Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Đúng Thời Điểm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Đúng Thời Điểm
  3. Chương 43: Tết ông táo

Chương 43: Tết ông táo

I'm back ~

(⁠•⁠ ⁠▽⁠ ⁠•⁠;⁠)(⁠•⁠ ⁠▽⁠ ⁠•⁠;⁠)(⁠•⁠ ⁠▽⁠ ⁠•⁠;⁠)(⁠•⁠ ⁠▽⁠ ⁠•⁠;⁠)(⁠•⁠ ⁠▽⁠ ⁠•⁠;⁠)

Vào trận tuyết thứ hai của mùa đông, cuối cùng kỳ thi cuối kỳ đầu tiên của khối 10 cũng đã đến.

Tất cả học sinh cõng cặp trên lưng đi khắp từng tầng lầu tìm phòng thi và chỗ ngồi của mình. Cửa sổ hành lang không được đóng, gió tuyết từ ngoài thổi vào, lạnh đến mức khiến học đứng ngoài hành lang run bần bật.

Thi xong kiểu gì cũng có người đi so đáp án, thảm thương nói mình tiêu đời rồi, mặt mày ủ rũ sợ đòn đánh kép từ hai vị ở nhà.

Cũng có người tranh thủ thời gian học thêm hai câu hỏi, cố gắng có thể bù qua sớt lại điểm số. Ngoài ra còn có những thành phần dưới trời tuyết rượt đuổi, cãi cọ, đùa giỡn ầm ĩ, căn bản không hề để tâm đến kỳ thi.

Trước lúc bắt đầu thi, Vân Phương đứng cạnh cửa sổ hành lang ngắm tuyết rơi, con đường ở giữa trồng rất nhiều cây mận tím, tuyến rơi lên lá cây nhìn rất đẹp.

Phía dưới có một tên ngốc chỉ mặc mỗi đồng phục, tay đút vào túi quần đang đi vào trong, ánh mắt Vân Phương xẹt thoáng qua chuẩn bị về phòng thi, bỗng nhiên cảm thấy tên ngốc kia nhìn hơi quen quen.

"Dịch Trần Lương!" Anh nhịn không được, gọi lớn.

Gần nửa tháng không kêu lên cái tên này, trong nháy mắt cảm thấy có chút hoài niệm.

Dịch Trần Lương đang trên đường đi siêu thị mua bút, bị lạnh đến mức phát cáu, không kiên nhẫn mà ngẩng đầu lên, híp mắt nhìn liền thấy ngay Vân Phương đang đứng trước cửa sổ hành lang lầu 4, trong tay còn cầm một quyển sách.

"Áo khoác đâu?" Vân Phương nâng giọng hỏi.

"Quên mặc!" Dịch Trần Lương ngửa đầu, tuyết rơi trên mặt lạnh buốt, cậu cảm thấy cứ đứng ở đây có chút ngốc, nhưng bàn chân cứ như tự mọc rễ, không thể di chuyển.

Vân Phương nhớ rõ phòng thi của cậu ở toà nhà E, cách chỗ này một đoạn đường xa, anh lấy áo lông vũ trên người cởi ra ném từ lầu 4 xuống.

Dịch Trần Lương duỗi tay tiếp được, áo lông vũ nặng trĩu, vừa mở ra thấy bên trong là cuốn sách công thức Vật lý lớp 10.

"Mặc vào, nhanh chạy về đi!" Vân Phương nhìn cậu nói.

Dịch Trần Lương không nói gì, quả thật đúng là rất lạnh, đem áo lông vũ mặc vào, bên trong vẫn còn lưu lại hơi ấm, cậu ngẩng đầu nhìn về phía Vân Phương.

Vân Phương nhìn cậu phất phất tay, ý bảo cậu mau đi nhanh đi.

Vì thế cậu nhét đôi tay lạnh như băng vào túi áo lông, vùi đầu về phía trước mà đi, đi được vài bước từ trong túi móc ra được hai viên kẹo sữa thỏ trắng.

Lúc thi Dịch Trần Lương nhìn chằm chằm hai viên kẹo sữa thỏ trắng vui vẻ nửa ngày.

Người gì đâu đã hơn ba mươi còn cmn thích ăn kẹo sữa thỏ trắng.

Nhưng nghĩ lại, Vân Phương thích ăn còn không phải là chính mình thích à, vậy cậu hay Vân Phương ăn cũng không khác gì nhau. Vì thế cậu lột giấy gói, bỏ kẹo vào miệng, vừa ăn vừa cúi đầu làm bài.

Sau khi thi xong phải về lớp tụ họp, Dịch Trần Lương về sớm hơn Vân Phương, ném áo lông vũ của anh lên bàn, sau đó về chỗ ngồi ở hàng cuối.

Vân Phương vừa cõng cặp trở về lớp liền chiếc áo khoác lông nằm trên bàn, anh thoáng nhìn xuống phía cuối lớp học.

Dịch Trần Lương ghé người lên bàn ngủ, trên người mặc chiếc áo khoác của chính cậu.

Vân Phương không nhìn nữa, Tần Tuấn  sau lưng gào khóc muốn cùng anh so đáp án, Thẩm Chu Chu cũng mặt đầy chờ mong tiến lên.

Vân Phương lấy bài thi Vật lý của mình ra, "Không chắc chắn đúng hết."

"Không sao, bọn này không chê!" Tần Tuấn đoạt lấy bài thi, tiếp đón những người xung quanh đến cùng nhau so.

Trong phòng học cãi cọ ầm ĩ, thầy Phương vừa vào thì tức khác im lìm.

Như cũ vẫn mãi là buổi họp lớp nhàm chán dài ngoằng, mấy bé cải thảo ở dưới nháy mắt héo rũ, người nghiêm túc nghe không được bao nhiêu, thẳng đến khi thầy Phương nói: "Chúc tất cả các em năm mới vui vẻ!" Lúc đó, nhóm cải thảo mới như được sống lại, hoan hô một tiếng sau đó thu dọn đồ đạc chuẩn bị rút lui.

"Cán sự lớp ở lại dọn vệ sinh!" Thầy Lương gân cổ la lớn, "Đi đường phải chú ý an toàn! Bài tập nghỉ đông nhớ làm đầy đủ, khai giảng là thu đấy!"

Vân Phương mặc áo khoác vào, sờ vào trong túi, phát hiện kẹo sữa thỏ trắng của mình mất tiêu, thay vào đó là một tờ giấy nhỏ.

Trên tờ giấy vẽ một người que đầu tròn, hùng hổ thốt ra một khung thoại: Cảm ơn!

Vân Phương không hề nhìn ra một xíu ý cảm ơn gì từ biểu cảm của người que, ngược lại cảm thấy giống như muốn đánh mình một trận hơn.

Vân Phương nhìn tờ giấy nhỏ cười, ăn kẹo của người khác mà còn hung dữ như vậy.

Dịch Trần Lương mới vừa ra khỏi cửa lớp đã thấy Vân Phương cõng cặp đứng đó.

"Về cùng nhau đi." Vân Phương hắng giọng nói, "Tiện đường."

Dịch Trần Lương đeo cặp đi theo sau anh.

Hôm nay vừa đúng ngày tết ông Táo, hai bên đường hàng quán quà Tết nhộn nhịp, trước cửa siêu thị phát ra tiếng nhạc vui tai, cho dù tuyết đang rơi cũng không giảm bớt sự náo nhiệt.

Có rất nhiều học sinh về nhà bằng xe buýt, đông nghịt người. Vân Phương và Dịch Trần Lương đến chậm hơn, không có chỗ ngồi, chỉ có thể chen ra phía cửa sau. Dịch Trần Lương nắm lấy cột sắt, Vân Phương với tay cầm chiếc vòng ở trên, cửa trước không ngừng có thêm học sinh tiến vào.

Vân Phương dứt khoát đi xuống phía sau xe, duỗi tay kéo cậu đi theo, Dịch Trần Lương chưa kịp đứng vững xe đã bắt đầu chạy, cậu lảo đảo sắp va vào cửa xe, may được Vân Phương nhanh mắt kéo lại.

Trong xe vừa đông đúc vừa buồn chán, hai người mang cặp nhìn nhau, trước sau không ngừng có người liên tục xô đẩy, Vân Phương bị đẩy mạnh, trực tiếp chen Dịch Trần Lương lên cửa xe.

Vân Phương vịn vào cây cột bên cửa xe buýt, miễn cưỡng đứng vững, cả hai dường như mặt đối mặt dán sát nhau, ở khoảng cách gần như có thể đếm được lông mi của đối phương.

"Nhiều người quá." Vân Phương thử lùi ra sau, nhưng phía sau đã chật ních, không thể nào động được.

Dịch Trần Lương ừ một tiếng, cả người dường như nằm trọn trong ngực Vân Phương, không được tự nhiên rũ mắt xuống.

Vân Phương đang đeo một chiếc khăn quàng cổ dày, nửa khuôn mặt chìm vào bên trong, một lúc sau tròng kính hiện lên một lớp hơi nước, không thể thấy rõ được khuôn mặt của Dịch Trần Lương.

"Dịch Trần Lương."

"Sao?"

"Kéo giúp tôi cái khăn quàng xuống." Vân Phương không thoải mái mà xoay cổ.

Dịch Trần Lương đưa tay kéo xuống một chút, để lộ miệng của anh, sau đó nhanh chóng cụp mắt xuống.

Vân Phương thở hổn hển, "Cậu đừng trốn tránh tôi nữa."

"Ai thèm trốn mày." Ánh mắt Dịch Trần Lương dừng trên môi anh, lại rất mau dời đi.

Hơi nước trên mắt kính dần dần biến mất, để lộ đôi con ngươi sâu thẳm của Vân Phương, "Mỗi lần tôi muốn tìm cậu thì y như rằng không thấy người đâu."

Dịch Trần Lương bình tĩnh nói: "Mày tìm tao làm gì?"

"Không có việc gì thì không thể tìm cậu được à?" Vân Phương cũng rất bình tĩnh.

Dịch Trần Lương ngậm miệng lại, rũ mi không nói tiếp.

"Đừng giận." Vân Phương đè thấp giọng, "Tôi mua cho cậu kẹo sữa thỏ trắng có chịu không?"

Dịch Trần Lương nâng mắt lên trừng anh: "Rõ ràng là mày thích ăn!"

"Tôi thích ăn còn không phải cậu thích à?" Vân Phương tiếp tục dỗ dành, "Đợi lát nữa xuống xe, tiểu khu bên cạnh có chỗ bán kẹo bông gòn với kẹo mạch nha viên*, mua cho cậu hai cái lớn luôn."

*Một loại kẹo viên hình quả dưa làm bằng mạch nha

Dịch Trần Lương câm nín nhìn anh, "Mày đang dỗ con nít đấy hả?"

"Đâu có, tôi đang dỗ chính mình mà." Vân Phương mỉm cười, "Không thì cậu dỗ ngược lại tôi đi?"

Quả nhiên Dịch Trần Lương không hé răng.

Hai người chen chúc một đường, cuối cùng cũng đến được trạm dừng. Trước cổng tiểu khu có một cụ ông bán kẹo bông gòn và kẹo mạch nha viên. Vân Phương mua một cây kẹo bông mềm mại, chọn thêm mấy viên kẹo mạch nha nhỏ giòn.

Anh đem kẹo bông đưa cho Dịch Trần Lương.

Trời hạ tuyết lớn, tuyết rơi và kẹo bông gòn không phân biệt được bên nào trắng hơn, Dịch Trần Lương chỉ do dự ba giây sau đó nhận lấy cây kẹo bông, dưới trời đầy tuyết cắn một miếng, thật ngọt.

Vân Phương chợt nghĩ quả thật bản thân rất dễ dỗ.

Thời thiếu niên, nếu có người chịu cho anh một viên kẹo, chắc chắn anh sẽ vui vẻ thật lâu – nếu có người đối với anh hơi tốt một chút, thì đối phương chỉ cần vẫy tay một cái anh sẽ ngay lập tức chạy đến.

Giống như lúc trước anh chỉ cõng Dịch Trần Lương về nhà, cậu liền thật cẩn thận, dè dặt tò mò tiến đến, xụ mặt giúp anh nhặt mấy chai nước.

Anh tự cho rằng việc giữ khoảng cách có thể làm Dịch Trần Lương an tâm, nhưng lại quên mất Dịch Trần Lương của hiện tại chưa trải qua thế sự vô thường hay lòng người hiểm ác. Cho dù phát hiện bản thân bị lừa gạt bị vứt bỏ cũng chỉ chân tay luống cuống đứng một chỗ chờ đợi.

Nếu tên xấu xa kia vẫy tay một cái, chắc chắn cậu ấy sẽ lại tiếp tục chạy đến.

Vân Phương dưới trời tuyết giang rộng vòng tay, "Đến ôm một cái?"

Dịch Trần Lương nghi ngờ nhìn anh, do dự mãi, cuối cùng vẫn tiến đến một bước ôm lấy anh, tức giận nói: "Làm gì đấy?"

Tên xấu xa dùng sức xoa mái tóc của cậu, cười nói, "Muốn nói lời xin lỗi với bạn học Tiểu Dịch."

_____🐄🐄🐄🐄 _____________ 🐄🐄

Tuy đã từng nói mình sẽ không drop nhưng lúc edit cũng có lúc nản, chán, lười làm ;-;

Nhưng đúng lúc đó lại nhận đc thông báo có bạn thả sao cho truyện, cảm giác vẫn có người đọc và chờ chap làm t có động lực hơn •^•

🐮 🐮 🐮🐮🐮🐮🐮🐮🐮🐮🐮🐮

Tự nhiên thèm kẹo sữa bò 🐄🐄🐄🐄

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5691 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5228 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4966 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4549 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4476 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4380 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter