Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đoạn Tình Kết

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đoạn Tình Kết
  3. Chương : 50

Chương : 50

Một bên quân kỳ lay động, rõ ràng là Điền nhân và Việt quốc đã liên minh. Một bên khác, tuy Phi Long kỳ tung bay, đại diện cho Thiên Môn, nhưng nhiều hơn cả là hàng loạt quân kỳ minh hoàng sắc, thêu một chữ “Văn” rất lớn bên trên.

Ngôn Phi Ly thầm cả kinh, nhận ra rằng đây là khinh kỵ đại quân của Văn quốc!

“A nha nha, có người đến muộn!”

Đã lâu không nghe ngữ khi ngả ngớn, thái độ cợt nhả thế này. Không cần quay đầu lại cũng biết là ai.

Một tiểu phân đội xuất hiện, đưa bọn họ tiến tiếp vào đại quân của Văn quốc, hai người vừa xuống ngựa, liền nghe một thanh âm.

“Sao vậy? Các ngươi vượt ngoài dự tính chậm đến hai ngày!” Tây Môn Việt lại gần, không vui nói.

“A nha, ngươi tới là tốt rồi, nói chung là vẫn sớm hơn dự định!”

“Có chút việc nên chậm lại một chút.” Bắc Đường Ngạo hời hợt trả lời Tây Môn, chuyển hướng nhìn sang Đông Phương Hi, “Lần này ngươi rất đúng giờ.”

“Hiếm có dịp ngươi cầu ta, làm ca ca cũng phải cho ngươi nể mặt một chút chứ.” Đông Phương Hi cười.

Bắc Đường Ngạo đạm đạm nhất tiếu, quay đầu lại nhìn về phía đại quân Việt quốc xa xa: “Mỡ dâng đến miệng mèo rồi ngươi lại không ăn.”

Đông Phương Hy nhún nhún vai: “Thật ra cũng không nhất thiết. Ta chỉ không ngờ ngươi hào phóng vậy. Đã thế thì ta cũng không khách khí. Bất quá, đến lúc đó ngươi đừng hối hận a.”

“Ta tuyệt sẽ không hối hận. Ngươi mà khách khí cái nỗi gì.”

Tây Môn Việt tiến lại ngắt lời bọn họ: “Được rồi được rồi, chính sự quan trọng hơn, ngươi muốn đi nghỉ trước hay là muốn bàn bạc đối sách tấn công với chúng ta?”

Bắc Đường Ngạo nhìn Đông Phương Hi một cái, nhàn nhạt trả lời: “Đường xá bôn ba, ta cảm thấy mệt, muốn nghỉ ngơi một chút đã.”

Đông Phương Hi phất tay áo, sai một gã quân sĩ đưa Bắc Đường Ngạo cùng Ngôn Phi Ly đến nơi nghỉ ngơi.

…

“Môn chủ, ngài đã thỏa thuận với Đông Phương môn chủ sao?” Khi chỉ còn hai người bên trong lều lớn, Ngôn Phi Ly hỏi.

“Đúng.” Bắc Đường Ngạo thấy sắc mặt y ngưng trọng, nói: “Thích thì làm thôi, ngươi không thấy ư?”

Ngôn Phi Ly ở Môn đã nhiều năm, tính tình ổn trọng, rất cẩn thận, cho nên đối với mỗi vị môn chủ cũng có chút lý giải.

Hiện tại, trên thực tế, tuy Nam Cung Yến là người nắm quyền Thiên Môn, nhưng hắn cũng là người không có dã tâm nhất với Thiên Môn. Hắn đồng ý nắm giữ Thiên Môn chỉ là bởi vì trời sinh nhận chân*, rất có trách nhiệm, cho nên không cần phòng bị.

* nhận chân: chăm chỉ, nghiêm túc và một loạt các tính từ nghĩa rứa rứa

Thứ nhì là Tây Môn Việt. Hắn tính tình có chút cuồng, đối nhân xử thế bất ky, mặc dù khiến người khác thấy có cảm giác hơi điên, nhưng trái lại không hề say mê chính vụ và quyền lợi. Lại nói tiếp, so với tất thảy người Thiên Môn, hắn như người trong giang hồ.

Còn hai vị Đông Phương Hy và Bắc Đường Ngạo…

Với chính môn chủ của mình, Ngôn Phi Ly dĩ nhiên hiểu rõ. Hắn bản tính cao ngạo, đối nhân xử thế đạm mạc xa cách, bất luận là chuyện gì dù lớn nhỏ thế nào đều như không hứng thú. Thực tế, chuyện có thể khiến hắn hứng thú trên đời vốn là không nhiều lắm, chỉ quyền lợi từ đó mới là thứ đứng đầu. Nhiều năm đã qua, dã tâm của môn chủ, từ ngoài Minh quốc đến trong Thiên Môn đều có an bài, Ngôn Phi Ly tuy không hỏi, nhưng vẫn mơ hồ đoán được chút ít.

Còn Đông Phương Hi… Hắn bề ngoài phong lưu phóng đãng, không màng thế sự, mà lại là thân vương ngồi ở vị trí thứ hai Văn quốc, thực sự là không có bản lĩnh sao?

Không biết có phải do hai người có xuất thân gần giống nhau hay không, Ngôn Phi Ly cảm thấy bọn họ tuy quan niệm bất đồng, nhưng nội tình đều xuất thân cao quý từ giới quý tộc, đều được bồi dưỡng trong cùng một hoàn cảnh, từ quyền lực sinh tới dục vọng.

“Môn chủ, ngài không phải, muốn đem Việt quốc… tặng cho Văn quốc chứ?”

“Ngươi quả nhiên là người hiểu bản tọa nhất.” Thâm trầm nhìn Ngôn Phi Ly, Bắc Đường Ngạo nói: “Không chỉ Việt quốc, cả Giản cảnh, ta cũng nhất định tặng cho hắn!”

“Cái gì?”

Kỳ thực sự tình rất đơn giản, hiện nay chư quốc phân tranh, thiên hạ đại loạn, trãi qua hàng trăm năm chiến tranh, hiện tại có khả năng thống lĩnh thiên hạ nhất chính là Minh quốc ở phương bắc, và Văn quốc ở phương đông. Hai quốc gia này không chỉ có thực lực, binh hùng tướng mạnh, chủ yếu là quốc phú dân an, xã tắc ổn định. Cho nên về quốc lực, đương nhiên mấy quốc gia xa mỹ hoang dâm khác không có khả năng so bì.

Minh quốc có Bắc Đường Ngạo ở phía nam để ý, mơ tưởng Việt quốc đã lâu, nhưng năm trước vừa trãi qua một trận phản loạn, tuy đã bị Bắc Đường Ngạo trấn áp, vẫn là bị tổn thất quốt lực. Hơn nữa so với Văn quốc, địa lý của Minh quốc lệch bắc, cho dù có chiếm được Việt quốc, cũng là rất khó quản lý.

Bắc Đường Ngạo lần này thỏa thuận với Đông Phương Hi, Việt quốc và Giản cảnh, Minh quốc không nhúng tay, nhưng mấy tiểu quốc phía tây, Văn quốc cũng đừng động tới.

Nếu không phải lần này có sự kiện Hoa Thành, Bắc Đường Ngạo sẽ không chấp nhận thỏa thuận. Chẳng qua vì sự tình khẩn cấp, lực lượng Thiên Môn khó cầm cự, nếu triệu tập Minh quốc đại quân thì nước xa không cứu được lửa gần, đành phải xin viện trợ gần hơn cũng là có thực lực nhất, chính là Văn quốc.

Đông Phương Hi đâu phải kẻ ngu ngốc. Thứ nhất, Thiên Môn bách tại mi tiệp (2); Thứ hai, Bắc Đường Ngạo đại diện cho Minh quốc lùi một bước như thế, dĩ nhiên không thể không kiếm lời.

(2) bách tại mi tiệp: lửa sém lông mày ~> vô cùng cấp bách (QT).

“Phi Ly, có thể phải lưu lại, đợi dẹp loạn xong sẽ quay về Tổng đà, ngươi thấy sao?”

“Thuộc hạ không có vấn đề.”

Trận đại chiến giằng co ba tháng, kết thúc nhanh chóng đầy bất ngờ.

Quân Việt quốc có thể thắng được Thiên Môn, nhưng địch sao nổi khinh kỵ đại quân của Văn quốc. Việt quốc gần đây xa hoa dâm dật, quân đội cũng tản mạn vô kỉ, quân lính rất mau tan rã. Điền tương Ngột Kiệt giảo hoạt như hồ (hồ ly ấy), thấy tình thế bất hảo, vội vã rút quân. Mất liên bang, Việt quốc một mình khó chống cự, đại nạn buông xuôi, cuối cùng bị thiết binh của Văn quốc đánh cho vong quốc.

Chiến sự là sở trường của Bắc Đường Ngạo, vận binh như thần, liên thủ giáp công với Đông Phương Hy, Tây Môn Việt, quả nhiên khiến Việt quốc phải trả giá thành vong quốc. Lúc hắn và Ngôn Phi Ly chờ ổn định để cùng về Phù Du cư, cũng đã gần một năm.

…

Nam Cung Yến mang theo phu nhân cùng Lâm Yên Yên ra ngoài đón tiếp.

Lâm Yên Yên đứng ở hàng đầu, dáng vẻ tiều tụy, nhưng vẫn phong tư yểu điệu, tươi cười thản nhiên. Lúc này đã rét đậm, áo khoác rất dày mà vẫn không che được bụng.

Khi Bắc Đường Ngạo cùng mọi người trở lại Tổng đà, Nam Cung môn chủ đã tổ chức một yến tiệc to lớn mừng đại công.

Ngôn Phi Ly ngồi trong một góc, bồi hồi như nhớ lại khoảng thời gian đêm trừ tịch năm ngoái. Lúc đó y cũng là ngồi như vậy, không dám chớp mắt, chịu được cơn đau, nhìn Bắc Đường Ngạo tiếp vị hôn thê uống rượu cao cao tại thượng, ngọt ngào ân ái.

Hiện tại, Bắc Đường Ngạo vẫn đang bồi Lâm Yên Yên ngồi ở vị thủ, cùng Đông Phương, Nam Cung, Tây Môn ba vị môn chủ vui vẻ ăn mừng. Chỉ là hắn không như năm ngoái, làm ngơ y, thường liếc về phía y, ánh mắt như trăng rằm giữa thâm u bích tuyền, chốc chốc lại lóe lên chút quang mang.

Ngôn Phi Ly chỉ cảm thấy tâm phiền ý loạn cực kỳ, không nhịn được nắm chặt lấy tiểu cổ luôn mang theo.

Y không phải không nghĩ tới chuyện sau này phải đối mặt sự thật khi trở lại Tổng đà, chỉ là trong lòng dù chuẩn bị thế nào, khi thực sự lâm cuộc lại là chuyện khác.

Y yên lặng uống rượu, thỉnh thoảng cùng đồng môn tướng lĩnh chúc mừng, cạn một chén, hàn huyên một phen. Vô tình lại thành uống hơi nhiều rượu.

Đằng kia, Lâm Yên Yên có thai, không chịu được tửu lực, mới uống mấy chén hai má đã ửng hồng, thân thể vô lực. Bắc Đường Ngạo nâng nàng dậy, hướng các huynh đệ xin cáo lui, dìu nàng về Trầm Mai viện nghỉ ngơi.

Ngôn Phi Ly nhìn theo bóng lưng bọn họ từ từ biến mất, lòng chợt trầm xuống, nhoi nhói đau, không biết đây là tư vị gì, chỉ cảm thấy vô cùng đau khổ.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5714 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5246 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4985 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4563 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4485 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4409 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter