rãi đi tới cửa sổ nhìn ngó ra ngoài.

Từ mi tâm của Vương Lộ Kỳ, một điểm sáng không dễ phát giác bay lên, rồi nhanh chóng chìm vào hậu tâm khỉ đá.

...

Bên trong Kim Hà động, một pháp trận phức tạp bao trùm toàn bộ mặt đất đại sảnh, hơi tỏa ra ánh đỏ, phủ trọn cái động thành một màu đỏ nâu.

Giữa pháp trận, Lăng Vân Tử ngồi xếp bằng, hai tay liên tục bắn ra linh lực.

Một giọt mồ hôi từ trán chảy xuống, Lăng Vân Tử cười khổ:

- Lại một cái... Là Vương Lộ Kỳ. Cái con khỉ này, thật đúng là... Sư phụ làm sao lại thu một đồ đệ như vậy chứ...

...

Thừa dịp bóng đêm, khỉ đá lại leo từ cửa sổ ra, trượt theo cột nhà xuống, rồi lén lún trốn trong đêm tối.

Thẳng tới khi hắn tới bên cạnh tường vây, trong đạo quán mới vang lên tiếng chuông cảnh báo.

- Đại sư huynh bị giết rồi! Có người lẻn vào đạo quán!

- Trong phòng thấy lông khỉ! Là con yêu hầu kia!

- Nhanh! Hung thủ nhất định còn chưa chạy xa!

Toàn bộ Vũ Hoa quán náo động. Vô số cây đuốc bị châm lên, thậm chí kinh động đến những nhóm thiên binh đang tìm kiếm khỉ đá ở gần đó.

- Bị phát hiện rồi. Cuối cùng vẫn không thể im ắng mà đi sao.

Khỉ đá nhếch môi cười, nhảy lên tường.

- Là con yêu hầu kia! Nó ở nơi này! Mau đuổi!

- Giết nó! Giết yêu hầu kia!

Khỉ đá quay đầu, nhếch môi với đạo đồ đang vội vã chạy về phía mình, lại gầm nhẹ một tiếng. Chỉ một tiếng gầm, đạo đồ đang gào thét giật nảy mình im bặt.

Mang theo nét cười khinh miệt, nhìn đám người chung quanh, hắn xoay người nhảy xuống tường vây, rồi cực kỳ nhanh chóng chạy tới vách đá, nhảy xuống!

Sau đó, đám đạo đồ đuổi tới tận mắt thấy cảnh tượng khó tin.

Độ cao ước chừng trăm trượng, khỉ đá nặng nề nhảy đạp lên một gốc tùng, khiến thân cây to cỡ miệng bát gãy lìa, lại bật lên ôm lấy một cành cây của đoạn thân gẫy gỗ, theo cùng rơi xuống đất, khiến cát bụi bốc lên đầy trời.

Đứng trên vách đá nhìn xuống, đám đạo đồ ngơ ngác nhìn theo, hít sâu một hơi.

- Đây là điên rồi sao...

Không đợi cả đám định thần lại, từ một cành trên đoạn thân gẫy vươn ra một cái tay đầy lông.

Một thân hình lông lá giãy giụa đứng lên từ từ, toàn thân y phục cũng đã rách hết thành mảnh nhỏ, máu tươi đầm đìa.

Che ngực, cổ họng hắn ngọt lịm, một ngụm máu tươi phun ra, vương vãi đầy đất.

Hai cây đuốc từ đỉnh núi rơi xuống mặt đất trước người khỉ đá, lách tách cháy lên, chiếu sáng một gương mặt dữ tợn và một thân hình kinh khủng.

- Còn... còn sống...

Đám đạo đồ há to miệng, ngơ ngác nhìn cảnh này, quên cả việc lùng bắt.

Ngẩng đầu lên, khỉ đá nhìn thấy một đám đạo đồ đang giơ cao đuốc trên đỉnh núi.

Lau vết máu nơi khóe miệng, vẻ mặt càng thêm đáng sợ, hắn cất tiếng cười to:

- Ha ha ha ha, thống khoái! Thống khoái!

Tiếng ho khan kịch liệt giảm nhanh, chỉ còn lại tiếng cười điên cuồng. Khỉ đá ho ra vết máu đầy đất. Hắn lúc này đã nội thương trong người.

Dưới vận động kịch liệt, miệng vết thương lại vỡ ra, máu tươi bắn bốn phía.

Nhưng nụ cười trên mặt hắn lại càng tăng lên. Hắn thấp giọng lẩm bẩm:

- Thống khoái... Ta chịu đủ rồi. Thống khoái, ha ha ha ha khụ khụ khụ...

Trong bóng đêm, cặp mắt kia lóe ra những tia sáng làm người khác sợ hãi.

Đỉnh núi, Mai Kỳ mang theo năm đạo đồ cảnh giới Luyện Thần lăng không bay xuống. Xa xa, vô số thiên binh tới, một tàu chiến hạm bay theo vị trí của khỉ đá.

Tất cả giống như ném một hòn đá lên mặt hồ đang tĩnh lặng, khiến bóng đêm vốn yên tĩnh không tiếng động cũng náo động, nhốn nha nhốn nháo.

Sẽ lại là một hồi truy kích sinh tử chứ. Khỉ đá nghĩ.

Song chẳng biết tại sao, trong lòng hắn lại hưng phấn một cách khó hiểu, tựa như có một con dã thú vừa thức tỉnh.

...

Xa xa, Dương Thiền đang lơ lửng trên không ngơ ngác nhìn về hướng Vũ Hoa quán:

- Tên ngốc kia... Hắn điên rồi sao?

Nàng muốn bay tới Vũ Hoa quán, lại phát hiện linh lực của mình đã hao hết.

...

Bên trong Kim Hà động, Lăng Vân Tử vẫn đang tận lức chỗ đỡ pháp trận khổng lồ. Thi Vũ Huyên đứng một bên lúng túng.

...

Bên trong Càn Nguyên Kim Quang động, trong đại điện u ám, Thái Ất chân nhân ngồi xếp bằng. Na Tra đang quỳ gối cúi đầu trước ông ta.

Nghe tiếng ồn ào bên ngoài, Na Tra dựng lộ tai, hơi nhấc chân định đứng lên.

- Ngồi xuống!

Thái Ất chân nhân quát to, quay đầu, nhìn chiến hạm không lồ đang từ từ bay xa, tự nhủ:

- Lại ở núi Côn Lôn ta dùng Nhiếp hồn trận, Lăng Vân Tử này... đến cùng là muốn làm gì?

...

Chân bước ra, khỉ đá chạy như điên vào sâu trong rừng cây.

Hắn lúc này, không phải là một con dã thú cùng đường sao? Đánh với con dã thú như vậy, vốn chú định toàn là mùi máu!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5720 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5252 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4988 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4567 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4486 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4419 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter