Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hắc Y Của Chàng Vì Ta Mà Nhuộm Tím Mộng Mơ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hắc Y Của Chàng Vì Ta Mà Nhuộm Tím Mộng Mơ
  3. Chương 2

Chương 2

5.

Nói giỡn chơi vậy thôi chứ ta có gặp mặt Nhiếp chính vương bao giờ đâu.

May mắn thay, vị thần kinh này thực sự là một người không thích nói những điều vô nghĩa, hắn ta sững sờ một lúc sau khi nghe những gì ta nói, bỏ lại một câu duy nhất: "Đã biết", sau đó phi ra ngoài cửa sổ.

Thấy hắn đi rồi, ta vội vàng trở về tẩm cung của mình, gọi toàn bộ cung nữ cùng thái giám trong cung, gọi bọn họ vây quanh cung của ta để bảo vệ ta, làm như thế này thì một con kiến cũng chui qua không lọt huống chi là tên thần kinh kia.

Ta phân phó bọn họ về sau phải thay phiên nhau túc trực mỗi đêm, sau đó, ta có thể nửa đêm nhẹ nhàng mà chìm vào giấc ngủ dưới ánh mắt của bọn họ.

Ngày hôm sau, tiểu Đào hầu hạ ta rời giường, nhìn bờ vai trần của ta, nàng do dự không dám nói: "Nương nương, người tối hôm qua... ".

Ta che lại vết đỏ trên xương quai xanh, đánh đòn phủ đầu trước nàng: "Ngươi tối hôm qua đi nơi nào! Sao ta ở trong cung của ngươi tìm không thấy!".

Tiểu Đào nghi hoặc: "Nô tỳ tối hôm qua không trực, nô tỳ trở về phòng của tỳ nữ ngủ, không ở trong cung ạ".

Lòng ta trống rỗng: "Đúng rồi, tối hôm qua ta tìm ngươi, phát hiện ngươi không có nên quay đầu đụng vào tường, nhìn xem, chỗ này đều đỏ cả lên rồi nè!".

Tiểu Đào phức tạp nhìn nhìn, chắc là không nhìn ra góc độ nào lại có thể đụng trúng rồi xuất hiện vết đỏ như vậy.

Chỉ là ngày hôm sau, nàng ấy không còn thuyết phục ta tranh thủ tình cảm nữa mà thay vào đó tìm một số sách cho ta đọc, tỷ như cái gì mà "nữ đức”, "nữ giới”, còn có liệt nữ truyện đồ (*).

(*): tranh ảnh về những hành vi mẫu mực của phụ nữ Trung Quốc cổ đại.

Thỉnh thoảng cùng ta tâm tình, nói với ta rằng hoàng đế hơi xa cách như vậy thôi chứ thực sự là một người tốt, vì vậy muốn ta thông suốt hơn, đừng lầm đường lạc lối.

Chất lượng cuộc sống của ta tăng lên rõ rệt, ta không khỏi cảm thán một câu: Thật sự là phúc họa tương y (*).

(*): Phúc họa nương tựa vào nhau, là câu nói nổi danh nhất của Lão Tử. Ẩn chứa sau lưng bất kể sự phồn thịnh nào cũng đều là nguy cơ, mà bản thân nguy cơ cũng lại chứa đựng hy vọng giải thoát khỏi khốn cảnh.

Khiến cho Lệ phi đến thăm ta ao ước không thôi: “Không nghĩ tới, ngươi bị bệ hạ lạnh nhạt, cư nhiên thần sắc lại càng đẹp lên?".

Ta khiêm tốn đáp: “Nào có, nào có, ngươi xem thức dậy cũng đâu sai khác”.

Lệ phi: “Không thể nào, cẩu hoàng đế gần đây mới sắc phong một phi tần, chính là cung nữ đã đứng chắn trước mặt hắn trong vụ ám sát lần trước. Mợ nó, cha lão nương là thượng thư nên lão nương tiến cung mới được phong làm phi, còn nô tỳ kia... tức chế.t lão nương mà".

Thấy ta không có hứng thú, nàng lại ném ra một trận oanh tạc: "Ngươi biết không, vị hôn thê của Nhiếp chính vương đã cùng người khác bỏ trốn rồi!".

6.

Nhiếp chính vương khét tiếng khó đối phó, lại là đệ nhất mỹ nam của Đại Thừa.

Tính cách âm trầm khó đoán, từ trước đến nay luôn tàn nhẫn hung ác không chịu nổi, thích lui tới chốn thanh lâu, danh tiếng rất chướng tai.

Vì vậy, đã qua nhược quán chi niên (hai mươi tuổi) vẫn chưa thành gia lập thất.

Nghe nói vị hôn thê của hắn cuối cùng cũng đã định ra là đích thứ nữ trong nhà Thượng Thư đại nhân, người được biết đến là một nhân vật xinh đẹp, trầm lặng, không ngờ hôm qua nàng ta lại viết một phong thư nói rằng mình đã yêu thư sinh bên cạnh trong nhiều năm, nàng ta không chịu nổi sự sỉ nhục về danh tiếng của lang quân tương lai nên bỏ trốn.

Bỏ trốn.

Trùng hợp, nhất định là trùng hợp.

Nó không thể là bút tích của tên kia.

Nếu hắn ta có bản lĩnh như vậy, làm sao hắn ta có thể thất bại trong vụ ám sát vào đêm khuya, sao hắn ta phải trốn trong cung của ta?

Ta tự trấn an mình đừng suy nghĩ nhiều, ban đêm, lúc chuẩn bị kéo rèm đi ngủ.

Kết quả là ta đang mơ màng thì bị kéo dậy khỏi giường.

Ta:???

Trong đêm tối, chỉ nghe thấy tiếng cười lạnh của người đó:

"Nàng ngủ rất ngon nhỉ".

Nương theo ánh trăng, ta có thể nhìn thấy tên thần kinh kia đang ngồi xổm bên giường ta một cách vô cảm.

Nha hoàn cùng với tôi tớ của ta nằm rải rác trên mặt đất.

“Họ... chuyện gì đã xảy ra với bọn họ vậy?”, ta khiếp sợ nói.

"Chớt rồi", hắn nhàn nhạt nói.

Ta buột miệng nói: “Nói nhảm, bọn họ rõ ràng là bị ngươi hạ mê hồn hương, hiện tại đã ngất đi, hai canh giờ sau sẽ tỉnh lại thôi”.

Nói xong, ta che miệng lại, lệ rơi đầy mặt: Thật là một nam nhân độc ác, thảo nào bây giờ ta lại cảm thấy choáng váng như vậy.

"Ồ?".

Hắn khoanh tay dựa vào thành giường, hứng thú nhìn ta: “Vậy tại sao nàng muốn kêu bọn họ vây kín giường nàng chứ?”.

Ối, nguy rồi.

Ta áy náy nói: "Chuyện này... Ta dù sao cũng là một nữ nhân nhu nhược, còn ngươi cũng là s.át thủ, đêm qua ngươi xông vào tẩm cung của ta, ta tự nhiên sợ hãi, muốn tăng cường phòng thủ một chút mà thôi".

Hắn nghiêng đầu ngẫm nghĩ một lúc, chắc cảm thấy lý do của ta hợp tình hợp lý nên thôi dây dưa:

"Nàng muốn cái gì, ta đã làm cho nàng rồi, tiếp theo đến phiên nàng rồi".

Cả người ta run lên: "Chuyện này... vị hôn thê của Nhiếp chính vương, thật sự là ngươi... ngươi làm gì nàng?".

Hắn cười tà ác: "Để người mang đi, cưỡng gian trước rồi gi.ết".

Ta: "Ngươi lại đánh rắm, rõ ràng ngươi cho người trong lòng nàng ta mấy ngàn lượng bạc, bắt hắn mang nàng đi thì có".

Vị nữ nhi này của Thượng Thư đại nhân nhãn lực không tốt lắm, nam nhân này lấy mấy ngàn lượng bạc mới ưng thuận mang nàng đi, thật khiến người ta đau lòng.

Hắn không thèm để ý đến biểu cảm xinh đẹp của ta, nhổ cỏ trong miệng ra: "Thật là nhàm chán, nàng cái gì cũng biết chân tướng".

Lời tuy nói như vậy, nhưng không biết vì lý do nào đó, ta có thể nhìn thấy ánh mắt tràn đầy ý cười của hắn dưới ánh trăng sáng.

"Này".

Hắn đột nhiên tới gần ta, cười tít mắt nói: "Ta cảm thấy nàng có chút thú vị, không bằng thế này đi, nàng đừng thích Nhiếp chính vương kia nữa, đi theo ta đi".

7.

Ta vội vàng xua tay: "Ngươi? Ngươi là cái củ hành gì chứ!", thấy nụ cười trên mặt hắn đông cứng lại, ta hoảng loạn nói: "Ta… ta đối với Nhiếp chính vương là toàn tâm toàn ý, một lòng trung thành, đời này ngoại trừ Nhiếp chính vương ra, ta sẽ không yêu bất kì nam nhân nào khác nữa".

Hắn hừ lạnh một tiếng, cũng không bình luận gì, chỉ là xòe tay đưa cho ta một lọ dược nhỏ.

"Ở bên trong là đoạn hồn dẫn, mấy ngày nữa là đến lễ hội Hoa, chỉ cần nàng tại yến tiệc nhỏ một giọt vào rượu của cẩu hoàng đế, hắn sẽ mất mạng".

Hừ, ta muốn vứt cái bình này quá đi mất.

Hắn cười lạnh nói: "Ta sẽ bố trí hạ nhân ở bên cạnh bí mật quan sát nàng, nàng nếu muốn vứt đi, hoặc lén tráo đổi, hoặc là không hợp tác, ta sẽ gi.ết Nhiếp chính vương yêu quý của nàng".

Nhìn thấy ánh mắt giả vờ hoảng sợ của ta, hắn lại bồi thêm một câu: "... còn có cả nàng nữa".

8.

Đây là một kẻ mất trí rồi.

Nhưng mà, ta hết lần này đến lần khác không đánh lại kẻ mất trí này.

Ta hỏi tiểu Đào: “Nếu ta muốn mưu s.át hoàng đế, liệu ta có còn cơ hội hít thở không khí trong lành như này nữa không nhỉ?”.

Tiểu Đào sắc mặt phức tạp nhìn ta: "Nương nương, kỳ thật, người thỉnh thoảng phóng thích dục vọng cũng không phải là không được... không cần phải... gi.ết bệ hạ đâu ạ".

Quên đi, nàng không hiểu ý ta rồi.

Trước có kẻ điên cuồng phê bình, sau có kẻ ngốc bức ép, haizz, ta rút kinh nghiệm xương máu, quyết định xuất cung trong đêm.

Ta lén nhét chiếc trâm vàng lúc trước vào trong ngực, nhân lúc ánh trăng còn tối, gió còn lớn, ta trèo lên tường ra ngoài.

Cũng may hoàng đế không muốn gặp ta, hắn an bài cung của ta ở nơi xa xôi, hẻo lánh nhất, cho nên khi ta vào cung, ta còn trách mắng hắn một trận, nhưng bây giờ ngẫm lại, thật sự là ta đã chưa suy xét kỹ.

Vừa mới bò lên tường, đột nhiên nghe được phía dưới truyền đến giọng nói của một nam nhân:

"Ở yên đó!".

Có người!

Ta ngay lập tức nằm sấp xuống, bám chặt trên tường chẳng khác gì một con thằn lằn.

Nam nhân kia tiếp tục nói: "Đừng đi!".

"Đừng đi mà, thiếu nàng ta sẽ không sống được đâu!".

Chuyện quái gì đang xảy ra đây?!

Chẳng lẽ, ở trong chốn thâm cung lạnh lẽo này, còn có người thầm thương trộm nhớ ta sao?

Quả nhiên, mặc dù hoàng đế mắt mù, nhưng vẫn có những vị anh tài có tuệ nhãn thông suốt.

Hai má ta đỏ bừng, vừa định quay đầu lại nhìn xem cao nhân này là ai. Nam nhân kia lại tiếp tục nói:

"Trẫm vì nàng, ngay cả giang sơn cũng không cần, nàng vì sao lại đối với trẫm tàn nhẫn như vậy chứ!".

Trẫm - trẫm - trẫm - trẫm?!

Ta cúi đầu nhìn xuống, quả nhiên trông thấy hoàng đế.

Không chỉ nhìn thấy hoàng đế, mà còn nhìn thấy nữ tử đối diện với hắn.

Người nữ tử kia một thân bạch y, vẻ mặt đau khổ, nói:

"Đây không phải là cuộc sống mà ta mong muốn!".

“Ta chỉ là một nữ tử bình thường, ta chỉ muốn toàn tâm toàn ý trải qua quãng đời còn lại với nam nhân một lòng yêu ta mà thôi".

"Nhưng chàng là hoàng đế! Nhất định sẽ có tam cung lục viện!".

Hoàng đế thật không hổ danh là bệnh thần kinh nặng đứng thứ hai trong toàn bộ Đại Thừa: "Ta có thể vì nàng mà đuổi hết bọn họ ra ngoài!".

Nàng ấy vẫn kiên định lắc đầu: “Các nàng ấy cũng là những nữ nhân đáng thương, bệ hạ vì sao lại làm khó dễ các nàng như vậy”.

"Chàng làm như vậy chỉ khiến ta càng thêm chán ghét chàng thôi".

Hoàng đế nghe vậy, một quyền đánh tới trên tường:

"Tại sao!".

"Tại sao ta phải làm hoàng đế chứ!".

"Tại sao ta chỉ muốn ở bên người ta yêu lại khó khăn như vậy!".

Hắn đấm máy đấm cũng không quan trọng, tay hắn mà đâu phải tay ta đâu… nhưng mà ta… ta đang nằm sấp trên tường nghe lén chuyện không nên nghe này.

Toàn thân ta bắt đầu run lên bần bật, con thằn lằn nhỏ bé như ta sắp rớt cái bẹp xuống đất mất rồi, huhu.

Thế là chuyện gì đến cũng đến, ta trực tiếp từ trên tường lăn xuống, nằm sấp ở trước mặt hoàng đế.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5940 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5403 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5124 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4720 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
5

Chí tôn đặc công

2566 chương
4687 View
4
Đô Thị Truyện VIP
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4658 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter