Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Điền Viên Nhật Thường

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Điền Viên Nhật Thường
  3. Chương : 107

Chương : 107

Tiêu Trăm Vạn đến đã khiến trong nhà xảy ra một trận gà bay chó sủa như trong dự đoán.

Lại nói, Tiêu Trăm Vạn và Đại Hắc giống như là vua gặp vua vậy. Mỗi lần nhìn thấy Đại Hắc, Tiêu Trăm Vạn phải xông đến rống mấy câu. Cho dù trước khi đến Tiêu Hồng đã dặn Tiêu Trăm Vạn vô số lần là không được chọc Đại Hắc, nhưng Lục Lăng Tây nghĩ Tiêu Trăm Vạn chẳng nhớ được, cứ gặp Đại Hắc là nhào lên đã.

Lục Lăng Tây đau đầu vô cùng, lại không thể nhét Tiêu Trăm Vạn về được, đành phải để Đại Hắc chịu thiệt né tránh Tiêu Trăm Vạn, lại kiên nhẫn an ủi Tiêu Trăm Vạn một hồi lâu, mới giúp Tiêu Trăm Vạn thích ứng hoàn cảnh không có Tiêu Hồng bên cạnh.

"Đúng là trí nhớ kém mà". Lục Lăng Tây sờ đầu Tiêu Trăm Vạn, "Lời bác dặn mày không nhớ một câu nào hả?".

Qua mấy ngày ở chung, Lục Lăng Tây đã nhìn rõ bản chất của Tiêu Trăm Vạn xuyên qua bề ngoài hung hãn của nó. Lúc trước Phương Lỗi từng nói, chỉ số thông minh của chó ngao không cao, trong các loại chó cũng chỉ lót đáy mà thôi. Cho nên dù sức chiến đấu của chúng rất mạnh, nhưng chỉ được người ta xem là đấu khuyển, mà không thể làm cảnh khuyển. Tiêu Trăm Vạn đã tự mình chứng minh những lời này.

Cho dù Tiêu Trăm Vạn không hiểu rõ Lục Lăng Tây đang nói gì, nhưng bản năng của động vật nói cho nó ở bên cạnh Lục Lăng Tây rất thoải mái. Nó thân thiết bắc hai chân trước lên bả vai Lục Lăng Tây, thò lại rửa mặt Lục Lăng Tây một lần bằng nước miếng. Đây là động tác thân thiết mà nó biểu hiện với Tiêu Hồng, nhưng Tiêu Trăm Vạn quên là thân thể Lục Lăng Tây không thể so với Tiêu Hồng được. Thân hình như một con sư tử nhỏ đè lên, Lục Lăng Tây suýt nữa bị đè bẹp, vất vả lắm mới né tránh được cái mặt to xù lông của Tiêu Trăm Vạn.

Thu xếp cho Tiêu Trăm Vạn ở 101 xong, Lục Lăng Tây xoay người về bên nhà Nhan Việt. Cậu vừa vào cửa, Đại Hắc đã hít hít mũi, ầm ầm xông lên nhiệt tình lau mặt một lần cho Lục Lăng Tây. Đã quen Đại Hắc ngày thường chín chắn, Lục Lăng Tây bất ngờ vì hành vi này của nó. Nghĩ là lúc trước bảo Đại Hắc né tránh nên làm nó đau lòng, Lục Lăng Tây an ủi Đại Hắc hơn nửa ngày.

Buổi tối trước khi đi ngủ, Lục Lăng Tây có nói với Nhan Việt về hành vi của Đại Hắc và Tiêu Trăm Vạn, Nhan Việt nghe vậy sắc mặt dần cổ quái hơn, khẽ cười.

Vẻ mặt Lục Lăng Tây rất ngây thơ, "Sao vậy?".

Nhan Việt khẽ dùng sức đặt Lục Lăng Tây dưới thân, đôi mắt sáng rực, chăm chú nhìn Lục Lăng Tây, lại cười nói: "Không có gì, anh nghĩ đến mấy con chó nhỏ tranh địa bàn".

Lục Lăng Tây: "...".

Ý cười trong mắt Nhan Việt đậm hơn, hôn lên mắt Lục Lăng Tây, khẽ nói: "Tiểu Tây là của anh, chúng nó không tranh được".

Anh nói xong liền dịu dàng hôn lên Lục Lăng Tây, Lục Lăng Tây ngoan ngoãn nhắm mắt lại, cảm thấy hành vi của Nhan Việt cũng chẳng khác gì chó con đánh dấu địa bàn cả.

Bởi vì buổi tối ngủ muộn nên sáng sớm hôm sau Lục Lăng Tây không dậy được. Trong lúc cậu đang say ngủ, Đại Hắc và Tiêu Trăm Vạn đã sắp phá hủy sân nhỏ. Hai con chó mới sáng sớm đã đối đầu nhau, nhe răng im lặng cắn xé nhau. Tiêu Trăm Vạn hơn ở hình thể khổng lồ, Đại Hắc thì hơn ở sự nhanh nhẹn, tên này không thể làm gì được tên kia. Nhan Việt ôm laptap đi kiểm tra email, hoàn toàn không có ý xen vào cuộc tranh đấu giữa Đại Hắc và Tiêu Trăm Vạn. Theo như Nhan Việt thấy một núi không thể chứa hai hổ, trước kia Đại Hắc và Tiêu Trăm Vạn có người kìm lại nên không thể đánh được. Bây giờ chúng nó ở chung nhà, Tiêu Trăm Vạn thì đầu đầy cơ bắp, chỉ trông vào việc Đại Hắc nhượng bộ và Lục Lăng Tây an ủi thì không chống đỡ được lâu, nên cứ để chúng đánh một trận đi, phân thắng bại rồi tính sau.

Nhan Việt ngẩng đầu nhìn thoáng qua bên ngoài, hai con chó đang đánh nhau tưng bừng, nhưng vẫn rất đúng mực, không đến nỗi mày chết tao sống, đến giới hạn liền thôi.

"Gào". Đại Hắc đè họng, phát ra tiếng rống giận từ sâu trong cổ họng.

Tiêu Trăm Vạn không cam yếu thế, hung hãn trừng Đại Hắc.

Mắt thấy hai con chó sắp lao vào cắn xé nữa, Lục Lăng Tây dường như nghe thấy tiếng bên ngoài, vừa đứng dậy đi ra vừa gọi: "Đại Hắc?".

Đại Hắc run run lỗ tai, thu lại vẻ hung ác trên người, nhảy vài bước lên ban công, ngồi xổm mặt bình tĩnh. Tiêu Trăm Vạn phản ứng chậm hơn Đại Hắc, còn đang nhe răng đe dọa Đại Hắc.

Lục Lăng Tây vừa ra liền thấy vẻ hung hăng của Tiêu Trăm Vạn. So sánh dáng vẻ hiện giờ của hai con chó, thì rõ ràng là Tiêu Trăm Vạn đã chủ động khiêu khích Đại Hắc, mà Đại Hắc vẫn nghe lời cậu luôn nhượng bộ. Lục Lăng Tây mềm lòng, đầu tiên là sờ đầu Đại Hắc, ôm Đại Hắc khen ngợi một hồi lâu. Nói thế nào thì Tiêu Trăm Vạn cũng là khách trong nhà, Đại Hắc là chủ nhường Tiêu Trăm Vạn một chút cũng là chuyện nên làm.

Đại Hắc kêu nhỏ một tiếng, Lục Lăng Tây cười cười, gãi cằm nó, khẽ nói: "Tao thích Đại Hắc nhất".

Khen ngợi Đại Hắc xong, Lục Lăng Tây lại đến trấn an Tiêu Trăm Vạn. Sờ đầu gãi cằm đã dùng với Đại Hắc rồi, Lục Lăng Tây liền tìm cái lược nhỏ chải lông cho Tiêu Trăm Vạn. Kết quả vừa chải một cái liền rụng một đống lông xuống, Lục Lăng Tây sửng sốt, "Sao Tiêu Trăm Vạn lại rụng lông rồi?".

Nhan Việt có ý sâu xa nhìn Đại Hắc, Đại Hắc hí mắt vẻ mặt đơn thuần, yên tĩnh ngồi xổm trên đất.

Bởi vì Tiêu Trăm Vạn bị rụng lông, nên Lục Lăng Tây đã đưa nó đi tìm Đổng Chí kiểm tra. Chó ngao mà rụng lông khác chu kỳ thì một là bị ký sinh trùng bám vào gây bệnh ngoài da, hai là ăn thịt quá nhiều, thức ăn không cân đối, thiếu các chất dinh dưỡng như vitamin, protein vân vân, khiến sức đề kháng của da giảm xuống. Đổng Chí kiểm tra thấy Tiêu Trăm Vạn rất khỏe mạnh, không bị sao cả. Nhưng anh thấy Lục Lăng Tây sốt ruột, liền dặn: "Mấy ngày nay cho nó ăn ít thịt, ăn nhiều rau, rồi sau đó kiểm tra lại".

Nhan Việt nghe Đổng Chí dặn vậy liền khẽ nhướng mày, có chút đồng tình nhìn Tiêu Trăm Vạn, tiếp tục giấu chuyện nó và Đại Hắc đánh nhau lúc sáng sớm.

Sức ăn của Tiêu Trăm Vạn không ít, đã từng đạt kỷ lục ăn hết nửa con dê. Bình thường Tiêu Hồng toàn cho nó ăn thịt là chính, một bữa phải ăn một chậu xương ngập mặt, còn phối hợp với rau dưa hoa quả gì đó, chú ý cân đối về dinh dưỡng. Cũng giống như Đại Hắc, Tiêu Trăm Vạn không chịu ăn thức ăn cho chó, chỉ thích ăn thịt. Nhưng từ khi Lục Lăng Tây nghe lời Đổng Chí nói, đồ ăn của Tiêu Trăm Vạn giảm từ một chậu xương ngập mặt thành nửa chậu, còn phối hợp với rau dưa thích hợp cho chó ăn. Rau này đều do nhà kính Vĩnh Xuân trồng, mỗi lần Hổ tử đưa rau đến tiệm cơm sẽ đưa đến đây.

Tiêu Trăm Vạn rất bất mãn vì ăn thịt không đủ no, nhưng lại bất hạnh không thể nói ý của mình cho Lục Lăng Tây hiểu, chỉ đành tủi thân ăn rau mỗi ngày. Thừa lúc Lục Lăng Tây không để ý, hai con chó thường lao vào đánh nhau một trận. Mỗi lần đánh nhau Tiêu Trăm Vạn đều bị Đại Hắc cắn rụng lông. So với Đại Hắc một thân lông ngắn thì dù có rụng cũng không thấy rõ, hiện tượng rụng lông của Tiêu Trăm Vạn lại đập thẳng vào mắt Lục Lăng Tây, chỉ thấy ngày càng nghiêm trọng hơn.

Lục Lăng Tây lúc nghe điện thoại cũng nói với Tiêu Hồng chuyện này, Tiêu Hồng cười ha ha nói: "Không sao đâu, nếu không phải do ký sinh trùng thì cho Tiêu Trăm Vạn ăn ít thịt nhiều rau là được".

Tiêu Trăm Vạn vội vàng cáo trạng với Tiêu Hồng, kêu ầm ĩ không ngừng trong điện thoại.

Tiêu Hồng vừa nghe liền hài lòng, "Xem ra Tiêu Trăm Vạn rất có tinh thần, Tiểu Tây chăm sóc tốt lắm".

Nhan Việt nghe vậy càng thêm đồng tình nhìn Tiêu Trăm Vạn.

Trong lúc Tiêu Trăm Vạn liên tục ăn nhiều rau trong nhiều ngày, thì hạng mục đấu thầu tinh lọc sông Linh Thủy chính thức bắt đầu. Hạng mục này phạm vi không lớn, bên trên chỉ chi hơn hai trăm nghìn tệ, tính ra thì không kiếm được bao nhiêu. Nhưng đó chỉ là với những công ty bảo vệ môi trường khác, với Lục Lăng Tây mà nói, rong mái chèo sinh trưởng không tốn gì cả, số tiền hai trăm nghìn chi ra này cũng xem như là lợi nhuận ròng luôn. Dưới tình hình không có cạnh tranh gì, công ty khoa học công nghệ Vi Viên Nghệ nhận được hạng mục tinh lọc sông Linh Thủy.

Lục Lăng Tây xem qua hồ sơ đấu thầu mà Nhan Việt chuẩn bị, bên trong trừ nhắc đến rong mái chèo, còn rất nhiều từ chuyên ngành mà cậu không hiểu.

"Hệ số tinh lọc là gì?". Cậu chỉ vào một danh từ trong đó hỏi.

Nhan Việt ngẫm nghĩ, rồi phẩy tay nói, "Anh cũng không biết, là An Kiệt nghĩ ra".

Lục Lăng Tây: "...".

Nhan Việt cười cười, giải thích: "Nếu chúng ta chỉ nói hiệu quả của rong mái chèo, thì chỉ sợ chưa tinh lọc xong sông Linh Thủy, rong mái chèo bên trong đã bị người ta nhổ sạch rồi. Giống như bây giờ hư cấu mấy từ chuyên ngành, những người khác sẽ chú ý đến những từ này, ví dục như hệ số tinh lọc gì đó, chắc không có người chú ý đến rong mái chèo".

Lục Lăng Tây không ngờ còn có thể như vậy, vẻ mặt phức tạp không biết nên nói gì. Vẻ mặt cậu rất sinh động, suy nghĩ đều hiện lên mặt, Nhan Việt nhìn mà ngứa ngáy trong lòng, không nhịn được rướn người hôn Lục Lăng Tây một cái, khẽ nói: "Thương trường như chiến trường, đã chiến tranh thì không ngại việc lừa dối".

Lục Lăng Tây hồi hồn, cong mắt nói, "Vậy đến lúc đó phải giả vờ bỏ gì đó trong nước sao?".

Nhan Việt nhướng mày, "Cứ đổ đại bình nước khoáng là được rồi".

Lục Lăng Tây: "...".

Sau khi hạng mục được xác định, hai người bớt thời gian mang mấy con thú về thôn Linh Thủy một chuyến. Trước khi lên xe, Lục Lăng Tây sắp xếp cho Tiêu Trăm Vạn ngồi ghế phó lại, cậu và Đại Hắc, Tiểu Hắc ngồi ở ghế sau. Nói đến thì cũng lạ, từ khi Tiêu Trăm Vạn đến ngoại trừ hai ngày đầu xảy ra xung đột với Đại Hắc, Lục Lăng Tây chưa từng thấy chúng xung đột với nhau lần nào nữa. Tuy Tiêu Trăm Vạn hòa thuận sống với Đại Hắc là điều cậu mong muốn, nhưng Lục Lăng Tây cứ thấy là lạ ở đâu ấy.

Cậu sờ đầu Đại Hắc, nói nghi ngờ của mình cho Nhan Việt nghe. Trong lòng Nhan Việt ung dung, trấn an nói với Lục Lăng Tây: "Nói không chừng Đại Hắc và Tiêu Trăm Vạn thưởng thức lẫn nhau, nên cũng không đến nỗi mỗi lần gặp đều đánh qua đánh lại".

Lục Lăng Tây không tin được cách nói này, nhưng không tìm được lý do gì để phản bác. Cậu nghi ngờ nhìn Đại Hắc và Tiêu Trăm Vạn, nhớ đến chuyện khác. "Không biết bao giờ ba mẹ mới về nhỉ? Tiêu Trăm Vạn cứ rụng lông mãi không thấy tốt lên chút nào, thấy nó ăn rau mỗi ngày cũng không có tinh thần gì cả".

Cậu rấy lo lắng chuyện Tiêu Trăm Vạn cứ rụng lông mãi, tuy nhìn không nghiêm trọng, nhưng cứ mãi như vậy thì chắc chắn đã có chuyện rồi.

Trong mắt Nhan Việt hiện lên ý cười cổ quái, anh cũng bó tay với chuyện này. Từ khi Đại Hắc phát hiện Tiêu Trăm Vạn rụng lông = ăn rau, mỗi lần nó đánh nhau với Tiêu Trăm Vạn cũng chỉ túm lông, không làm cái khác. Có đôi khi Tiêu Trăm Vạn không phản ứng lại nó, nó còn cố ý khiêu khích Tiêu Trăm Vạn. Nhan Việt thấy vậy, tuy rất buồn cười nhưng cũng hiểu là Tiêu Trăm Vạn tự làm tự chịu. Nhưng một hai ngày này Tiêu Trăm Vạn đã có kinh nghiệm, không đánh nhau với Đại Hắc nữa. Nó hình như cũng nhận ra được mỗi lần đánh xong thì xương được ăn sẽ ít hơn, giữa đánh nhau và ít xương hơn cuối cùng cũng đánh vào một dấu bằng.

Nghĩ vậy, Nhan Việt nhịn cười nói: "Yên tâm đi, chắc mấy ngày nữa là Tiêu Trăm Vạn không rụng lông nữa rồi".

Anh nói rất chắc chắn, khiến cái cảm giác là lạ trong lòng Lục Lăng Tây càng rõ ràng hơn.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5730 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5263 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4994 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4575 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4493 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4431 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter