Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Giai Nhân Là Trộm

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Giai Nhân Là Trộm
  3. Chương : 70

Chương : 70

Người dân hai quốc gia khai triển quan hệ buôn bán đương nhiên phải mở đường lớn. Tháp Nhĩ Quốc bỏ vốn mở một con đường qua An Sơn, đương nhiên để có được kết quả này Hàn Vận phải hy sinh một đống lớn rượu ngon, khuyên can mãi Quốc vương tham lam kia mới đồng ý. <HunhHn786>

Giục ngựa đi trên đường mới mở, Hàn Vận chỉ cần tám ngày, thay vì hơn nửa tháng, đã tới biên giới Hiên Viên Quốc.

Lục Ngạc vẫn như trước làm hết phận sự Hàn Vận giao.

Hàn Vận đem quà ở Tháp Nhĩ Quốc đưa cho Lục Ngạc. Tiểu nha đầu tuy rằng vẻ ngoài lạnh nhạt nhưng vẫn là một tiểu cô nương, đối với trang sức cũng yêu thích không buông tay.

"Lục Ngạc, vị này là ai?"

Hàn Vận nhìn về phía một thanh niên cường tráng xa lạ.

Lục Ngạc sắc mặt ửng đỏ.

"Đây là người phụ giúp ta thuê, Cương Tử. Dù sao hiện tại lượng hàng hóa ở Hàn Trạch quá lớn, một mình ta làm không xuể."

Hàn Vận cười cười, tiến lên vỗ vỗ vai đối phương.

"Cương Tử à, vất vả cho ngươi."

Cương Tử cười hắc hắc, thật thà chất phác gãi gãi đầu.

"Không vất vả."

Ánh mắt cũng không ngừng liếc nhìn Lục Ngạc.

"Đúng rồi Lục Ngạc, giúp ta chọn vài món hàng tốt, không cần nhiều, chỉ cần đặc biệt, ta muốn mang về tặng."

"A, công tử chúng ta phải về kinh sao?"

Lục Ngạc kinh ngạc hỏi, sắc mặt dần dần trắng bệch, ở một bên Cương Tử cũng lộ ra vẻ mặt không tốt.

Hàn Vận mỉm cười. Xem ra hai tiểu nha đầu đều đã có người bên cạnh bầu bạn. Ai lại nỡ chia rẽ uyên ương chứ.

"Không phải chúng ta, mà là ta. Nơi này ta không bỏ được, có ngươi ở đây ta yên tâm rời đi."

Kỳ thật đem nơi này giao cho người khác cũng không phải không thể. Chỉ là nếu Lục Ngạc đã có người trong lòng, như vậy cũng không nên yêu cầu Lục Ngạc đi.

"Điều này sao có thể, ta còn phải bảo vệ an toàn cho công tử."

Hàn Vận sang sảng cười, gõ đầu Lục Ngạc.

"Ta cũng không phải tay trói gà không chặt, yên tâm đi. Sau khi trở về ta sẽ báo cho Hủ biết. Ngươi an tâm ở lại chỗ này giúp ta trông coi trang viên cho tốt."

Lục Ngạc trong lòng cảm kích, nàng biết công tử là vì tác hợp cho nàng, nên lôi kéo Cương Tử quỳ rạp xuống đất. Lục Ngạc chân thành nói.

"Tạ ơn công tử."

Nàng cùng Cương Tử đều sẽ khắc sâu trong tâm khảm ơn này.

Hàn Vận nhanh chóng đem hai người nâng dậy, vì không có thói quen để người khác quỳ lại.

Ở Hàn Trạch nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm hôm sau đại thúc liền mang theo quà tặng mà Lục Ngạc đã chuẩn bị chạy về kinh thành.

Dọc đường đi, trên mặt Hàn Vận luôn tươi cười. Trên đường đi thời điểm qua Võ Lâm Minh, tuy rằng rất muốn đi lên tác nghiệp một chuyến, trộm thần khí của Ngự Kiếm Sơn Trang, nhưng mà vì quá muốn gặp Hiên Viên Hủ liền quyết định đi về kinh trước. Dù sao kinh thành cách Võ Lâm Minh cũng không xa, muốn trộm thì khi nào cũng có thể trở lại.

Cứ như vậy ngày đêm thúc ngựa, rất nhanh Hàn Vận đã tới kinh thành.

Tháng sáu thời tiết nơi nơi tràn ngập sinh khí. Tuy rằng Thần Quốc đã bắt đầu tiến quân, nhưng cũng không ảnh hưởng không khí trong kinh thành.

Đi trên đường lớn ở kinh thành, Hàn Vận có một loại tâm tình như kẻ xa quê về nhà.

Đứng trước cổng Hủ Vương phủ, Hàn Vận khóe miệng cong lên, muốn gõ cửa đi vào, nhưng lại đổi ý.

Nhìn nhìn ánh chiều tà, Hàn Vận cười ấm áp. Đại thúc muốn cho Hủ một kinh hỉ. Lần này trở về cũng không có báo trước, lên kế hoạch ban đêm lẻn vào phủ, sau đó vào tẩm cung, tạo một kinh hỉ ngoài ý muốn, đương nhiên nếu có thể biến thành kinh hách cũng rất tốt.

Tìm một khách điếm tắm rửa chải chuốt gọn gàng. Vì không muốn bị Hiên Viên Hủ phát hiện Hàn Vận đã vào kinh cũng không đi Bích Nguyệt Các cùng Vận Cư.

Tâm trạng không ổn định, đi tới đi lui ở trong phòng khách điếm, Hàn Vận phát hiện thời gian chờ đợi trôi qua đặc biệt chậm, buổi chiều cũng đặc biệt dài.

Rốt cục trời cũng tối. Bầu trời đầy tinh tú lấp lánh, ánh trăng tản ra ánh sáng dìu dịu, kinh thành như bị phủ thêm một tầng sa y màu bạc.

Thân ảnh Hàn Vận nhanh nhẹn lướt qua những nóc nhà trong trời đêm giống một tinh linh nhảy múa.

Lẻn vào Vương phủ quen thuộc, Hàn Vận cảm giác mình tựa như một thiếu niên mới bước vào tình yêu, lén lút đi gặp người yêu thật là kích động.

Nắm rõ thời gian mỗi lần thị vệ Vương phủ giao ban, Hàn Vận rất nhanh xuyên qua các loại phòng tuyến, đi vào tẩm cung nơi riêng tư của mình cùng Hiên Viên Hủ.

Ghé vào nóc nhà, Hàn Vận cẩn thận lấy hai mảnh ngói ra, dán mắt vào lỗ hổng. Bên trong im ắng không có một chút động tĩnh, xem ra tẩm cung cũng không có người.

Hơi hơi thất vọng, Hàn Vận nghĩ thời điểm này người số khổ kia hẳn là ở thư phòng xử lý công việc.

Đứng dậy, chỉ nhún chân vài cái lên xuống, Hàn Vận đi tới nóc nhà thư phòng. Quả nhiên bên trong có người.

Ngay khi Hàn Vận chuẩn bị lặng lẽ lẻn vào từ cửa sổ, một màn cẩu huyết đã xảy ra.

Vì không muốn cho người khác chú ý, Hàn Vận trở lại nóc nhà, nghiêng tai lắng nghe động tĩnh bên trong.

"Vương gia, Tiểu Trạch đưa thuốc bổ đến đây cho ngài."

Thiếu niên giọng rất nhẹ, phảng phất như sợ quấy rầy người đang làm việc.

"Ừ, vất vả bảo bối quá."

Giọng Hiên Viên Hủ vẫn trầm thấp dễ nghe như trước, chỉ là nghe vào trong tai Hàn Vận lại giống như sấm nổ.

Tiểu Trạch, tên này rất quen thuộc.

Khá lắm Hiên Viên Hủ, thừa dịp ta không ở đây đi ăn vụng à!

Nam nhân có nhu cầu sinh lý là khó tránh khỏi. Nhưng Hàn Vận lại vì người này khắc chế suốt nửa năm, nhịn không được thì dùng tay đơn giản giải quyết. Vì cái gì người này lại có thể hoàn toàn quên mình, tiếp nhận người khác.

Đối với Hàn Vận yêu nhau là ngang hàng. Nếu đã lựa chọn đối phương thì không nên tìm người khác, nếu không chính là phản bội.

Đã nói cái gì trong lòng chỉ có ngươi. Đúng là thúi lắm. Nếu chọn đối phương, vô luận là tâm hay là thân cũng không được có người khác!

Đây cũng là lý do vì sao Hàn Vận không dễ dàng yêu ai.

Nhưng hiện tại trái tim lại rung động, Hàn Vận luôn khắc chế chính mình, ngày đêm tưởng nhớ đối phương. Đối phương lại hoàn toàn không xem mình ra gì, chung quanh luôn đầy rẫy bạn giường.

Nhìn Tiểu Trạch được Hiên Viên Hủ dìu rời khỏi thư phòng đi Tây Uyển, Hàn Vận không biết mình có nên theo sau hay không.

Bắt kẻ thông dâm tại giường sao? Đó là trò của kẻ thấp kém, Hàn Vận khinh thường cái đó. Nhưng mà tiêu sái xoay người bỏ đi cũng không làm được.

Không thể làm như không có thấy gì, càng làm không được chúc phúc đối phương.

Hừ lạnh một tiếng, Hàn Vận nheo mắt đầy nguy hiểm. Nếu hỗn đản có lỗi trước, vậy đừng trách ta không có nhân đạo!

Đuổi theo hai người, khóe miệng Hàn Vận cong cong, cả người tản ra hàn khí.

Ở một chỗ trong Tây Uyển, Hiên Viên Hủ cùng Tiểu Trạch quần áo đã hỗn loạn, âm thanh rên rỉ không ngừng truyền ra, kích thích thần kinh Hàn Vận.

Hàn Vận che dấu khí tức, đứng ở bên cạnh cửa sổ làm khán giả.

Dáng người Hiên Viên Hủ vẫn hoàn mỹ dụ hoặc như trước. Tiểu Trạch trẻ tuổi thân thể non mềm. Hai người thật sự rất xứng đôi.

Tự thấy mình không bằng người thì mỉm cười rời đi sao?

Hàn Vận nếu thấy vậy thì quả thật đã rời khỏi.

Nghĩ đến mình đã sắp ba mươi tuổi, Hiên Viên Hủ lại nhỏ hơn mình tám tuổi, đây là một khoảng cách rất lớn không phải sao?

Ngay thời điểm Hiên Viên Hủ chuẩn bị rút gươm ra trận, Hàn Vận không thừa nhận mình ghen tị, đã nổi khùng rồi!

"Bốp"

Hàn Vận trực tiếp phá cửa sổ mà vào, cánh cửa sổ bằng gỗ đã trở thành nhiều mảnh nhỏ.

Tiếng động lớn làm hai người kia giật mình, vội kéo chăn che thân thể. Tiểu Trạch cả người phát run tránh ở phía sau Hiên Viên Hủ.Mà Hiên Viên Hủ nhìn thấy người đến liền buông xuống một thân đề phòng.

"Vận Nhi."

Hiên Viên Hủ vui sướng kêu.

Hàn Vận nghiến răng nghiến lợi nhìn phía dưới người nọ vẫn rất phấn chấn. Vốn định dọa tên này, nhưng nhìn hắn hình như vẫn sừng sững không ngã. Hay hiện tại đối phương muốn hỏi mình có ngại 3P hay không?

Nghĩ đến đây, Hàn Vận thật sự muốn đi ra.

"Ngại quá quấy rầy nhã hứng của hai người. Ta làm phiền sao?"

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5681 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5222 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4542 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4470 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4367 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter