Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Dị Tủng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Dị Tủng
  3. Chương 18: Sát Thủ Hoa Hồng (5)

Chương 18: Sát Thủ Hoa Hồng (5)

Khi đó, Trương Thục Phân phải làm việc trong bệnh viện, nên Tào Kiện Nam đã tìm một nhân viên trong công ty giúp đỡ, cùng nhau bán nội tạng người.

Tào Kiện Nam cho cô ta rất nhiều tiền, còn thường thường mời cô ta ăn cơm.

Cô ta dường như rất thiếu tiền, mỗi lần đều hỏi Tào Kiện Nam có thể cho cô ta nhiều tiền hơn không.

Trương Thục Phân còn nhớ, người phụ nữ đó tên Mạch Trân Châu.

Mạch Trân Châu là kế toán trong công ty Tào Kiện Nam, Tào Kiện Nam luôn gọi cô đi cùng vào chợ đen để bán nội tạng.

Giao dịch chợ đen lợi nhuận rất cao.

Thận có thể bán với giá 40.000ndt, gan có giá khoảng 50.000ndt.

Tào Kiện Nam ở giữa hoa hồng nhận được rất nhiều.

Trương Thục Phân cúi đầu nói: "Cảnh sát, chỉ có vậy thôi."

Dạ Phàm Linh đặt xuống cây bút trong tay: "Trương Thục Phân, mấy người đúng là lớn gan! Đưa đi!"

Hai cảnh sát đứng bên cạnh kéo Trương Thục Phân đi, Trương Thục Phân quỳ xuống đất hét lên: "Đừng....đừng đưa tôi đi....."

Hoàng Tử Vi nhớ tới email của sát thủ Hoa Hồng, hắn từng nhắc qua Trân Trân, lẽ nào có liên quan đến người tên Mạch Trân Châu?

Lúc này, Vũ Tân Nhu đẩy cửa đi vào nói: "Tổ trưởng, tra được địa chỉ IP gửi email rồi, khu Sơn Trà thành phố Vạn Châu."

Hoàng Tử Vi: "Đi, điều tra Mạch Trân Châu, sau đó chúng ta đến thành phố Vạn Châu!"

Tổ trọng án lần nữa đi đến công ty của Tào Kiện Nam, tìm gặp thư ký Lưu Thiến Thiến.

Lưu Thiến Thiến đang thu dọn đồ chuẩn bị rời khỏi công ty, Dạ Phàm Linh liền chặn đường.

Trong tay cô đang cầm một cái hộp, trong hộp có rất nhiều sách và tài liệu.

Lưu Thiến Thiến hỏi: "Cảnh sát, là mọi người à, tìm tôi lại có việc sao?"

Hoàng Tử Vi gật đầu: "Chúng tôi muốn hỏi xem trong công ty cô có ai tên Mạch Trân Châu không?"

Lưu Thiến Thiến bỏ cái hộp xuống, dẫn tổ trọng án tới văn phòng.

Lưu Thiến Thiến ngồi xuống, lật xem thông tin nhân viên trong tủ hồ sơ, tìm được rồi Mạch Trân Châu.

Cô đưa cho Hoàng Tử Vi nói: "Đây chính là thông tin của Mạch Trân Châu."

Họ tên: Mạch Trân Châu.

Tuổi: 22

Nơi sinh: quận Sơn Trà, thành phố Vạn Châu.

Tốt nghiệp: trường đại học Triều Dương.

Lưu Thiến Thiến nhấp một ít cafe, rồi nói về Mạch Trân Châu.

Mạch Trân Châu làm kế toán cho công ty được hai năm, cô ấy làm việc rất chăm chỉ và cẩn thận, hòa đồng với nhân viên trong công ty.

Cô ấy rất xinh đẹp, dáng chuẩn, rất nhiều đàn ông đều phải lòng cô ấy.

Mạch Trân Châu lạnh lùng, chưa từng nhìn đến họ.

Trong mắt cô ấy luôn toát ra vẻ lạnh lùng, không người nào dám đến gần.

Nhưng một năm trước Mạch Trân Châu đột nhiên thay đổi, cuộc sống thường ngày của cô ấy đều trôi qua rất thoải mái, trên mặt luôn mang theo nụ cười, như một bông hoa đầy hạnh phúc.

Nhưng vào 3 tuần trước, cô ấy như đã biến mất khỏi thành phố này.

Từ 3 tuần trước, không ai nhìn thấy cô ấy đi làm, cũng không có bất kì tin tức gì.

Không ai hỏi về Mạch Trân Châu, cô ấy dường như đã bốc hơi khỏi thế giới.

Lưu Thiến Thiến nói xong về Mạch Trân Châu, nói: "Tôi chỉ biết thế thôi, cảnh sát, tôi phải đi rồi."

Cô rời khỏi văn phòng với cái hộp trên bàn.

Hoàng Tử Vi xem thông tin cá nhân của Mạch Trân Châu nói: "Tôi lập tức báo cáo với cấp trên, tới thành phố Vạn Châu điều tra."

Dạ Phàm Linh: "Tổ trưởng, tôi có đi xe."

Sau khi tổ trọng án đến thành phố Vạn Châu.

Dạ Phàm Linh hỏi cảnh sát địa phương địa chỉ nhà Mạch Trân Châu, cảnh sát ở phía trước lái xe dẫn đường, tổ trọng án theo phía sau.

Cảnh sát dừng lại ở khu Lệ Giang quận Sơn Trà, anh xuống xe, đi tới trước mặt xe Dạ Phàm Linh nói: "Chính là chỗ này, mọi người đi theo con đường nhỏ này, rồi rẽ vào một cái hẻm nhỏ sẽ nhìn thấy nhà Mạch Trân Châu."

Dạ Phàm Linh ngừng xe, con đường phía trước chỉ có thể đi bộ.

Thành viên tổ trọng án đi vào con đường nhỏ, rẽ vào một cái hẻm quả nhiên nhìn thấy một căn nhà được bao quanh bởi một khoảng sân.

Hoàng Tử Vi đi đến gõ cửa: "Có ai không, chúng tôi là cảnh sát."

Người trong sân nghe thấy gõ cửa, bước chân có chút nhanh, mở cửa ra.

Người mở cửa là một phụ nữ chừng 40 tuổi, bà hỏi: "Mấy cô là cảnh sát? Sao lại tìm tôi?"

Dạ Phàm Linh lấy ra một tấm hình, nói: "Đây có phải con gái bác không? Chúng tôi có một số việc về cô ấy muốn hỏi."

Mẹ của Mạch Trân Châu tên Khang Sơ Nhu.

Khang Sơ Nhu gật đầu lau nước mắt nói: "Con gái tôi gần hai năm nay chưa từng về nhà, nhất định con bé còn ghét tôi."

Dạ Phàm Linh nói: "Là thế này, Mạch Trân Châu mất tích, nên chúng tôi muốn tìm hiểu thêm."

Khang Sơ Nhu lau nước mắt nói: "Con gái tôi rất bướng bỉnh, làm việc gì cũng quá hiếu thắng."

Mạch Trân Châu với Khang Sơ Nhu từng cãi nhau một trận ầm ĩ, sau đó Mạch Trân Châu liền bỏ nhà ra đi.

Khang Sơ Nhu trong lòng luôn nghĩ, tại sao con gái bà không bao giờ nghe lời bà.

Hoàng Tử Vi hỏi: "Đã có chuyện gì, sao hai người cãi nhau?"

Cha mẹ đều hi vọng con gái của mình có thể gả vào nhà tốt, Khang Sơ Nhu làm mẹ cũng nghĩ như vậy.

Có một ngày, Mạch Trân Châu dẫn một chàng trai trở về nói đó là bạn trai.

Khang Sơ Nhu lúc đầu cũng có ấn tượng tốt với chàng trai này, rất lanh lợi lại hiếu thuận.

Chàng trai tên Can Giang Đậu, người khu Sơn Trà thành phố Vạn Châu.

Anh học kỹ thuật khoan điện.

Can Giang Đậu tìm được công việc làm biển quảng cáo cho người ta.

Dù ngày nào cũng cực khổ, nhưng có thể tiết kiệm rất nhiều tiền.

Khi Khang Sơ Nhu hỏi về gia cảnh của anh, mặt Khang Sơ Nhu đều đen.

Nhà Can Giang Đậu rất nghèo, cha mẹ đều là lao động nhập cư.

Khang Sơ Nhu liền kéo Mạch Trân Châu lại nói: "Gia đình cậu ta nghèo như thế, làm sao lo cho con? Mẹ thấy nên chia tay đi!"

Bà nghĩ thầm tất cả đều là vì hạnh phúc của con gái, không thể để con gái của bà chịu nghèo khó.

Nếu để chúng quen nhau? Can Giang Đậu nhất định sẽ làm khổ con gái bà.

Với tư cách là một người mẹ, bà cảm thấy đau lòng, nên dù thế nào cũng phải tách họ ra.

Xã hội thực tế là thế, với mong muốn bảo vệ con cái của cha mẹ, họ thường nghĩ rằng con cái sẽ hạnh phúc khi sống theo cách mà họ mong muốn. Nhưng họ sai rồi, như thế có thực sự hạnh phúc không?

Đáp án là: không hề có hạnh phúc, mà còn dẫn đến tiêu cực.

Mạch Trân Châu sống chết không chịu chia tay Can Giang Đậu, nên mới cùng Khang Sơ Nhu cãi một trận.

Mạch Trân Châu bỏ nhà đi, mỗi ngày Khang Sơ Nhu đều ngóng trông con gái trở về.

Sau khi rời khỏi nhà Mạch Trân Châu, Hoàng Tử Vi nói: "Lập tức đi tìm Can Giang Đậu, hắn có khả năng đã làm điều gì đó ngu ngốc."

Khả năng cao Mạch Trân Châu đã xảy ra chuyện, và Can Giang Đậu chắc chắn không sống một mình.

Hoàng Tử Vi báo với cảnh sát thành phố Vạn Châu, hợp tác tìm kiếm Can Giang Đậu.

Khi tổ trọng án tìm thấy nơi ở của Can Giang Đậu, thì phòng đã trống trơn.

Dạ Phàm Linh bên trong một cái túi tìm thấy một cái khoan điện.

Khoan điện có dính máu, trên giường trong phòng ngủ cũng có vết máu.

Phía dưới gối có một sợi dây thừng, trên sợi dây cũng toàn là máu.

Hoàng Tử Vi nhìn thấy trên bệ cửa sổ có mười mấy tờ giấy nhớ, đều viết "cứu tôi".

Tào Kiện Nam đã từng bị Can Giang Đậu nhốt ở đây, và bị hành hạ.

Tào Kiện Nam âm thầm viết mấy tờ giấy ném qua bệ cửa sổ, hi vọng có người nhìn thấy, sẽ đến cứu anh.

Nhưng không ai đến cứu anh cả, cuối cùng anh bị Can Giang Đậu giết chết.

Ở trên bàn, Can Giang Đậu viết một bức thư bằng máu:

[Trân Trân, khi em bị tên cầm thú Tào Kiện Nam cưỡng hiếp, anh đã quyết tâm giết hắn.

Sau đó sẽ trở về nơi chúng ta lần đầu gặp nhau: vách đá tình yêu.

Vách đá tình yêu thật sự là một nơi rất đẹp, anh nhớ khi vừa mới nhìn thấy em, em rất xinh đẹp.

Em mặc một chiếc áo phông trắng có chữ, khoác bên ngoài một cái sơmi màu hồng, quần ống màu trắng bó sát người phối hợp với một đôi giày thể thao màu xanh đậm.

Em rất gọn gàng và xinh đẹp, lúc anh nhìn thấy em cũng đúng lúc ánh hoàng hôn tuyệt đẹp in lên vách đá.

Anh cho rằng anh và em chỉ là người lạ thoáng qua, nhưng ý trời lại mang chúng ta đến bên nhau.

Em không cẩn thận bị trật chân, anh liền tiến đến để giúp đỡ.

Em gật đầu, anh liều cõng em đi dọc theo con đường xuống núi.

Trước khi chia tay, em hỏi tên anh, anh cũng hỏi tên em.

Từ đó về sau, quan hệ hai chúng ta dần tốt hơn, thường cùng ra ngoài leo núi.

Em nói, em thích nhất là leo núi và du lịch ngoài trời, anh cười nói: "Anh cũng rất thích."

Chúng ta có sở thích giống nhau, dần dần anh yêu nụ cười và khuôn mặt của em.

Sinh nhật của em, em mời anh đến tham dự, em uống say, anh đưa em về nhà.

Em ôm bờ vai của anh nói: "Giang Đậu, em thích anh."

Anh cười nói: "Anh cũng thích em."

Chúng ta quen nhau, em dẫn anh về ra mắt mẹ.

Khi mẹ em hỏi về gia đình anh, bác ấy dường như không còn thích anh nữa.

Sau đó, em khóc lóc gọi điện cho anh: "Giang Đậu, mẹ em bắt chúng ta chia tay, bà ấy muốn chúng ta xa nhau, em không muốn, chúng ta đi thôi, đi tới chân trời góc biển, chỉ cần được ở bên anh."

Anh thu dọn hành lý cùng em ra bến xe mua vé, chúng ta quyết định đến thành phố Triều Dương.

Anh tưởng đây là khởi đầu mới, nhưng anh sai rồi.

Em tìm thấy một công việc kế toán cho công ty ở thành phố Triều Dương, còn anh thì làm một số việc lặt vặt cho người khác.

Sức khỏe của anh ngày càng kém, em đưa anh đi khám.

Sau khi chuẩn đoán, anh bị ung thư gan.

Chúng ta không có tiền chữa bệnh, anh đã nói em đừng lo lắng.

Không biết từ đâu, em có rất nhiều tiền chữa bệnh cho anh.

Tình trạng của anh đã khá lên một chút, nhưng anh nhận ra em ngày càng tiều tụy.

Rốt cục có một ngày, anh trở về căn nhà mà chúng ta cùng thuê.

Chưa vào cửa, đã nghe tiếng nam nữ rên rỉ.

Có hình ảnh lướt qua trong đầu anh, anh không tin đó là em.

Anh mở cửa, đi vào phòng ngủ và nghe: "Không, tránh xa tôi ra, tôi đã có người yêu......."

Sau đó là tiếng khóc, anh đứng tại chỗ siết chặt tay đấm vào mặt gã đó.

Hắn che mặt nói: "Cô tưởng cô là ai, không phải cô muốn tiền sao, bây giờ một xu tôi cũng không cho."

Anh bước đến ôm em, em khóc rất to.

Anh biết gã đó là ông chủ của em, và hắn muốn cưỡng hiếp em.

Em bắt đầu thay đổi, mỗi ngày em đều tắm rất nhiều, mười lần một ngày.

Anh bảo em không cần, em đều ôm đầu nói: "Em muốn tắm, em muốn tắm, trên người em có mùi của hắn, em muốn rửa sạch sẽ."

- ------------

Phần này làm nhớ đến bộ của Tâm lý tội phạm của Lôi Mễ ghê.Đọc rất nhiều truyện trinh thám, nhưng seri Lôi Mễ với Thập Tông Tội là ăn sâu nhất, đọc xong méo còn Tam Quan =))

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5678 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5221 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4960 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4541 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4467 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4364 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter