Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

[Đồng Nhân Inuyasha] Vĩnh Hằng Không Tồn Tại

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. [Đồng Nhân Inuyasha] Vĩnh Hằng Không Tồn Tại
  3. Chương : 33

Chương : 33

Aoko ngẩng đầu mỉm cười: “Sesshomaru, chúng ta có con rồi.”

Sesshomaru đi đến ngồi xuống trước giường bệnh, nhìn nàng chằm chằm, trong con ngươi màu vàng không rõ cảm xúc của hắn là gì.

Nàng bật cười: “Sesshomaru, chàng đang khẩn trương.”

Sesshomaru híp mắt lại : “Nói bậy bạ gì đó.”

“Chính chàng không phát hiện ra thôi, rất lâu trước kia ta đã biết, vẻ mặt bây giờ của chàng rất giống lần đầu tiên chàng hôn ta năm đó, như thế này này…” Aoko vươn tay chỉ, xẹt qua lông mi hắn, cuối cùng dừng lại ở vị trí khóe mắt : “Khép lại một đường thẳng tắp, thoạt nhìn so với lúc bình thường còn nghiêm túc hơn, sau đó đột nhiên hôn xuống, làm ta giật cả mình.”

Giả bộ bình tĩnh của Sesshomaru rốt cuộc cũng tan rã, ánh mắt hắn dần dần nhu hòa, cầm tay nàng : “Ta rất vui, Aoko.”

Aoko dựa đầu vào vai hắn, nhỏ giọng nói : “Ta biết.”

“Sesshomaru, chúng ta con rồi, con của chúng ta.”

Hạnh phúc tới một cách bất ngờ, nhưng cũng nằm trong dự đoán của họ. Bọn họ có con, về sau có thể ở bên nhau mãi mãi, một gia đình nho nhỏ không biết từ lúc nào đã sinh ra như vậy. Hai người im lặng ôm nhau, một lát sau, Sesshomaru đột nhiên đứng lên, trong tiếng hô kinh ngạc của Aoko ôm nàng đi ra ngoài.

Aoko hoảng sợ, vội vàng ôm cổ hắn: “Làm gì vậy ?”

Sesshomaru chân thật đáng tin nói : “Quay về thời đại Chiến quốc, đi Tây quốc, chúng ta kết hôn.”

Aoko dở khóc dở cười, để hắn trước tiên thả mình xuống giường, lúc này mới nói : “Buổi công diễn ngày mai rất quan trọng, thành viên câu lạc bộ viết kịch và Masaki đều đã vì nó mà trả giá rất nhiều, ta không thể vắng mặt được.”

Sesshomaru nhíu mày: “Không gì quan trọng hơn sức khỏe của nàng.”

“Một ngày cuối cùng này thôi, chờ buổi công diễn ngày mai chấm dứt, ta sẽ quay về với chàng.” Aoko kéo tay hắn, nhìn thấy ánh mắt phủ quyết của người nọ, nhịn không được khát cầu nói : “Sesshomaru, ta cam đoan sẽ không tự làm mình mệt. Chờ công diễn kết thúc, ta sẽ quay về Tây quốc hoàn thành hôn lễ với chàng, ta hứa mà.”

Sắc mặt Sesshomaru lúc này mới dịu đi, sau đó đứng dậy đi ra ngoài,

Aoko kinh ngạc : “Chàng đi đâu vậy ?”

“Tây quốc, để bọn họ chuẩn bị sẵn sàng mọi việc.”

Kỳ thật Sesshomaru có đôi lúc cũng rất đáng yêu…

Chờ sau khi Sesshomaru rời đi, nàng tựa đầu vào thành giường mỉm cười.

Buổi chiều, quản gia tới đón nàng xuất viện, cùng đi theo ông còn có Kagome và Inuyasha. Kagome cầm một bó hoa lớn, vừa gặp mặt đã nói chúc mừng.

Còn Inuyasha vẫn đứng đực tại chỗ dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn nàng, lát sau vẫn nhịn không được hỏi dồn : “Tiền bối của Kagome, cô thật sự có sao, con của cô và Sesshomaru ?”

Aoko thoải mái gật đầu : “Ngươi làm gì mà ngạc nhiên thế ?”

Kagome rất hưng phấn, nghe đến đó vội vàng xen vào : “Ta kêu tiền bối là đúng rồi, còn ngươi phải sửa miệng gọi đại tẩu chứ ?” Nói xong mới thấy đau khổ : “À, ngươi còn chưa gọi Sesshomaru là ca ca, hay là sớm quá nhỉ, Sesshomaru và Inuyasha hình như đều không thích cách xưng hô này đâu. Hzaii…”

Inuyasha, Aoko: “…”

Ngày hôm sau, khi buổi phát biểu của các lãnh đạo tòa thị chính chấm dứt, lễ hội mùa hè chính thức được bắt đầu !

Buổi công diễn mừng lễ hội mùa hè của học sinh trung học diễn ra vào đúng chín giờ sáng, có hơn mười trường tham gia, tổng cộng là mười lăm tiết mục. Shimizu Masaki rút được thứ tự là số ba. Thành viên câu lạc bộ viết kịch đã chuẩn bị xong tại hậu trường.

Phần trang điểm và quần áo của Shiina Aoko và Kougen Terunosuke là phiền toái nhất, mất một tiếng liền.

Hai người thảo luận một lúc về kịch bản. Việc chính đã nói xong, tiết mục trên sân khấu còn chưa chấm dứt, nhất thời không khí có vẻ trầm mặc.

Kougen Terunosuke đánh vỡ sự trầm mặc trước : “Em ổn chứ ?”

Aoko gật đầu : “Vâng.”

Kougen Terunosuke thấy khóe môi nàng mang theo ý cười nhạt nhẽo, nhịn không được cười khổ : “Aoko, em…bây giờ em có hạnh phúc không ? Sess…bạn trai em đối xử với em tốt chứ ?”

Shiina Aoko gật đầu : “Anh ấy đối xử với em tốt lắm, con người cũng rất dịu dàng.

Kougen Terunosuke cười khổ quay đầu đi, trên thế giới này nói hắn dịu dàng có lẽ cũng chỉ có mình nàng.

Vài phút sau, tiết mục phía trước đã kết thúc, rốt cuộc đã đến lượt bọn họ lên sân khấu. MC vừa giới thiệu tiết mục tiếp theo là vở kịch [Tình yêu thời Chiến quốc], học sinh trường Mizusekoi đã ồ ạt đứng lên, đồng loạt giơ biểu ngữ và băng rôn trong tay lên cổ vũ, Kagome phấn khích thiếu chút ào lên, cùng hét với mọi người xung quanh.

“Shiina Aoko tiền bối ~~”

“Kougen đội trưởng ~~”

“Trường Mizusekoi cố lên ~~”

Quản gia sớm đã chiếm lấy vị trí xem tốt nhất, đang cầm camera hàng hiệu không ngừng quay lại tư thế oai hùng động lòng người của Đại tiểu thư. Đại tiểu thư nhà bọn họ thật sự quá đẹp !

Vất vả luyện tập lâu như vậy cuối cùng cũng không uổng phí, việc diễn xuất tiến hành rất thuận lợi. Sắp đến kết cục, Shimizu Masaki đang bận giám sát khâu cuối của hậu trường cũng dần bình tĩnh lại. Trên sân khấu chỉ còn Shiina Aoko và Kougen Terunosuke.

Màn cuối cùng trong [Tĩnh yêu thời Chiến quốc], “Terunosuke” điện hạ kế thừa ngôi vị thành chủ, giải quyết đám phản loạn trong thành và tai họa ngầm lão thành chủ để lại, cử hành hôn lễ cùng “Aoko”. Trên kịch bản chỉ viết : sau khi hai người làm lễ xong, dùng kỹ xảo giả bộ như đang hôn nhau.

Người ở dưới sân khấu nhìn mọi việc rất bình thường, chỉ có Aoko và Shimizu Masaki trong hậu trường kinh ngạc trừng lớn mắt, Kougen Terunosuke hắn…hôn thật !

Ánh mắt Shimizu Masaki trở nên phức tạp, tên Kougen này lún sâu quá rồi !

Vừa hôn sau, khóe môi Kougen Ternusuke gợi lên một nụ cười yếu ớt, mặt không đổi sắc nhìn Aoko đang sững sờ. Lần lượt những thành viên của câu lạc bộ đều lên cảm ơn khán giả, Kougen liếc qua một nơi khẽ cười khiêu khích. Cảm xúc ngọt ngào mềm mại trên môi, thật sự không thể quên được.

Quả nhiên hắn vẫn không thể buông tay.

Sau khi xuống sân khấu thay quần áo, Aoko không tìm thấy Kougen Terunosuke, nàng vốn muốn hỏi chuyện vừa rồi ở trên khán đài, xem ra là mình nghĩ nhiều, có lẽ Kougen chỉ không cẩn thận sát đến mà thôi.

Vừa thoát khỏi nơi biểu diễn, nàng đã bị người ôm vào trong lòng, kéo tới một góc không thấy ánh sáng. Là hơi thở và vòng tay quen thuộc, Aoko bình tĩnh lại. Sesshomaru đem nàng đối mặt với mình, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như vậy, nhưng ánh mắt thì đã mang theo chút nguy hiểm : “Ta thấy rồi.”

Aoko sửng sốt.

Sesshomaru nâng tay vuốt ve cánh môi nàng, hơi thở nguy hiểm lan tràn : “Người kia vừa rồi đã hôn nàng.”

“Không có, vốn dĩ trong kịch bản không có phần này, nhưng không biết vì sao hắn lại làm vậy.” Aoko vội vàng giữ chặt tay hắn “Thật là, chỉ diễn trò cho mọi người xem thôi, chàng đừng tưởng thật.”

Sesshomaru không nói.

Aoko thật cẩn thận dò hỏi : “Chẳng lẽ chàng đang ghen ?”

Tay Sesshomaru run lên một chút, nhíu mày nhìn nàng.

“A a a, thật xin lỗi, ta nói bậy ấy mà, Sesshomaru chàng đừng để trong lòng.”

Aoko ôm lấy hai má hắn, kề mặt vào mặt hắn : “Này Sesshomaru, chàng nhớ ký nhé, không cần biết là lúc nào, chàng cũng không được hoài nghi tình yêu của chúng ta.”

“Ta chưa từng hoài nghi.” Khóe môi Sesshomaru hiện lên một độ cong khó phát hiện “Aoko, chúng ta kết hôn đi.”

Aoko bị cái nụ cười mê hồn kia mê hoặc, lập tức gật đầu : “Được.”

Sesshomaru cúi đầu hôn nàng: “Tiêu độc.”

Aoko bật cười.

Aoko về nhà nói với quản gia mấy câu, sau đó liền đi cùng Sesshomaru tới thời đại Chiến quốc.

Cuộc sống bên này vẫn bình yên như trước. Sau khi bọn họ nhảy từ trong giếng ra, đã nhìn thấy Sango và Miroku đang đi dạo ở gần đó. Bụng của Sango đã lộ rõ, hai người vừa nói vừa cười nhìn rất hạnh phúc. Sau khi Aoko nghĩ một lúc, nàng đành bảo Sesshomaru đưa mình tới sơn động của Midoriko.

Mấy hôm trước Sesshomaru đã nói cho nàng biết chuyện Aoko mang thai, lúc ấy nàng rất hoảng sợ, bảo các ngươi sinh các ngươi liền sinh luôn. Tác dụng lời nói của vị tỷ tỷ này khiến lòng Midoriko sinh ra ngũ vị tạp trần.

Sesshomaru đi tìm Jaken và Ah-un, để lại hai tỷ muội nói chuyện phiếm.

Thân thể mờ nhạt của Midoriko còn chưa biến hóa được nhiều : “Bao lâu rồi ?”

“Hai tháng.”

Mặt Midoriko tối sầm : “Ta vừa mới nói xong, các ngươi đã hành động nhanh như vậy.”

Aoko lắc đầu : “Chúng ta đều muốn quý trọng thời gian, tỷ tỷ, ta không còn sống được lâu, cho nên nếu là tâm nguyện của hắn, ta không thể cự tuyệt.”

Lúc trước Aoko đã đem chuyện của mình nói cho Midoriko, Midoriko nghĩ một lúc mới phát hiện mình không thể làm gì khác, nàng thở dài : “Vị bằng hữu Trung Quốc kia không có cách nào sao ?”

Aoko ảm đạm cúi đầu, lại mỉm cười nói : “Ta đã rất thỏa mãn rồi.”

“Được rồi được rồi, không nói chuyện này nữa.” Midoriko lắc đầu : “Ta phải nói với muội chuyện quan trọng này.”

“Aoko, muội có biết vùng đất vĩnh hằng vì sao lại suy kiệt như vậy không ?”

Aoko sửng sốt : “Chẳng lẽ không phải do quy luật tự nhiên, năng lượng hao hết nên suy kiệt ?”

Midoriko lắc đầu: “Vùng đất vĩnh hằng sinh ra do nguyền rủa, dùng nguồn suối sinh mệnh của muội và mẫu thân tạo ra. Nơi đó cũng có ý nghĩ của mình, nếu nó muốn tiếp tục duy trì sự sống, sẽ cộng minh với những loài động vật hoặc thực vật quanh đó để hấp thu năng lượng. Nói cách khác, chỉ cần thế giới chưa bị hủy diệt, vùng đất vĩnh hằng sẽ mãi tồn tại.”

Aoko giật mình: ” Là ý gì…”

“Aoko, chuyện này từ khi đưa ra khảo nghiệm với muội ta đã phát hiện ra.” Midoriko lặng yên nhìn nàng “Ta phát hiện có một sợi tơ không rõ nguồn gốc kéo dài từ vùng đất vĩnh hằng ra bên ngoài, chạy vào trong giếng ăn xương, nối liền đến thời đại của muội. Có người đang lợi dụng sợi tơ này hấp thu năng lượng của vùng đất vĩnh hằng, mà người kia, tồn tại trong thời đại của muội.”

“Ta không biết mục đích của người kia là gì, nhưng tuyệt đối không phải là ý tốt.”

Gió núi thổi qua, xa xôi trên đỉnh núi Bạch Linh, xương trắng đã khô héo, đột nhiên phát ra ánh sáng nhè nhẹ, biến thành một con rối gỗ.

Là ai, đang cười dịu dàng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5724 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5255 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4991 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4571 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4489 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4423 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter