Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Gió Ban Mai

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Gió Ban Mai
  3. Chương 81

Chương 81

Hèn gì vừa nãy từ nhà lên nhà Trinh có đoạn đang đi tất cả xe dừng lại, lách mãi mới qua được mà xe hai bên cánh trái với phải nó lao vào nhìn muốn ná thở luôn. Còn có người chửi em đi ngu nữa. Hức! Lần đầu đi xe còn phải nhìn đường, thời gian đâu mà nhìn đèn đỏ. Quay lại bảo Trinh:

- Ê tý nữa đèn đỏ nhớ bảo tao nhá.

Và rồi đáp lại kì vọng của em vào nó, nó hỏi lại câu thật sự vãi chưởng:

- Sao lại bảo mày?

Ơ thế không bảo tao chả nhẽ bảo với người đi đường à. Đang đi để ý đường sao biết đèn đỏ mà dừng được, à hình như bình thường đi xe với mẹ là toàn mẹ tự dừng chứ có bắt mình kêu đâu, chắc là người điều khiển phải để ý, đành đánh trống lảng vậy:

- Tại người mày thơm, mày bảo tao để quay lại ngửi tý.

Nó cười đánh nhẹ phát vào vai kèm theo "đồ khùng!".

Hờ khùng cũng đưọc còn hơn tý nữa nhập viện, càng thề chết không thể nói ra là không biết đi xe.

Được một khúc nó vỗ vai:

- Đèn đỏ kìa mày.

"Kít!". Giật bắn mình sau câu nói không đầu không cuối kia theo phản xạ tự nhiên bóp thật mạnh tay, phanh hơi gấp nên người xô về phía trước, và các bác cũng biết cái gì va chạm rồi đấy. Đang xuýt xoa có xe ngang bên cạnh quát:

- Mày muốn chết à con?

Giờ mới để ý, sao đèn đỏ mà mấy xe bên cạnh vẫn đi vậy. Trinh lúc này táng vào mũ nhăn nhó:

- Đèn đằng kia, mày dừng ở đây làm gì?

- Ờ ờ!

Rướn người đạp chay bộ lên mấy bước đến vạch vậy chứ rồ ga lên nó quá vạch lại nhập viện. Cái xe vừa nãy quát em lườm dữ lắm nhưng thôi cũng chả buồn góp ý, tại mẹ dặn một điều nhịn chín điều lành mà. Trinh chồm lên hỏi:

- Mày có biết đi xe không đấy?

Ô hỏi lạ, mà lại còn hỏi mấy lần rồi mà vẫn hỏi tiếp, vỗ ngực tự hào nói thẳng với nó luôn "

- Tao biết. Không phải là đang đi đây sao?

- Nhưng tao có cảm giác mày méo biết đi xe.

Mọi sự thắc mắc đều phải giải quyết bằng chứng minh, lúc này em đưa bằng chứng rất là thuyết phục:

- Không biết đi thì lên được nhà chỗ mày kiểu gì?

Nó bắt đầu cứng họng. Rồi nghĩ nghĩ gì lại bảo:

- Ờ tao bắt đầu thấy hơi sợ sợ rồi đấy.

Cười khẩy nó cái, con dở, mày bây giờ mới sợ á, còn tao sợ từ cái lúc bắt đầu ngồi lên xe rồi cơ.

Theo đường chỉ của Trinh là hướng đưuòng thị xã vì cũng đi theo a mấy lần, có cánh đồng ngô trải dài bất tận luôn, bản thân em cũng chưa bao giờ đi hết con đường này bởi vì toàn đi bẻ trộm mà, kiếm mấy bụi gần gần cửa chạy thôi còn lượn chứ.

Đi tầm hai mươi phút đi qua gần hết cánh đồng ngô nọ thì có con đường nhỏ đi vào căn nhà gỗ. Ngạc nhiên luôn chưa bao giờ thấy ngay cả trên mạng, phong cách độc đáo như căn nhà gỗ trong truyện cổ tích vậy, giữa những rặng cây điều đầu tiên là ánh sáng dịu giống ánh sáng đốt lò sưởi làm cảm giác ấm cúng, ngôi nhà cấp bốn với mái gỗ phong cách châu Âu càng tăng thêm độ ấm áp, ở trên cửa quán là" café"đầy cách điệu.

Theo chân trinh vao trong mới thật ấm cúng làm sao khi không gian bao trùm bởi không gian kín, mùi thơm dịu nhẹ của các loại trà làm tâm trạng thư giãn. Nhà chia làm bốn gian, một gian là quầy oder, có ghế cao có thể ngồi uống luôn tại chỗ. Đối diện là khu nhạc sống đầy đủ đàn ghitar treo trên giá đỡ, ở đó còn có bục cao để tiện biểu diễn giao lưu khán giả, phía trước có vài ghế võng rất thích hợp để thưởng đồ.

Bên cạnh là gian sáng đèn nhất, có bày bàn trệt với đầy thú nhồi bông, được cách biệt trong ngôi nhà kính đầy màu sắc rực rỡ. Còn gian còn lại là dẫn ra cái hiên ngoài sông với trăng và sao hiện rõ trên đầu mình, bước ra đây như là một không gian khác với đầy đủ bức tranh về đêm tô điểm đủ sắc lấp lánh, chỉ có một bộ bàn ghế nhỏ đầy bày biện ngăn nắp trong góc mà làm cảm giác tròn đầy trong lồng ngực.

Quá đỗi bất ngờ với thiết kế quán cà phê trong tranh như vậy làm em rơi vào thế giới riêng, vừa trống rỗng mà vừa tràn đầy, cảm giác phức tạp chưa từng có. Mãi đến khi Trinh gọi đến lần thứ ba, có lẽ vậy, em mới bừng tỉnh khỏi cơn mê

- Ơi! Gọi tao hả?

Trinh bụm miệng cười với vẻ mặt ngây ngốc, hay nhà quê, chắc vậy rồi chỉ chỉ vào cuốn menu:

- Chọn đồ uống đi không anh pha chế đợi nãy giờ kìa.

Gật gù theo nó nhìn vào tờ menu, mấy từ chuyên ngành cũng không hiểu lắm nên để Trinh gọi luôn cho cả hai đứa. Xong xuôi nó lấy cái đèn dầu trên quầy pha chế, kéo luôn tay em đang vô lực chìm vào thế giới của mình ra ban công ngoài sông. Ấn em xuống rồi nó cũng tự kéo ghế cho bản thân mình xong chống cằm nhìn cái đứa ngốc cứ đơ ra.

Sau vài làn gió nhân tạo cụ thể là từ miệng Trinh thổi ra, cuối cùng em cũng bừng tỉnh. Trinh thấy điệu bộ đó thích thú cười lên

- Ồ! Công chúa ngủ trong rừng tỉnh rồi hả?

Bị gọi là công chúa làm bản thân ngượng không giấu đi đâu được. Gãi gãi đầu cười trừ hỏi nó:

- Nãy gọi nước chưa ấy nhỉ?

Đó đầu óc cứ nhớ nhớ quên quên chẳng biết phải làm sao cả. Lúc này có anh pha chế đem hai cốc đồ uống ra, rồi còn nháy mắt trêu nữa:

- Đồ của hai đứa đây! Đừng làm gì ra quán của anh nhé!

Câu sau chắc là nói với Trinh, hai người quen biết theo cái cách mà Trinh trả lời kèm theo cú hua chân vào anh kia kèm giọng hờn dỗi

- Anh đi đi.

Mỉm cười vì tính trẻ con của nó, cứ ngỡ trong hoàn cảnh này nó sẽ đóng vai chanh xả hợp với không gian lãng mạn thì quả nhiên nó vẫn là nó, chẳng khác được. Đưa tay lấy một cốc đưa lên miệng nhập thử. Mùi thơm dịu của socola làm thư giãn đầu óc, vị nhè nhẹ dịu nuốt trọn cái lưỡi bị hạn chế về độ ngon của mình, không biết sao nhưng sau ngụm thứ nhất là luôn ngụm thứ hai giảm bớt cơn thèm trên đầu lưỡi.

- Đây là gì vậy?

Trinh cười khoái chí như chiến thắng cái cuộc chiến gì trong đầu nó, nghênh nghênh cái mặt lên tự hào

- Cacao nóng độc quyền do Trinh xinh gái gọi.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5685 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5225 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4545 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4371 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter