Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đèn Cũ Bến Mới

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đèn Cũ Bến Mới
  3. Chương 33

Chương 33

Trong hai người họ, có một người đã điên mất rồi.

Ánh mắt Tống Hành nhìn cậu, cẩn thận mà hôn lấy cậu, mùi rượu nồng đậm bao bọc hai người, răng là vật cứng nhưng môi thì mềm, nóng, đầu lưỡi cũng vậy. Tim như muốn thoát ra ngoài, máu ở trong người lưu thông nhanh hơn, tiếng thở dốc dồn dập.

Đối với Tân Uyển mà nói, hôn môi là một thứ rất xa lạ, cậu không thể thích ứng được với chuyện thân mật này.

Nhưng trước mặt là Tống Hành, cậu dường như không thể hiểu được mình nữa, vô thức mở miệng ra, quấn quít một chỗ với anh. Cơ thể rất nóng, Tân Uyển bất lực cứng người, cậu như thể là một bãi nước đang dần chảy xuống, hoàn toàn thua cuộc trong lồng ngực Tống Hành, run rẩy nắm bả vai anh, đầu ngón tay cũng ửng đỏ.

Không khí rất nhanh đã bị dùng hết, Tân Uyển kêu một tiếng "Anh" — cậu chưa từng biết giọng của mình cũng có lúc mềm mại ngọt ngào đến vậy, như thể là kẹo bông đang tan vậy.

Tống Hành và cậu chen chúc trên ghế salon chật hẹp, quần áo lộn xộn, cái chân trong ống quần tây ấy đẩy đầu gối của cậu ra, Tân Uyển nức nở rên một tiếng.

Nụ hôn buông ra, hơi nóng lan dần xuống cổ.

Tân Uyển mặc đồ ngủ bông, cái nút áo thứ nhất bị cởi ra, không khí lạnh như băng tràn vào, lúc Tống Hành hôn xuống xương quai xanh của cậu, Tân Uyển ngay tức khắc tỉnh hồn lại, theo bản năng đẩy người ở trên xuống, chật vật lăn xuống ghế, gần như là chạy mất dạng.

Cậu té lộn mèo một cái, đầu gối đau, nhưng cậu mặc kệ cơn đau ấy, giam mình ở trong phòng vệ sinh — sao mà lại chọn chỗ này chứ? Nếu mà đầu óc thanh tỉnh thì cậu chắc sẽ không chạy đến đây rồi. Sân thượng, nhà bếp, cho dù là phòng chứa đồ thì cũng thích hợp hơn là ở đây.

Đền không được bật, Tân Uyển ở trong bóng tối cả người như nhũn ra, cậu ngồi trên mặt đất, lưng tựa vào cửa, miệng mở to để hít thở, qua một lúc lâu mới đưa tay ra, sờ lên môi mình.

Sưng, có mùi tanh của máu, không biết là ai cắn rách ai.

Gò má nóng bừng không thể hạ nhiệt được, Tân Uyển ôm đầu gối, cả người khẽ run lên. Tống Hành giống như là vùng biển, cho dù bị rơi xuống, bản năng sinh tồn khiến cậu muốn vùng vẫy, thoát khỏi nó, nhưng trong thâm tâm thì lại có âm thanh sắc bén, nói: Hãy chìm đắm ở đây.

Hết thuốc chữa.

Lúc ra khỏi phòng vệ sinh đã là mười phút sau, Tân Uyển biết mình nhếch nhác, biết mình đã làm chuyện xấu ở trong đó. Cậu chỉ mang mỗi một chiếc dép, chiếc còn lại không biết đã ở đâu, nước đọng trên mặt, trên tay, văng lên trên quần áo, tóc ướt nhẹp rũ xuống trán.

Tống Hành nghiêng người nằm trên ghế salon, có vẻ như đã ngủ, hô hấp đều đều, mùi rượu vẫn còn lưu lại trong không khí, như những sợi tơ nối liền nhau, khiến cho nhịp tim Tân Uyển vô thức đập nhanh hơn.

Cậu hít thở thật sâu, cúi người xuống, khẽ gọi, "Anh."

Rồi lắc vai Tống Hành, "Đừng ngủ ở đây, sẽ bị cảm mất."

Tống Hành chỉ mệt mỏi hé mắt, có vẻ bực bội, rồi nhắm hai mắt lại, "Đừng làm phiền tôi..."

Tân Uyển không thể nói gì được.

Chăn của Tống Hành không dày, ôm cũng không nặng mấy, nhưng lại cản tầm nhìn, Tân Uyển suýt té trẹo chân, cẩn thận đắp chăn cho Tống Hành, cởi giày da của anh ra, rồi mở hai nút áo sơ mi để anh ngủ thoải mái hơn, cuối cùng dém chăn thật kỹ.

Tống Hành khi ngủ lại ngoan vô cùng, lông mi anh rất dài, ở dưới ánh đèn tạo ra một chiếc bóng hẹp, Tân Uyển ngồi xổm dưới đất, trái tim căng tràn kỳ lạ, cậu nhìn môi Tống Hành chằm chằm, quỷ thân xui khiến đến gần, cắn nhẹ môi dưới của anh.

Có lẽ với Tống Hành thì đây là giấc ngủ rất ngon, nhưng đối với Tân Uyển mà nói thì một đêm này dường như trở nên dài đằng đẵng, cậu nhìn ra vầng trăng bên ngoài cửa sổ đã bị mây nuốt mất, ánh sáng bạc tràn ra, mơ màng nặng trĩu mới ngủ.

Khi tỉnh lại chân trời đã sáng, Tân Uyển rửa mặt qua loa, vì tránh đánh thức Tống Hành nên cậu cố hết sức khẽ khàng. Môi vẫn còn hơi sưng, chết người là giữa chỗ lõm xương quai xanh có một vết đỏ, Tân Uyển đành phải kéo áo khoác đồng phục mức cao nhất mới có thể che lại.

Tống Hành vẫn còn đang say giấc, cả người cuộn tròn. Tân Uyển lấy bữa sáng, phần còn dư bỏ vào trong lò vi sóng, viết tờ giấy note dán lên khay xong mới đi học.

Đây là lần đầu tiên cậu tới trường sớm như vậy, trong lớp chỉ le que vài bạn.

Tân Uyển nằm trên bàn ngủ một lúc. tiếng đọc sách trong giờ tự học đánh thức cậu, là "Xích Bích Phú", giọng đọc của Ôn Tương rất nhỏ, lặp đi lặp lại ghi nhớ "Biết rằng không thể khi không mà có, đành phó thác lại cho gió sầu."

Ánh sáng yếu ớt, gió thổi vang, đám mây tích tụ trên bầu trời không tan.

"Biết gì chưa? Hôm nay tuyết rơi đó." giờ giải lao, Phương Ý Xuyên lại ngồi vào chỗ của Ôn Tương, "Có vẻ như là một trận tuyết rất lớn."

Tân Uyển vốn dĩ đang có chút chán nản, nghe xong mới trở nên phấn khích, bị chuyện hôm qua quấy rối nên cậu không xem kỹ dự báo thời tiết, "Thật à? Mà mấy hôm nay thời tiết cũng như thế này mà."

"Thật đó, tớ lừa cậu làm gì?" Phương Ý Xuyên thuận miệng hỏi, "Sao môi của cậu sưng vậy? Còn kéo áo khoác cao như cán bộ nhà nước nữa chứ, trong lớp có bật máy sưởi mà, cậu không nóng hả?"

Tân Uyển theo bản năng che miệng lại, ánh mắt tránh né, nhưng cái tai đã phản bội cậu, nó đỏ bừng lên, cậu vừa định kiếm cớ lấp liếm cho qua thì chuông vào học vang lên, Phương Ý Xuyên dường như cũng không để trong lòng, khoát tay với cậu.

Nhưng khi tan học thì bầu trời vẫn âm u như cũ, một viên tuyết cũng không thấy, Tân Uyển ôm mông đợi rơi vào khoảng không.

Xe buýt tới trạm Sấu Nguyệt Lý. Tòa nhà Sấu Nguyệt Lý như hòa thành một với màn đêm, tựa khúc gỗ mục đang bị đốt cháy, nhưng căn hộ bật đèn là những ngọn lửa vĩnh cửu.

Cậu đứng yên dưới tầng lầu, ngửa đầu đếm, ngón tay chỉ dần lên.

"Một, hai, ba..."

Đếm tới tầng 16, cửa sổ đang sáng.

Tống Hành ở nhà.

Ý thức được vấn đề này, Tân Uyển giảm tốc độ, đoạn đường dài ba phút bị kéo thành mười phút. Cậu không có cách giải quyết nào, cũng không biết phải đối mặt ra sao, thậm chí còn ảo tượng thang máy bỗng nhiên bị hư rồi, để cho cậu trống tránh trong không gian kín này một đêm.

Nhưng cửa thang máy vẫn mở ra, cậu đứng ở cửa hít thở sâu hai lần rồi mới mở khóa.

Âm thanh mở khóa vang lên nhẹ nhàng, ánh sáng trong phòng khách tràn ra. Tiếng chó sủa hưng phấn chui ra ngoài, Cầu Cầu đi vòng quanh chân cậu, ngoắc cái đuôi, con ngươi sáng như thủy tinh vui vẻ nhìn cậu.

Tân Uyển vừa ôm nó xong thì nghe giọng nói của Tống Hành.

Anh mặc áo len cổ tròn màu trắng, tay áo cuốn lên khuỷu tay, để lộ cẳng tay, hỏi: "Hôm nay tan học muộn à?"

"À, không phải." Tân Uyển cười khan, cố làm ra vẻ tự nhiên, ôm Cầu Cầu đi vào trong, "Là vì em đi chậm đấy ạ, giáo viên không có thêm giờ. Đồ ăn xong chưa ạ, anh cũng ăn đi, em đói lắm rồi."

Cậu nói rất nhanh, như là đang giấu giếm thứ gì đó, nhưng lại không khống chế được. Cầu Cầu có vẻ như hôm nay vô cùng bám cậu, có lẽ đụng phải bức tường băng Tống Hành nên tới giờ này mới nhận ra cậu là một cây bông mềm mại.

Cơm tối do dì giúp việc làm, thử là biết không phải tay nghề của Tống Hành. Tân Uyển ngồi bên bàn ăn, nghe tiếng Tống Hành kéo ghế, tối hôm nay im ắng lạ thường, tiếng kéo ghế khẽ khàng khiến cho cậu chột dạ vô cùng, gần như nộp vũ khí đầu hàng, Tân Uyển không nhịn được, ngẩng đầu nhìn anh, hỏi: "Anh này, anh còn bị đau đầu không?"

"Không đau lắm." Tống Hành không cầm đũa, chỉ ngồi đối diện cậu.

Tân Uyển gấp một đũa thịt heo hầm rau, cúi đầu nói, "À, không đau là được rồi."

Tống Hành nói: "Tối hôm qua tôi uống nhiều."

"À" Tân Uyển bối rối, miễn cưỡng trấn tĩnh, "Vậy à." Cậu hỏi: "Anh, sao anh không ăn cơm vậy?"

"Ăn rồi, cậu ăn đi." Nói xong anh đứng dậy, đi tới ban công. Phòng ăn cách ban công rất gần, chỉ khoảng bốn, năm bước chân là tới. Tân Uyển thấy anh nhoài người lên cửa sổ, vì cúi đầu mà xương trên gáy hiện lên, mang theo vẻ gợi cảm.

"Anh hút thuốc ạ?" Tân Uyển ngửi thấy mùi, "Thật ra thì anh cũng có ở hút ở trong này mà, em không ghét mùi thuốc lá."

Cậu đứng lên, dọn dẹp chén đũa, tắt đèn trong bếp rồi bỏ chén vào trong máy rửa. Tống Hành cũng tắt đèn ở phòng ăn, nói: "Hút thuốc ở trong phòng dễ bị bám mùi."

"Vậy cứ để nó bám thôi." Tân Uyển thốt lên, "Không sao hết."

Cầu Cầu lại chạy đến bên chân cậu, nâng cái chân trước lên, lè lưỡi hà hơi, Tân Uyển đành phải ôm nó lên, móng vuốt cào loạn xạ, bấu vào vạt áo rồi chợt giật xuống, lộ ra vết đỏ ở xương quai xanh. Tân Uyển sợ hết hồn, luống cuống nắm chân nó, hốt hoảng nhìn Tống Hành.

Ánh mắt Tống Hành vẫn bình tĩnh, như thể chưa nhìn thấy.

Đèn tắt tối như vậy thì thấy gì được chứ? Tân Uyển vẫn cảm thấy mình trở nên trong suốt, không thể che giấu được gì nữa, cậu lắp bắp: "Em tắm cho Cầu Cầu nhé, nó hơi bẩn rồi."

Chưa bước được hai bước thì cổ tay bỗng bị nắm lại — giống như ngày hôm qua vậy, cái tay ấy kéo cậu lại gần, đầu ngón tay Tống Hành câu lên mép áo len của cậu, ngón tay đè lên trên vết hôn chưa mờ, anh rũ mắt nhìn, khẽ nói: "Đỏ rồi, phải không?"

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5736 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5265 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4996 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4576 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4496 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4438 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter