Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hành Trình Chinh Phục Tiểu Ác Ma

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hành Trình Chinh Phục Tiểu Ác Ma
  3. Chương 101: 101: Tha Thứ Không Khó

Chương 101: 101: Tha Thứ Không Khó

Một mình chờ đợi ở trong căn phòng lạnh lẽo, Quận Hy Ca hết thở dài nhăn nhó rồi lại trăn trở đến mức đứng lên ngồi xuống.

Cảm giác không yên cứ liên tục bám lấy cô, khiến cô mòn mỏi mà ngóng ra cửa trong sự lo lắng, thấp thỏm.

Diêm Dụ đã vắng mặt cả đêm rồi, không có anh, thâm tâm cô lúc nào cũng trong trạng thái bồn chồn, xoắn xuýt.

Có lẽ nửa năm người đàn ông ấy đi xa đã hình thành nên tâm lý lo được lo mất của cô...

Mệt quá, cô thiếp đi trên ghế sofa, mãi đến khi trời hửng sáng, cô mới mơ màng tỉnh dậy vì tiếng động cơ ồn ào.

Quận Hy Ca giật mình, cô vươn tay khoác tạm cái áo len mỏng, sau đó đi ra mở cửa.

Khẽ dụi mắt mà nhìn, khoảnh khắc trông thấy anh đang tới gần, cô liền mỉm cười rạng rỡ, bất chấp mọi thứ chạy thẳng về phía anh.

"Về rồi à?!"

Reo lên như vui mừng, Quận Hy Ca dang tay ôm chặt lấy anh, khiến cho ai đó có phần bất đắc dĩ nở một nụ cười cưng chiều.

"Chạy nhanh thế làm gì? Chân của em có sao không?"

Giọng nói trầm ấm chứa đựng sự quan tâm vang lên, Diêm Dụ xoa nhẹ mái tóc hơi rối của cô, anh cúi đầu, trong mắt là sự dịu dàng vô bờ.

Quận Hy Ca lắc đầu, cô nói: "Bác sĩ bảo không có vấn đề gì, em có thể chạy nhảy được rồi."

"Lần sau không được như thế nữa nghe chưa?"

Vừa dặn dò, Diêm Dụ vừa khom người bế bổng cô lên, đoạn sải những bước dài vào trong nhà.

Lúc nãy thấy cô chạy nhanh như vậy, anh chỉ sợ ngộ nhỡ xảy ra chuyện gì ảnh hưởng tới chân của cô, anh sẽ hối hận chết mất!

Sau khi vào nhà, Diêm Dụ đặt cô xuống ghế sofa, lấy khăn lông bọc vào hai chân của cô.

Anh điều chỉnh nhiệt độ lò sưởi, pha một cốc nước mật ong đưa cho cô.

"Em không uống."

Quận Hy Ca nhíu mày đẩy ra, nhưng ngay lập tức liền bị Diêm Dụ cưỡng chế nhét vào trong tay.

Anh nghiêm giọng, mặt cũng nghiêm: "Cơ thể em rất lạnh, mau uống vào cho ấm!"

Biết cô vợ nhỏ này đã kiên nhẫn chờ mình cả đêm, cho nên Diêm Dụ rất thành tâm mà chuộc lỗi.

Quận Hy Ca không hỏi gì về chuyện hôm qua cả, cũng không hỏi lý do vì sao anh về muộn.

Cô ngồi im, ngoan ngoãn uống cạn cốc nước, vừa uống lại vừa liếc anh.

Sao cô cứ cảm thấy người đàn ông này có chút là lạ? Chẳng lẽ gặp mẹ không vui sao?

Qua một lúc, Diêm Dụ đột nhiên nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô.

Làn hơi nóng chậm rãi phả ra từ đôi môi mỏng hồng hào, từng chút, từng chút sưởi ấm cho cô.

Anh xoay người cô lại, chần chừ vài giây như do dự rồi mở miệng: "Hy Ca, nếu...!anh nói nếu..."

"Nếu thì đừng nói nữa!"

Quận Hy Ca lạnh lùng ngăn lại những lời của anh, có một dự cảm không lành.

Thấy người đàn ông mím chặt môi quan sát cô, biểu hiện bất thường, cô liền nhếch lông mày suy tư.

"Không nếu nữa, là thật!" Diêm Dụ nhích lại thu hẹp khoảng cách giữa hai người, trực tiếp đưa tay bế cô ngồi lên đùi mình.

Anh gác cằm lên vai cô, cố ra vẻ hờ hững: "Mẹ anh...!bà ấy chính là người đã bỏ thuốc em."

Lời Diêm Dụ vừa dứt, bầu không khí liền rơi vào một sự tĩnh lặng đáng sợ, dường như vừa bị tăng thêm mấy phần u ám.

Quận Hy Ca chẳng nói chẳng rẳng gì, chỉ là cơ thể đang run nhè nhẹ đã tố cáo toàn bộ cảm xúc chân thật của cô.

Trong mắt Diêm Dụ ánh lên tia đau lòng, anh siết cánh tay ghì cô vào người, sợ cô bỏ đi mất.

"Nếu em ghét bà ấy, vậy thì anh nhất định sẽ cắt đứt liên lạc, từ ngày sau không còn dính dáng gì nữa! Chỉ xin em, xin em đừng ghét anh, bởi vì anh thực sự không muốn rời xa em.

Hy Ca à, anh nói thật đấy!"

Thều thào bằng chất giọng khản đặc không rõ, Diêm Dụ vùi mặt vào cổ cô mà hít lấy hít để hương thơm nhàn nhạt từ sữa tắm.

Chính bản thân anh còn không chấp nhận nổi hành động sai trái của Triệu Lan Ngọc, huống chi là người trong cuộc như Quận Hy Ca.

Cô chắc chắn sẽ để lòng, nhưng anh hoàn toàn không hy vọng cô sẽ vì chuyện này mà nhìn anh bằng ánh mắt khác.

Mối quan hệ của bọn họ vốn đang rất tốt kia mà!

Từng giây, từng phút trôi qua đối với Diêm Dụ hệt như đá tảng đè nặng trong lòng.

Anh căng thẳng muốn được nghe đáp án từ miệng của cô, bỗng dưng có chút sốt ruột.

Suy nghĩ lâu như vậy, không phải thật sự ghét anh rồi chứ?

"Mẹ anh, bà ấy có hối hận không?"

Lúc này, Quận Hy Ca bất chợt hỏi, đôi mắt đen láy mà xa xăm.

Không hiểu ý định của cô thế nào, Diêm Dụ nghiền ngẫm một lát, cuối cùng anh vẫn thành thật trả lời: "Có lẽ là có."

Anh không nghĩ những lời ăn năn của Triệu Lan Ngọc là giả dối, bởi lẽ nếu bà đã quyết định nói ra thì cũng đã chuẩn bị tinh thần hứng chịu.

Anh là con của bà, nhưng không vì thế mà bênh vực bà vô điều kiện.

Song, cho bà một cơ hội, tin tưởng bà một lần, coi như không uổng công anh sống không cha, không mẹ bao nhiêu năm.

Có tiếng thở phào rất nhẹ, giống như là đã trút bỏ được gánh nặng.

Quận Hy Ca lặng người, dẫu cho giận, dẫu cho căm thì cô vẫn chẳng thể nào không tha thứ cho Triệu Lan Ngọc.

Rõ ràng bà là mẹ của Diêm Dụ, nếu cô làm căng chuyện này, vậy chẳng phải sẽ khiến anh đau khổ sao? Bị mắc kẹt ở giữa, hơn ai hết, anh là người khó chịu nhất, tổn thương nhất!

Cô không muốn tương lai của mình như thế, tính cô hay ghi thù, nhưng có những chuyện cô bắt buộc phải buông bỏ.

Ví như là chuyện này, bảo cô xuống tay đáp trả bà như Quận Nhĩ Trúc hay những người khác, cô quả thật không làm được.

Ngoài tha thứ ra, cô nên làm gì đây?

Đưa đôi mắt nhìn vào bàn tay gân guốc đang ôm bụng mình, Quận Hy Ca thấy anh đã túa đầy mồ hôi tự bao giờ.

Cô nhẹ nhàng dồn hết tất thảy trọng lực vào anh, nhắm mắt điềm tĩnh cất giọng: "Nói với bà ấy, em tha thứ.

Còn anh, em tất nhiên không ghét được."

Cả đời này, anh cũng đừng hòng thoát khỏi em!

Hai mắt Diêm Dụ tròn xoe vì kinh ngạc, anh lắp bắp định hỏi lại cho chắc thì Quận Hy Ca bỗng kêu lên: "Em đói, mau nấu cho em đi!"

Diêm Dụ thoáng ngây ngốc, giây sau, anh hạnh phúc cười tươi: "Được, năm phút sau có liền thưa bà xã đại nhân!"

Nhìn bóng lưng chững chạc của anh, Quận Hy Ca chống cằm, tâm trạng trở nên xốn xang kì lạ.

Tha thứ...!thực ra cũng không khó như cô tưởng tượng!.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5730 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5262 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4994 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4574 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4493 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4431 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter