Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đối Diện Tương Tư

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đối Diện Tương Tư
  3. Chương : 32

Chương : 32

“Chẳng phải chính ngươi tốt đẹp

khiến lòng ta rung động,

mà chỉ vì

mỹ nhân tặng cho ta

ta mới quý trọng.”

Mấy tháng sau, Dương Châu.

Lâm Trầm bận rộn cả ngày bên ngoài vừa bước vào cửa đã bị một bóng dáng phóng tới ôm lấy thắt lưng. Người nọ cũng không chào hỏi y, chỉ thuần thục vén tay áo y lên tỉ mỉ xem xét một lần xong mới vừa lòng cười nói, “Tốt, hôm nay cũng không bị thương.”

“Làm gì có chuyện mỗi ngày đều bị thương chứ?” Lâm Trầm nghe xong không nhịn được bật cười, nhưng lập tức lại bắt đầu nhíu mày, hơi thở dài.

Lý Phượng Lai chồm tới hôn lên mặt Lâm Trầm, vừa nắm tay y đi vào phòng vừa hỏi, “Đệ đệ trốn nhà đi của ngươi vẫn không có tin tức?”

“Ân, bất quá ta đại khái đã biết nó đi đâu.”

“Tây Vực?”

Lâm Trầm gật gật đầu, nói, “Nó định một mình đi cứu người. Theo lý ta cũng nên đi mới đúng, nhưng lại không thể mặc kệ chuyện ở đây, lần trước vất vả lắm mới có một cơ hội, nhưng……”

“Nhưng cố tình bị ta làm hỏng?” Lý Phượng Lai lắc quạt, cợt nhả nói, “Làm cái chức võ lâm minh chủ này thật không có ý nghĩa gì, chi bằng ngươi đừng quản nữa, trực tiếp theo ta bỏ trốn đi.”

“A?”

“Trước tiên chúng ta đi Tây Vực cứu cha và đệ đệ ngươi, sau đó mới quay về Độc Long bảo tiêu dao khoái hoạt, có được không?”

Lúc Lý Phượng Lai nói những lời này, đôi ngươi trong suốt lấp lánh, vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc. Lâm Trầm cũng không đáp, chỉ cúi đầu cười.

“Thôi quên đi quên đi, đợi chừng nào ngươi thích thì hẵng theo ta.” Lý Phượng Lai mở quạt, hơi nhíu mày, nhưng rất nhanh lại cười lên, nói, “Đúng rồi, ta có thứ này cho ngươi xem.”

Nói xong cao hứng dẫn Lâm Trầm vào phòng.

Lâm Trầm đưa mắt nhìn, trên bàn bày một thanh cầm ── hình dáng cổ xưa, chế tác tinh xảo, chính là thanh Lý Phượng Lai trước kia tặng y.

Lâm Trầm giật mình, mãi một lúc sau mới có thể mở miệng hỏi, “Cầm này… không phải đã bị hỏa thiêu sao?”

“Lúc trước chạy trốn ta đặc biệt bảo Liên nhi mang đi cùng.”

“A? Tình cảnh đó mà ngươi còn nhớ chuyện này?”

“Đương nhiên.” Lý Phượng Lai cười cười, chồm tới hôn hai má Lâm Trầm, dịu dàng nói, “Ngươi thích thanh cầm này như vậy làm sao ta nỡ hủy?”

Lâm Trầm trong lòng cảm động, mặt ửng đỏ, hạ mắt, ngón tay nhẹ nhàng gảy lên dây đàn, thấp giọng niệm, “Phỉ nhữ chi vi mỹ, mỹ nhân chi di.”

Lý Phượng Lai cũng không được trầm tĩnh được như y, nghe xong câu đó liền mạnh mẽ ôm người vào lồng ngực, há mồm cắn lên chiếc cổ trắng nõn của đối phương, giọng nói có chút làm nũng, “Đã lâu ta không nghe ngươi đánh đàn.”

“Ngươi muốn nghe thủ khúc nào?”

“Tương tư.”

Tay Lâm Trầm run lên, y hít sâu một hơi, thật lâu sau mới đáp, “… Được.”

Sau đó ngồi xuống bên bàn, bắt đầu tấu khúc.

Lý Phượng Lai vẫn ôm lấy y không buông, từ phía sau hôn dần lên tai, đôi tay lại càn rỡ chạy loạn sờ soạng khắp nơi.

Mặt Lâm Trầm hiển nhiên đỏ như tôm luộc, hung hăng trừng hắn một cái, nói, “Đừng quấy.”

Lý Phượng Lai lại làm như không nghe thấy, cười hắc hắc tiếp tục giở trò, lưu manh mười phần.

Lâm Trầm bị hắn quấy rối như thế đương nhiên không thể khống chế được đôi tay. Gảy lên dây đàn nhưng hoàn toàn không tấu ra nhạc.

Lý Phượng Lai thấy vậy không khỏi lộ ra vẻ mặt đắc ý, cố tình cắn tai Lâm Trầm một cái, ám muội nói, “Lúc đánh đàn sao có thể không chuyên tâm như vậy? Phải phạt một chút mới được.”

Khi nói tay phải cũng chậm rãi lần xuống, từ cổ áo Lâm Trầm trượt vào, tìm được điểm đỏ trước ngực y, bắt đầu vuốt ve lúc mạnh lúc nhẹ.

“A……” Lâm Trầm không nhịn được kêu ra tiếng, âm ngâm thật dài, dịu ngoan đáng yêu vô cùng.

Lý Phượng Lai nghe thấy khí huyết dâng trào, động tình không thôi. Thế là gấp gáp dùng tay trái cởi bỏ đai lưng Lâm Trầm, thuận tiện thám thính vào trong quần, cầm lấy hạ thân đã hơi ngẩng lên.

“Dừng… Đừng chạm vào……” Lâm Trầm hơi giãy giụa một chút, trong mắt dần phủ đầy hơi nước.

Lý Phượng Lai không để ý tới, ngược lại tay trái nắm càng chặt mà cọ xát, cười nói, “Sao lại thất thần? Nhanh lên, tiếp tục đánh đàn.”

Lâm Trầm cắn chặt răng, đôi mắt ẩm ướt mở to, trên mặt ửng đỏ. Nhưng rốt cuộc vẫn phải nghe theo Lý Phượng Lai, khó nhọc cử động ngón tay, gảy ra một chuỗi thanh leng keng thùng thùng hỗn loạn.

“Ngoan.” Lý Phượng Lai nhếch môi cười cười, tiếp tục gặm cổ Lâm Trầm, hai tay càng ra sức hoạt động.

Dưới hai mặt công kích, Lâm Trầm rất nhanh đã không cầm cự được nữa, eo hơi run rẩy một chút rồi xuất ra. Cả người y mềm nhũn tựa vào ngực Lý Phượng Lai, y phục xộc xệch, ánh mắt thất thần, đôi tay vẫn đặt trên dây đứt quãng đàn ra khúc nhạc dang dở.

Lý Phượng Lai thấy dáng vẻ này của y thật sự là miệng lưỡi khô khốc, dục hỏa đốt người, cuối cùng vung tay gạt thanh cầm kia xuống đất, sau đó đẩy Lâm Trầm thẳng lên mặt bàn rồi mạnh mẽ đè lên.

“Chờ một chút, cầm……”

“Đừng để ý tới nó.” Lý Phượng Lai vừa xé y phục Lâm Trầm vừa hàm hồ nói, “Giọng ngươi kêu còn dễ nghe hơn nó nhiều.”

Nói dứt lời liền ngấu nghiến hôn lên đôi môi ấm áp kia.

Dịu dàng lưu luyến.

Một đêm triền miên.

______________

Phỉ nhữ chi vi mỹ, mỹ nhân chi di (nguyên văn 匪汝之为美, 美人之贻): Chẳng phải chính ngươi tốt đẹp (khiến lòng ta rung động), (mà chỉ vì) mỹ nhân tặng cho ta (ta mới quý trọng).

“Vi” trợ từ giọng điệu, tác dụng nhấn mạnh, không có nghĩa. Phỉ, nghĩa là “cũng không phải”. Nữ, cũng là nhữ, nghĩa là “ngươi” – ở đây chỉ đàn. Vi mỹ, nghĩa là “đẹp, tốt đẹp”. Phỉ nhữ chi vi mỹ: không phải chính bản thân ngươi tốt đẹp.

Di, nghĩa là “tặng, biếu”. Mỹ nhân, mình tự hiểu thành “người tốt đẹp nhất trong lòng”. Mỹ nhân chi di: do mỹ nhân trao.

Đây là một câu xuất phát từ Kinh Thi chi Bội Phong – Tĩnh Nữ.

静女其姝,俟我於城隅。爱而不见,搔首踟蹰。

静女其娈,贻我彤管。彤管有炜,说怿女美。

自牧归荑,洵美且异。匪女之为美,美人之贻。

【诗经】之 【邶风·静女 】

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5724 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5255 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4991 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4571 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4489 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4423 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter