Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Em Là Mệnh Môn Của Tống Tổng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Em Là Mệnh Môn Của Tống Tổng
  3. Chương 40: Anh không giấu được em đâu!

Chương 40: Anh không giấu được em đâu!

Lâm Ý Hân nằm trong phòng khách sạn mắt cứ nháy liên tục cảm giác bồn chồn lo lắng, cô nhấc điện thoại lên gọi cho Tống Hải Thành mãi không ai bắt máy, tiếng chuông điện thoại cứ vang lên một lúc lại tắt, sau khoảng bốn, năm cuộc gọi gì đó điện thoại đã chuyển sang chế độ không liên lạc được.

Lâm Ý Hân ngồi bật dậy khỏi giường, cô cứ gọi đến số điện thoại của anh nhưng chỉ nhận lại lời thông báo không liên lạc được của tổng đài viên. Lâm Ý Hân lại chuyển sang một số điện thoại khác gọi lần này là của Chu Hà Tinh, vẫn giống như của Tống Hải Thành không liên lạc được.

Lâm Ý Hân rời khỏi giường, cô thay một bộ đồ thoải mái, chạy nhanh ra khỏi khách sạn, cô bắt một chiếc taxi hướng về khu ổ chuột. Khi nghe tới đến khu ổ chuột bác tài liền lập tức từ chối không nhận chuyến, dù cô đã bắt tận bốn chiếc taxi nhưng vẫn như vậy.

Bất lực cô ngồi khụy xuống lề đường, hai hàng nước mắt cô rơi lã chả, cô lo lắng cho Tống Hải Thành, sợ anh xảy ra chuyện gì bất trắc, thân cô ở đây lại không thể làm gì giúp được cho anh.

Bỗng một bàn tay đặt nhẹ lên vai cô, vỗ vỗ xoa xoa nhẹ nhàng an ủi cho cô. Khi Lâm Ý Hân ngẩng đầu lên cô lập tức nhào đến ôm lấy người vừa xoa xoa vai mình.

“Thành Thành, anh có làm sao không, mắt em cứ nháy liên tục, mà mãi không gọi được cho anh với cả anh Hà Tinh, ai cũng không liên lạc được” Lâm Ý Hân khóc thành tiếng ôm chặt lấy anh.

Trên người Tống Hải Thành lúc này phải nói vô cùng nhếch nhác, quần áo xộc xệch, dính đầy bùn đất, tay chân chắc do được rửa lại với nước nên được coi là tương đối sạch một chút.

“Vừa rồi xảy ra chút chuyện, điện thoại của Hà Tinh bị mất, còn của anh nay chụp ảnh nhiều quá chẳng may vừa hết pin, xin lỗi đã làm em lo lắng, mà em định đi đâu vậy?” Tống Hải Thành vừa nói vừa móc chiếc điện thoại tối đen màn hình của mình đưa cho cô xem.

“Em…em muốn bắt xe đến chỗ anh, nhưng không tài xế nào nhận chở em đến khu vực đó, ai cũng bảo rất nguy hiểm, khuyên em ở lại, ở đó xảy ra chuyện gì sao anh?” Lâm Ý Hân dùng tay lau đi hai hàng nước mắt của mình rồi nói.

“Cũng may là không ai nhận chuyến, chứ không anh không biết phải làm sao, chuyện có chút dài dòng, chúng ta về phòng anh kể cho em nghe sau!” Tống Hải Thành đỡ lấy cô, giúp cô đứng lên dìu cô quay lại khách sạn.

Lâm Ý Hân chạy gấp đến nổi quên không lấy thẻ phòng, thẻ phòng là chìa khóa mở cửa không có nó coi như chẳng thể làm gì được, không vào được anh định quay lại tầng trệt mượn thẻ phòng tại quầy tiếp tân thì bị cô cản lại.

“Anh nghĩ chút đi, để em đi mượn thẻ phòng”

Phải đến hơn mười lăm phút, cô cùng một nhân viên khách sạn bước đến, nhân viên mở cửa phòng cho cả hai rồi cũng rời đi. Cuối cùng cả hai mới được vào phòng, anh thấy cô vội vội vàng vàng mở một chiếc vali, lấy cho anh bộ quần áo sạch sẽ, lại chạy sòng sọc vào nhà vệ sinh pha nước ấm vào bồn tắm, thấy vậy anh đành đỡ cô ngồi lại lên giường.

“Anh ổn không có chuyện gì hết, không phải anh đã an toàn khỏe mạnh về đây rồi sao, em nghĩ ngơi đi anh đi tắm, tí nữa ra kể rõ cho em nghe.” Tống Hải Thành dỗ dành cô, an ủi cô giúp cô thả lỏng một chút.

Khi vào nhà tắm Tống Hải Thành từ từ cởi chiếc áo khoác ngoài ra, bên trong là chiếc áo sơ mi trắng đã bị nhuộm đỏ màu máu, từng cử chỉ hoạt động tay của anh luôn kèm theo một cái nhíu mày đau đớn của anh.

Chiếc áo sơ mi trắng của anh cũng thuận lợi được cởi ra ngoài, đập vào mắt Lâm Ý Hân là một vết thương dài khoảng một gang tay, vết thương vẫn chưa được xử lý có lẽ đã nhiễm trùng đỏ cả lên. Lâm Ý Hân đứng bên ngoài cửa nhà vệ sinh nhìn qua khe cửa hở, cô đau lòng hai hàng nước mắt chợt lăn xuống, cô cắn chặt cổ tay để không phát ra âm thanh.

Tống Hải Thành mở vòi hoa sen nhằm vào vết thương mà xịt rửa, Lâm Ý Hân thấy anh mím chặt môi, mặt anh nhíu chặt, cô không nhịn được mà mở cửa xông vào.

“Sao anh bảo anh an toàn, lành lặn mà thế cái này thì gọi là gì đây, máu vẫn còn chảy như thế này mà bảo không chuyện gì?” Lâm Ý Hân giành lấy vòi hoa sen vứt xuống đất, cô ôm chầm lấy anh khóc sướt mướt.

“Sao…sao em không ở ngoài chờ anh, sao lại còn xông vào đây, anh đang tắm mà, chút nữa là xong thôi!” Tống Hải Thành lại xoa xoa đầu cô gái đang trốn trong ngực mình khóc sướt mướt mà nói.

“Từ lúc anh trở về, em đã ngửi thấy mùi máu rồi, anh không giấu được em đâu, để em tắm cho anh, em muốn kiểm tra anh còn bị thương ở đâu nữa không?” Lâm Ý Hân cúi người nhặt lại chiếc vòi hoa sen nãy giờ nằm dưới đất, cẩn thận gột rửa những vết máu dính trên người anh.

Tay cô run run không dám chạm vào người anh, sợ anh bị đau. Thấy cô run rẩy như vậy anh đưa tay định cầm lấy vòi hoa sen tự tắm. Đột ngột Lâm Ý Hân khiễng chân hôn lên môi anh, mặt áp mặt, hai bên má cô đã ướt sũng nước mắt, Tống Hải Thành đưa tay lau đi hai hàng nước mắt của cô mà môi vẫn không rời cô một chút nào.

Dứt khỏi nụ hôn nhanh chóng, cô vẫn rất muốn hôn anh thêm chút nữa, nhưng lại sợ vết thương anh để lâu lại thêm ngấm nước rất dễ nhiễm trùng phát sốt, cuối cùng cô mới có đủ can đảm tắm tiếp cho anh. Tống Hải Thành không nói lời nào im lặng để cho cô muốn làm gì thì làm.

Nước dội tới đâu, nước mắt cô rơi theo đến đó, trên người anh có tổng cộng hơn mười vết thương lớn nhỏ, nơi nào cũng rất sâu. Đỉnh điểm chính là vết thương ở lưng là sâu và dài nhất.

Sau khi tắm xong, người anh chỉ quấn vỏn vẹn chiếc khăn tắm ngang eo, Lâm Ý Hân đã ra chuẩn bị sẵn bông băng thuốc sát khuẩn từ khi nào, cô ngồi đợi anh ở trên giường.

Tống Hải Thành tiến đến chỗ Lâm Ý Hân ngồi xuống, cô im lặng cẩn thận nhẹ nhàng sát khuẩn từng vết thương, quấn băng gạt từng chỗ lớn nhỏ.

“Thật ra là bọn anh bị những người dân trong khu ổ chuột tập kích, họ chỉ muốn cướp tài sản thôi!”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5674 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4463 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4359 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter