Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Diệp An

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Diệp An
  3. Chương 8: 8: Nhà Mới

Chương 8: 8: Nhà Mới

Tia nắng đầu tiên xua đi màn đêm tối tăm, vầng thái dương như ngọn lửa đỏ xuất hiện nơi chân trời, gió rít gào suốt đêm dần dần lắng xuống, trận tuyết lớn không rơi loạn nữa, chỉ còn lại những hạt băng bị gió cuốn bay, dưới ánh ban mai, trông như những viên thạch cậu xinh đẹp phát sáng.

Bầy sói không ở lâu bên bờ hồ băng, sau khi phân chia thịt gấu và hươu đực biến dị, con sói đầu đàn tiếp tục dẫn đàn đi về phía hướng tây, đuổi theo đàn hươu lang thang trên đồng tuyết.

Mặc dù thời gian bầy sói khá ngắn, những cũng mang đến ảnh hưởng không nhỏ, một vài loài thú biến dị đi săn đêm sợ hãi sự đe dọa từ bầy sói, tạm thời lùi vào sâu trong khu rừng ven hai bên hồ băng, khiến cho khu vực xung quanh hồ băng biến thành một mảnh đất "chân không", trong một khoảng thời gian ngắn, nơi này còn an toàn hơn bất kỳ chỗ nào trên đồng tuyết.

Xe trượt tuyết bị chôn dưới lớp tuyết dày mấy tấc, ánh nắng len lỏi giữa kẽ hở của lớp tuyết chiếu vào trong buồng xe, tạo thành những đốm sáng lấm tấm trên tấm chăn.

Dưới lớp chăn, Diệp An mở mắt, nhận ra bản thân ngủ suốt đêm, thầm cả kinh, đột ngột ngồi dậy, suýt tí nữa đụng phải trần xe.

Tuyết phủ hết cửa kính ở đầu xe, chỉ có thể nhìn thấy vài tia sáng thông qua kẽ hở.

Diệp An chà chà mặt, cong ngón tay ấn vào khóe mắt, chịu đựng hai tròng mắt khô khốc lúc mới tỉnh dậy, nghiêng tai yên lặng lắng nghe âm thanh bên ngoài xe, xác định không có tiếng thú biến dị gào thét, cũng không có âm thanh trọng lực giẫm nghiền trên tuyết, mới cẩn thận đẩy cửa xe, định ra ngoài kiểm tra.

Tuyết lớn rơi suốt đêm, nửa phần thân xe vùi trong tuyết, Diệp An tốn sức một phen mới hạ được cửa sổ xe, dọn sạch phần tuyết đã đông thành băng, mới có thể mở được cửa xe.

Khoảnh khắc vừa ra khỏi xe trượt tuyết, ánh nắng chiếu lên mặt, Diệp An theo bản năng nheo mắt lại, một tay che trán, không kịp thích ứng.

Đã quen tiết trời âm u, giờ đột nhiên gặp ánh nắng mặt trời rực rỡ, sẽ khiến người ta có cảm giác không thật.

Mặt trời lên càng cao, gần đó cũng không thấy có dấu vết xuất hiện của thú biến dị có hình thể lớn, nhưng có hai con sóc chạy nhảy giữa mấy tán cây, phát hiện Diệp An đứng trên mặt đất cũng không dừng lại, rất mau biến mất trong rừng thông.

Diệp An kiểm tra vết thương trên cánh tay và cẳng chân, may là không bị nhiễm trùng, chỗ vết thương cạn đã bắt đầu kết vảy.

Nhưng vết thương trong lòng bàn tay thì có hơi phiền phức, một đường cắt ngang cả bàn tay, vết cắt rất sâu, cộng thêm phần da nứt nẻ, trông qua rất kinh khủng.

Diệp An cử động ngón tay vài lần, xác định không bị thương vùng gân hay khớp xương, mới lấy ra thuốc mà Minh Phương để lại trong cốp xe, tìm được một bình thuốc bột nhỏ màu nâu, cẩn thận rắc lên phần thịt lộ ra bên ngoài vết thương.

"A ——"

Hiệu quả thuốc trị thương rất tốt, tính k!ch thích cũng rất mạnh, bôi lên vết thương chẳng khác nào đổ nguyên một chai cồn khử trùng, đau đến mức Diệp An xuýt xoa không thôi, không dám động vào miệng vết thương nữa, chỉ có thể bắt cổ tay, nhảy nhoi nhoi mấy cái trên tuyết, trán cũng toát mồ hôi lạnh.

Đợi đến khi cơn đau giảm bớt, Diệp An lấy ra một mảnh vải sạch, vừa cắn trong miệng, vừa dùng một tay bó bàn tay bị thương lại, cột thật chặt.

"Hiếm thấy."

Giơ bàn tay bị thương lên, thấy vết thương đã được băng rất tốt, Diệp An tìm vui trong khổ, đến đây đã lâu như vậy, cuối cùng cũng dùng tới thuốc men, không cần phải tự dựa vào bản thân chống đỡ nữa.

"Làm việc!"

Xử lý xong vết thương, Diệp An lấy xẻng và dây thừng từ trong cốp xe ra, buộc cả dao găm và chuôi xẻng bị đứt vào với nhau, chế thành một cái lưỡi liềm.

Mặc dù tuyết đã ngừng rơi, nhưng nhiệt độ vẫn rất thấp.

Diệp An không có áo khoác chống lạnh, quấn chăn làm việc lại không tiện, bèn cắt một lỗ trên cái chăn, tròng lên người, sau đó cột dây thừng quanh eo, tuy là trông cồng kềnh, nhưng cũng không ảnh hưởng mấy đế hành động.

Phần chăn bị cắt ra cũng không bỏ phí, quấn chặt trên đùi, cũng giữ ấm vô cùng.

Sau khi chuẩn bị hết thảy, Diệp An xúc đống tuyết đọng ban nãy đắp trở lại, giấu xe trượt tuyết, sau đó vác xẻng cầm lưỡi liềm đi về phía nhà gỗ.

Hôm qua lúc đấu nhau, mấy cục đá và vỏ cây trước cửa nhà bị gấu biến dị giẫm nát, sau đó lại bị nghiền lần nữa khi Diệp An kéo lê hai cái xác, giữa những mẩu đá vụn còn vương lại khá nhiều máu cục.

Diệp An bò lên trên gò tuyết, đưa mắt nhìn ra phía xa, không thấy có nguy hiểm, nhanh nhẹn quay lại mặt đất, nhặt mấy cục máu đỏ sẫm lên, nắm trong tay một lát, rồi cho vào miệng nhai rôm rốp, không bỏ phí chút gì.

Nhà gỗ mở toang cả một đêm, mùi hương trong phòng đã tán đi rất nhiều, nhưng cũng chỉ tương đối mà thôi.

Nếu Diệp An vào đó ở, cần phải dọn dẹp rửa sạch trước.

Cỏ khô gấu biến dị gom lại cần phải vứt đi, đống xương cốt và mấy vật bài tiết đánh dấu lãnh địa vương vãi khắp phòng cũng phải rửa sạch sẽ.

Ngoài ra, cũng cần phải kiểm tra nóc nhà và bức tường, rồi dựng lại cửa sổ và cửa phòng.

Không biết khi nào sẽ có thú biến dị xuất hiện, Diệp An cần phải tranh thủ thời gian, mau mau dọn dẹp sạch sẽ.

Cửa sổ tạm thời lấy vỏ cây và băng che lại, để chừa một lỗ thông gió.

Cửa phòng có thể dựa theo cách của gấu biến dị đã làm, dùng đá và cỏ khô lấp lại.

Đợi đến khi cậu tìm được loại gỗ thích hợp thì lại thay đổi cho tốt hơn.

"Làm việc!"

Diệp An vung xẻng, xúc cỏ khô, xương cốt và mấy thứ tạp nham trong nhà gỗ lại thành ụ, rồi đẩy từng ụ đó ra khỏi phòng.

Đừng thấy diện tích nhà gỗ không lớn, cỏ khô và xương cốt xúc được rất nhiều, mỗi một ụ cao đến đầu gối Diệp An.

Quét dọn sạch sẽ mỗi một góc phòng, xúc luôn mấy nhúm lông và bùn đất dính trên tường xuống, Diệp An lau mồ hôi trên trán, phát hiện sàn nhà trong phòng vậy mà bị cậu đào sâu ít nhất là ba tấc.

Trong lúc dọn dẹp, Diệp An phát hiện một cái bếp lò bằng bùn dựa sát tường.

Có lẽ con gấu biến dị xem bếp lò như cây gãi ngứa, ống khói nối lên nóc nhà bị nó cọ đến bóng lưỡng, y như là đã qua mài giũa vậy.

Trên bếp có mấy vết nứt, may là không lớn, xem chừng vẫn sử dụng được.

Sau phát hiện kinh hỉ này, Diệp An không phát hiện thêm bất cứ món đồ nào có thể sử dụng, nhưng lúc dọn đống xương, suýt tí nữa bị gián biến dị cắn cho một phát.

Diệp An giơ xẻng cắm phập đóng đinh con gián nọ, nhìn râu gián động đậy liên tục, giương cái cánh đầy răng cưa, ra sức ấn, cắt con gián thành hai khúc.

Phát hiện xác nó vẫn còn động, giơ xẻng ra súc đập cho đến khi xác nó bị biến dạng, mới xúc nó chung với đống tạp nham quăng hết ra ngoàicùng nhau sạn lên ném ra ngoài phòng.

Sau hơn nửa tiếng, Diệp An lại đập chết thêm mười mấy con gián, còn phát hiện có hai cái xác rết khô quắt, con nào con nấy dài bằng cánh tay, bên trong đã bị móc sạch, lớp vỏ cứng rắn cũng trở thành nơi ẩn núp tốt nhất của mấy con gián biến dị.

Sau khi quăng chúng ra khỏi phòng, trời đột nhiên đổ tuyết lớn, lát sau còn có mưa đá rơi lộp bộp.

Diệp An không dám ra ngoài giữa trời tuyết thế này, đành tạm thời ở lại trong phòng, tựa mép cửa ngồi xuống.

Nhìn tuyết bay đầy trời, nghe tiếng mưa đá lộp bộp rơi trên nóc nhà, trong lòng Diệp An có chút rối rắm, nhớ lại những chuyện đã xảy ra sau khi xuyên đến thế giới này, chợt cảm thấy nặng nề, gần như thở không nổi.

Trên bầu trời một cái bóng đen xét qua, hai cánh giương rộng hơn ba mét.

Tiếng kêu vang vắt ngang trời gió tuyết, cũng đánh thức Diệp An đang chìm trong suy nghĩ.

"Sống sót đã khó, sao còn có thì giờ ngồi nghĩ lung tung."

Diệp An ra sức vỗ mặt, đứng lên cử động tay chân một phen, đảm bảo sẽ không hạ độ ấm.

Rồi đợi thế tuyết giảm bớt, trời không đổ mưa đá nữa, mau chóng đi ra ngoài, xúc cỏ khô và xương cốt đã đông lại, buộc dây thừng kéo đi vứt chỗ khác.

Đống hài cốt mà gấu biến dị để lại trước phòng đã đông cứng chung với mặt đất, không xúc được.

Diệp An bó tay, đành bỏ đó nghĩ cách sau.

Diệp An vội vàng từ sáng sớm cho đến chập tối, khi sắc trời gần tối, trong nhà gỗ không còn bẩn thỉu như trước nữa, mùi hương gay mũi cũng tán đi gần hết, không còn xông đến mức khiến người ta mở mắt không nổi.

Diệp An cắm cái xẻng vào tuyết, nhai nửa miếng thịt khô, cứng đến mức nuốt không được.

Bèn cúi người vốc một nắm tuyết, trộn chung với thịt khô nuốt xuống bụng.

"Mai mới có thể làm xong."

Nuốt thịt khô và nước tuyết, Diệp An nhìn sắc trời, đóng cửa phòng lại, định trở lại xe trượt tuyết nghỉ ngơi.

Bỗng nhiên có tiếng động cơ truyền đến, Diệp An rùng mình, không kịp quay về xe, lập tức đào một cái hố sau gò tuyết, nhanh nhẹn lăn trên tuyết hai vòng, chắc chắn trên người dính đầy tuyết mới dùng tốc độ nhanh nhất núp vào trong hố.

Tiếng động cơ đến gần, hai chiếc xe trượt tuyết lần lượt một hàng băng băng chạy tới.

Lúc chạy qua trước nhà gỗ, xe bắt đầu giảm tốc độ, cuối cùng dừng cách hồ băng khoảng ba mét.

Mượn ánh sáng phản xạ từ mặt tuyết, Diệp An nhìn thấy hoa văn cây đao màu đen trên thân xe, nhớ tới lời Minh Phương nói, trong lòng lo lắng, cố gắng thả nhẹ hơi thở, cầu mong đối phương không phát hiện ra mình.

Cửa xe mở, một người đàn ông cơ bắp cao gần hai mét bước xuống, đứng cạnh hồ băng cẩn thận kiểm tra, rồi ngồi xổm xuống, đào tuyết động trên mặt hồ, trông như đang tìm kiếm manh mối.

Một lát sau, cơ bắp trở lại cạnh xe, chỉ vào hồ băng phía trước, nói gì đó với người ngồi trong xe.

Khoảng cách quá xa, Diệp An nghe không rõ, chợt thấy khi cơ bắp tránh sang một bên, một bóng người cao ráo bước xuống xe trượt tuyết, đồ đen tóc đen, bàn tay cầm trường đao lại trắng đến mức gần như trong suốt..

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5671 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5217 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4956 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4538 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4460 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4356 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter