Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Giang Nam Hận

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Giang Nam Hận
  3. Chương : 36

Chương : 36

Từ cửa băng qua phòng khách nhỏ, rồi tới giường bệnh của hắn ngắn ngủi chỉ vài bước chân, vậy mà nàng ngỡ như đã cách thiên sơn vạn thủy,[1] một đời một kiếp. Hắn nằm nghiêng người, đưa lưng về phía nàng, trêu ghẹo Huyên nhi – con gái của bọn họ nô đùa. Tính cách Huyên nhi kì quặc, nếu bé thích ai, bé sẽ đeo dính lấy người đó. Ngược lại nếu bé không thích, thì dù chỉ một cái ôm cũng khiến bé khóc thét. Bé đang cầm trái táo và quả sơn trà liên tục lăn qua lăn lại trên mặt đất, hệt con mèo con đuổi bắt cuộn chỉ thêu, trông rất đáng yêu. Thỉnh thoảng bé ngước lên nhìn hắn cười khanh khách, đủ biết bé thích hắn. Có lẽ đây chính lá máu thịt hòa tan, bất kể cách bao xa, qua bao lâu, cái cảm giác máu mủ tình thâm vĩnh viễn tương thông.

Hắn khẽ nghe được tiếng bước chân, tưởng là Khổng Gia Chung nên quay đầu, nói: “Có phải đã tìm được…” Hai chữ ‘người nhà’ nghẹn cứng trong cổ họng hắn. Lúc này, cả thế giới giữa hắn và nàng như dừng trôi. Hắn cảm thấy trái tim mình đập thình thịch, càng lúc càng gấp, càng lúc càng nhanh, hệt một giây sau sẽ phá ngực mà chui ra. Máu khắp nơi ngừng chảy, cuối cùng dồn hết lên não. Nàng đứng trước cửa, tựa trong giấc mơ, không thể tin nổi. Hắn nắm chặt hai tay, liên tục gõ vào đầu, thậm chí cả mắt cũng quên chớp. Hắn chỉ sợ nháy mắt, nàng sẽ biến mất như vô số lần trong những giấc chiêm bao. Mãi đến khi bàn tay truyền tới cơn đau đớn, trên trán truyền tới sự nhức nhối, bấy giờ hắn mới bật cười, run giọng gọi: “Tịnh Vi…”

Mấy năm nay nàng chưa từng nghĩ sẽ gặp lại hắn, càng không nghĩ sẽ gặp nhau dưới tình cảnh này. Xưa nay hắn tràn đầy sức sống, chẳng ai bì nổi, hiện giờ thời gian tôi luyện thành người chín chắn. Dường như mấy năm qua, hắn sống cũng kém vui, đã mất đi dáng vẻ ngông cuồng thuở nào. Bởi vì bị thương, trông hắn vô cùng xơ xác, cả người gầy rộc, bụng quấn băng dày, loáng thoáng còn thấy cả vết máu thấm ướt. Giống như nhiều năm trước, nàng mang thai bụng to, ngàn dặm xa xôi chạy tới đồn đóng quân gặp hắn. Thoáng giật mình, đã ngần đó năm trôi qua. Họ bị ngăn cách bởi nhiều chuyện, nhiều người, nhiều tháng như thế, những năm gần đây, trái tim nàng đã bình yên. Ấy vậy mà thấy hắn, lòng nàng vẫn chua xót cuồn cuộn, nước mắt lại tích tắc trào ra.

Hắn cố gắng xuống giường, đưa tay gạt những giọt lệ đang tuôn của nàng, mang theo muôn vàn trân trọng: “Cuối cùng em đã trở về! Đừng buồn giận anh nữa, được không? Mấy năm nay em trừng phạt anh đủ rồi. Dù em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được, sao em lại nhẫn tâm bỏ mặc luôn Duệ nhi? Năm đó là anh sai, anh không nên nghi ngờ em. Chỉ vì bữa ấy anh say, anh không biết… Tịnh Vi, xin em hãy vị tình của con mà đừng bỏ anh đi nữa.” Nước mắt nàng rơi như mưa, từng chuỗi từng chuỗi.

Hắn bất chấp vùng bụng đau đớn mãnh liệt, kéo nàng ôm chặt vào lòng, cảm thấy đời đời kiếp kiếp chỉ là thoảng qua. Được ôm nàng trong vòng tay, chân thực và tốt đẹp là thế! Rốt cuộc hắn có thể ngửi được mùi hương như có như không trên người nàng, hắn cảm thấy khắp người an tâm và yên bình. Ngần ấy năm trôi qua, hồn về ngàn lần trong mộng, thì ra là thứ này, thì ra đúng là thứ này…

Nàng không biết tại sao, chỉ là rơi lệ. Căm hận hắn, phiền giận hắn, chọc tức hắn, đều hóa thành nước mắt. Nàng để mặc hắn ôm chặt, đáy lòng vừa chua lại vừa chát, nghĩ ngợi trăm điều. Nếu ngày xưa hắn thực sự yêu thương nàng, tin tưởng nàng, chắc chắn sẽ không thốt những lời cay đắng đó. Rất lâu, rất lâu sau, hệt như đã trôi qua cả đời, nàng mới nhẹ nhàng đẩy hắn ra, thì thào: “Ngài hãy nghỉ ngơi cho khỏe đi.” Xa cách ngần ấy năm, dĩ vãng đều tan thành mây khói, nhưng có những thứ mà cả đời nàng mãi mãi không thể nào quên. Đó là cái chết của cha, sự tuyệt tình của hắn. Nếu con người có thể mất trí nhớ thì tốt quá, có điều kí ức của nàng vẫn còn đây. Vì vậy duyên phận giữa nàng và hắn, cuối cùng quá mỏng manh. Nàng chầm chậm bế đứa con gái bé bỏng vô tư chẳng hay biết gì, từ từ xoay gót, nhỏ giọng: “Tôi không thể quên được!”

Hắn vốn mừng rỡ điên cuồng, giờ phút này bỗng rơi vào hầm băng. Nàng không cần hắn, nàng rốt cuộc vẫn không cần hắn. Lòng hắn cuồn cuộn nỗi tuyệt vọng như từng ngọn sóng lớn dưới đáy biển sâu, xô tới ăn tươi nuốt sống. Hắn đờ đẫn nhìn nàng rời khỏi vòng tay mình, đờ đẫn nhìn nàng từng bước rời đi, từng bước mang theo tính mạng hắn. Hắn biết lúc này buông tay nàng, là vĩnh viễn tiễn nàng ra khỏi sinh mệnh mình. Nếu không buông tay, hắn cũng đã mất nàng. Hắn có thể nhốt nàng lại bên cạnh, nhưng như thế thì sao? Những yêu thương, những thông cảm, những gần gũi, những vòng tay ôm ấp, cuối cùng chẳng bao giờ là của hắn nữa… Có lẽ đời người không thể dẫm lên sai lầm, nếu đã sai rồi, mai sau từng bước đều sai. Nàng rời bỏ hắn, cuộc đời này của hắn còn ý nghĩa gì đâu? Giang sơn rộng lớn, vinh hoa phú quý, với hắn đã thành vô nghĩa! Hắn hối tiếc không thể thấu hiểu sớm hơn!

Mặt trời dần dần lặn về núi, áng chiều tà còn sót lại xuyên qua khung cửa bằng kính từ từ sọi vào, dừng trên con dao bạc trong đĩa trái cây, phản chiếu thứ ánh sáng heo hắt… Hắn ở sau lưng, cúi đầu thì thầm gọi tên nàng: “Tịnh Vi, xin hãy cho anh một cơ hội được yêu thương em, hoặc để em trả thù cho cha mình.”

Nàng đã mở cửa, vẫn lờ mờ được nghe giọng nói yếu ớt phía sau truyền tới. Chẳng biết do nàng không nỡ hay vì trái tim hỗn loạn, nàng từ từ xoay người… Chỉ thấy hắn đứng bất động nhìn nàng chăm chú, trong đôi mắt phẳng lặng vừa bình tĩnh vừa đau khổ, rồi đưa con dao nhọn hoắc lên đâm vào sườn thắt lưng, máu đỏ chầm chậm chảy ra từ con dao. Đó là nơi hắn đang bị thương! Đầu óc nàng nổ đoàng đoàng, hai mắt mở lớn sợ hãi vô tận, nàng đưa tay che mắt Huyên nhi, ra sức lắc đầu: “Không! Đừng! Tĩnh Phong… Người đâu, tới mau! Người đâu!”

Nàng thả con gái chạy vọt tới, cố sức rút con dao đâm hắn ra. Hắn ngã xuống, vẫn kiên quyết giữ lấy cán dao không chịu thả, nhìn nàng bằng ánh mắt đầy hi vọng: “Hứa với anh, em sẽ tha thứ cho anh…”

Nước mắt nàng trào ra như suối: “Em hứa với anh, em hứa với anh… cái gì em cũng hứa với anh… em sẽ tha thứ cho anh! Anh mau thả tay ra! Mau thả tay ra…”

Đôi mắt hắn rộng mở ý cười, giọng ngày càng đứt quãng: “Anh không cố ý… muốn hại… muốn hại cha em đâu, anh… ra lệnh… Triệu Bỉnh Khiêm phải… lễ độ với người nhà em… người nhà… Em hãy tin anh!”

Hai mắt nàng đẫm lệ mông lung, mọi thứ trước mắt mờ mịt, chỉ biết ra sức gật đầu: “Em biết… em biết… Em tin tưởng anh!” Lòng của nàng hoảng sợ tới tột đỉnh! Chỉ cần hắn còn sống, chỉ cần hắn còn sống! Việc gì cũng có thể, việc gì cũng có thể!

Vài năm sau, phủ Tư lệnh thành An Dương.

Khu vườn muôn hồng nghìn tía trước lầu Tiểu Dương còn đọng những giọt nước sau cơn mưa, trông càng thêm tươi đẹp. Từng đàn bướm không biết trốn từ đâu bay ra, liên tục uốn lượn. Bất chợt có kẻ hầu người hạ tạt ngang qua, khiến những chú côn trùng đậu trên cánh hoa hoảng hốt bay vào khóm cây.

Hách Liên Tĩnh Phong vừa vào cửa, liền thấy nàng nằm dựa trên giường, gió theo cửa sổ lùa vào khẽ thổi tấm mành lay bay. Mái tóc đen như nhung của nàng quấn trên chiếc cổ thanh tú trắng ngần, càng thêm vẻ quyến rũ. Lòng hắn khẽ rung động, miệng khô lưỡi nóng. Hắn từ từ kéo nàng vào ngực, dịu dàng ấn nụ hôn xuống, nàng chưa tỉnh mộng, giơ tay đẩy hắn, mơ màng lầu bầu: “Huyên nhi, con đừng làm ồn!” Hơi thở hắn càng nặng nề, chẳng những không buông tay mà còn siết chặt hơn. Hắn ngậm lấy vành tai nàng, mềm nhẹ vuốt ve.

Rốt cuộc nàng cũng bị hắn làm tỉnh giấc, nhẹ nhàng run rẩy, ánh mắt đê mê mà xinh đẹp, khẽ rên rỉ: “Tĩnh Phong… đừng…” Hắn mặc kệ, luồn tay vào bầu ngực nàng, chỉ thấy nơi đó thật tiêu hồn. Nàng hơi giãy dụa: “Bọn nhỏ…” Hắn vừa nỉ non vừa rất vội vã: “Em đừng quản bọn nó làm gì…” Nàng cúi đầu nhíu mày thở hổn hển, như vô lực hoặc như sung sướng. Nàng vẫn để cho hắn toại nguyện…

Bởi vì tối nay có tiệc, nên Hách Liên Duệ dẫn theo Hách Liên Huyên sớm ăn mặc chỉnh tề. Đợi thật lâu mà không thấy cha mẹ xuống, liền thò đầu vào cửa sổ tìm kiếm. Ánh nắng mặt trời xuyên qua cửa kính, tà tà chiếu trên thảm, vì độ sâu trong phòng nên nhìn không rõ, lại nghe loáng thoáng giọng mẹ miễn cưỡng truyền ra: “Mấy giờ rồi anh? Tối nay có tiệc, coi chừng bị trễ!” Dường như cha ừ một tiếng, rồi cưng chiều nói: “Trễ thì cũng đã trễ, cứ để bọn nhỏ và mọi người chờ! Được rồi, em ngủ thêm chút nữa đi!”

Cậu bé quay đầu thấy em gái định cất tiếng gọi, liền vội vã che miệng cô em, dỗ dành: “Anh dắt em đi ăn bánh ngọt, sau đó chúng ta đi xem em trai nhé!” Hách Liên Huyên vừa nghe tới bánh ngọt, hai mắt sáng rỡ, dĩ nhiên quên bẵng chuyện muốn gọi mẹ. Cô bé kéo tay anh trai, nhảy tưng tưng chạy đi.

Ráng chiều tà chiếu lên hình dáng hai anh em, kéo bóng họ dài ra thêm rồi biến mất.

HẾT

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5735 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5265 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4996 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4576 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4496 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4438 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter