Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đố Liệt Thành Tính

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đố Liệt Thành Tính
  3. Chương 47

Chương 47

Khoảnh khắc Thẩm Diên chạm mặt Vệ Toản.

Cùng với niềm vui ẩn giấu là sự xấu hổ không thể giải thích được, giống như y đang bị lừa.

Người này đứng ở cửa bao lâu rồi, có phải đã sớm đoán ra hắn nhịn không được, giống như những cử chỉ luống cuống cùng tâm tư vụng về kia, đều bị tên khốn này nhìn thấy rõ ràng, âm thầm cười trong bụng.

Thẩm Diên vội vàng đóng cửa lại, ai ngờ Vệ Toản một tay chống đỡ..

Y lạnh giọng nói: "Ngươi định làm gì?"

Vệ Toản chống cửa cười nói: "Sao ngươi gặp ta như gặp ma vậy?"

"Mới bao lâu đâu, ta không ngờ ngươi chào đón ta như thế."

Thẩm Diên cười lạnh nói:

"Ngươi hiểu lầm rồi, vốn dĩ ngươi cũng không được chào đón."

Vệ Toản liền nhịn cười nói: "Được được được."

Lấy ra một hộp tròn nhỏ màu xanh nhạt, đặt vào lòng bàn tay y, nói: "Ta thấy ngươi bị muỗi chích, nên tới đưa thuốc cho ngươi... Ngươi thật sự định để ta đứng ở ngoài nói chuyện với ngươi sao?"

Thẩm Diên không nói nữa.

Thầm nghĩ, hắn vừa mới đón cô nương vào cửa, lại chạy tới lấy lòng, khá khen cho Vệ Nhị, không phong lưu đến chết không phải là hắn.

Không chừng hắn cố ý đến đây chê cười y.

Nhưng nhìn căn phòng tối om đối diện, cứ như vậy thả người về, y lại cảm thấy khó chịu.

Cân nhắc hồi lâu, mới không tình nguyện nói: "Vào đi."

Đèn trong phòng đã tắt, tối đen như mực, Thẩm Diên không kiên nhẫn, chỉ thắp một ngọn nến, lấy một ít thuốc mỡ, dựa vào trí nhớ bôi lung tung lên cổ.

Vệ Toản nói: "Không bôi được."

Y "Ờ" một tiếng.

Vệ Toản nhẹ nhàng vươn tay ra bôi giúp y.

Dưới ánh nến, Vệ Toản thật gần.

Thẩm Diên có thể nhìn rõ, người này lông mi thật dày, kế thừa một đôi mắt xinh đẹp của Hầu phu nhân, đen trắng rõ ràng, đuôi mắt nhướng lên, không nhìn người thì có vẻ lạnh lùng kiêu ngạo, nhưng khi chuyên chú nhìn ai, liền toát lên vài phần đa tình triều mến.

- Khiến người ta tâm phiền ý loạn.

"Bộp!"

Thẩm Diên hất tay Vệ Toản ra.

Trong lòng thầm nghĩ, rốt cuộc y cho người này vào phòng làm gì, để hắn chê cười y sao?

Ngọn lửa buồn bực kia, vẫn âm ỉ cháy trong lòng.

Vệ Toản cười một tiếng, siết nhẹ ống tay áo y, nói: "Thẩm Chiết Xuân, ngươi theo ta về đi."

"Lúc trước ta không nên lừa ngươi, là ta say rượu càn rỡ thô lỗ."

"Nếu ngươi muốn nổi giận với ta, thì đi về nhà cãi nhau, ngươi ở đây ta không yên tâm."

Thẩm Diên mím môi, nói: "Không liên quan đến mấy chuyện đó, ngươi muốn về thì tự mình về trước đi."

Vệ Toản nói: "Nếu ngươi muốn giữ tiền, ta để người ở đây trông coi, thiếu đồng nào ngươi cứ tìm ta mà hỏi."

- Nha đầu Tri Tuyết vô lương tâm kia.

Ngay cả chuyện này cũng nói với Vệ Toản.

Thẩm Diên càng nghẹn một cỗ tức giận, nói thầm: "Không cần, ta tự giữ tiền, ta thích sống ở đây, ta sẽ ở lại đây."

Tiểu Hầu gia liền nhướng mày, thăm dò nhìn y: "Thẩm Chiết Xuân, ta không tin ngươi không nhìn ra, đám người này nhìn ngươi như sói nhìn thịt."

Thẩm Diên lại cố tình hất cằm lên, nói với Vệ Toản: "Chỉ là một đám hề đang nhảy nhót mà thôi, tiểu Hầu gia đang coi ta quá vô hại."

"Tri Tuyết chỉ nói cho ngươi biết bọn họ khinh miệt ta, nhưng không nói cho ngươi biết, ta cũng từng trả thù."

"Hôm nay ngươi không thấy người thả rắn cắn ta đúng không?"

"Bây giờ hắn bị liệt, bị chính con rắn của mình cắn.

Tên kia nuôi mấy chục con rắn độc, có trưởng bối làm chỗ dựa, mỗi lần thấy y, đều cười sằng sặc.

Biết sau khi bị rắn cắn, y rất sợ rắn, lại cố ý dùng tiếng rắn hù dọa y.

Lâu ngày, y nghe thấy tiếng "Phì phì" đều muốn từ trong mộng tỉnh lại.

Y bị dọa đến hoảng loạn, lòng cũng trở nên độc ác, tìm cách nhốt tên kia ở trong phòng, rồi thả rắn ra.

Ngày đó y khoá chặt cửa, nghe người bên trong đập cửa.

Toàn thân đều lạnh lẽo.

Thẩm Diên cố ý lạnh mặt nhìn Vệ Toản, ý vị thâm trường nói: "Vệ Toản, rắn độc không nhận chủ nhân."

"Bất luận ngươi nuôi nó ra sao, đến một lúc nào đó, nó sẽ cắn ngược ngươi một phát."

"Nên hận ngươi, nhất định phải hận ngươi."

Vệ Toản bật cười: "Thẩm Diên, ngươi như vậy, có giống rắn đâu."

"Ngươi cho dù chống đỡ tới chết, cũng chỉ là một con thỏ biết cắn người mà thôi."

Thẩm Diên nghẹn họng, hung tợn lườm hắn.

Vệ Toản dịu giọng: "Phải, lúc này ngươi còn khỏe, bọn họ không thể làm gì ngươi. Nhưng với tình hình của ngươi, Thẩm Diên, nếu ngày nào đó ngươi ngã bệnh, bọn họ sẽ lột da nuốt sống ngươi."

Kỳ thật trong lòng Thẩm Diên cũng biết rõ, Thẩm gia không phải là nơi có thể ở lâu.

Chỉ là lời nói vội vàng, y nghĩ đến cô gái vào phòng Vệ Toản, sau đó nghĩ đến bộ dạng nhảy lên nhảy xuống, không có tiền đồ của mình, lạnh lùng nói: "Chuyện đó không cần ngươi quan tâm."

"Ta bị bệnh tự biết tìm Tri Tuyết trị bệnh, ngã xuống tự biết bò lên, cho dù ta chết, cũng có Chiếu Sương báo thù thay ta, không cần tiểu Hầu gia lo lắng cho ta."

"Phòng này ta nhường cho tiểu Hầu gia, ta tìm chỗ khác ngủ."

Y nói xong liền đứng dậy, phất tay áo muốn đi.

Nhưng Vệ Toản lại bắt lấy cổ tay.

Vệ Toản cũng bị y làm cho tức giận, hắn nhướng mày, giọng nói có phần nguy hiểm: "Thẩm Diên, rốt cuộc ta đã làm gì ngươi? Hay khiến ngươi khó chịu chỗ nào? Sao ngươi nhất định cứ phải hơn thua với ta?"

"Hôm nay nếu không nói rõ ràng, ngươi đừng nghĩ sẽ rời khỏi căn phòng này được."

Thẩm Diên vốn đã buồn bực đến phiền lòng, không muốn mở miệng.

Ai ngờ y càng im lặng, Vệ Toản càng không buông tay.

Thẩm Diên làm sao đấu lại hắn, dùng dằng với hắn đến nổi giận, cuối cùng nhịn không được thốt ra: "Ta không cam lòng được chưa?"

"Không cam lòng vây quanh ngươi giống như những người khác, như vậy cũng sai sao?"

Vệ Toản giật mình, hỏi: "Ai vây quanh ta?"

Thẩm Diên vừa nói, liền giống như không dừng lại được, nói đến bực dọc, hùng hổ dọa người: "Ngươi nên hỏi là, ai không vây quanh ngươi."

"Đúng rồi, Vệ Toản ngươi từ nhỏ đã có vận khí tốt, muốn cái gì có cái đó, ai thấy ngươi đều thích."

"Tiểu thư khuê các trong kinh đều muốn gả cho ngươi, Thẩm lão gia muốn đưa thiếp thất cho ngươi, cô nương cũng đưa đến tận phòng ngươi, ngươi còn hỏi ai vây quanh ngươi?"

"Ngay cả ta bây giờ, chẳng phải cũng vây quanh Vệ Toản ngươi sao? Đứng ở ngoài cửa chê cười ta, bộ vui vẻ lắm sao? Đưa đến cho ta một hộp thuốc, khuấy động lòng ta không được bình yên, ngươi hài lòng chưa?"

"Vệ Toản, ta muốn hỏi một câu, dựa vào cái gì?"

"Dựa vào cái gì ngay cả ta cũng muốn......"

Thẩm Diên nói liên miên, mới nhận ra có gì đó không ổn.

Liền oán hận cắn môi, không nói nữa.

Nhưng đã muộn.

Vệ Toản nghe từng câu từng lời, khóe môi dần cong lên.

Hắn thuận theo hỏi: "Ngay cả ngươi cũng cái gì?"

Thẩm Diên cắn môi không nói.

Vệ Toản không nhịn được cười thầm, đôi mắt đa tình gần như biến thành trăng lưỡi liềm, nói: "Thẩm Chiết Xuân, hóa ra Thẩm lão gia muốn đưa thiếp thất cho ta."

"Dáng vẻ thế nào, ngươi đi xem rồi sao?"

Thẩm Diên nghe xong tức giận, giãy giụa muốn đi.

Cổ tay bị Vệ Toản kéo lại.

Cả người y liền ngã vào lòng hắn, bị hắn ôm chặt lấy.

Y nghe thấy Vệ Toản cười bên tai mình, nhẹ giọng nói: "Ta không phải đùa giỡn với ngươi, vừa rồi ta không có ở trong phòng, làm sao biết bọn họ tặng ta cái gì."

"Căn phòng mà Thẩm gia dọn sẵn cho ta, ta cũng không dám ở, ngay cả một người cũng không giữ lại, huống chi là một cô nương, Thẩm lão gia ngủ luôn ở đó cũng được."

"Ta vừa trở về Hầu phủ một chuyến...... "

Hắn chỉ vào hộp thuốc mỡ, nói: "Cái này ta xin của mẫu thân, ngươi nhìn kỹ một chút."

Thẩm Diên nghe vậy, đầu ngón tay cứng đờ.

Ở trong lòng hắn nhìn hộp thuốc đang bị lật ngược.

Lúc này mới nhớ ra, thuốc mỡ này đúng là Hầu phu nhân rất hay dùng.

Nhất thời như bị sét đánh.

Đầu ngón tay bắt đầu run rẩy.

Nhớ tới cử chỉ vừa rồi của mình, còn có một loạt câu nói liên miên, hận không thể tự đập đầu chết.

Y lại nghe thấy Vệ Toản nói: "Nếu ngươi không tin, ta có thể nhờ Tùy Phong đến làm chứng, ta chưa từng bước vào cửa phòng đó dù chỉ một bước..."

Thẩm Diên từ đầu đến chân, ngay cả vành mắt cũng đều đỏ lên, không dám nhìn thẳng Vệ Toản.

Vệ Toản hỏi: "Tin ta chưa?

Thẩm Diên: "......"

Thẩm Diên gần như muốn xé toạc ống tay áo của mình, y không giãy giụa nữa, thật lâu sau mới cúi đầu nói: "Vệ Toản."

Vệ Toản khẽ "Ừ" một tiếng.

Hắn cúi đầu nhìn tiểu bệnh tử, trái tim không khỏi mềm nhũn - - tiểu bệnh tử đang gắt gao nắm chặt ống tay áo, lỗ tai đỏ như quả táo, xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu, nhưng vẫn có thể nhìn thấy chân mày nhíu lại, vành mắt đỏ lên.

Thật sự thành thỏ con rồi.

Thẩm Diên có chút run rẩy, thật lâu sau mới tìm lại được âm thanh của mình: "Tiểu Hầu gia cái gì cũng có, không thể buông tha ta sao?"

"Ta ở Hầu phủ ngày nào sẽ đố kỵ ngươi ngày đó, sẽ mãi không cam lòng."

"Nếu ta rời đi, không đối mặt mỗi ngày với ngươi nữa, có lẽ...... sẽ không khó coi như vậy."

Y nói xong lời này, dường như đã cam chịu.

Vệ Toản nhìn y hồi lâu, khẽ cười một tiếng.

Mở miệng nói: "Không buông."

Hắn vất vả lắm mới khiến cho tiểu bệnh tử động lòng, làm sao có thể thả người đi được."

Cho dù biết động lòng sẽ tra tấn Thẩm Diên, hắn vẫn quyết tâm làm kẻ xấu.

Thẩm Diên liền run lên trong lòng hắn.

Hắn dịu dàng nói: "Thẩm Chiết Xuân, ta không thấy ngươi khó coi, còn vui vẻ muốn ngươi ghen tuông trách móc ta."

"Chuyện nghĩa huynh, cũng tùy ý ngươi."

"Chỉ là ngươi không được phép rời khỏi Hầu phủ."

Thẩm Diên âm thanh có chút khàn khàn: "Sao vậy, Tiểu Hầu gia còn muốn đánh gãy chân ta sao?"

Vệ Toản khẽ cười bên tai y: "Nếu ngươi nhất định phải đi, ta sẽ đi tìm mẹ ta cáo trạng."

"Nói chúng ta đã hôn, ôm, ngủ chung giường, ngươi lại muốn bội tình bạc nghĩa với ta."

"Nói ta đã hứa với ngươi, nếu không thể cưới ngươi vào nhà, ta sẽ tuyệt thực tới chết."

Thẩm Diên lập tức ngẩng đầu đỏ lên, tức giận không kềm được trừng hắn: "Vệ Toản, ngươi có còn biết xấu hổ hay không?"

Hắn mỉm cười, nhíu mày nói: "Ngươi có thể thử."

"Thẩm Chiết Xuân, không phải ta chưa từng vô lại."

Hắn gắt gao ôm chặt eo Thẩm Diên, đầu ngón tay lướt qua tay áo của y.

Trên tấm lụa mùa hè mỏng manh, là từng khóm phong lan xanh thẫm, đã bị Thẩm Diên nắm chặt không thành hình.

Vệ Toản đương nhiên biết nguyên nhân mẫu thân chọn cho y bộ y phục này.

Phong lan thuần khiết, tôn lên khí chất của Thẩm Diên.

Đáng tiếc sự dịu dàng của Hầu phủ, cái ôm của hắn, ngay cả bộ xiêm y này, đều giống như lao tù tra tấn Thẩm Diên.

Thẩm Diên ở trong lòng hắn, đã xấu hổ đến phát run, tức giận đến phát run.

Y bắt lấy cánh tay của hắn, hung tợn cắn đến ra máu.

Vệ Toản cười cười, rũ mắt hôn lên đỉnh tóc Thẩm Diên.

Sự tham lam và chiếm hữu đan xen trong ánh mắt.

Giống như một con thú.

Vệ Toản mỉm cười thở dài: "Thẩm Chiết Xuân, ngươi phải làm sao đây?"

Thẩm ca ca của hắn.

Ghen tỵ như lửa, quân tử như lan.

Sao lại cố tình trêu chọc một tên khốn kiếp như hắn chứ.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5703 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5238 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4978 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4557 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4481 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4397 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter