Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hắn Đến Từ Địa Ngục

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hắn Đến Từ Địa Ngục
  3. Chương : 10

Chương : 10

Dịch: Nhóm dịch Địa Ngục

Biên: Lãng Nhân Môn


***

Hiếm khi có một ngày nắng tốt như thế này, Lương Xuyên mở cửa hàng khá sớm, xách một cái ghế ra ngồi trước nhà. Hắn không đọc báo, cũng chẳng chơi điện thoại, cứ ngồi như thế mà nhìn đường phố tấp nập.

Những cửa hàng khác, dù là quán ăn hay bán quần áo, đều phải mời chào khách hàng, nhưng tiệm của Lương Xuyên không cần. Làm sao có thể canh người đi ngang mà ngẫu nhiên kéo vào tiệm của hắn để quảng cáo loại hàng hóa này chứ?

Ngồi một lúc mà đã qua hai tiếng đồng hồ. Ánh mặt trời cũng sưởi nóng cả quần áo, nhưng Lương Xuyên không hề cảm thấy nhàm chán mà vẫn vô cùng thoải mái.

Vì từng có khác biệt, nên mới biết quý trọng.

So với nơi bóng tối vĩnh cửu khiến hắn phải tê dại đầu óc cùng hoàn cảnh tuyệt vọng xen lẫn từng luồng gió lạnh thét gào kia, thì được ngồi dưới ánh nắng và dòng người huyên náo này mới tuyệt vời làm sao.

Gần đây, Ngô Đại Hải khá bận rộn. Nửa tháng trước, cảnh sát đã tuyên bố phá xong vụ án kia.

Triệu Thanh Sơn dan díu với vợ của Từ Huy, nên gã mới dùng tiền thuê Trương Nghị Cường và Trương Bảo Quân đi giết Từ Huy nhưng thất bại. Thế là Từ Huy bắt đầu đề phòng, trong khi Triệu Thanh Sơn chịu trả 100.000 đồng trong trường hợp giết được một người, nên dẫn đến chuyện Trương Bảo Quân sát hại Trương Nghị Cường. Ngược lại, do Từ Huy đã biết chuyện nên gã bèn ủ mưu giết chết Triệu Thanh Sơn. Lợi dụng việc mình đang công tác tại trung tâm hỏa táng, gã bèn làm giả hai bản báo cáo rồi lén lút bắt Triệu Thanh Sơn nhét vào lò thiêu xác để giết chết. Đây cũng là lý do vì sao Đàm Gia Tài, ông nội của Đàm Quang Huy bảo là bị đốt hai lần.

Lương Xuyên báo cái tên Đàm Gia Tài cho Ngô Đại Hải, thế là vụ án được phanh phui ngay lập tức. Từ đầu chí cuối, cả vụ án này chẳng ai vô tội cả, dù là hung thủ hay nạn nhân.

Chuyện này khiến dân chúng đặc biệt chú ý, trở thành đề tài để mọi người bàn tán. Nghe bảo gần đây, tổ phóng viên “Kiến giải Ngày nay” của đài truyền hình trung ương đến tận nơi phỏng vấn, khiến Ngô Đại Hải không thể nhờ người khác tiếp đãi mà phải đích thân giải thích chi tiết vụ án cho bọn họ.

Tóm lại, gần đây Ngô Đại Hải khá nổi bật, bản thân anh cũng muốn được thăng chức. Đêm qua, anh còn cố ý gọi điện cho Lương Xuyên, nói cho hắn biết người phóng viên của tờ “Kiến giải Ngày nay” đã đặt một cái tên khá hay ho cho vụ án này, gọi là “Khói phủ nhà hỏa táng”. Bên cạnh đó, Ngô Đại Hải còn tỏ vẻ áy náy với Lương Xuyên vì không thể đưa tên của hắn lên báo.

Một khi dân chúng biết được có người giở trò thôi miên với nghi phạm tại phòng thẩm vấn, rất có thể sẽ khiến dư luận xôn xao.

Nhưng Lương Xuyên cũng chẳng quan tâm đến chuyện này.

Nếu hắn mà để ý chuyện này thì cũng không bao giờ ngồi phơi nắng trước cửa nhà như những cụ già kia.

“Này, trông cậu rảnh rỗi quá nhỉ!”

Một người phụ nữ trẻ tuổi mặc áo đỏ đang xách rau bước đến.

“Lâu lâu mới nắng đẹp mà chị, em phơi một chút.”

Lương Xuyên đứng dậy. Hắn biết người phụ nữ này, tên là Tôn Ái Bình, vừa lấy chồng chưa tròn hai năm. Chị mở một tiệm bán quần áo ở cuối phố. Chồng chị làm đầu bếp tại một nhà hàng cao cấp ở Thành Đô.

“Ố ồ, hình như chị cũng gặp cái dáng vẻ của em ở đâu đó rồi.” Tôn Ái Bình là người ruột để ngoài da, nghĩ gì nói đó, “Gặp ở đâu nhỉ?”

“Bệnh viện à?” Lương Xuyên đoán.

“Ừ, đúng rồi, ở bệnh viện đấy. Tại cửa ra vào mỗi dãy lầu nằm trong bệnh viện ung bướu, chị hay thấy mấy ông già bà cả hói sạch cả tóc đều ngồi ở mấy băng ghế nơi đó. Chị gặp hồi đi thăm bà con đó, ái chà chà, cảm giác đó...”

Tôn Ái Bình nói tới nói lui một hồi, mới nhận ra mình đùa nhưng chẳng buồn cười gì cả, bèn xấu hổ xin lỗi:

“Nhóc Xuyên này, chị nói nhỡ mồm, em đừng để bụng nha.”

Lương Xuyên lắc đầu, hỏi: “Chị cần mua gì à?”

“Mua một ít giấy tiền vàng mã và nguyên bảo. Sắp làm đám cầu siêu cho bà ngoại của chồng chị, lúc đó cần dùng tới.”

Lương Xuyên bèn vào lấy rồi gói kín vào túi nhựa.

Cô trả tiền xong, dường như còn ngại lời đùa kém duyên vừa rồi, nên đặt thêm hai quả cà chua trên quầy cho Lương Xuyên ăn lấy thảo.

Chờ cô đi khỏi, Lương Xuyên mới ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường.

Ái chà, hình như đến giờ cơm trưa rồi.

Lương Xuyên mang cà chua đi rửa, tự rót một ly nước sôi rồi ngồi xuống sau quầy.

Hắn cầm trái cà trên tay, do dự một chút, sau đó đưa lên miệng cắn. Trái này khá ngọt, nhưng một hồi sau Lương Xuyên mới cắn miếng thứ hai, và lâu lắm mới tiếp tục cắn miếng thứ ba.

Ăn uống là một chuyện rất tuyệt vời với người bình thường, nhưng chẳng hấp dẫn là mấy với một kẻ không bao giờ có cảm giác đói.

Ngược lại, ăn uống trở thành một việc phiền toái và gánh nặng trong đời sống thường nhật của hắn.

Lương Xuyên tốn nửa tiếng đồng hồ để ăn xong hai quả cà chua. Hắn cần dùng thời gian lâu đến vậy để tự báo cho bản thân biết là đã ăn bữa trưa rồi.

Lúc này, Phổ Nhị nhảy xuống lầu. Đây là một con mèo ngày lười, đêm quậy. Có thể do tiết trời hôm nay khá tốt, nên nó mớichạy ra bậc thang nằm híp mắt đón ánh mặt trời.

“Ái chà, bên ngoài nắng ấm như thế, sao trong tiệm của anh lại lạnh vậy?” Người bước vào là Đàm Quang Huy. Cậu ta cư xử nhưmình rất quen thuộc nơi này, bước đến trước quầy gặp Lương Xuyên rồi hỏi:

“Anh ăn gì chưa? Đi ăn lẩu với tôi không? Mới sáng sớm tôi đã gặp khách sộp, nên hôm nay tôi mời.”

Sau lần gặp gỡ tại tiệm bán đồ chơi người lớn ấy, Lương Xuyên không hề chủ động liên lạc với cậu thanh niên này, vì hắn cũng không thích thú gì với chuyện nặn tượng sáp. Nhưng chẳng hiểu vì sao chàng trai này lại tìm được chỗ ở của hắn, thường xuyên tạt ngang, khi thì mua nguyên bảo, có lúc lấy một ít giấy tiền vàng mã.

Nhưng bình thường, ai đời lại mua nguyên bảo hoặc tiền vàng mã số lượng nhiều mà dăm ba ngày lại ghé mua một lần như thế này chứ?

“Ăn rồi.”

Lương Xuyên trả lời như thế vì nghĩ đến bữa trưa ban nãy.

“Anh ăn rồi à?” Đàm Quang Huy nhún vai một cách bất đắc dĩ: “Giờ thế này vậy, tôi gọi đồ ăn giao tới. Cửa hàng tôi hơi xa, lười về đó ăn quá. Tôi mượn chỗ của anh một lát nhé?”

Dù là đang hỏi ý, nhưng Đàm Quang Huy đã kiếm chỗ ngồi xuống rồi bắt đầu đặt món trên điện thoại di động.

“Tôi nói này, anh thật sự không xài WeChat à?” Đàm Quang Huy đã từng xin kết bạn WeChat với Lương Xuyên. Theo cậu thấy thì là do Lương Xuyên không muốn kết bạn mà thôi.

Lương Xuyên đặt điện thoại di động của mình trên quầy rồi đứng dậy, lấy chổi đi quét nhà.

“Này này, để tôi, để tôi.”

Đàm Quang Huy chủ động giành lấy cây chổi trong tay Lương Xuyên, bắt đầu quét tước cửa tiệm.

Phổ Nhị đang lăn qua lăn lại ngoài cửa, liếc mắt nhìn rồi tiếp tục phơi nắng.

Có lẽ đều cùng là chủ tiệm như nhau, trong khi Đàm Quang Huy lại có ý muốn kết thân, nên cậu ấy quét dọn rất nghiêm túc. Ngay khi người giao đồ ăn đến, cậu ta cũng dọn dẹp sạch sẽ nơi này.

Sau đó, cậu ta vừa ngồi ăn cơm vừa quan sát cửa hàng của Lương Xuyên.

Cái kiểu cách dò xét này,

Có vẻ là một môn học bắt buộc khi cậu ta đến nơi này.

Lương Xuyên mặc kệ cậu ấy, chỉ ngồi yên tại ghế phơi nắng cùng Phổ Nhị.

Thật ra, Lương Xuyên từng gặp hình ảnh mà Tôn Ái Bình từng nói. “Phong cảnh” như thế xuất hiện ở khắp các bệnh viện ung bướu trong cả nước.

Những người lớn tuổi kia mang khối u trong người, sắp sửa lìa đời, tựa lưng ngồi trước cửa mấy dãy lầu tại bệnh viện.

Nếu nói đó là đang chờ chết, thì cũng không sai.

Sự thích ứng của con người rất đáng sợ, dù là đối mặt với cái chết.

Nếu một người đối mặt với cái chết theo phương pháp phát triển tuần tự, đa phần người ta sẽ giãy giụa rồi quá độ dần chuyển sang trạng thái bình tĩnh.

“Mèo của anh đẹp quá, là giống gì vậy?”

Đàm Quang Huy đã ăn cơm xong, chuẩn bị nghịch mèo.

“Mèo nhà.” Lương Xuyên trả lời, “Nhặt trong bãi rác.”

“Chẹp chẹp... Thường ngày anh cho ăn gì đấy? Lông mượt quá, mấy con mèo ngoại cũng không bằng.” Đàm Quang Huy vừa nói vừa đưa tay vuốt lông Phổ Nhị.

“Meo!”

Vốn dĩ Phổ Nhị vẫn đang nằm tại đó một cách lười biếng, nay bỗng đứng bật dậy, vung vuốt cào ngay tay Đàm Quang Huy. Sau đó nó vọt vào cửa hàng, chạy tót lên tầng hai.

“Á...”

Đàm Quang Huy xoa nhẹ tay trái, có lẽ bị cào rách da rồi.

“Sao nó dữ thế?” Thế mà Đàm Quang Huy không nổi giận, chỉ là cười một cách bất đắc dĩ.

“Tay cậu bẩn.”

Lương Xuyên đáp.

“Phổ Nhị không cào bậy đâu. Đối diện có nhà thuốc tây, cậu qua xử lý vết thương đi.”

Đàm Quang Huy hơi ngạc nhiên khi nghe thế, bèn bước đến cạnh Lương Xuyên, nói:

“Tôi có chuyện muốn hỏi anh. Chuyện này lạ lắm, tôi không thể hỏi người khác được.”

Lương Xuyên nhìn Đàm Quang Huy, cảm giác dở khóc dở cười, bèn chỉ bản hiệu cửa hàng.

“Có phải cậu coi phim quá nhiều hay không? Tôi chỉ bán vài món vàng mã chứ có phải làm thầy bói hay phong thủy gì đâu? Làm sao tôi biết những thứ đó được.”

“Nhưng nửa tháng trước, bà nội tôi báo mộng cho tôi, đòi thay bộ đồ mới. Kết quả chẳng phải anh tự mình đem đồ tới sao?”

Đàm Quang Huy phản bác.

“Đây là hai chuyện khác nhau.”

“Sao mà khác nhau được. Anh xem giùm tay của tôi với. Bệnh này của tôi, dù đến bệnh viện cũng không trị được.” Đàm Quang Huy níu ống tay áo của Lương Xuyên, “Tôi sợ lắm, thật sự rất sợ! Xin anh giúp tôi.”

“Cậu có thể đi cúng chùa, còn ở đây, tôi không thể...”

“Anh nhìn này!”

Đàm Quang Huy vén ống tay áo mình lên,

Thứ chảy ra từ vết thương mà Phổ Nhị vừa cào không phải máu, mà là từng giọt nến màu vàng...

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5673 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4957 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4463 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4358 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter