Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Em Là Mệnh Môn Của Tống Tổng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Em Là Mệnh Môn Của Tống Tổng
  3. Chương 35: Anh là cơm, em sẽ là thịt

Chương 35: Anh là cơm, em sẽ là thịt

“Anh về rồi!” giọng Lâm Ý Hân vui vẻ chào đón anh.

“Chào em yêu, ba mẹ đâu rồi?” Tống Hải Thành hôn chụt lên môi cô, mở miệng hỏi.

“Ba mẹ đi tắm suối nước nóng rồi, bảo tạo cơ hội cho anh phát huy, mà phát huy gì vậy?” cô có chút khó hiểu, vì như mọi lần ba mẹ sẽ cùng hai vợ chồng cô đi, nay lại đánh lẻ rồi.

“Phát huy gì à, phát huy làm chồng em, mau cho em to bụng chứ gì!” anh nghe đến đấy mặt liền nở một nụ cười gian tà, lập tức liền quay lại cửa, cẩn thận khóa trái cửa, đóng cả mắt mèo, lại tắt luôn chuông cửa không để ai quấy rầy.

Trước sự ngơ ngác của cô, anh nhanh chóng ôm lấy eo cô, hất cô lên để hai chân cô bám vào thân mình, theo quán tính hai tay cô cũng ôm chặt lấy cổ anh. Giữ vững tư thế đó, anh đặt môi mình lên môi cô, vừa hôn vừa bế cô đi về phía ghế salon.

Nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống ghế, tay lúc này đã được thả lỏng,anh nhanh chóng cởi bỏ toàn bộ quần áo của mình và cô, vứt đầy ra đất, lại tiếp tục nằm đè trên thân Lâm Ý Hân hôn lấy hôn để.

“Uhm…đây là phòng khách!” cô thở lấy hơi tranh thủ nói khi anh vừa buông lõng cô ra.

“Anh biết!” Tống Hải Thành ung dung trả lời.

“Không tiện” cô lại nhấn mạnh.

“Không sao, nhà chỉ còn chúng ta, đâu đâu cũng tiện, ba mẹ đi chơi là để anh được làm những việc như này đó!” Tống Hải Thành lại ranh mãnh.

“Anh lưu manh” Lâm Ý Hân cuộn tay thành nắm đấm, đánh yêu vào ngực anh.

“Chỉ lưu manh với mình em!” Tống Hải Thành lại tiếp tục ngấu nghiến cô, chấm mút hết nơi này đến nơi khác, rồi lại vào ra cô liên tục trên chiếc ghế salon phòng khách.

“Uhm…anh nhanh…nhanh quá, chậm chút cho em…cho em kịp nghĩ á…a…uhmm…” cô vừa nói vừa phát ra những âm thanh ám muội, sợ phát ra âm thanh lớn cô liền đưa cánh tay ngoạm lấy tránh phát ra âm thanh mê người kia.

“Hôm nay nhà không có ai, em có thể rên cho anh nghe được không, giọng em rên khiến anh càng thêm thích thú” Tống Hải Thành nhẹ nhàng kéo cánh tay cô ra khỏi miệng, hôn chụt lên đôi môi ngọt ngào của cô.

“Chồng…chồng ơi…chồng thật mạnh mẽ, chồng…chồng sắp chơi chết em rồi” mặt cô đỏ au, miệng phát ra những âm từ mà chỉ trong đầu cô từng dám nghĩ chưa một lần dám thốt ra khỏi miệng.

“Có thích như thế này không? Có muốn như thế này mãi không?” Tống Hải Thành vẫn liên tục thúc vào người cô.

“Rất…rất thích! Thành Thành cho em nữa đi đừng ngừng lại!” Lâm Ý Hân chưa từng nghĩ lại có ngày cô có thể nói ra những câu từ đầy dục vọng như vậy, nhưng điều đó không quan trọng quan trọng là những lời này cô nói với ai mà thôi.

Từ ngày động phòng đến nay cũng đã hơn một năm, cô chỉ thuận lợi leo lên người anh một lần duy nhất, tất cả đều là anh nằm trên đè cô, cả hai cùng trải qua nhiều kiểu vui sướng, thậm chí có khi cô được nằm trên chiếm thế thượng phong nhưng thật ra vẫn là anh dùng sức, chẳng cho cô cơ hội luyện lại kỹ năng của kiếp trước, sức chịu đựng thì có thừa, nhưng lực lại chẳng có được bao nhiêu. Lần đó anh bảo anh rất thích nên cô muốn làm cho anh vui vẻ, làm cho anh hạnh phúc bất ngờ, nhưng tất cả đều bị anh vùi dập, chì vì một câu nói’ anh không muốn em quá mệt mỏi’ trong khi anh lại hành cô từ trên giường xuống dưới đất đủ kiểu.

Sau một lúc anh phóng tất cả tinh lực mình vào bên trong cô, coi như tạm thời hết hiệp một cho cô nghĩ ngơi một chút.

“Em đói chưa!” Tống Hải Thành ngồi dậy hôn lên má cô rồi nói.

“Có chút đói, khi nãy em chỉ ăn một chút!” Lâm Ý Hân nũng nịu, tay xoa xoa lấy khuôn mặt anh.

“Sao chỉ ăn một chút?” anh ngạc nhiên.

“Em chờ cơm anh mua mà, mà cơm xá xíu của em đâu, khi nãy anh chỉ đi tay không mà vào nhà” cô như nhớ ra gì đó, muốn ngồi bật dậy.

Thấy Lâm Ý Hân muốn ngồi bật dậy, anh cẩn thận đỡ lấy phần lưng mềm mại của cô, trong đầu lúc này mới có chút ấn tượng với ba từ ’ cơm xá xíu’.

“Ấy thôi chết, khi nãy về anh quên mất rồi, thôi để anh thay đồ chạy ra mua cho em” anh có chút hoảng, muốn lập tức đứng lên.

“Không cần đâu, lỡ quên rồi thì thôi, anh nấu cơm cho em là được mà!” cô bổ nhào vào lòng anh, ngồi đè lên cục thịt dư của Tống Hải Thành.

“Em muốn ăn cơm mà giờ lại đến khiêu khích cậu em của anh, có chắc là em muốn ăn cơm hay là ăn anh đấy!” Tống Hải Thành đưa tay lên xoa nắn đôi bồng đào đỏ hồng của cô.

“Cả hai có được không?” Lâm Ý Hân xoay người lại giáp mặt với anh, nói xong liền đưa môi cắn lấy môi anh, cố gắng len lõi vào tìm kiếm lưỡi anh mà cắn mút.

Phía dưới cô tinh dịch vừa rồi vẫn nằm yên vị bên trong cô bé giờ đây đã có chút chảy ra ngoài, ướt cả một vùng hạ bộ của anh.

“Được, những điều em muốn đều được cả!” nói rồi, anh cầm lấy cậu nhỏ của mình, chỉa đầu vào chiếc lỗ đen huyền bí của cô, chỉ cần nhích nhẹ một chút cậu nhỏ đã nhanh chóng chui tọt vào bên trong.

Anh lại kéo tay cô ôm lấy cổ mình, một phát đứng thẳng lên, chân cô lại co quắp vào người anh, từng bước chân của anh cũng mang theo những cú hích đâm sâu hoáy vào bên trong cô.

“Thế này cũng được nữa à, sao…sao chúng ta lại vào bếp…uhm…a…a…” Lâm Ý Hân ngạc nhiên nhưng vẫn không kiềm được mà rên lên.

“Chẳng bảo em muốn ăn cơm, anh làm cơm cho em ăn, hay anh là cơm dọn sẵn mời em xơi!” giọng Tống Hải Thành đầy xảo trá.

“Anh là cơm sao á…a… Vậy em…em sẽ là thịt…a…a…” được Tống Hải Thành hạ thấp người xuống cho chân cô chạm đất, anh xoay người cô lại để cô chống hai tay lên thành bếp, cô ngoái đầu nhìn anh nói, chưa kịp nói hết ý liền lại bị anh cắm sâu vào trong liên tục thúc.

“Thịt này trông ngon phết, anh ăn không ngừng đây này. Hừm…um…” cuối cùng lại một lần nữa đầy chất nhờn màu trắng đục chiếm trọn bên trong cô bé, cô kết thúc hiệp hai trong tình trạng tóc tai rũ rượi, mồ hôi chảy quanh thân thể.

Chân cô có chút nhũn nhẽo như sắp đứng không vững, anh nhanh tay bế thốc cô ngồi lên thành bếp.

'Ngồi cẩn thận đó, anh nấu cơm cho em ăn, em muốn ăn gì?" Tống Hải Thành khẽ hôn lên trán cô nói.

“Em chỉ muốn…chỉ muốn ăn anh thui!” Lâm Ý Hân cắn lấy vành tai anh khẽ day day.

“Anh luôn sẵn lòng, nhưng bụng em đói không tốt, ăn cơm xong rồi em muốn ăn anh như thế nào tùy em!” Tống Hải Thành lại hôn lấy môi cô rồi nói.

" Vậy em muốn ăn cơm chiên dương châu, canh bí dồn thịt, cả…cả bánh rán nữa" cô kể một vài món ăn nhưng mắt vẫn chưa hề rời khỏi anh.

“Em có cần đi vệ sinh không anh bế em vào nhé, anh dọn dẹp bãi chiến trường này một chút” anh nói rồi hướng mắt nhìn dưới đất đang rơi vãi các loại hành tỏi, do khi nãy cô hưng phấn lỡ tay kéo tất cả xuống đất. Chất dịch trắng dục cũng dính đầy dưới đất, khi nãy anh bắn tràn hết ra bên ngoài.

“Được!” Lâm Ý Hân đưa hai tay chìa về phía anh, được thân hình anh đến gần, tay cô một lần nữa ôm lấy cổ anh, chân thành thục kẹp lấy thân dưới anh.

"Khi nào xong gọi anh được không, hay là muốn anh tắm cho em "Tống Hải Thành sau khi đặt cô ngồi vào trong bồn tắm, mở van nước điều chỉnh độ ấm phù hợp, lại tiếp tục hôn lên môi cô không dứt được.

“Em tự tắm được” Lâm Ý Hân thở lấy hơi khi rời khỏi môi anh.

“Thật chẳng muốn rời mắt khỏi em, chỉ muốn dính mãi lấy em thôi, em ngọt như vậy làm anh chỉ muốn ăn không ngừng đấy! Hay là lại ăn ở đây một chút nhỉ” Tống Hải Thành lại nhanh như chóp nhảy ngay vào trong bồn tắm tìm lỗ một lần nữa lại đâm vào.

Cả hai lại cao trào trong bồn tắm, rồi lại dưới vòi hoa sen, trên bồn cầu, vân vân mây mây.

Phải đến gần một giờ sau anh mới tiếc nuối rời khỏi nhà vệ sinh, quay về phòng bếp bắt dầu nấu cơm, làm bánh.

“Honey à… Em tắm xong rồi cho em ra ngoài đi nào!” giọng cô từ nhà tắm vang lên.

Chỉ chưa đến một giây sau cửa nhà tắm được mở to ra, một nam thanh niên trần như nhộng đứng ở đó, phần lủng lẳng bên dưới như lại sắp cứng lên.

“Sao em không bận áo tắm vào, không thì quấn khăn lên, như thế này lạnh lắm, khéo lại bệnh đấy!” Tống Hải Thành nhanh tay lấy chiếc khăn tắm quấn quanh người cô, rồi lại lấy chiếc áo tắm choàng lên người cô.

“Dù sao cũng cởi ra mà, mặc làm gì?” cô lại thành thục nhảy tót đu lên người anh rời khỏi nhà tắm.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5671 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5217 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4956 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4538 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4460 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4356 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter